QUYỂN 1 CHƯƠNG 2: TẠI SAO

42 0 0
                                    


Nhìn thân ảnh thiếu niên biến mất ở thiên sảnh, trên mặt Từ phu nhân phủ một tầng sương lạnh, nàng muốn nâng chén trà uống một ngụm trà nhuận nhuận giọng nói có chút khô khốc, nhưng phát hiện trà trong chén cũng đã nguội, nàng muốn đem chén trà ném đến trên mặt đất để phát tiết cơn giận, tự nhiên không để ý xem đồ sứ này đắt tiền mức nào, nhưng lại không muốn để cho bọn hạ nhân nghe được thanh âm, biết cảm xúc của mình lúc này.

Nàng hiện tại tâm tình cực kỳ không tốt. Nàng có thể cảm nhận được rõ ý của thiếu niên ki muốn truyền đạt cho mình —— thật sự xin lỗi, chuyện này có thể làm cho ngài không vui, nhưng ít ra có thể làm cho ta vui vẻ trở lại. Hoặc bởi vì nàng lúc trước đã nói với hắn những lời tương tự: muốn thông qua thần tướng phủ để thay đổi cuộc sống của mình sao? Thật xin lỗi, chuyện này có thể làm cho ngươi khoái trá nhưng lại làm cho ta không thể cao hứng nổi.

Trên thực tế, thiếu niên kia biểu hiện từ đầu đến cuối rất có lễ độ, không có bất kỳ địa phương nào thất thố, chỉ dùng hai câu nói ý tứ hoàn toàn bất đồng cùng với động tác cuối cùng xoay người rời đi, đã thành công làm được điểm này, đó cũng có thể coi là một loại thiên phú.

Vị ma ma kia sắc mặt cũng cực kỳ âm trầm, đi tới bên cạnh phu nhân, hạ giọng nói: "Cứ để cho hắn đi như vậy sao?"

"Ta ban đầu nghĩ hắn là một thiếu niên kiêu ngạo, hiện tại mới biết được, hắn là một kẻ tiểu nhân âm hiểm, nếu như hắn thật sự muốn dựa vào thần tướng phủ để leo lên, cẩn thận đến mức ngay cả trà cũng không dám uống, làm sao có thể mang hôn thư vào trong phủ chứ? Trên thực tế, từ đầu cho đến hiện tại, có ai đã thấy được hôn thư kia đâu?"

Từ phu nhân biết ý tứ của ma ma, sắc mặt hơi trầm xuống nói: "Nhưng nếu là người thông minh, hắn phải rõ ràng, muốn nhận được lợi ích, ban đầu thời điểm, liền không thể đem toàn bộ sự tình làm hết."

Trần Trường Sinh không hiểu hôm nay xảy ra chuyện gì, rõ ràng mình tới để từ hôn , làm sao lại trở thành tình huống như hiện tại, hắn càng nghĩ mãi mà không rõ, thần tướng phủ rõ ràng có rất nhiều phương pháp để giải quyết môn hôn ước này, tại sao Từ phu nhân nhìn qua cực kỳ khôn khéo lại lựa chọn biện pháp ngu ngốc nhất như vậy?

Có rất nhiều chuyện nghĩ mãi vẫn không rõ, hắn không muốn suy nghĩ nữa, chỉ là nghĩ tới trong sảnh Từ phu nhân thịnh khí lăng nhân, hắn không khỏi sinh ra rất nhiều tò mò với vị Từ tiểu thư kia, nàng cuối cùng có bộ dáng thế nào? Có xinh đẹp hay không? Dĩ nhiên, ở trong tòa phủ đệ này lớn lên, chắc chắn tính tình cũng không thể quá ôn nhu thiện lương rồi...

Thần tướng phủ thật lớn, thậm chí còn lớn hơn Tây Ninh trấn, không có người hầu dẫn đường, tất nhiên hắn sẽ bị lạc đường. Đợi đến khi phát hiện sự thật này, hắn đang ở bên ngoài một khu rừng thanh u, nghĩ tới trong điển tích ghi lại những chuyện con rể nghèo khó bị cha vợ vô sỉ âm thầm mưu hại, có chút bất an, lại cảm thấy ý nghĩ này của mình thật không thú vị.

Đúng lúc này, hắn cảm nhận được một đạo mục quang rơi vào trên người mình, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một vị cô nương đứng nơi cổng vòm ở cuối đoạn đường đá kia, mới biết thì ra cũng không phải mình bị lạc đường, mà là bị người khác cố ý dẫn đến nơi này.

Trạch Thiên Ký - 择天记 - Quyển 1/1Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ