ENLIGHTEN
Chapter 9
-Biết biết, khỏi lo. Tao đây thậm chí còn sinh trước mày mấy tháng nhớ, đừng tưởng anh đây không lo cho bản thân được.-Sunggyu vừa ép chặt điện thoại giữa vai và má mình, vừa loay hoay sắp xếp mấy giấy tờ tái liệu ngổn ngang trên bàn làm việc của mình.
Vừa cúp điện thoại, cậu đã thở dài. Miệng thì nói không cần quan tâm nhưng mà, chỉ có một mình, thiếu mất Howon, nấu cho ra một bữa tối có thể nhét vào mồm là cả một vấn đề đó. Sau một hồi đắn đo suy nghĩ, cậu đã hướng bản thân mình tới một quyết định vô cùng sáng suốt: Đi ăn ngoài.
Sau khi cúi chào hết tất cả mọi người trong phòng, cậu nhanh chóng xách balo lên tung tăng chạy giữa hành lang, hôm nay là cuối tuần rồi!
Nhưng chưa được giữa đường thì... Cậu cắm mặt vào một thứ... à không, một người nào đó. Đang loạng choạng sắp ngã thì có một bàn tay đưa ra giữ chặt lấy vai cậu.
-Sao lần nào tôi gặp cậu cũng trong tình huống này vậy?-Woohyun nở nụ cười, thu tay lại khi đã thấy cậu đứng vững.
Khỏi phải nói cũng đủ hiểu Sunggyu ngượng tới mức nào. Cậu lắp bắp câu xin lỗi rồi co giò chạy thẳng, nhưng lại một lần nữa bị cánh tay của Woohyun níu lại.
-Này, tôi chưa nói xong mà? Sao cậu lại phải chạy nhanh vậy? Bộ tôi đáng sợ tới thế à?-Anh vẫn điềm tĩnh, giữ vững nụ cười trên môi.
-À... Vậy giám đốc có việc gì cần nói ạ?-Cậu cúi đầu thật thấp, nhưng rõ ràng là anh vẫn thấy được vẻ mặt xấu hổ của cậu.
-Đi ăn tối với tôi được không?
Tròng mắt của Sunggyu như sắp rớt ra ngoài. Cái gì cơ? Ăn tối?
Nhận thấy vẻ mặt sững sờ của cậu, anh cười xòa.
-Việc đó bất ngờ lắm sao. Tối nay cậu rảnh?
Bất ngờ? Đương nhiên là bất ngờ rồi. Anh vừa mới mời nhân viên của anh ra ngoài ăn tối đấy! Và tại sao cái ngữ điệu của anh nó lại chắc chắn tới vậy?
Vẫn đứng đó như một tảng đá, cậu nhất thời không phản ứng được gì.
-Đi nào.-Woohyun kéo tay cậu.
.
Vẫn là quán cafe của lần trước. Cậu tự hỏi có phải anh đang nghiện quán này rồi không vậy? Cho dù đồ ăn rất ngon nhưng chẳng phải lần nào cậu ăn với anh cũng đều ở đây sao?
BẠN ĐANG ĐỌC
[Longfic] [WooGyu] Enlighten
FanfictionEm yêu anh không đồng nghĩa với việc em chấp nhận một 'anh' như thế này...