Hắn ngẩng đầu nhìn lại, nguyên lai là Tạp Lạc Tư đứng ở trước mặt hắn, trên mặt đối phương vẫn là biểu tình lạnh lùng như cũ, hắn cảm giác bị cặp mắt màu vàng lạnh như băng của đối phương nhìn chằm chằm làm cho phía sau lưng hắn tựa hồ trong nháy mắt liền toát ra mồ hôi lạnh, hơn nữa hắn như thế nào cảm giác được rằng đứng trước mặt hắn lúc này không phải là một người mà là một ngọn núi lớn đâu? Mà ngay lúc hắn vẫn đang còn lạnh run, thì nghe được thanh âm trầm thấp của Tạp Lạc Tư truyền tới,
"Lí Tư, ngươi cũng không có quyền lực quyết định Thụy đi hay ở, lúc trước là tự các ngươi buông bỏ y , mà hiện tại các ngươi cảm thấy y có giá trị lợi dụng nên đã nghĩ phải mang y trở về, các ngươi không biết là chính mình hơi quá đáng sao? Hơn nữa hiện tại, y cũng không phải lẻ loi một mình , Thụy là bạn lữ tương lai của tiểu nhi tử Mễ Lai Khắc nhà ta, mà chúng ta là phụ thân tương lai của y, phụ thân cùng bạn lữ, nếu các ngươi muốn đưa y đi, có phải hay không cần phải qua ý kiến của chúng ta trước? Huống chi chính y cũng đã nói là sẽ không đi. Chẳng lẽ ngươi muốn sử dụng vũ lực, buộc y đi hay sao? Ân?"
Cùng với chữ "Ân" cuối cùng phát ra khỏi miệng, Lí Tư đột nhiên cảm giác được một áp lực cuồn cuộn đánh úp về phía mình. Dù chỉ trong chốt lát nhưng trên trán của hắn đã phủ kín mồ hôi. Tạp La ở một bên thấy thế, lập tức đi tới bên người hắn, nâng hắn đứng lên.
Lí Tư dưới sự trợ giúp của Tạp La, rốt cục miễn cưỡng đứng lên, tiếp theo hắn ngẩng đầu nhìn về hướng Tạp Lạc Tư. Không nghĩ tới mới chỉ cùng đối phương đối diện mà thôi, thế nhưng lại bị áp bức đến như thế, hắn nhịn không được mà tránh né ánh mắt của đối phương, đem tầm nhìn của mình dời về phía Mễ Lai Khắc đang đứng bên cạnh Tạp Lạc Tư.
Không nghĩ tới thú nhân này được xưng là bạn lữ tương lai của Lục Văn Thụy, ra vẻ cũng có thực lực phi phàm, ít nhất thì đó cũng là đánh giá của Lí Tư, hắn thật đúng là không biết nguyên lai các thú nhân của Thái Cách bộ lạc đều lợi hại như vậy, chính mình dù sao cũng có thứ hạng trong Lý Âu bộ lạc, đáng tiếc ở trước mặt hai người bọn họ, chính mình vẫn còn bị áp lực vô hình của đối phương ảnh hưởng. Hắn căn bản không thể nào chống cự lại bọn họ, xem ra, Tạp Lạc Tư cùng Mễ Lai Khắc này là không dễ chọc . Hắn cảm thấy nếu mình thật sự cùng bọn họ đánh nhau, phỏng chừng nhất định là thất bại thảm hại, đây là một loại trực giác của dã thú. Vì thế dựa vào suy nghĩ "Hảo hán không so đo chuyện trước mắt", Lí Tư lại đem ánh mắt chuyển qua trên người Lục Văn Thụy, quả hồng hay là muốn chọn nhuyễn niết [Yamiryu:chọn quả hồng mềm mà bóp, ý là chọn đối phó với người yếu/yếu nhất trong đám], hắn quyết định đem lực chú ý đều tập trung tại trên người đứa con lớn nhất của mình, hắn suy tư, chỉ cần hắn xuất thủ, là một giống cái mà thôi, còn không phải dễ như trở bàn tay.
Đáng tiếc không chờ hắn hành động, Tạp La ở bên cạnh mở miệng trước, hắn tựa hồ không quen nhìn bộ dáng yên lặng bất động của Lục Văn Thụy, vì thế hắn nói:
"Thụy, chẳng lẽ ngươi thật sự không muốn cùng chúng ta trở về sao? Chúng ta dù sao cũng là phụ thân của ngươi, ngươi thật sự không cần chúng ta sao? Ngươi thế nhưng có thể để người khác tới khi dễ phụ thân ngươi sao?"
BẠN ĐANG ĐỌC
Xuyên Việt Chi Thú Nhân Dã Sinh Oa - Thanh Sa Ti Lũ *hoàn*
General Fictiondammei: thú nhân, xuyên không, nguyên thủy, sinh tử văn