Chapter 7

2.3K 44 0
                                    

Yoona nhìn anh chằm chằm, Luhan bối rồi

- Anh cũng không biết có phải là thích không nữa.

- Thế nên em sẽ có cơ hôi đúng không?

Luhan bối rối thực sự cậu không biết phải làm gì lúc này, và phải nói gì lúc này. Yoona nhìn Luhan, cô nàng mím môi để nín cười, Luhan liên tục uống cà phê, rồi cô nàng cười phá lên:

- Trông anh kìa em đùa thôi mà. 

Luhan đơ, Yoona cười:

- Em đùa thôi, em biết anh thích cô ấy từ lâu rồi, những câu chuyện anh nói với em tất cả đều về cô ấy, ban đầu em nghĩ chỉ là chưa có cô gái nào khấy động cuộc đời buồn chán của anh như thế nhưng em có thể thấy ánh mắt anh lấp lánh niềm vui. Anh hào hứng với những thứ nhỏ nhặt về cô ấy, anh có nhận ra là chúng ta chưa bao giờ như thế chúng ta chỉ đơn giản là hay tám với nhau thôi. Từ khi cô ấy đến em có thể nhìn thấy anh, một Luhan hoàn toàn khác, vui vẻ, hoạt bát. Đừng lưỡng lự nữa anh hãy giữ lấy cô ấy đi. Em sẽ không sao đâu, em thừa nhận em có thích anh rất thích anh là đằng khác nhưng em không muốn anh khó xử đâu. Nhưng anh cũng có thể tìm em bất cứ lúc nào cũng được. 

Luhan ngơ ngác nhìn Yoona cười rất tươi:

- Em không cao thượng như anh nghĩ đâu chỉ là em biết xác định đúng đối tượng thôi, nếu k phải là Seohyun em sẽ k nhường anh đâu.

- Em mới gặp cô ấy lần đầu mà?

- Em thích bạn ấy từ khi nhìn thấy bạn ấy cơ? Anh cũng thế còn gì? Ngay từ ngày đầu tiên anh gặp cô ấy chắc chắn anh cũng có tí rung rinh chứ?

Luhan cười :

- Quả nhiên em vẫn rất hiểu anh. Anh đã rất ấn tượng khi nhìn thấy cô ấy, anh đã nghĩ ra đủ trò để trêu cô nhóc ấy

- Thấy chưa? Anh lại nói về cô ấy với tất cả niềm vui kìa.

- Rõ như vậy sao?

- Vâng nó hiện hết lên mặt anh rồi.

Seohyun nhìn thấy hết nụ cười của Luhan khi ngồi cùng Yoona, khi cùng Yoona Luhan cười thật là tươi còn với cô chỉ đơn thuần là gào thét và cười đểu. Seohyun vỗ trán mình: " Seohyun tỉnh lại đi, m cũng đâu có là gì của người ta đâu, chỉ là ở cùng nhà thôi mà, quên đi"

Luhan vừa về đến nhà đã hò hét:

- Seohyun seohyun hôm nay muốn ăn gì k? Tôi mời.

Seohyun khẽ cười " thì ra làm hòa với cô ấy khiến anh ta vui như thế"

Seohyun tháo tạp dề nhìn Luhan:

- Không muốn ăn gì cả? Anh tự đi mà ăn 1 mình đi.

- Này cô làm sao thế? Có chuyện gì à?

- Không có không có, anh thì vui rồi. Anh cứ tận hưởng niềm vui đó 1 mình đi. Hâm

Luhan đơ đứng giữa nhà, cậu k hiểu mình làm sai chuyện gì nữa. 

Cậu đến chỗ Sehun, cậu choáng trong phòng Sehun có treo ảnh của Seohyun và hình nền điện thoại nữa  đều là ảnh cô nàng, Luhan nhìn Sehun:

[Longfic|T] Her | Luhan, Seohyun - HanSeo CoupleNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ