Có quá nhiều suy nghĩ đi qua tâm trí của Hyoyeon, thế nhưng mảnh giấy trước mặt cô vẫn còn trống. Sunny đã có ý tưởng tốt trong việc đưa thư cho concert cuối cùng của Taeyeon. hực sự là một ý tưởng tốt, khi bạn là Sunny. Cô ấy đã viết xong bức thư gửi cho Taeyeon và bây giờ chỉ còn Hyoyeon tay vẫn cầm bút mà chưa viết được chữ nào. Cô muốn viết ra một cái gì đó thật hay, nhưng thật khó cho cô để truyền đạt cảm xúc của mình, thậm chí trong một lá thư. Đặc biệt khi cô nàng trưởng nhóm có thể sẽ đọc to trong suốt concert. Cô không thể làm điều đó. Nó quá mạo hiểm, cô ấy cần phải đưa ra một cái gì đó khác. Cô cho phép bút rơi xuống bàn và đưa khuôn mặt của cô giữa bàn tay cô.
"Nghĩ đi nào, đồ ngốc." Cô lẩm bẩm với chính mình.
Cô mắng mình trong thâm tâm, vì không thể đưa ra bất cứ điều gì khi cô đã có rất nhiều điều để nói. hững âm thanh của tiếng bước chân nhanh chóng đến gần theo sau là giọng nói của Sunny khiến Hyoyeon ngẩng đầu lên.
"Yah Sogeum! Trả chiếc vớ cho chị!" Cô hét lên "Chị sẽ đếm đến ba và nếu em không mang nó trở lại với chị, chị sẽ giận đó Sogeum!"
Hyoyeon phát một tiếng cười khúc khích, hoàn thích thú với tình huống này "Cậu biết đây là một con mèo và không phải là một đứa trẻ, phải không?"
Sunny quay mặt về phía cô "Mình biết điều đó, nhưng mình vẫn thử- Yah!"
Con mèo đã lợi dụng sự thiếu chú ý trong phút chốc từ Sunny chạy đi với vớ trong miệng của nó và một lần nữa Sunny bắt đầu chạy sau con mèo của mình, để lại một Hyoyeon ngồi cười một mình.
"Đếm đến ba." Cô lẩm bẩm, hơi lắc đầu, nhưng đột ngột dừng lại khi một ý tưởng hiện ra trong tâm trí cô. "Ôi, mình yêu cậu Sunny"
Cô vươn tay lấy điện thoại, tìm một bài hát để nói về cảm xúc của cô. Cô nhanh chóng tìm thấy một bài hát cho trẻ em trên internet và bắt đầu phát. Đó là bài hát số, cô nhớ lại mình đã hát khi cô còn nhỏ và nó thực sự phù hợp. Nó chính xác mô tả cách cô cảm thấy, từ số một đến số sáu, vì vậy cô bắt đầu sao chép nó và khi đến số bảy, cô thay đổi và viết một cái gì đó riêng tư hơn.
*
"Hyoyeonie?"
Taeyeon không thể ngăn chặn sự ngạc nhiên trong giọng nói của cô khi cô nghe thấy những fan nói rằng Hyoyeon đã đến cùng với Sunny. Trái tim cô nhảy trong lồng ngực của mình khi cuối cùng cô nhìn thấy hình dáng nhỏ của Hyoyeon trong bóng tối, người đang vẫy light stick một cách mạnh mẽ.
Một tiếng cười ngắn thoát khỏi môi cô. "Hai cậu rất nhỏ, mình hầu như không thể nhìn thấy cả hai."
Cô nghe tiếng hét khó chịu của Sunny qua tiếng cười của các fan. Biết rằng không chỉ Sunny, nhưng Hyoyeon đã có thể đến gặp cô làm cho sự căng thẳng hình thành bên trong của cô và cô bắt đầu vặn vẹo.
"Ah, bây giờ mình thật lo lắng. Mình đã nói với các thành viên đừng cho tôi biết khi họ đến, vì sẽ làm cho mình lo lắng. "Cô nói với fan "Tại sao các cậu lại cho mình biết sớm vậy?"