Chương 28

1.4K 86 7
                                    

 Hai người xem xét xong những văn kiện này đã là hơn 11 giờ đêm

"A a a! Rốt cuộc cũng làm xong, mệt chết tôi, cũng hơn mười một giờ" Phùng Kiến Vũ nhìn đồng hồ, duỗi người một cái.

Vương Thanh thở phào một hơi , dựa vào ghế ngửa đầu nhắm mắt, ký nhiều như vậy, Vương Thanh hai chữ này hắn cũng sắp không nhận ra

"Lần đầu tiên ở phòng làm việc của anh nhìn cảnh đêm, thật là đẹp mắt "

Vương Thanh nghe Phùng Kiến Vũ nói mở mắt ra, nhìn cậu đang đi tới trước cửa sổ sát đất . Cảnh đêm làm nổi bật bóng lưng thật giống như cậu đang sáng lên.

Vương Thanh đi tới ôm thắt lưng Phùng Kiến Vũ "Mệt không?"

"Tạm được "

"Cũng tại ba tôi, lúc này đưa văn kiện cái gì a, nếu không phải tại ông ấy bây giờ hai ta đều ở nhà không biết làm mấy pháo rồi "

"Vương Thanh anh có thể hay không... Ngô..." Phùng Kiến Vũ còn chưa nói hết liền bị Vương Thanh hôn lên môi

Từ sau lần hai người "giao lưu sâu sắc " , Vương Thanh đối với thân thể của Phùng Kiến Vũ , càng thêm muốn ngừng mà không ngừng được

Đoạn thời gian Phùng Kiến Vũ khôi phục , mỗi ngày buổi tối khi Vương Thanh ôm cậu ngủ, cậu cũng có thể cảm nhận được sau lưng người nọ hạ thân sưng lên chọc vào xương cụt của mình. Bất quá như đã nói qua, công phu trên giường của Vương Thanh quả thật làm cho Phùng Kiến Vũ không có bất kì phản đối nào, cho dù mình đang khôi phục chỉ cần cảm nhận được Vương Thanh sưng lên,cậu liền không nhịn được nhớ tới đêm đó khoái cảm lưu chuyển ở trong thân thể mình.

Tay Vương Thanh cởi áo sơ mi của Phùng Kiến Vũ xuống , nụ hôn ấm áp không ngừng lưu luyến ở vành tai ở hõm cổ cậu

"Giúp anh cởi" Phùng Kiến Vũ bị hôn trong đầu đều là từng viên pháo bông nổ tung , căn bản không có bất kỳ chổ trống nào để suy nghĩ , Vương Thanh nói gì, Phùng Kiến Vũ làm cái đó.

Trên người trần trụi hai người ở trước cửa sổ sát đất hôn nhau , tay Phùng Kiến Vũ đặt ở trước ngực Vương Thanh , Vương Thanh một tay đặt ở thắt lưng Phùng Kiến Vũ , một tay vuốt ve vành tai cậu , vỗ về chơi đùa khuyên tai lúc trước hắn đưa cho cậu

Vương Thanh bước lên trước, Phùng Kiến Vũ đứng không vững tựa vào trên kiếng cửa sổ   , cảm nhận được thủy tinh lành lạnh Phùng Kiến Vũ mới hậu tri hậu giác nhớ tới bọn họ đang đứng trước cửa sổ sát đất . Phùng Kiến Vũ đẩy ngực Vương Thanh .

"Thế nào?"

"Cửa sổ sát đất , sẽ có người thấy "

Vương Thanh cong cong khóe miệng, cười tà mị, lần nữa vùi đầu mút cổ người trong lòng , bàn tay cách quần xoa xoa tiểu huynh đệ của Phùng Kiến Vũ

" Ân... Thanh Thanh ca" Phùng Kiến Vũ trong miệng tràn ra tiếng rên rỉ, nắm cổ tay Vương Thanh đang xoa nắn hạ thể mình

"Buông tay" bên tai là thanh âm không thể kháng cự của Vương Thanh

Phùng Kiến Vũ thỏa hiệp buông lỏng tay, Vương Thanh cởi quần cậu, bàn tay dò vào vùng đất rậm rạp , nắm lấy phân thân cậu, tiếng rên rỉ mềm mại trong miệng Phùng Kiến Vũ tất cả đều bị Vương Thanh nuốt vào trong miệng của mình.

Phùng Kiến Vũ bị khoái cảm dưới thân cùng sự thẹn thùng khi ở trước cửa sổ sát đất bao trùm. Phân thân nóng như lửa trong tay Vương Thanh không ngừng rỉ ra chất lỏng "Nước chảy rồi a " Vương Thanh ở bên tai Phùng Kiến Vũ bên tai thổi nhiệt khí trêu chọc cậu

Phùng Kiến Vũ dùng sức ôm lấy cổ Vương Thanh , mặt cọ vào bả vai Vương Thanh .Tay Vương Thanh tìm đến phía sau Phùng Kiến Vũ , ở khe mông vuốt một cái, dẫn tới Phùng Kiến Vũ một trận run rẩy.

"Muốn sao? Ân?" Thật ra thì Vương Thanh là cố ý hỏi, hắn chỉ cần sờ nhiệt độ người trong ngực cũng biết tâm tư người này

Phùng Kiến Vũ không trả lời, hắn liền dùng đầu ngón tay ở khe mông cậu cọ xát, càng về sau chân Phùng Kiến Vũ càng mềm nhũn, chỉ có thể cả người tựa vào trên người Vương Thanh

"Muốn sao? Nói chuyện" Vương Thanh nắm cằm Phùng Kiến Vũ bắt cậu nhìn hắn

" Ừ. . . Muốn..." Phùng Kiến Vũ mềm nhũn lên tiếng

Vương Thanh ôm lấy Phùng Kiến Vũ, đi về phía cách gian phòng làm việc

Khi Vương Thanh sắp đến cao trào nhìn sắc mặt Phùng Kiến Vũ đỏ ửng, môi hơi sưng đỏ , trên người là tinh dịch của chính mình , cúi người hỏi

"Không có mũ làm thế nào? Ân ?"

"Bắn bắn bên trong..."

" Được, là em nói "

" Ân... A a a a a a quá nhanh, a a a a a a" theo một trận trừu sáp mãnh liệt tinh dịch của Vương Thanh toàn bộ bắn vào trong cơ thể Phùng Kiến Vũ

"Thoải mái không ?"

Phùng Kiến Vũ thở dốc "Thoải. . . Thoải mái "

Vương Thanh nhẹ nhàng từ trong cơ thể Phùng Kiến Vũ lui ra, lại đổi lấy một tiếng rên rỉ của Phùng Kiến Vũ

Tinh dịch màu trắng theo mật huyệt hồng nộm chảy ra, theo khe mông vễnh rơi xuống giường, tỏ ra phá lệ dâm mỹ.

Vương Thanh nằm ở bên cạnh Phùng Kiến Vũ ôm cậu "Thật ra thì anh muốn ở trước cửa sổ sát đất cùng em làm một pháo, nhưng mà Phùng Kiến Vũ, em biết không, tôi đối với em tư tâm quá nặng, người khác liếc mắt nhìn tôi cũng muốn giết chết bọn họ."

Vốn là Phùng Kiến Vũ vẫn còn mệt mỏi lười lên tiếng, nhưng nghe xong lời Vương Thanh đột nhiên liền cười.

"Cười gì vậy "

"Không có gì, Thanh ca, anh nói nếu như từ lúc gặp mặt đến bây giờ đều là một cái bẫy do tôi bày ra , anh sẽ nghĩ như thế nào?"

Vương Thanh nhìn khuôn mặt Phùng Kiến Vũ sững sốt một chút, ngay sau đó nhẹ khẽ cười

"Vậy tôi nhận thua, bởi vì tôi không nỡ để cho em thua."

Phùng Kiến Vũ xoa cánh tay Vương Thanh không nói nữa lời



Khi Phùng Kiến Vũ vừa nói ra câu nói kia, Vương Thanh trong đầu xuất hiện một cái ý nghĩ rất đáng sợ, hắn lúc ấy nghĩ, nếu như Phùng Kiến Vũ mở miệng cùng mình nói muốn cái gì, hắn sợ là cũng sẽ không cự tuyệt, cho dù là mạng của mình.

	Khi Phùng Kiến Vũ vừa nói ra câu nói kia, Vương Thanh trong đầu xuất hiện một cái ý nghĩ rất đáng sợ, hắn lúc ấy nghĩ, nếu như Phùng Kiến Vũ mở miệng cùng mình nói muốn cái gì, hắn sợ là cũng sẽ không cự tuyệt, cho dù là mạng của mình

Oops! This image does not follow our content guidelines. To continue publishing, please remove it or upload a different image.
Độc dượcWhere stories live. Discover now