Đời người là con đường một chiều

821 10 0
                                    

Tiếng chuông điện thoại vang lên phá vỡ bóng tối tĩnh lặng. Cảm nhận được vị trí bên cạnh rung động, cô chậm rãi mở mắt, vươn tay bật đèn ngủ trên đầu giường, thấy anh đang đứng dậy thì lên tiếng hỏi.

"Anh đi đâu giờ này thế?" Cô nói bằng giọng còn ngái ngủ.

Anh bước ra mắc lấy áo mặt vào, tiện miệng đáp: "Bạn anh có việc, anh ra đây chút rồi về."

   Cô ậm ừ một tiếng rồi nằm xuống ngủ tiếp, trong cơn buồn ngủ cô rất nhanh chìm vào giấc ngủ. Sáng hôm sau tỉnh dậy anh đã nằm ở bên cạnh, cô quay người chui vào lòng anh. Theo thói quen anh ôm chặt cô vào lòng, cảm nhận được vòng tay ấm áp của anh, cô khẽ cười ngọt ngào, hạnh phúc lan toả xung quanh căn phòng.

***

   Cô trở về nhà đã là sáu giờ tối, hôm nay cô phải làm thêm ca nên về nhà trễ hơn mọi ngày. Nhìn ngôi nhà vẫn tắt đèn cô biết anh chưa về. Đặt túi đồ ăn lên mặt bàn, cô trở về phòng thay quần áo.

   Anh và cô đã sống chung được ba tháng, hai người yêu nhau hơn một năm, cho đến nay cả hai vẫn chưa có ý định kết hôn. Anh và cô đều nghĩ đợi đến khi công việc ổn định, cả hai có đủ khả năng lo cho cuộc sống sau này thì mới kết hôn.

   Thay ra bộ quần áo công ty, nhặt bộ quần áo anh vắt trên ghế mang ra máy giặt ném vào rồi bấm giặt. Cô dọn dẹp nhà cửa một lượt rồi bắt đầu nấu ăn. Đến khi xong việc nhìn đồng hồ đã gần tám giờ anh vẫn chưa về, cô vào phòng lấy điện thoại gọi cho anh.

   Qua hai hồi chuông đã có người nghe máy.

   "Anh đây."

   "Anh đang ở đâu đấy, chưa về à?"

   "Anh có chút việc chắc là về muộn."

   "Em biết rồi."

   Cúp máy, cô nhìn những món ăn trên mặt bàn, thầm thở dài. Lấy màng bọc ni lông bọc lại những đĩa đồ ăn rồi cô đi tắm, trở về phòng nằm ngủ. Anh chưa về cô cũng không đói nên việc ăn cơm một mình cô liền cho ra khỏi đầu.

Mười một giờ đêm cửa phòng ngủ mới một lần nữa được mở ra, anh bước vào phòng, cởi áo ngoài treo lên mắc rồi cầm khăn tắm đi thẳng vào nhà vệ sinh.

Anh tắm xong đã là mười lăm phút sau, cô hỏi anh có muốn ăn cơm không, cô sẽ làm đồ ăn lại. Anh nói anh ăn rồi và nằm xuống bên cạnh cô, nói rằng hôm nay anh hơi mệt, anh ngủ trước. Cô cũng không hỏi nhiều, tắt đèn để anh ngủ.

Ba giờ sáng, cô lờ mờ mở mắt vì thấy có ánh đèn, cô thấy anh đang ngồi ở ghế hút thuốc. Ngồi dậy khỏi giường, lo lắng nhìn anh.

"Anh có chuyện gì à?" Cô bất an lên tiếng, chưa bao giờ cô thấy anh như vậy.

Anh im lặng hồi lâu, dập tắt điếu thuốc rồi nói: "Anh có chuyện muốn nói với em."

Không dám để lộ ra sự lo lắng trong lòng, cô bình tĩnh đáp: "Anh nói đi, em nghe đây."

"Chúng ta chia tay đi."

Tiếng trái tim cô rơi vỡ ở trong lòng ngực, cô không biết miêu tả cảm xúc của bản thân lúc này như thế nào, kinh ngạc, sợ hãi... đủ các loại cảm xúc chạy qua não bộ cô ngay khoảnh khắc này.

Góc khuất đàn bàNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ