Tư Mã Phong dừng lại cước bộ nhưng vẫn không quên điểm huyệt Mộ Dung Vân , tức giận của hắn thì chỉ vài ba cước có thể thôi nhưng người đang hừng hực nhiệt huyết kia thì .... đương nhiên là không rồi . Nàng ta tính gì cũng xấu , chỉ có một tính tốt duy nhất là ghét ai thì ghét rất thật lòng thôi , thù này không để nàng ta trả được nàng ta chắc chắn không để yên .
Diệp Thiên Di cười nham hiểm , từ từ bước đến gần Mộ Dung Vân . " Thái tử điện hạ , ta đã nói ngươi sẽ chết chắc mà ".
"A ôi , lại nhắm mắt không thèm nhìn ta cơ đấy , ngươi có tin ta tiễn cặp lông mày của ngươi về cực lạc không ? "
" Gương mặt của ngươi nhìn ta như kiểu ta sắp làm điều gì đó thương thiên hại lý vậy , không đâu , ta là một nam nhân nho nhã lịch thiệp mà "
"Để xem , tuy ngươi khó dễ ta nhưng ta sẽ không vì vậy mà đối xử không tốt với ngươi , ta rất rất là tốt nha "
" Người đâu , bao trọn Ý Xuân Lâu trong ba ngày cho ta , sẵn tiện mang cả vị thái tử này đến đó ".
Diệp Thiên Di độc diễn một màn như vậy làm Mộ Dung Vân có muốn im cũng không thể im được , cả gương mặt đều vì tức giận mà đỏ lên . " Ngươi dám !"
Hai mắt Diệp Thiên Di mở to sau đó lại chớp chớp chớp chớp . " Ngươi dựa vào đâu nghĩ ta không dám chứ , mà sao lại tức giận như vậy , a , không lẽ ngươi vẫn còn chưa được khai sáng , vậy thì càng hay , lần này ta giúp ngươi tỏa sáng giữa rừng hoa luôn " .
" Thái Tử điện hạ sao có thể để mặc cho ngươi muốn làm gì thì làm chứ ! " . Lạc Thiên hai tay khoanh trước ngực , cả người đều dựa vào cột đình , hắn đã ở đây nãy giờ những chẳng ai phát hiện ra hắn .
" Lạc đại ca mà cũng sợ hắn sao ? " . Diệp Thiên Di bĩu môi , nàng không tin cục băng biết đi này mà sợ ai đấy .
" Thái tử thân phận tôn quý , ta rất sợ ! " . Lạc Thiên khẽ nở nụ cười trông không có chút gì gọi là sợ hãi , tiểu tử , ta chưa tìm ngươi , ngươi lại dám dẫn xác tới đây , chuyện tốt ngươi làm với muội muội ta , ta vẫn nhớ hết và rất rõ đấy .
Người nói thì không có vẻ sợ hãi nhưng người nghe thì ai cũng sợ hãi , ngay cả Mộ Dung Vân cũng đang rất sợ hãi , tên đại ma vương này sợ hắn sao ? Đánh chết hắn vạn lần hắn cũng không tin đều đó .
" Thái tử , thần rất lấy làm tiếc vì chuyện đã xảy ra , ngài có thể đi được rồi " . Giọng nói Lạc Thiên cứ như vậy nhẹ nhàng trong gió , vô cùng êm dịu , êm dịu .
Nhưng thời gian một chum trà trôi qua vẫn không nhận thấy bất cứ dấu hiệu chuyển động nào . Ai cũng cố nhịn cười , chỉ có khuôn mặt của Mộ Dung Vân là phủ đầy mây đen .
Diệp Thiên Di hai vai đều run run , nàng cũng chỉ muốn chọc tức hắn vài câu , hù dọa hắn một chút nhưng xem ra Lạc Thiên thì không được từ bi như nàng rồi , nàng thật sự không thể so với Lạc đại ma vương mà .
Lạc Tâm Di chỉ biết lắc đầu , bảo ngươi thả người ngươi không nghe , giờ thì bị tóm rồi .
Tư Mã Phong hai tay cũng học theo Lạc Thiên để trước ngực, xem mình như người ngoài cuộc mặc dù chính hắn đã tóm người ta .
BẠN ĐANG ĐỌC
Hoàng Thượng ! Thái Tử đang ghen kìa!
Romantikcâu chuyện nói về Lạc Tâm Di và thái tử Mộ Dung Vân