Chapter 11

2.2K 45 0
                                    

Luhan vươn vai thức dậy, lò mò đi xuống bếp, vắng lặng, cậu chạy lên phòng Seohyun, không còn đồ đạc nữa mọi thứ được dọn sạch sẽ như chưa bao giờ có ai ở. Luhan rút điện thoại gọi Seohyun, không bắt máy. Cậu điên cuồng lao xuống nhà bỗng cậu nhận được điện thoại của mẹ:

- Tiểu Lu con dậy chưa? Mẹ xin lỗi mẹ k thể nói cho con chuyện này sớm hơn. Seohyun đã đi rồi.

- Đi đâu cô ấy đi đâu ạ. Vẫn chưa hết 3 tháng mà tại sao cô ấy lại đi chứ?

- Mẹ xin lỗi con bé bảo k cần nói với con vid 2 đứa vốn k thể được, Seohyun lấy được học bổng và sẽ đi du học, mẹ k thể trì hoãn ước mơ của nó vì chuyện hứa hôn của 2 đứa được. Và con cũng có bạn gái rồi đúng không? 

- Con k đồng ý con k đồng ý mẹ coi con như trò đùa như thế sao?

- Nghe mẹ con trai à....tút  tút tút.....

Luhan lao đến sân bay, thì ra hôm qua là cô ấy muốn tạm biệt cậu, muốn làm mọi thứ cừng cậu trước khi cô ấy rời xa cậu mãi mãi. 

Seohyun ở sân bay, cô luôn ngoái lại nhìn, cô thực sự mong chờ Luhan sẽ đến. Kris nhìn Seohyun:

- Em vẫn muốn ai đến tiễn sao?

- Không có ạ.

Seohyun mỉm cười quay vào

- Seohyun

Seohyun giật mình quay lại là Sehun, Yuri, Kai và cả Yoona nữa. Một chút thất vọng, Seohyun cười tươi:

- Sao mọi người đến đây.

- Là Yuri báo cho mọi người đấy. Sao câu đi mà k báo cho câu lạc bộ chứ. Mình sẽ nhớ cậu lắm đấy. - Sehun ôm chầm lấy Seohyun.

Yoona nắm tay Seohyun:

- Cuối cùng cậu vẫn chọn ra đi. Cậu sẽ k hối hận chứ?

Seohyun mỉm cười:

- Hối hận chứ, vì mọi người ở lại vui như vậy mà

Seohyun nhìn Yoona:

- Hãy chăm sóc cho Luhan nhé. Cậu ấy rất thích ăn giăm bông và xúc xích đặ biệt rất là thích thịt bò. Cậu ấy cũng không hề ăn được hải sản, cậu ấy bị dị ứng, luôn nói mình là người thích sạch sẽ nhưng cậu ấy có thể tích hàng đống rác ở phòng rồi mới vứt đi, cậu ấy cũng thích kem vị bạc hà cả trà sữa nữa. 

Yoona khẽ cười:

- Chà chà mới chỉ có 2 tháng mà cậu hiểu tên đó dữ vậy ư?

Seohyun mỉm cười, Kris đi ra:

- Chúng ta đi thôi đến giờ rồi.

Seohyun tiếc nuối nhìn ra phía cửa, thực sự cô muốn nhìn thấy anh dù chỉ 1 lần. Seohyun quay đầu, khẽ lau nước mắt

- SEOHYUN

Là Luhan cậu chạy đến ôm chầm lấy Seohyun:

- Đừng đi, em có thể ở lại k đừng đi đừng bỏ tôi.

- Luhan em ....

- Đừng nói gì cả hãy ở lại hãy ở lại bên anh. Anh thực sự rất yêu em. 

[Longfic|T] Her | Luhan, Seohyun - HanSeo CoupleNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ