Xuy xuy xuy...
Đây là âm thanh kiếm từ từ rút ra khỏi vỏ kiếm.
Mặc dù Quân Mặc trước mặt người khác một chữ cũng không nói, Sở Thu vẫn từ vẻ mặt càng ngày càng nhộn nhạo của Quân Mặc thấy được ý tứ làm người ta vô cùng giận dữ.
Đây là gì?
Cho dù là ngu ngốc bị tiện nhân kia lừa, ưng thuận lời hứa về sau sẽ không có nữ nhân, nhưng thiên hạ này còn nhiều nam nhân tốt, ai cũng chưa nói đã treo cổ ở chỗ của tiểu súc sinh.
Cho nên, ý tưởng lúc đầu của mình quả nhiên là sai lầm ư? Yên lặng nhìn sư đệ tiến vào trong ngực một tên biến thái quả nhiên là mình sai!
Trước lúc lửa giận của Sở Thu sắp sửa phát ra, Quân Mặc rốt cuộc hậu tri hậu giác nhận ra có chỗ không đúng lắm, vừa không biến sắc cẩn thận đứng lên, vừa thu lại biểu tình, chỉ kính cẩn nghe theo mà hành lễ: "Sở sư thúc."
Tận mắt nhìn thấy tiểu súc sinh trở thành quân tử, Sở Thu cười lạnh một tiếng, keng một tiếng rút kiếm —— hiện tại giả bộ nho nhã, ngươi nghĩ rằng ta sẽ tin sao?
"Hắn làm sao vậy?" Sở Thu quát lạnh.
"Sư tôn giúp ta chuyển vận chân khí, thể lực chống đỡ hết nổi." Quân Mặc trả lời.
Sở Thu nghe vậy nhất thời cảm thấy bị lừa gạt, một đứa tiểu trúc cơ... vậy mà lên kim đan?! Có thể xem như lên tu sĩ kim đan, có thể đem một tu sĩ nguyên anh hút khô? Buồn cười! Dám dùng loại chuyện lừa tiểu hài tử gạt hắn!
"Sư thúc." Tiểu hài tử đứng bên cạnh Sở Thu mặt không đổi sắc vươn tay kéo tay áo hắn, chỉ một động tác nhẹ nhàng bâng quơ, đã dừng lại hành động kế tiếp của Sở Thu, sau đó cúi đầu, nhìn về phía nó.
Tiểu hài tử nói: "Đừng quên ngươi tới làm gì." Nó lời ít ý nhiều nhìn chăm chú Sở Thu, sau đó vươn tay vỗ thắt lưng Sở Thu.
Động tác của Sở Thu nhất thời cứng đờ, hừ lạnh một tiếng, lập tức tra kiếm vào vỏ, vươn tay bắt được tay của tiểu hài nhi, lạnh lùng dứt ra: "Mạt Tiểu Bạch, ta đã cảnh cáo ngươi, không nên đụng ta!"
"A." Tiểu hài tử ngoan ngoãn mà lên tiếng, gật đầu.
Sở Thu nhìn bộ dáng mặt than nghe lời đến cực điểm của tiểu hài tử, lông mày lại nhịn không được hung hăng run rẩy một chút —— lại tới nữa! Thứ này quả thực là điển hình của chết cũng không hối cải dù trong mồm hứa không tái phạm, nếu không phải... nếu không phải... Hắn nhất định một cước đá bay nó!
"Sư thúc ngươi bằng lòng dạy ta kiếm đạo," tiểu hài tử Mạt Tiểu Bạch lạnh lùng giương mắt nhìn hắn, như là liếc mắt một cái đã nhìn thấu tâm tư của hắn: "Trước khi ta học được, ngươi đừng nghĩ đá văng ta. Nuốt lời quá nhiều, sẽ sinh ra tâm ma."
Mặt búp bê lạnh như băng của Sở Thu cứng đờ, thiếu chút nữa bị nẻ.
Có quỷ mới biết lúc ấy hắn tại sao lại nói ra loại đồng ý hoàn toàn không phù hợp thân phận của hắn, sói con này, quả thực gian xảo không biết xấu hổ, giống như là con riêng của tiểu súc sinh!
BẠN ĐANG ĐỌC
[ĐM/Reup] Sư tôn tổng tưởng tái bổ cứu hạ-Mộc Tử Mặc Bạch
RomanceThể loại: xuyên thư, trọng sinh, tiên hiệp, tu chân, hệ thống, niên hạ, 1×1, HE Edit: maichan Độ dài: 93 chương+ PN Tình trạng bản gốc: Đã hoàn thành Tình trạng edit: HOÀN Văn án: Sách nói: văn có tranh luận, mới thật là văn hay. Vì thế, Lâm Tiêu...