Trên chuyến xe buýt buổi chiều xuất phát từ trạm trước nhà ga, cả nhóm người mặc áo khoác trắng gồm Rakuzan và Seirin đều phải đứng vì các chỗ ngồi đã kín. Chiếc xe chạy êm ắng, dù phải đứng suốt tuyến cũng không thấy ai khó chịu, duy chỉ có một thân hình nhỏ nhất trong đó, lúc này đang lắc lư qua lại như sắp ngã. Mặt Kuroko trắng bệch, trán cậu bắt đầu đổ mồ hôi hột và ớn lạnh cả người. Cậu còn cảm thấy ngột ngạt và khó thở nữa. Có lẽ vì quá đông người nên cậu bị thiếu không khí chăng? Hay do cậu bị say xe? Kuroko đưa tay lên miệng để ngăn lại một tiếng nôn sắp phát ra. Không ổn rồi, cậu cần phải xuống xe gấp nhưng vẫn chưa tới trạm kế tiếp, tài xế sẽ không dừng lại. Một vòng tay ấm áp choàng qua người cậu và kéo cả thân hình lạnh băng vào lòng người phía sau, là Akashi-kun. Anh ấy đã quan sát cậu từ vị trí của đội mình và nhanh chóng lách người tới bên cậu ấy.
Kuroko ngước mắt lên thì giao phải ánh nhìn nghiêm nghị đầy lo lắng của chàng đội trưởng tóc đỏ. Đôi môi cậu hơi khép rồi lại mở, như chuẩn bị nói gì đó thì bị ngắt đi bởi hành động tiếp theo của người nọ. Akashi choàng tay qua vai cậu, kéo cơ thể cậu áp vào lòng mình và quay về phía người lái xe nói lớn: "Xin chú dừng lại giúp, bạn của cháu bị say xe và sắp ngất rồi ạ."
Những người khách trên xe nghe thế liền ồn ào lên, sau đó cũng hối thúc. Một cô gái đứng dậy nhường chỗ nhưng chiếc xe đã dừng ngay sau đó, thế là nhóm người áo trắng xuống xe hết cả. Akashi nửa dìu nửa ôm người yêu vào nhà vệ sinh tại một quán nước gần đó, nếu không phải sợ cậu ấy ngại ngùng thì anh đã bế đi cho nhanh rồi, còn những người khác thì dù nóng lòng lắm nhưng cũng đành chờ bên ngoài.
"Sao cậu ta yếu quá nhỉ? Không thể tin được là chúng ta lại bị đánh bại bởi một người như vậy."
Chàng trai da ngâm Nebuya ợ một tràng dài sau khi nuốt trọn cái bánh dâu to như trái cam vào miệng, rồi tiếc nuối liếm chỗ kem còn dính trên ngón tay mình và ậm ừ tỏ ra tán thành. Hayama thấy thế bèn tiếp tục: "Với lại tại sao Akashi bắt tất cả chúng ta phải ngồi đợi ngoài này nhỉ?"
Mayuzumi không quan tâm đến cuộc nói chuyện phiếm kia, anh lặng lẽ di chuyển đến chiếc bàn trống bên cạnh rồi mở cuốn sách nhỏ ra đọc. Và cũng chẳng ai thấy được hành động đó của anh. Người thì bận ăn, kẻ thì say sưa nói, người thì một mảnh trời riêng với những vần thơ, chẳng ai thật sự tò mò mò muốn biết về tình trạng của cầu thủ bóng ma tội nghiệp trong tay vị đội trưởng ác ma kia thế nào. Trừ một người, lúc này Kagami như đang ngồi trên đống lửa, anh cứ thấp thỏm ngóng về phía cửa phòng. Anh cứ đứng lên rồi ngồi xuống, sau đó đứng lên rồi lại ngồi xuống. Anh muốn vào đó, tại sao lại bắt anh ngồi ngoài này trong khi đồng đội nhỏ bé của mình đang ở trong tay kẻ khác chứ. Anh bắt đầu tự trách mình, chỉ vì Akashi bảo phải ngồi đây nên anh răm rắp nghe theo. Oh shit, mình hèn thật. Anh bèn lấy điện thoại ra gọi cho người anh hờ Himuro của mình để xin vài gợi ý trong tình huống thế này.
Trong nhà vệ sinh lúc này, Kuroko đang cúi người vật vựa trước bồn cầu, sau lưng là Akashi đang đỡ lấy cậu, tay anh vỗ về tấm lưng nhỏ bé đang run rẩy theo từng đợt nảy người. Mặt Kuroko xanh ngắt như tàu lá, cậu quay lại khi đã thấy ổn hơn và thở ra một hơi thật mệt. Nãy giờ Akashi im lặng chiều theo người yêu, anh đưa tay lau những giọt mồ hôi lấm tấm đang chảy xuống từ trán cậu. Một tay anh giữ lấy vai trái của Kuroko, còn tay kia vòng qua eo cậu và đỡ cậu đi rửa mặt.
![](https://img.wattpad.com/cover/57591800-288-k688343.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[Akakuro Fanfic] Akashi-kun, tớ có thai rồi
FanficGiải đấu mùa đông đã qua hơn một tháng, lúc này Kuroko thường xuyên có những triệu chứng kỳ lạ và rồi cậu phát hiện mình có thai với Akashi-kun. Hai người đang bí mật quen nhau từ sau giải đấu và vấn đề quan trọng hơn là, con trai không thể có thai...