Lâm Vĩnh Túc: Sinh nhật hạnh phúc

6.7K 143 33
                                    


" Vĩnh Túc, ăn thêm cái này."

" Vĩnh Túc, món này em chưa ăn."

" Vĩnh Túc, thử xem này."

" Vĩnh Túc,... "

"......."

Trên bàn ăn nhà họ Trịnh tựa hồ đang xảy ra một trận đấm bốc. Trịnh Liệt liên tục đưa thức ăn tới miệng Lâm Vĩnh Túc, dỗ ngon dỗ ngọt. Lâm Vĩnh Túc nhanh nhẹn quay bên trái, nghiêng qua phải né tránh. Cô đã ngán lắm rồi, vốn muốn trốn bữa sáng nay, nhưng Trịnh Liệt trước khi tới công ty còn nhất định nán lại chăm cô ăn.

Thế Phong ngồi bên cạnh nhìn bố mẹ, mút ngón tay, đôi mắt long lanh nước. Bố à, con nhỏ hơn mẹ cơ mà, con cũng muốn được như mẹ oa oa oa ~ T^T

Lâm Vĩnh Túc bị dồn đẩy đến cuối, quyết định dùng đến tuyệt chiêu đặc biệt....

" Ọe ! Ọe ! ..."

Cô che miệng, gục mặt xuống, nôn khan vô cùng dọa người. Trịnh Liệt quả nhiên mặt mũi tái mét, buông vội đũa xuống, vỗ lưng cho cô, cuống quít hỏi: " Vĩnh Túc, em có sao không, đừng nôn nữa mà..."

Lâm Vĩnh Túc lắc đầu, nhưng vẫn tiếp tục " Ọe ! " =.=|||

Trịnh Liệt yêu cô như vậy, làm sao cam lòng nhìn cô khổ sở như này đây ? Anh khẽ thở dài, ôn nhu nói : " Anh xin lỗi, không ép em ăn nữa, có được hay không? "

Lâm Vĩnh Túc tinh nghịch đảo mắt một vòng, khóe miệng nhếch lên một nụ cười chiến thắng, nhưng rất nhanh chóng khôi phục lại bộ dạng đáng thương, quay lại nhìn Trịnh Liệt. Cô khịt khịt mũi, như một con chim nhỏ ngoan ngoãn gật gật đầu.

Nhìn ánh sáng vừa lóe lên trong mắt cô, Trịnh Liệt phát ra tiếng cười trầm thấp trong cổ họng, thủ thỉ vào tai Lâm Vĩnh Túc : " Anh xin lỗi, anh chỉ muốn bồi thường cho em thôi, tối qua làm em mệt quá mà.... "

Giọng nói thập phần ám muội khiến Lâm Vĩnh Túc không nhịn được nhớ lại chiến trường đêm qua mà mặt đỏ tim đập. Sau lần cô thỏa mãn anh, anh bắt đầu xấu xa trở lại, nhưng cũng rất nhẫn nhịn chiều theo ý cô. Cô bảo nhanh liền nhanh, kêu chậm lại liền chậm...

Thắt lưng tráng kiện đó, làn da hấp dẫn đó, cơ bắp rắn chắc đó, hôm qua đều phủ một tầng mồ hôi, ra vào có tiết tấu. Lại còn cậu nhỏ kiêu hùng của anh, lấp đầy cơ thể cô, chặt chẽ khăng khít khiến hoa huyệt cô co rút mạnh mẽ, đạt tới cao trào...

Lâm Vĩnh Túc mặt đã đỏ thành quả táo, lắc đầu ngăn dòng kí ức ùa về. Ôi, mất mặt quá, da mặt cô thật mỏng đi ! Lúc này khẳng định Trịnh Liệt đã biết cô đang nghĩ gì rồi !

Thản nhiên nhìn biểu cảm của Lâm Vĩnh Túc, Trịnh Liệt cười thầm trong lòng. Vừa rồi, anh đã biết mình bị gài bẫy. Nhưng anh là người nào chứ, cô mãi mãi không phải đối thủ của anh, bị anh đùa lại. Lần này, anh thắng!

" Bà xã tiếp tục nhé, anh đi làm đây... " Trịnh Liệt thổi một hơi lên vành tai Lâm Vĩnh Túc, khẽ nói. Lâm Vĩnh Túc lúc này mới giật mình phụng phịu, nhưng Trịnh Liệt đã ra đến cửa nhà, xấu xa quay lại cười khẩy, vẫy tay với cô. Thế Phong đi ra theo bố, hai người thầm thì một lúc lâu. Sau đó cùng làm một động tác ngoắc ngón tay út: " Quyết định! "

( FULL) Mộng Dục_ Không Là Kết Thúc - Tiêu MinhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ