Chương 4

25 3 0
                                    

Tuy chỉ mới ba tháng, ngoài cửa trung tâm vật lý trị liệu, hoa đào đâm trồi nảy lộc mơ hồ lộ ra chút không khí xuân.

Tả Bất Lý đứng sau quầy hàng, tâm tình phức tạp nhìn cục bông nhỏ đang đứng ở cửa ra vào.

Trải qua khó khăn lớn ngày hôm qua, con dã thú này coi như chính thức ăn nhờ ở đậu nhà cậu. Không chỉ nấu ăn ngon, làm việc nhà có thể so sánh với người hầu, thậm chí việc đổi bóng đèn trong nhà vệ sinh, hắn chỉ cần kiễng chân lên chút là được, căn bản không cần trèo ghế.

Làm người không thể oán hận, đáy lòng đầy cảm tạ, thừa nhận người này lại một lần nữa mất ngủ.

Cho nên Tả tiên sinh hôm nay vất vả đi làm, dưới hai mắt là hai vòng đen thui.

Thế nào cũng không nói ra được a...... Cậu còn trẻ chưa từng lên núi thả sói về rừng, tại sao phải có Ốc Đồng cô nương phiên bản đàn ông cơ bắp lực lưỡng miễn phí tới nhà a!

*Ốc Đồng cô nương: truyện cổ tích giống như "Nàng tiên ốc" của nước mình ấy~

Một nguyên nhân khác khiến cậu mất ngủ là, làm kiểm tra rụng lông cho Sói tiên sinh.

Trước mắt đã xác định được, là do hệ thần kinh khiến cho...... việc mọc lông bị đình chỉ, ngược lại làm một thuốc an thần cho anh ta, coi như là trị phần ngọn chưa trị gốc. Ngồi xổm trên giường lớn của mình, ngón tay vuốt ve cái mông sói con, truyền lại các hình ảnh vào đại não. Đặc biệt khi cậu vô tình sờ qua chỗ nào đó, Sói tiên sinh vang lên phản ứng nặng nề mà ngượng ngùng.

"Bác sĩ...... Ngón tay cậu..."

Quá ghê tởm, rõ ràng cục bông nhỏ nhỏ đáng yêu như vậy mà lại có giọng nói thành thục, khàn khàn trầm thấp của đàn ông trưởng thành cường tráng vang ra.

Tả tiên sinh có loại xúc động muốn đi tự tử tìm chết – chỉ là kiểm tra bình thường thôi mà play cái cảm giác thẹn thùng ngượng ngùng này là sao! Là! Sao!

Sau cái tình huống họa vô đơn chí đó chính là, cậu lăn qua lộn lại không ngủ được, sau lại tự an ủi một phát.

Không sai, Tả Bất Lý đúng là đồng tính luyến ái.

Tuy cậu vẫn luôn sống một mình, ở cô nhi viện cũng đã được tiếp xúc với loại đề tài này. Mấy đứa nhỏ cùng tuổi cũng biết tính hướng đặc biệt của cậu, nhưng cũng không đặc biệt kỳ thị. Tuy là nói thế, nhưng cậu tính thích sạch sẽ vẫn chưa bao giờ đi tới mấy chỗ gay hay tới, nên là bạn trai cũng chưa từng có.

Vì vậy nghe được loại giọng nói kia, cậu lâu không tự an ủi không nhịn được mà dùng tới năm ngón tay cô nương.

Cho nên buổi sáng hôm nay lúc chào hỏi, Sói tiên sinh có nghi hoặc kéo cái mũi khịt khịt, Tả tiên sinh chỉ đỏ mặt lên không giải thích gì.

Buổi sáng không nhiều khách, tổng cộng cũng chỉ có hai ba người.

Thấy đã đến giờ nghỉ, cậu mới thu dọn, lặng lẽ đến bên cạnh Sói tiên sinh, ho khan một cái rồi nói,

"Cùng đi siêu thị mua đồ ăn đi."

Cục bông tròn chạy vào nhà xí, vài giây sau, một lần nữa xuất hiện với nụ cười thật thà phúc hậu, Nhất Chích Lang siêu cấp lao công. (<~ thật ra là "người lao động")

Ngao ô, sói hói rắc rối của ngươi thật khó hiểuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ