Bình Tề Vương vốn cùng tiên đế tranh đấu giành thiên hạ, nhờ quân công mà một người khác họ như hắn mới có được Vương vị. Mặc dù hôm nay đã là anh hùng tuổi xế chiều, nhưng ba nhi tử của hắn đều dung mãnh thiện chiến.
Vĩnh Thành giao chiến, Sở Hoàng, Bình Tề Vương đều tập trung hỏa lực, hai mươi vạn binh giằng co. Sở quân thủ thành, Bình Tề Vương mang binh công thành. Trong tình huống hai bên đều ngang nhau về vũ khí hay sức mạnh, hiển nhiên Sở quân chiếm ưu thế hơn.
Thời gian ước chừng cũng gần một tháng,nhờ giẫm lên mấy vạn thi thể mà cuối cùng ba nhi tử của Bình Tề Vương cũng mang được binh leo lên Vĩnh Thành lâu. Sở quân nhất thời tan tác, rời khỏi Vĩnh Thành, nhưng trong đó vẫn còn hơn mười vạn nhân mã. Tuy vừa đoạt đượt thành nhưng đối với Bình Tề Vương mà nói, đây vẫn là một mối nguy lớn.
Vào lúc hừng đông, sắc trời lờ mờ giống như toàn bộ mọi thứ đang chìm vào hắc màn đêm vô tận. Ngoại trừ binh sĩ túc trực ngày đêm trên Vĩnh Thành lâu ra, cũng chỉ có ánh sáng nho nhỏ từ những cây đuốc trên tay binh sĩ tuần tra qua lại ở trên đường.
Từ thời điểm binh mã của Bình Tề Vương vào thành, trong lòng bách tính Vĩnh Thành ai cũng hoảng sợ. Mọi người đều trốn trong nhà không dám ra ngoài. Giờ phút này phố lớn ngõ nhỏ như cũ rơi vào bóng tối, ai cũng nghĩ sẽ ngủ sớm không dám đốt đèn.
Bất quá không phải tất cả nhà cửa ở Vĩnh Thành đều đen kịt một mảnh như vậy. Tỷ như hiện tạivẫn còn một chổđèn đuốc sáng trưng, nơi ở lại của Bình Tề Vương-phủ Thái Thú.
Bình Tề Vương đã ngoài 60, đầu đầy tóc bạc, thật sự đã già, chỉ có đôi mắt kia lại không thuộc về một lão nhân. Ngược lại sáng tỏ sắc bén như đao kiếm. Lưng hắn thẳng tắp, hai tay chấp phía sau, ánh mắt sáng quắc thủy chung không rờiđịa độ Sở Quốc trước mắt.
Tam công tử của Bình Tề Vương là một một người tính tình nóng nảy nôn nóng. Hắn cùng hai vị ca ca đứng trong thư phòng hồi lâu nhưng chẳng thấy phụ thân nói gì, rốt cục nhịn không được mở miệng nói: "Phụ vương, ta thấy tên Hoàng đế kia cũng đã sớm có chuẩn bị. Chúng ta dẫn binh đến thì đã có nhiều nhân mã chờ như vậy. Sau này có đánh cũng không dễ dàng a."
Ánh mắt Bình Tề Vương vẫn không dời khỏi địa đồ trên bàn, thế nhưng nhị công tử đứng bên cạnh hắn thấp giọng nói: "Việc này còn chờ ngươi nói?Đáng trách chính là tên Hoàng đế chết tiệt kia mỗi ngày đều cho người điều tra chún ta. Bằng không, để chúng ta chuẩn bị vài năm, trận này đánh đâu vất vả như vậy. Chỉ là hiện tại tên đã lên dây, không thể quay đầu, ngoại trừ thắng chúng ta không còn lựa chọn nào khác."
Tam công tử bĩu môi, không nói. Vừa mới trầm mặc trong chốc lát, đại công tử rốt cục cũng mở miệng: "Phụ vương, ta nghe nói quân bình định của triều đình cũng sắp tới rồi. Chắc không bao lâu nữa sẽ hội hợp cùng đám Sở quân bỏ chạy kia. Chúng ta hiện tại khó khăn lắm mới đánh hạ được tòa Vĩnh Thành kiên cố này. Các tướng sĩ còn mệt mỏi, không bằng trước hết cứ thủ trong thành, càng chiếm vài phần ưu thế."
Bình Tề Vương ngẩng đầu nhìn Thế Tử liếc mắt, lời nhi tử nói cũng giống như suy ghĩ trong lòng hắn. Lần này khởi binh đều không phải là ý định của hắn, chỉ là Sở Hoàng bức người quá mức. Quân lương được chuyển tới thua thiệt với những vùng khác đã không phải là chuyện của một hai năm. Nều như bây giờ còn không khởi binh, qua thêm vài năm chỉ sợ chưa khởi binh đã mất hết. Tựa như Bình Định Vương cùng An Quảng Vương, ngoại trừ bị người chà đạp còn có thề làm được gì?
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT] [CĐ-Edit- Hoàn] Mẫu Hậu ! Theo Ta Đi
RomanceTên truyện: Mẫu Hậu, Theo Ta Đi (母后,跟我走) Tác giả: Hoặc Hứa Hữu Nhất Thiên Thể loại: Cung đình tranh đấu, NPNT Couple: Sở Trạm x Diệp Tư Vũ Độ dài bản raw: 102 chương (Hoàn) + 4 Phiên ngoại Editor: Trầm Ngôn ( Shoshi5999) Beta: Trầm Ngôn (Soshi5999) ...