Chapter 6

2.2K 43 0
                                    

Luhan lôi Seohyun vào nhà vệ sinh, anh chàng ngâm tay cô nàng vào nước lạnh vừa càn nhằn:

- Cô là đồ ngốc hả bị như thế này mà còn kêu không sao? Nhìn đi cả bàn tay đỏ ửng lên đây này.

Luhan ngẩng lên nhìn Seohyun vẫn đang trong trạng thái đơ toàn phần:

- Đau không?

- Không đau chỉ hơi rát thôi.

Yoona đứng sững, cô không nghĩ là Luhan có thể làm thế, cậu ấy đang rất lo lắng cho Seohyun, ánh mắt đó, cử chỉ đó biểu hiện rất rõ, cô không nghĩ có ngày Luan sẽ rời xa cô như thế, cô gái ấy Luhan mới biết hơn nửa tháng thôi mà. 

Luhan đi ra rồi cậu xin phép về sớm, Yoona cười nhìn Seohyun:

- Cậu không sao chứ?

- Uh giờ thì không sao rồi, cậu có bị thương không lúc ấy cậu cũng đứng gần mình mà.

Yoona vội đưa bàn tay đang đỏ ửng của mình ra sau cười:

- Không mình không sao cả, 2 người về đi

- Anh về trước đây, anh sẽ điện thoại cho em được chứ

- Dạ, anh đưa cô ấy về đi.

Seohyun ngồi trong xe nhìn Luhan:

- Yoona là bạn gái của anh đúng không?

Im lặng

- Anh có biết việc anh vừa làm khiến cô ấy tổn thương k?

- Anh có thấy sự bối rối trong mắt cô ấy không? Như là cô ấy sắp khóc ấy.

- Cô im lặng giùm đi.

Seohyun bĩu môi. Về đến nhà Luhan ngồi bôi thuốc cho Seohyun, cô nàng lại thủ thỉ:

- Anh mau đến chỗ cô ấy đi cô ấy hẳn phải buồn lắm đấy.

- Cô không thể im lặng được hay sao?

- Ai dà mau đến đi, hình như cô ấy cũng bị thương đấy

- Cô ấy tự lo được không ngốc như cô đâu?

- Này tôi đâu có ngốc anh mới là thằng ngốc ấy, mau đi nếu k cô ấy giận là anh mất cô ấy luôn đấy.

Seohyun cũng không hiểu mình đang nói cái gì nữa, rõ ràng cô không thích Luhan đi với cô ấy, cô đã rất khó chịu, kể cả bây giờ cô thực sự không muốn Luhan đi đến đó nhưng cô cũng thấy Luhan thở dài khi đưa cô về, cô cũng thấy được là Luhan cũng có lo cho Yoona, cô cũng thấy được sự bối rối của Yoona khi cố gắng giấu đi bàn tay cũng bị thương. Seohyun nhìn Luhan cô thực sự mong cậu có thể không đi.

Luhan nhìn Seohyun, cậu khẽ nhủ, cô gái này tuy hơi ngốc nhưng thật sự rất tốt bụng, cười nhẹ:

- Mai đến cũng được mà, cô lên phòng nghỉ ngơi đi.

Seohyun khẽ mỉm cười nhưng nhìn Luhan cô nàng lại thở dài.

Luhan lặng lẽ đi về phòng, cậu ngồi suy nghĩ lẽ nào cậu đã thực sự thích Seohyun, nhìn thấy cô nàng bị cậu chọc cho tức điên thật vui, từngày có Seohyun hôm nào cậu cũng thoải mái cũng được cười, hôm nay nhìn thấy cô bé bị thương thực sự cậu lo lắng vô cùng. Cậu không muốn đến chỗ Yoona vì cậu sợ ánh mắt sững sờ của Yoona, cậu không biết mình sẽ phải đối mặt như thế nào với ánh mắt ấy.

[Longfic|T] Her | Luhan, Seohyun - HanSeo CoupleNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ