Chương 2 - Rừng sâu lạc lối

984 7 0
                                    


Thành phố trong đêm, những cơn gió lạnh ù ù thổi qua.

Những chiếc xe buýt lao nhanh trên đường.

Tôi chơi vơi bước đi không mục đích, đến tận 12 giờ rưỡi mới về nhà. Tôi không dám gọi di động vì tôi không biết mình nên giải thích thế nào với cha mẹ. Cha tôi còn đỡ, chứ mẹ tôi thì khác, tuy bà chưa gặp La Thiên lần nào nhưng bà rất phản cảm với anh. Phản cảm ngày càng tăng đồng thời với chuyện anh hết lần này đến lần khác thất hứa; bà luôn trách tôi "bất tài" nên mới tìm một anh cảnh sát chẳng ra gì.

Thực ra nguyên nhân chủ yếu chẳng qua chỉ là vì La Thiên kinh tế yếu, trong con mắt của mẹ tôi, cảnh sát là những anh nghèo kiết xác; bà luôn ước ao tôi sẽ lấy được người chồng giàu có.

Xem ra, làm cha làm mẹ thực không dễ gì?

Tôi rón rén mở cửa thật nhẹ. Vừa bước vào nhà, mẹ tôi đã khiến tôi hoảng sợ giật mình.

Đêm hôm khuya khoắt, bà đắp một cái "mặt nạ" trắng bóng, không bật đèn, ngồi trước màn hình ti-vi ánh sáng lập lòe hắt hiu, trông phát khiếp.

Tôi áp bàn tay lên ngực tự trấn tĩnh, bật đèn rồi thay dép lê. "Mẹ ơi, đêm khuya sao còn đắp mặt nạ? Khiến con sợ chết khiếp!"

Bà ngáp dài, rồi tắt ti-vi. Có vẻ như bà vừa ngủ một giấc trên ghế bành. Bà nguýt tôi một cái rồi uể oải nói: "Đúng thế đấy! Tôi muốn dọa cho cô tỉnh táo lại, nên tôi mới để mặt nạ cho đến bây giờ, nếu không, cô sẽ lại viện cớ gì đó rồi lủi vào luôn."

Mẹ tôi vừa nói vừa nhìn lên đồng hồ treo tường, rồi bà bất chợt đứng dậy như bị kim đâm vào mông, kêu lên: "Trời đất ơi gần 1 giờ đêm rồi! Tôi đã đắp hơn một tiếng đồng hồ! Chỉ tại ranh con nhà cô hại tôi, biết không? Lại đây ngồi, cấm đi đâu!" Rồi bà quay người đi vào toa-lét, miệng không ngớt lẩm bẩm: "Thế là tiêu rồi, tiêu rồi!"

Mẹ tôi rất thích làm đẹp, rất thích chăm sóc khuôn mặt, hễ nghe nói ở đâu bán thứ mỹ phẩm làm trắng da, trẻ hóa khuôn mặt, bà liền đi mua ngay, bất chấp tốn kém. Và cũng rất lan man vô định nữa: hôm nay đã mua một bộ của Lancome, ngày mai nghe nói mỹ phẩm của Shisedo tốt hơn, bà sẽ phăm phăm đi mua ngay Shisedo. Cho nên ở góc nhà luôn có đủ các loại kem dưỡng da đủ mọi nhãn mác, chất cao như núi, lọ thấp lọ cao nhấp nhô. Cha tôi trách mẹ tôi muốn "khuynh gia bại sản", mẹ tôi ấm ức, "chỉnh huấn" lại rằng ông muốn bà chóng già để ông có thể ra ngoài kiếm cô vợ bé, khiến cha tôi phát hoảng không dám lớn tiếng chỉ trích mẹ tôi nữa.

Kể từ đó mẹ tôi đàng hoàng đi trên con đường "khuynh gia bại sản", lần này chẳng rõ bà nghe ai nói mỹ phẩm làm mặt nạ "Tuyết phu tinh bào làm đẹp da trắng da" hiệu quả cực nhanh chóng, mẹ tôi lập tức mua luôn 5 chai, trong ngày hễ rỗi rãi là lấy ra "hành hạ" khuôn mặt. Kể ra thì, sau khi trải nhiều phen "tân trang" ít nhiều cũng có hiệu quả thật: da mặt bà không còn nếp nhăn, trông bà rất trẻ, chỉ như phụ nữ mới ngoài ba mươi tuổi.

Chỉ lát sau mẹ tôi đã trở lại phòng khách, ngồi xuống ghế, rồi không ngừng soi gương ngắm nghía. Sau đó bà ngoảnh sang, xáp khuôn mặt lại gần tôi, lo lắng hỏi: "Tiểu Yên, con nhìn xem da mặt mẹ có nổi đốm đỏ không? Có phải là bị dị ứng không? Mặt nạ chỉ được đắp 5 đến 10 phút, chỉ tại con, con về quá khuya, nên mẹ mới ngủ thiếp đi mất!"

Bọ cạp rừng sâu - Thượng Quan Ngọ DạNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ