Chương 6: Sinh Tử Bộ*

947 8 0
                                    


*Quyển sổ ghi chép ngày sinh, ngày chết

Nghe giọng điệu ông cụ không giống như đang lừa mình, nhưng chân vẫn còn gắn trên người, muốn đi hay ở hoàn toàn là do bản thân tôi quyết định. Không lẽ ông cụ có biện pháp cưỡng chế giữ tôi lại hay sao? Cụ chủ nhà thấy tôi không tin bèn bảo Cây Sào cầm một cuốn sổ nhỏ đóng buộc chỉ ra(1). Tôi đang muốn xem ông cụ định giở trò bịp bợm gì, bèn cầm lấy lật ngẫu nhiên mấy tờ ra để xem.

(1)Đóng buộc chỉ:một cách đóng sách truyền thống của Trung Quốc, sợi chỉ lộ rõ ra ngoài bìa (từ điển Lạc Việt)

Trong quyển sách xinh xắn đó viết tên của không ít người. Tôi lật sách xem lướt qua hết một lượt, thấy chẳng có có cái tên nào nổi tiếng cả, đang định trả lại thì chợt bị chữ viết trên một trang giấy thu hút.

Trên trang giấy ố vàng viết ba chữ 'Hồ Bát Nhất', mà ba chữ đó không thể phủ nhận là do chính tay tôi viết, không thể nào do người khác bắt chước viết ra được. Tôi ngẫm nghĩ một lúc lâu, nhưng không tài nào nhớ ra mình đã từng viết tên lên quyển sổ nhỏ này bao giờ cả. Kỳ quái nhất là ở góc bên còn ghi chính xác ngày sinh tháng đẻ của tôi. Tôi vội vàng lật vài tờ trước ra xem, phát hiện có vài cái tên có vẻ quen quen giống như đã từng quen biết ở đâu đó, hình như là người cùng nghề đào mộ. Dù gì cũng là dân cùng nghề, nên dù chưa gặp mặt nhưng cũng đã từng nghe qua tên.

Chẳng lẽ ông cụ Tang mở cửa tiệm chỉ để che mắt, còn thật chất là làm việc cho chính phủ, đặc biệt phụ trách điều tra hoạt động đào mộ phi pháp trong dân gian, bản thân là một vị cán bộ kỳ cựu đã nghỉ hưu ăn lương công môn phụng theo hoàng mệnh làm việc? Nếu đúng thật là như vậy thì lần này quả thật tôi xui tận mạng rồi. Tôi vội vàng lật quyển sách từ đầu tới cuối một lượt, đến khi xác định Tuyền béo và Shirley Dương không hề được 'Kim Bảng Đề Danh' cùng với mình, nỗi lo quặn thắt trong lòng mới được giải tỏa.

"Thế nào, cháu đã hiểu chưa?"

"Cháu biết tội rồi, cháu xin khai toàn bộ. Cháu thẹn với công giáo dục bao năm của tổ quốc, thẹn với công sức bồi dưỡng của cán bộ lãnh đạo. Cháu chỉ có một câu muốn nói, tất cả hoàn toàn do ý của cháu, những người khác vô tội, họ chỉ bị cháu uy hiếp, bị cháu lợi dụng. Cháu mới là kẻ đầu sỏ, cháu mới là độc tài phát xít."

Đoạn hội thoại này đã được tôi bí mật tập đi luyện lại không biết bao nhiêu lần. Ngay từ khi mới bước vào con đường này, tôi và Tuyền béo đã chuẩn bị sẵn cho mỗi người một đoạn khẩu cung, dù đã trải qua nhiều năm như vậy nhưng vẫn chưa bao giờ từng quên, thường thường lúc không có việc gì sẽ tìm một nơi vắng vẻ không có người khác ngồi tập luyện đi tập luyện lại. Nếu không đến lúc cần thiết thì biết nói thế nào? Một phút thượng đài cần mười năm đằng đẵng miệt mài luyện tập. Hôm nay, cuối cùng cũng phải lên võ đài. Cũng tốt, ngày sau đỡ phải suốt ngày lo lắng đề phòng. Lát nữa, cho dù lão chủ nhà có tra tấn bức cung, tôi sẽ khăng khăng nói không biết gì cả. Có bản lĩnh ném tôi vào trại tập trung Auschwitz(2) để xem xương cốt ai cứng rắn hơn.

[HOÀN] Ma Thổi Đèn tập 9 - Thánh Tuyền Tầm Tung - Thiên Hạ Bá XướngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ