Chap 9 Shock

1.2K 153 2
                                    




JIN' S POV

Thời gian trôi qua thật nhanh, mới đó mà đã qua mấy giờ đồng hồ. Chúng tôi vẫn đang loanh quanh tại phòng nghiên cứu của Taehyung. Người đặc biệt hứng thú là Jungkook, đứa trẻ này thực sự yêu công nghệ, chúng tôi đã ở điểm kết của chuyến tham quan mà nó vẫn còn sung sức lắm. Jungkook chạy nhảy thăm thú căn phòng xem các cỗ máy thời gian, còn tôi và Taehyung thì ngồi xuống chiếc ghế ngay cạnh đó.

"Nơi này lớn thật đó, quả không dễ dàng gì để xây dựng được nó."

"Đôi lúc sẽ rất mệt mỏi nhưng bù lại em có được niềm vui. Công việc thử thách em mỗi ngày, hyung. Đó là lý do vì sao em yêu công việc của mình." Taehyung lại cười, cái khuôn miệng vuông vuông của nó lần nữa xuât hiện.

"Anh thấy rất vui khi em có được công việc mà em mong ước. Anh rất tự hào về em, và cả Jimin nữa. Hai đứa đã đạt được những điều mình muốn." Tôi cũng đáp lại nụ cười của.

"Cảm ơn hyung."
 
Tôi hỏi cậu ấy " Taehyung à, em có biết chuyện xảy ra với gia đình Jungkook không?"

"Không, đây là lần đầu tiên em nghe về việc này!! Nói cho em đi."

Tôi kể cho Taehyung những gì tôi biết và ngay lúc đó tôi có thể thấy biểu cảm của Taehyung trở nên vô cùng lo lắng.

"Tội nghiệp Jungkook. May mà nó không biết nếu không thì đứa trẻ đáng thương đó hẳn sẽ khóc rất nhiều đây!"

"Ừ. Anh cũng thấy khổ thân nó."

"Tên Namjoon đúng là đồ ngốc!!" Taehyung mắng một câu.

"Rõ như ban ngày luôn" Tôi thở dài.

"Chả trách sao anh ấy..." Đang ngồi im thì nghe tiếng Taehyung lẩm bẩm.

"Em nói gì cơ, Taehyung?"

"Không có gì đâu, hyung!" Taehyung cười trừ.

Tôi nhìn lên chiếc đồng hồ to đùng đoàng được đặt chính giữa căn phòng. Ôi má ơi! Đã 19:00 giờ rồi! Chúng tôi cần quay trở lại nhà Jungkook.
 
"Taehyung, chúng ta cần quay lại nhà Jungkook ngay bây giờ!".

"Hả? Tại sao?" Taehyung hỏi trong khi Jungkook chạy lại phía tôi.

"Bời vì em đã đặt cho Jin hyung của em giới hạn thời gian chết tiệt gì đó! Em viết trong tờ giấy là anh chỉ có 13 tiếng đồng hồ để quay lại."

"Jin hyung, anh tới đây lúc mấy giờ?"

"Umm... chắc là khoảng 8:00 giờ sáng.

 Đồng loạt im lặng.
.
.
.

"Mọi người còn đợi gì nữa? Đi thôi! "
Chúng tôi chạy thật nhanh ra ngoài, Jungkook nhìn hai bọn tôi đầy khó hiểu.

"Sao chúng ta phải chạy ạ?"

"Chúng ta phải quay lại nhà cháu nếu không Jin hyung sẽ không thể quay về nhà!" Taehyung vừa chạy vừa giải thích.

.


TAEHYUNG'S POV

"Tae! Tớ thức sự lo cho Jin hyung đấy. Chúng ta không thể đưa anh ấy về sao?"

[Trans][Completed]Only time can tell- NamjinNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ