Mấy ngày Tết sau đó, nó không có cơ hội nào để gần mẹ nữa. Mẹ dường như đã hối hận vì việc làm của mình nên ra sức tránh không để nó tiếp cận. Ban ngày mẹ bận tiếp khách khứa cùng bố, nếu bố đi ra ngoài thì mẹ cũng tìm cách đi theo bố luôn. Tối khuya mới về nhà cùng bố, và cả hai người lại có thể cùng ăn tối hoặc đi ngủ luôn. Không lúc nào mẹ rời bố... Nó tức tối lắm nhưng không thể biểu hiện ra ngoài được chỉ âm thầm trách mẹ vậy thôi. Mẹ cũng biết sự bức xúc của nó nhưng mẹ cứ thản nhiên như không, vì có bố bên cạnh mẹ sẽ an toàn, nó sẽ không dám làm gì cả. Nó lại thủ dâm, chỉ còn cách đó để giải tỏa những cơn thèm khát cháy bỏng hằng đêm khi nghĩ tới người mẹ tuyệt vời mà nó đã có hai lần được lạm dụng. Nghĩ tới mẹ với bố đang ở bên kia chung giường với nhau thôi nó đã thấy nổi cơn ghen ngược, muốn giành giật với bố. Nó không lý giải nổi tại sao mình lại có ham muốn với người mẹ đẻ của mình ghê gớm đến thế, có thể vì mẹ đẹp quá chăng, mẹ gợi tình và quyến rũ quá chăng, sao trước đây mình không cảm nhận được điều ấy. Phải chăng là do lần bắt gặp bố mẹ làm tình trong phòng tắm, thấy được thân hình đẹp đẽ của mẹ, thấy được sự mặn mà đằm thắm của mẹ trong cơn say ái ân, đã khiến mình tơ tưởng đến mẹ. Giá như không có lần ấy, chắc mình không mê đắm mẹ đến thế, không dám liều mạng lẻn vào giường mẹ khi bố vắng như thế. Để rồi tiếp diễn hàng loạt những hành động quyến rũ lôi kéo thậm chí ép buộc mẹ vào trò chơi nguy hiểm này... Nhưng nói gì thì nói, nó cũng không cảm thấy ân hận khi đã làm chuyện đó với mẹ, nếu được bắt đầu lại nó nghĩ mình vẫn sẽ làm như thế. Bởi thực sự không sớm thì muộn sự quyến rũ của mẹ sẽ đập vào mắt nó, vì giờ đây nó đã là kẻ được nếm mùi đàn bà, chứ không còn là cậu bé ngây thơ như hồi ở nhà nữa.
Rồi đến một đêm, khi nó đang thao thức không ngủ được vì nỗi thèm khát đeo đẳng thì chợt nghe có tiếng mở cửa từ bên phòng bố mẹ. Nó rón rén ra cửa hé mở lén nhìn sang bên đấy, thấy mẹ vừa khép cửa lại và đi về phía cầu thang. Mẹ vừa đi vừa xốc lại cái váy ngủ, có vẻ như mẹ mới vừa mặc nó vào thì phải. Ánh sáng ngược hắt ra từ chiếc đèn vừa bật lên ở đầu cầu thang làm nó thấy hết những đường cong mềm mại của thân mình mẹ trong cái váy ngủ rộng thùng thình và khá mỏng manh. Mẹ đi xuống dưới nhà. Nó len lén mở cửa đi ra xuống theo mẹ.
Mẹ lúi húi làm gì đó bên bàn bếp, nó nhẹ nhàng đi tới phía sau lưng mẹ bất ngờ ôm choàng lấy. Mẹ giật mình ngoái cổ lại sau, khi nhận ra là nó mẹ hoảng hốt:
- Ô kìa... Con làm gì thế... Bố đang trên kia đấy.
- Con biết rồi, bố đang ngủ say phải không? – Nó dò hỏi.
- Không... Bố đang thức đấy. – Mẹ nói vẻ dọa dẫm.
- Thôi được rồi... Con chỉ ôm mẹ một lúc thôi... Con nhớ mẹ quá. – Nó nài nỉ.
- Ôi không... Nhỡ bố đi xuống thì chết à... Đừng có liều lĩnh. – Mẹ cố cựa ra khỏi nó.
- Đây đây... Mình vào đây mẹ...
Nó hăng hái kéo mẹ vào phòng vệ sinh cạnh đó, cái phòng mà mới hôm nào nó đã bắt gặp bố mẹ làm tình với nhau. Mẹ tỏ ra không muốn cứ trì níu lại nhưng nó vẫn kéo mẹ đi rất cương quyết và mẹ thì không muốn gây ồn ào nên cuối cùng vẫn bị nó lôi tuột vào trong đó. Nó đóng cửa bấm chốt lại và quay sang mẹ đang bối rối, luống cuống che chắn thân thể. Dưới ánh sáng đèn nó thấy rõ ràng mẹ không mặc gì bên trong cái váy ngủ mỏng và gần như trong suốt. Trái tim nó lập tức đập loạn nhịp, cơn dục trào dâng nhanh chóng khiến nó ôm chầm lấy mẹ đẩy sát vào cạnh bàn lavabo, ngấu nghiến hôn hít một cách vội vã gáp gáp. Mẹ sợ hãi né tránh đôi môi của nó, vừa gắng sức cố đẩy nó ra.
- Thôi đừng,... Mẹ không muốn bây giờ...
- Chiều con tí thôi... Con thèm quá...
Nó hổn hển vừa nói vừa vồ vập hôn lên má lên môi mẹ, bàn tay thò xuống dưới váy mẹ mò mẫm. Mẹ bị nó ép chặt cứng đằng trước, mông tì vào mặt bàn lavabo bằng đá, nửa người phía trên của mẹ phải ưỡn ngửa ra sau tránh những cái hôn của nó nhưng nửa người phía dưới của mẹ thì không làm sao để thoát khỏi bàn tay của nó. Bàn tay nó đang ở ngoài váy mẹ, vày vò nắn bóp cái mu lồn dày cộm giữa háng không mặc quần lót của mẹ. Từ bên ngoài váy nó có thể túm được cả đám lông lồn của mẹ mà day khiến mẹ phải bặm môi lại vì đau.
- Thôi con... Đừng làm thế,... mẹ bực mình rồi đấy.
Mẹ nghiêm mặt trách móc. Nó đành phải dừng lại, cười bẽn lẽn làm hòa, một mặt vẫn khéo léo kéo váy mẹ lên và luồn tay vào trong. Mấy đầu ngón tay nó chạm vào đám lông xù xì ở nơi đó khiến nó rạo rực thích thú. Nó đưa tay sâu xuống dưới khe lồn mẹ và phát hiện chỗ ấy ướt dính nhem nhép. Nó chợt nghĩ: "chắc hẳn bố mẹ vừa làm xong một cái đây mà". Có vẻ như mẹ cũng biết nó nghĩ gì khi sờ thấy cái lồn ướt nhoét của mình nên mẹ có vẻ lúng túng xấu hổ. Mẹ nắm cổ tay nó giữ chặt và quay mặt đi nói khẽ:
- Để lúc khác đi... Mẹ phải lên đây, bố dậy không thấy mẹ thì nguy.
- Kìa mẹ... Vừa mới làm xong một cái thì chắc đang ngủ say mà. – Nó cười giả lả.
- Gớm nhỉ,... anh cũng lắm kinh nghiệm đấy...
Mẹ liếc xéo nó, vừa nói vừa mủm mỉm cười rất duyên. Nó nhận ra nét dâm đãng trong cái liếc mắt của mẹ, tuy vậy nó cũng không dám mạnh bạo, vẫn chỉ vuốt ve sờ mó bên ngoài hai mép lồn mẹ chứ không dám thọc ngón tay vào trong.
- Mẹ quay lưng lại nhé, con sẽ cho vào từ phía sau... Được không?... – Nó nài nỉ.
- Thôi con, mẹ mệt rồi... Hôm khác nhé...
Mẹ kéo tay nó ra khỏi háng mình, lách người thoát ra khỏi nó. Mẹ vuốt lại đầu tóc váy áo, định với tay mở cửa. Nó tiếc rẻ, vội vã chụp lấy nắm đấm cửa ngăn lại, nó nhìn mẹ khẩn khoản:
- Chiều con đi mẹ... Một lúc thôi, nhanh thôi... Con không chịu nổi rồi.
Mẹ liếc nhìn xuống dưới nó, quả thật nó đang dựng lều trong quần kia rồi. Mẹ cười khẽ, ngước lên nhìn bộ mặt đang ngây dại của nó, mẹ nói:
- Thôi chịu khó tí, lên ngủ đi... Mai bố đi rồi mẹ cho.
- Trời... Đến mai thì con chết mất.
- Vậy... làm cách nào cho nó xả ra đi. – Mẹ cười, nhìn nó bằng ánh mắt mà nó hiểu mẹ muốn nói điều gì.
- Nhưng... như thế... con vẫn không hết thèm.
- Thì đã bảo đến mai mà. – Mẹ cương quyết gạt nó ra để mở cửa.
- Con không cho mẹ ra đâu... Chừng nào mẹ vẫn không cho con. – Nó cũng cương quyết chắn ngang cửa.
- Thôi được rồi... Để mẹ xóc cho nhé. – Mẹ xuống nước.
- Không... Con muốn cho vào "cái ấy" của mẹ cơ.
Nó ập vào ôm lấy mẹ, lại ép chặt mẹ vào cạnh bàn lavabo. Lần này thì mặc cho mẹ cào cấu vùng vẫy, nó vục mặt vào ngực mẹ, tay thò xuống háng mẹ vội vã luồn vào trong váy. Nó biết mẹ sẽ không dám làm gì gây tiếng động mạnh nên cứ mặc kệ sự chống cự trong im lặng của mẹ, cứ âm thầm khống chế mẹ vừa tìm cách xoay người mẹ lại. Nó muốn chơi mẹ từ phía sau... Cuối cùng thì mẹ cũng bị nó xoay lại, bụng ép vào cạnh bàn, mông quay ra ngoài.
Nó úp mình trên lưng mẹ, đè chặt ngực mẹ mẹ xuống bàn, nó đưa tay xuống tụt quần của mình ra, đồng thời kéo váy mẹ lên trên. Háng nó lập tức áp vào đôi mông trần mát rượi của mẹ, con chim dựng đứng của nó nằm vào giữa khe mông mẹ, nóng hổi và căng cứng. Mẹ thở hổn hển, cảm giác như đang bị cưỡng bức. Và quả thật như vậy, những động tác của nó ngày càng trở nên thô bạo hơn, hai tay nó luồn qua nách mẹ vò nắn ngấu nghiến hai bên vú vẫn đang còn trong áo váy. Tuy con cặc vẫn chưa vào được lồn mẹ nhưng nó cứ dướn hông dập mạnh vào mông mẹ như thể đang địt vậy khiến cho hai bên hông mẹ bị ép vào cạnh bàn đau nhói. Sự kích thích cao độ làm nó cảm tưởng như sắp phun ra tới nơi... Mẹ gồng mình đẩy lui lại phía để tránh sự va đập vào cái cạnh bàn lavabo. Bất lực và mệt mỏi, mẹ ngoái lại sau giọng nghẹn ngào:
- Thôi được rồi,... mẹ cho,... nhưng nhẹ nhàng thôi,...
- Ôi vâng,... mẹ yêu... con sẽ nhẹ nhàng. – Nó sung sướng vì được chấp thuận.
Nó dừng lại, đứng thẳng người lên, dịu dàng vuốt ve dọc tấm lưng mẹ. Tốc váy mẹ lên tận trên vai để lộ ra hai bên vú lắc lư lõng thõng trên lavabo. Nó luồn tay xuống dưới ngực mẹ nắn bóp, ngón tay xoắn lấy hai đầu vú đầu vú mẹ mà vân vê... Sung sướng quá, mình đang giống hệt như bố hôm nào cũng đứng đây sờ vú mẹ thế này. Nó rời ngực mẹ, đứng lui hẳn lại sau ngắm nhìn. Mẹ đang chổng mông, lưng võng xuống, đầu cúi trên bàn lavabo. Tấm lưng mượt mà với cái eo nhỏ gọn, mông mẹ to tròn trắng lóa dưới ánh đèn, giữa hai mông mẹ là hai múi lồn cong cong và đám lông đâm ra tua tủa. Nó thích quá tiến lại gần đưa tay xoa bóp sờ nắn cặp mông mát rượi đó, thỉnh thoảng vuốt tay xuống dưới lồn mẹ. Chỗ đấy vẫn đang rất ướt sau cuộc mây mưa của bố mẹ vừa xong nên khá trơn nhẫy khiến nó sờ thật thích. Nó ngồi xuống dùng tay banh rộng hai bên mông ra để lồn mẹ mở ra, thấy lỗ lồn đỏ chót đang dính đầy chất dịch của bố. Buồi nó lập tức dựng ngược lên giật giật, đầu buồi ứa ra một giọt nước trong veo, nước sướng của nó. Sự thèm muốn được đút ngay vào cái lỗ kia thôi thúc nó đứng dậy.
Nó cầm cái buồi đã cương lên đầu đỏ lựng bóng nhẫy ấn vào giữa hai mông mẹ, đầu buồi trượt vào khe đít, chẽ đôi hai múi lồn, chui vào trong cái lỗ đang ướt nhớp của mẹ. Nó cảm nhận thấy sự nóng ấm nơi đầu buồi và sự chật khít đang bóp dần dọc theo thân buồi nó. Nó dướn người đẩy mình về phía trước, cái buồi to của nó đi dần vào trong một cách chật vật. Mẹ cong lưng lên thót bụng lại, hai chân kiễng lên cao khi bất ngờ bị buồi nó thúc vào tới tận đáy lồn mẹ. Ái chà ôi,... thật là ghê gớm, lần nào nó thục vào sâu cũng làm mẹ giật nảy mình lên vì lồn mẹ vẫn chưa kịp thích ứng với cái buồi quá to và dài của nó.
Một cảm giác bót khít, đê mê êm ái thật khó tả khi cắm ngập cả cái buồi trong lỗ lồn. Nó đứng yên một lúc, hít một hơi dài để lấy lại bình tĩnh vì sự sung sướng làm nó thấy như muốn phụt ra tới nơi rồi. Hai tay tiếp tục xoa mông mẹ, rồi vuốt ve suốt dọc tấm lưng trần. Mẹ im lặng, đầu gục xuống trên hai cánh tay đang khoanh lại trên mặt lavabo, chịu đựng cái buồi to đang căng chặt trong lồn, chờ đợi những cú thúc từ phía sau của nó. Nhưng nó vẫn đứng yên, buồi vẫn ngập sâu trong lồn mẹ căng cứng giật giật.
Hồi lâu sau, khi hơi thở và nhịp tim đã điều hòa, lấy lại được sự tự chủ, nó từ từ kéo buồi ra. Lồn mẹ mút chặt như muốn níu giữ buồi nó. Hai chân dạng ra vững vàng trên nền nhà, nó bắt đầu đưa đẩy con cặc từ từ ra vào. Lỗ lồn trơn dần, nó thúc sâu và mạnh hơn, đẩy cái buồi dài ngoẵng đâm vào sâu thốn trong lồn khiến mẹ cứ thót bụng cái một kèm những tiếng "uh" khe khẽ. Đầu cặc đâm vào lồn mẹ sùn sụt, sướng tê rần, nó bíu vào hai bên hông mẹ đu người dập tới tấp. Mẹ phải ngẩng đầu dậy chống hai tay xuống bàn gồng mình chống lại những đợt tấn công ngày một dữ dội từ phía sau. Nó buông tay ở mông mẹ ôm lấy hai bầu vú đang rung lên trên ngực mẹ. Nó nhìn vào gướng phía trước mặt, cảnh hai người đang ân ái thật là tuyệt. Mẹ cũng nhìn khuôn mặt đang mãn nguyện sung sướng của nó trong gương thấy sao giống bố nó thế, tuy rằng ở nó có sự trẻ trung hơn, cũng cái mắt cái miệng ấy đang đắm đuối nhìn mình vừa hôn hít lên vai lên cổ mình. Dưới mông mình cũng đang có những cái thúc vào rất vội vã gấp gáp như muốn tống cái kia thật sâu vào trong đáy cùng của mình. Cả hai có cách làm tình thật giống nhau.
Mẹ không biết rằng nó cũng đang cảm thấy như mình đang thay thế vị trí của bố vậy, được làm chồng của mẹ, được làm tình với mẹ một cách thoải mái, giống như bố đã làm hôm nào ở tại đây, trong tư thế này. Ngay lúc này đây nó thấy hoàn toàn được sở hữu mẹ, được làm chủ tấm thân của mẹ, nó đang là bố, nên mọi động tác của nó vô hình chung diễn lại y như bố đã làm với mẹ. Nó bám hai tay vào vai mẹ kéo xuống, mẹ hạ thấp người, mông nhỏng lên cao. Nó tiếp tục thúc vào đít mẹ, những tiếng bạch bạch khe khẽ rồi to dần làm mẹ sợ. Mẹ phải đưa tay ra sau giữ lấy hai bên hông nó đẩy ra để không làm phát ra tiếng động. Những tiếng "hự,... hự..." của mẹ và những tiếng phịt phọp thoát ra từ lỗ lồn mẹ khiến nó phấn khích ghê gớm. Dường như không kìm giữ được nữa, nó cuống quít dập tới, mọi cơ bắp trên người nó căng lên, cảm giác nóng ran dồn cả xuống dưới rồi nổ tung ra thành một dòng chất lỏng nóng ấm ào ạt bắn vào trong đáy lồn mẹ. Mẹ sững người buông thõng hai tay lặng yên đón nhận từng đợt tinh dịch nóng ấm đang chảy vào trong mình... Nó thấy luyến tiếc, cơn thèm khát dường như vẫn chưa thỏa, trong một nỗ lực tột độ, nó tiếp tục dập tới tấp cho đến khi con cặc mềm hẳn, oặt ẹo trong cái lỗ nóng bỏng của mẹ thì mới thôi. Nó rút buồi ra, thở hổn hển nhìn từng đợt chất dịch màu trắng đục trào ra khỏi cái lỗ đỏ hon hỏn của mẹ.
Mẹ giữ nguyên tư thế chổng mông như vậy một lúc rồi đứng dậy. Mẹ xé một đoạn giấy vệ sinh và lau chùi thật cẩn thận, xong xuôi mẹ buông váy xuống nhìn nó vẻ trách móc. Nó cũng cảm thấy không thỏa mãn lắm vì cuộc mây mưa vội vã vừa rồi nên tỏ ra luyến tiếc, nó ngồi xuống nắp bệ bệt, ôm lấy ngang hông mẹ ngẩng đầu nhìn mẹ khẽ nói:
- Đáng lẽ con nên nghe lời mẹ đợi đến mai thì hơn.
- Ừ... Nhưng thôi,... mai thì hết suất rồi... Cấm con không được đụng vào mẹ nữa đấy.
Nó cười, biết mẹ chỉ dọa thế thôi chứ mai mà bố vắng nhà thì mình lại tha hồ mà thỏa mãn đủ kiểu với mẹ. Mẹ đứng im hồi lâu trong vòng tay nó ôm ngang hông, mẹ lặng lẽ vuốt nhẹ mái tóc nó rồi nói: " Cứ ngồi đây một lúc rồi lên sau, mẹ lên trước".
Dịp Tết đáng nhớ qua đi nhanh chóng, nó có thêm vài lần nữa với mẹ, cũng chỉ là những lần tranh thủ vắng mặt bố trong chốc lát. Không làm nó thỏa mãn hoàn toàn nhưng như thế cũng đủ để nó tạm biệt mẹ để trở lại trường. Lại những tiết học dài làm nó ngao ngán, thời tiết thì ảm đạm mưa phùn giá rét khiến nó ngại tới trường.
Vài tuần trôi qua, bỗng nó nhận được điện của bố nói cuối tuần bố mẹ sẽ xuống chỗ nó, tiện thể thăm nhà bác vì Tết đã không đến được nhà bác chơi. Nó khấp khởi chờ đợi dù biết sẽ hiếm có cơ hội được gần mẹ. Nó nhớ mẹ nó quá, suốt mấy tuần qua quả là cực hình khi phải nhịn cái khoản ấy. Giờ lại sắp được gặp mẹ, không biết mẹ có cho không, mà lúc nào được cơ chứ. Nghĩ đến mẹ là nó lại như vẫn còn vương vấn đâu đây mùi da thịt thơm tho quyến rũ của mẹ, cơ thể nồng nàn ấm áp của mẹ, và nhất là "chỗ ấy" của mẹ chứ, thật nóng, thật mềm mại, cứ mút chặt lấy "cái đó" của nó. Nghĩ tới mà thấy xốn xang làm sao.
Rồi bố mẹ xuống thành phố. Cả nhà tới chỗ ông bác, nơi mà nó đã từng ở một thời gian lúc mới xuống học, cái nơi đã để lại dấu ấn sâu sắc nhất trong những ngày đầu bỡ ngỡ và được nếm mùi đàn bà lần đầu tiên. Đó là bà bác dâu của nó, rồi sau đến cô chị họ. Nghĩ cũng tệ, nhà này có hai người đàn bà thì mình đã chơi cả hai, may mà bà bác bị mình xực hai lần toàn trong lúc ngấm thuốc ngủ chứ không thì cũng chẳng còn mặt mũi nào mà đến đây nữa. Ấy là nó nghĩ thế, chứ bà bác đã bị nó hành một đêm tơi bời mà không hề ngấm thuốc tí nào. Cho đến giờ bà vẫn còn cảm giác sung sướng pha lẫn tội lỗi mỗi khi nhớ lại cái đêm hôm ấy.
Cả nhà ông bác chào đón gia đình nó một cách hân hoan, ai cũng tay bắt mặt mừng. Nó cũng cố tỏ ra vui tuy chẳng dám nhìn thẳng vào mắt bà chị họ. Chị đã đi làm rồi, đẹp ra một cách không ngờ. Một người con gái đang ở độ chín, nét xuân phơi phới tràn căng đầy sức sống. Nó cúi mặt thầm ghen tị với kẻ nào sau này được diễm phúc làm chồng chị. Một bữa cơm thân mật nhanh chóng được dọn ra, mọi người đều rất vui, cả chị cũng vậy. Chị hỏi chuyện nó, ân cần như thủa nào làm nó bớt dần cảm giác tội lỗi trước chị. Dường như chị đã quên đi chuyện đó, nó thấy mừng. Duy có bà bác, mẹ của chị, đôi khi nó bắt gặp ánh mắt bà nhìn nó một cách khác lạ. Nó cứ nghĩ chắc bà nhìn mình bây giờ trông bảnh bao ngon trai hơn hồi đầu sống ở đây hay sao ấy. Nó có ngờ đâu bà đang nhớ đến những cơn sướng rủn người đêm nào. Cứ hình dung ra cái vật to nần nẫn đã làm bà sướng ngất kia đang lùm lên giữa hai đùi thằng cháu là bà đã thấy ướt rịn dưới háng. Bà liếc nhìn nó đang ăn, cố thử tìm một ánh mắt thèm khát của nó nhìn cơ thể bà, nhưng tuyệt nhiên không thấy. Có lẽ thằng bé đã quên cái đêm hôm ấy rồi. Tuy rằng rất xấu hổ với chính mình nhưng trong sâu thẳm bà vẫn mong có lại một đêm như thế.
*
* *
Đêm hôm ấy trở lại căn hộ của nó, bố mẹ ở chung với nhau trong một phòng ngủ nhỏ vẫn dành riêng mỗi khi bố mẹ xuống thăm nó. Cả đêm thao thức với nỗi thèm khát nhưng nó không có cơ hội nào để tiếp cận với mẹ.
Hôm sau bố mẹ dẫn nó tới thăm nhà một người mà theo lời mẹ giới thiệu thì đấy là hàng xóm khi xưa ở cạnh nhà nó trên thị xã. Cô kém mẹ vài tuổi, rất thân thiết với mẹ, vẫn thường sang nhà chơi và bế ẵm nó khi nó còn nhỏ. Nói đến đấy thì nó nhớ ra rồi, là cô Nhung, cái cô trông nho nhỏ xinh xinh vẫn chơi đùa với nó nhưng lớn lên không còn thấy cô nữa và nó đã quên bẵng cô ấy đi rồi. Nghe mẹ nói thì cô ấy lấy chồng và theo chồng xuống dưới này cũng hơn 10 năm rồi. Ừ nhỉ, hơn 10 năm rồi có nghĩa là ngày cô ấy đi nó mới 7 - 8 tuổi, cái tuổi còn nhỏ quá để nhớ một điều gì đó. Nhà chồng cô này cũng gần đây thôi, mẹ biết địa chỉ nhưng mãi vẫn chưa có lần nào đến thăm cô ấy được, dù mấy lần cô ấy về chơi trên đó có gặp và nhắc mẹ có dịp xuống thì đến cô chơi. Nhưng mãi đến hôm nay mẹ mới cố gắng đi được.
Thấy cả nhà nó xuất hiện trước cửa, cô Nhung mừng rỡ lắm, rối rít mời mọi người vào trong. Khi được mẹ trỏ vào nó và giới thiệu đấy là thằng cu Bách ngày nào thì cô Nhung ngỡ ngàng đứng ngây ra nhìn nó:
- Ôi trời ơi cái thằng Bách ngày xưa mà em vẫn cõng đi chơi đây hả? Chao ơi,... gặp nó ngoài đường thì không nhận ra được đấy... Ngày xưa nó gầy ngoẳng gầy ngeo mà giờ to cao lừng lững như Tây thế này.
- Cháu nó đang học Đại học dưới này, cũng ở gần đây thôi. Anh chị mua cho nó 1 căn hộ để tiện việc học hành. – Bố xen vào.
Bách là tên của nó. Nó cười ngượng ngịu nhìn cô, trong tâm trí loáng thoáng vài ký ức chắp vá về cô thời thơ ấu, nó chỉ nhớ cô hay cười và rất xinh. Giờ cô cũng vẫn rất xinh tuy rằng gương mặt đã có đôi chấm tàn nhang và đuôi mắt đã rạn chân chim. Nhưng cái gương mặt rạng rỡ khi cười của cô vẫn giống như hồi xưa, đấy là hình ảnh nó nhớ nhất về cô.
Khi mọi người đã ngồi xuống rồi nó mới kín đáo ngắm nhìn cô Nhung đang vừa pha nước vừa ríu rít chuyện trò với bố mẹ nó về những chuyện ngày xưa. Vóc dáng cô nhỏ nhắn, nét gì cũng nhỏ nhỏ xinh xinh, nhìn hay hay. Mái tóc bồng bềnh xõa xuống hai vai, thỉnh thoảng cô lại đưa tay vén những sợi lòa xòa trên trán nom rất quyến rũ. Nó lại mường tượng không biết sau bộ quần áo kia người cô trông thế nào nhỉ. Gần đây nó có thói quen mỗi khi thấy một người phụ nữ là nó lại mường tượng xem cơ thể người ấy sẽ thế nào khi cởi bỏ quần áo. Với cô Nhung nó nghĩ rằng ngực thì chắc là được đấy vì nó thấy căng đầy sau cái áo len kín cổ bó sát người. Eo nhìn cũng nhỏ gọn. Mông thì không biết thế nào vì cô đang mặc một cái quần khá dầy và rộng nên khó đánh giá.
- Ở gần đây thì thỉnh thoảng chạy qua cô chơi, tiện thể kèm thằng cu nhà cô cho nó học với. Sang năm lên cấp 2 rồi mà mải chơi quá. – Cô hướng sang nó bắt chuyện.
- À... Vâng,... cháu cũng bận học... Nhưng rảnh thì cháu sang. – Nó lúng túng.
Mọi người lại tiếp tục câu chuyện của họ. Mẹ hỏi:
- Thế ông xã vẫn đi suốt vậy à? Sao không kiếm việc gì ở thành phố cho gần vợ gần con.
- Vâng, khổ thế đấy chị ạ. Hồi xưa cạy cục xuống dưới này, tưởng thế nào chứ ai dè cứ đi công trình suốt, tháng về nhà được vài buổi.
- Thế công việc của cô thế nào? – Bố hỏi.
- Em vẫn cắt may ở nhà thế này thôi. Anh thấy đấy, Tết nhất còn nhàn tí chứ ra Giêng lại bận lắm, thuê được đứa phụ nhưng hơn tháng nay nó lại nghỉ mở hiệu riêng rồi.
Nó thầm nghĩ, trông cô thế kia mà chồng lại đi suốt như thế thì đáng tiếc thật. Cái ông dở hơi ấy đúng là có phúc mà chẳng biết hưởng. Cứ ngắm cô ấy mà xem, càng nhìn càng thấy thích. Đúng là chẳng phải tay mình... Chợt nghĩ tới lời cô ấy nhờ thi thoảng sang kèm thằng bé nhà cô học, nó nghĩ thầm: có khi ta cứ lại chơi vài lần xem ý tứ cô ấy thế nào, nếu được chẳng hóa ra chuột sa chĩnh gạo hay sao, chồng đi vắng suốt thế thì tha hồ chứ còn gì. Mới nghĩ thế thôi mà lòng dạ đã thấy xốn xang, rạo rực. Tuy đang ngồi vẻ như lắng nghe mọi người trò chuyện nhưng đầu óc nó đang chu du trên chín tầng mây. Ở trên chín tầng mây đó, nó hình dung ra viễn cảnh sẽ được vui vầy với cô Nhung như thế nào, thân hình cô gợi cảm ra làm sao... Rồi nó rơi xuống thực tại khi mọi người ồn ã đứng dậy chào nhau. Nó đi lùi lại sau, cố gắng tận dụng cơ hội ít ỏi để nhìn ngắm cô Nhung từ phía sau. Chậc chậc... dáng người thế này mà cởi đồ ra thì hết ý, nhìn cái mông nảy lắc thế kia thì biết, tuy chiếc quần cô mặc khá dày và rộng nhưng nó cũng phần nào hình dung được độ căng của đôi mông sau mỗi bước chân cô.
*
* *
Về tới nhà nó thì bố mẹ cũng tạm biệt nó luôn để đi lên thị xã cho kịp thời gian. Nó chưng hửng vì cứ nghĩ rằng còn có thời gian để loanh quanh với mẹ nên mặt mũi buồn so. Chỉ có mẹ hiểu được thái độ ấy của nó. Mẹ chỉ cười, vỗ vỗ vào tấm lưng rộng của nó thay cho lời chào rồi chui vào xe của bố đang nổ máy chờ sẵn. Nó ngậm ngùi đi lên nhà, trong đầu lại tơ tưởng hình bóng cô Nhung.
Suốt một tuần nó nghĩ ra đủ mọi lý do để trở lại nhà cô Nhung sao cho thật tự nhiên, nhưng cũng phải hơi bất ngờ để gây ấn tượng với cô, chứ không dưng mò đến nói để cháu kèm thằng cu học thì hơi vô duyên. Nhưng cuối cùng thì nó chẳng nghĩ được cách gì cho ra hồn. Sáng chủ nhật, chịu không thể trì hoãn lâu hơn được nữa nó đánh liều xách xe chạy thẳng qua nhà cô ấy, bụng bảo dạ cứ đến nơi rồi tính tiếp. Sáng nay trời cũng khá ấm áp rồi, ánh nắng đã le lói xua đi cái giá lạnh của đêm trước. Nó diện một cái áo thun cổ tròn màu sáng, quần bò, giày thể thao... trông rất khỏe khoắn. Nhà cô ở trong một con phố nhỏ nhưng đông đúc, cửa hiệu may của cô nằm ngay mặt đường. Cô đang đứng bên cái bàn lớn đằng sau mấy con manocanh lúi húi đo cắt. Dừng xe trước cửa hàng nó chợt nghĩ ngay ra lý do: sao mình ngu quá vậy, đến đây để may đồ là hợp lý nhất rồi còn gì. Nó mạnh dạn dựng xe bước vào.
Cô Nhung ngẩng đầu lên nhìn nó, cũng phải mất vài giây cô mới nhận ra nó:
- Ôi thằng Bách... Cô không nhận ra nữa đấy, mỗi lần nhìn một khác... Vào đây.
- Vâng ạ... Không nhận ra cháu cũng không sao mà – Nó cười – Cháu đến may ít đồ.
- Ôi dào... đồ gì thì để tí nữa, vào trong đi, chờ tí cô vào ngay.
- Vâng.
Nó bước qua gian hàng đi vào trong gian giữa, ngồi xuống chiếc tràng kỷ. Nó ngó quanh căn phòng, vẫn còn cây quất đỏ và ít hoa tươi gợi không khí Tết còn sót lại. Cô Nhung đang nhanh chóng gấp mấy mảnh vải lại, nhìn cô làm việc từ phía sau thấy hấp dẫn vô cùng. Hôm nay lại ấm nên cô mặc khá thoải mái, hông và eo cô tạo nên những đường cong chết người, nó dán mắt vào như bị thôi miên. Mới chỉ nhìn thế thôi mà con cu đã động đậy rồi.
Cô quay lại đi vào làm nó bối rối đưa mắt đi chỗ khác. Dĩ nhiên là cô không nhận ra điều ấy vì cô đang rất vui, không nghĩ thằng Bách ngày xưa lại còn nhớ mà đến cô thế này. Cô cười:
- Chủ nhật mà không đi chơi với người yêu lại qua cô chơi thế này hả?
- Cháu yêu đương gì đâu cô. Trai tỉnh lẻ mà. – Nó ra vẻ ngờ nghệch.
- Gớm, tỉnh lẻ dược như anh thì ở đây có khối cô chết.
- Thật hả? Cô giới thiệu cho cháu một cô đi.
- À được... Nhưng cô ngại mẹ anh mắng cô lanh chanh thôi. – Cô cười to, rót nước đưa cho nó.
- Thì đã biết ra sao đâu mà cô lo bị mắng... - Nó nói.
Hai cô cháu ngồi uống nước nói chuyện phiếm, những chuyện linh tinh hiện tại và những kỉ niệm ngày còn thơ của nó và cô. Ngày nó còn nhỏ lên 4 lên 5, cô cũng mới 18 đôi mươi, vẫn thường bế ẵm nó đi chơi khắp xóm. Nghĩ hay hay, từ bé mình đã được đụng chạm vào người cô rồi đấy, không biết bây giờ có dịp được lặp lại không. Liếc nhìn khoảng ngực hở sau cái cổ áo xẻ hơi trễ của cô nó thấy mê mẩn bởi làn da trắng mịn với cái rãnh sâu hút. Không dám nhìn lâu nó giả bộ đứng dậy đi loanh quanh vừa nói chuyện vừa tranh thủ ngắm nghía thân hình cô. Vóc dáng nhỏ nhắn thon gọn, không cao quá, cái gì ở cô cũng tròn tròn đầy đặn. Nó thầm nghĩ: dáng người kia mà được đè ra thì sướng thôi rồi. Tầm người nhỏ nhỏ thế này mà thụt chim vào thì có mà chạm tới đáy, tha hồ mà ưỡn mà rên. Vắng chồng lâu ngày chắc bướm khít lắm đây, chơi quả này thì bót phải biết.
- Thôi trưa nay ở lại ăn cơm với cô đi. Nhà có mỗi hai mẹ con cũng ăn uống cũng buồn. – Cô cất tiếng cắt ngang những suy nghĩ dâm dật của nó.
- Ơ thế chú nhà cô đâu. – Nó vờ ngạc nhiên.
- Lại đi rồi, nghỉ Tết được đúng 3 ngày lại lên công trường rồi.
- Thế ạ... Vậy cũng buồn nhỉ - Nó tỏ vẻ thông cảm. – Vâng thế cháu đi mua cái gì về nấu ăn nhé. Trưa nay mình định ăn gì cô?
- Thôi, cứ ngồi chơi. Lát nữa con bé giúp việc nó xuống cô bảo nó đi chợ.
- Ô, còn cô giúp việc nữa ạ. – Nó ngạc nhiên.
- Cô gì đâu, con bé trên quê ấy mà, mới xuống được ít hôm nay thôi – Cô nói rồi quảy quả đứng dậy, hình như có khách đang ngó nghiêng ngoài cửa hàng.
Nó ngồi lại một mình, trong lòng thấy vui vui vì sự tiếp đón niềm nở của cô, lại thấy còn con bé giúp việc nữa chứ, không biết người ngợm ra sao. Có khi may mắn lại vớ được cả gái quê mới ra nữa thì hay quá. Nhưng mà cũng nếu nó xấu quá thì lại đam dở, tự dưng có kẻ cứ luẩn quẩn quanh nhà thì cũng khó làm ăn gì được với cô Nhung này.
Rồi con bé ấy cũng xuất hiện, nó đi từ trên gác xuống líu ríu chào chú nom đến buồn cười. Tưởng thế nào chứ thế này thì thua rồi, con bé chỉ độ 12-13, bé choắt và khẳng khiu như cây sắn, tuy rằng gương mặt thì cũng dễ coi. Con bé đi nhanh ra nhà ngoài chỗ cô nó đang đứng với khách. Cô Nhung nói gì đó với nó và con bé chạy vụt đi. Chắc là đi chợ.
Trưa hôm ấy nó có một bữa ăn khá vui vẻ với những người đồng hương quê nhà. Thằng cu con cô Nhung quí nó ra mặt cứ bám riết lấy anh sau bữa ăn, nó cũng chỉ độ 11-12 tuổi nhưng còi dí, chỉ nghịch là khỏe. Hai anh em chơi đùa với nhau một lúc lâu trên căn phòng nhỏ của nó, thằng cu thì cứ giữ rịt lấy anh đòi chơi điện tử cùng nhau nhưng thằng anh thì chỉ muốn bỏ sang phòng bên kia, nơi mẹ thằng cu đang xem tivi hay làm cái gì đó. Cuối cùng thì nó cũng tách được ra khỏi cái trò chơi điện tử vớ vẩn của thằng cu kia và mò sang bên phòng mẹ của nó. Đứng bên ngoài cửa nhìn vào, thấy cô Nhung đang lúi húi dọn dẹp bên góc giường, mông cô đang chổng lên căng tròn hằn lên hai viền quần lót nhìn thật nhức nhối. Cô ngẩng lên nhìn, nó bối rối chữa cháy:
- Thôi cháu đi về đây... Hôm nay bảo đến may đồ mà vẫn chưa may được, hôm khác cháu đến nhé.
- Ờ thôi, hôm khác đến cô đo cho... Cô đang dọn dẹp một tí cho đỡ bừa bộn. – Cô nói.
Nó quay xuống cầu thang, cô đi ra cửa theo chân nó xuống nhà.
"Thôi cứ về đã, hôm nay thế là được rồi, hôm khác sẽ tính tiếp". Vừa đi xuống nó vừa nghĩ thầm.
Vài hôm sau, tầm gần trưa, nó bỏ dở buổi học chạy đến nhà cô Nhung. Nó đã vẽ ra một kế hoạch rất công phu và nó tin tưởng rằng nếu thực hiện được đầy đủ theo đúng kế hoạch thì cô Nhung không thể thoát khỏi tay nó được.
Chào đón nó một cách vồn vã, rồi cô gọi con bé giúp việc đi chợ. Nó vội vàng nói luôn:
- Thôi thôi cô ơi... Không phải chợ búa gì đâu. Hôm nay cháu mời cô đi ăn ở chỗ này rất hay.
Cô cười tươi, hơi bất ngờ trước lời mời của nó:
- Gớm, sinh viên lấy tiền đâu mà mời cô thế. Thôi ăn ở đâu thì chỉ chỗ, cô mời.
- Không, cháu mời. Cứ đi với cháu. – Nó nói và dựng xe nhưng không đi vào nhà.
- Thôi được, đi luôn hay sao mà đứng đấy. – Cô hỏi
- Vâng, cũng hơn 11h giờ rồi còn gì. – Nó nói sau khi giơ tay xem đồng hồ.
- Ừ, vậy chờ cô thay đồ đã nhé, ăn mặc thế này luộm thuộm quá, lại làm quê thằng cháu.
Hôm nay trời nắng ấm rất đẹp, thật lý tưởng cho kế hoạch của mình, nó thầm nghĩ. Mươi phút sau cô Nhung đi ra xúng xính trong bộ đầm rất đẹp cắt may thật khéo, ôm sát người làm nổi bật những đường cong quyến rũ. Nó nhìn không chớp mắt làm cô vừa ngượng vừa thích.
- Khiếp... Làm như chưa thấy ai mặc đầm bao giờ ấy.
Cô vừa nói vừa lườm nó một cách đáng yêu làm nó ngây ngất. Cảm giác như đang được hẹn hò với cô vậy. Nó mỉm cười rồi ngồi lên xe nổ máy. Cô với lại dặn dò con bé giúp việc vài câu rồi leo lên sau xe nó ngồi, nhẹ nhàng đặt một bàn tay lên eo lưng nó để giữ thăng bằng. Sự đụng chạm nhẹ nhàng đó thôi cũng đủ làm nó sướng run lên rồi. Chưa gì con cu đã mấp máy trong quần. Nó dong xe đi chầm chậm đến một nhà hàng sang trọng, không gian rất đẹp. Vài lần bố mẹ đã đưa nó đến ăn ở đây. Cô Nhung hơi ngỡ ngàng, chắc có lẽ lần đầu đặt chân đến đây.
Bữa ăn diễn ra êm đềm trong tiếng nhạc du dương, hai cô cháu rất ngon miệng với những món ăn lạ mà lần đầu tiên cô được thưởng thức. Cũng phải thôi, suốt ngày cô may vá ở nhà, chồng thì đi vắng, có ai đưa đi đâu mà biết những chỗ này. Thật sự nó đã gây được ấn tượng với cô, làm cho cô thấy mình như trẻ ra, đáng được hưởng những tiện nghi thế này từ lâu rồi mới phải. Cô ngậm ngùi với hoàn cảnh một thân một mình và tự nhủ từ nay phải chịu khó ra khỏi nhà cho biết đó biết đây. Trong khi vui vẻ và phấn chấn như vậy, cô cũng không nỡ từ chối vài ngụm rượu vang tuyệt hảo mà nó nài ép. Chẳng mấy chốc cô uống hết một ly, rồi hai ly... ngà ngà say, thấy mọi thứ thật lung linh, thật tuyệt diệu. Ôi, cuộc sống còn những góc khuất mà ta chưa được biết. Nhìn cô uống từng ngụm, từng ngụm với vẻ thích thú, nó mở cờ trong bụng: "thế là thành công bước một rồi".
Kết thúc bữa ăn rất ngon miệng đó, cô đã thấy hơi say, nhưng không hề chóng mặt đau đầu, chỉ có cảm giác phấn khích lâng lâng rất lạ mà cô chưa trải qua bao giờ. Cả hai ra về trên chiếc xe lướt nhẹ êm ru trong ánh nắng vàng ấm áp cuối xuân. Khi đi ngang qua một con phố gần tới nhà cô, dưới những tòa nhà chung cư cao ngất. Nó giả bộ như sực nhớ, bèn nói:
- Cháu ở đây này... Hay đang sớm, cô lên nhà cháu chơi cho biết nhà.
Ngần ngừ một lát, cô gật đầu:
- Ừ, lên cho biết, xem anh chị tôi đầu tư cho thằng cháu thế nào nào.
Nó mỉm cười sung sướng. Thế là xong bước hai rồi.
Hai cô cháu chui xuống tầng hầm rồi vào thang máy lên căn hộ của nó. Nó mở cửa nhường cô vào trước. Đặt chân vào nhà, cô thấy choáng ngợp trước những bài trí và tiện nghi trong căn phòng khách rộng rãi, cả khoảng trước mặt ánh sáng chan hòa nhưng dịu mát bởi những tấm rèm kéo từ trần nhà xuống sàn. Ghế da, bàn kính sáng bóng cùng những tiện nghi nghe nhìn đắt tiền mà cô chưa thấy bao giờ. Cô thả mình xuống chiếc ghế bành êm ái thốt lên thán phục:
- Chà chà... Đi học mà được ở căn hộ đẹp thế này thì cô muốn học cả đời.
- Của cháu đâu, nhà bố mẹ cho mượn đấy – Nó cười – Cô uống gì để cháu pha.
- Gì cũng được... Khiếp nhà đẹp quá. – Cô vẫn chưa hết sự ngưỡng mộ với không gian sống của nó.
Nó lẳng lặng đi lại quầy bar nhỏ đằng sau bộ bàn ghế. Xé hai gói cà phê tan, pha với nước ấm, khoắng đều rồi bưng lại bên chỗ cô ngồi. Khi lại gần cô, nó làm như lỡ tay nghiêng cái tách bên phía gần cô xuống một tí, lập tức chén cà phê đặc sánh trượt ra khỏi tách đổ ập xuống người cô. Cô nhảy choàng dậy, cả một vạt bên trái của cái đầm đã hứng trọn tách cà phê.
- Ôi thôi chết... Cháu xin lỗi, cháu vụng về quá. – Nó giả bộ hoảng hốt.
- Chết cô rồi, làm sao với cái váy bẩn này bây giờ. – Cô nhăn nhó.
- Cô thay ra đi, mặc tạm cái áo phông của cháu, để cháu cho vào giặt luôn kẻo ố hết bây giờ. Máy giặt của cháu có sấy, chỉ một loáng là lại khô như cũ ấy mà. – Nó nhanh nhảu.
- Thôi được, áo đâu đưa cô. – Cô đành chấp thuận.
- Đây, vào trong này. – Nó sốt sắng đi trước vào phòng ngủ của nó, cô đi theo sau.
Nó cười thầm, thế là thành công rồi đấy, đúng theo kịch bản. Phần còn lại thì tương đối dễ rồi, chỉ cần diễn sao cho khéo là xong thôi. Nó mở tủ chọn một cái áo phông trắng to rộng nhưng khá mỏng đưa ra cho cô.
- Đây, cô mặc tạm, khá dài đấy, gần bằng cái váy của cô ấy chứ.
- Ôi trời... không có cái nào dày dày một tí à, bộ thể thao chẳng hạn. – Cô ngần ngại nhìn cái áo trên tay nó.
- Có, nhưng cháu giặt hết rồi. Thôi cô mặc tạm đi, xấu đẹp gì lúc này nữa. – Nó chìa ra phía cô vẻ cương quyết như thể còn mỗi một cái áo.
- Ừ, thôi đành vậy... - Cô tặc lưỡi cầm lấy cái áo.
Nó đóng tủ lại, vẫn loanh quanh trong phòng, cô Nhung nhìn nó cười:
- Ơ hơ... thế không ra ngoài để cho cô thay đồ à.
- À ừ nhỉ... Cháu vô duyên quá.
Nó cười gỡ gạc rồi lừng khừng quay ra, trong đầu rối bời bởi ý nghĩ có nên xông vào cô lúc này hay không. Nhưng cuối cùng nó quyết định thôi, chờ dịp sau, bây giờ mà xông vào thì hơi thô, cô sẽ phản đối kịch liệt ngay.
Lát sau cô đi ra, với cái áo phông rộng thùng thình, dài trùm mông đến tận nửa bắp đùi, bộ dạng lóng ngóng, mặt đỏ bừng vì xấu hổ. Trông rất buồn cười nhưng cũng thật hấp dẫn. Nó cười trêu đùa:
- Đẹp đấy cô, có khi lăng xê thành mốt.
- Thôi đi đồ khỉ... Ăn mặc thế này ghê chết đi được – Cô cười xấu hổ
Cô đưa cho nó cái đầm dây bẩn, nó đem vào phòng giặt, cố tình để chế độ giặt và sấy lâu nhất. Sau đó nó quay lại phòng khách, cô đang ngồi co ro trên đi văng, hai bắp đùi lộ ra trắng hồng trong ánh nắng mới chiếu vào phòng. Nó đứng sau lưng cô nhìn qua vai cô như dán mắt vào đôi chân thon nhỏ của cô, đẹp quá, da trắng hồng nõn nà như ngọc. Cô quay lại, bắt gặp ánh mắt của nó cô xấu hổ bối rối cố kéo cái vạt áo xuống che đùi nhưng cách đó lại làm lộ khuôn ngực căng đầy của cô sau lớp áo mỏng, nhìn rõ cả hoa văn của cái áo lót.
Nó ngồi xuống bên cạnh cô. Nhẹ nhàng, ân cần, nó nhìn sâu vào đôi mắt trên gương mặt đang bối rối cuống quít như thể gà con tìm chỗ nấp trước diều hâu.
- Cô rất đẹp... Cháu chưa thấy ai đẹp như cô... Vậy mà cô cứ vò võ với đống vải vóc như thế mà chẳng biết ngoài kia cuộc đời đang rất tươi đẹp, đang chờ đón cô... Chỉ cần cô bước ra.
Nó thì thầm vừa đủ nghe, những điều nó nói đánh trúng tâm trạng của cô, nói đúng suy nghĩ của cô khi trước, lúc đang ăn. Cô đờ người ra nhìn gương mặt nó đang từ từ tiến sát lại, cô ngả người ra sau tựa vào thành ghế. Đầu óc trống rỗng như một khoảng không mênh mông vô tận.
- Cuộc đời thật ngắn ngủi... Chỉ vài năm nữa thôi cô sẽ mãi mãi gắn mình vào cái bàn may nếu như bây giờ cô không chịu thỉnh thoảng rời nó một lúc.
Bàn tay nó rê rê dần lên đùi cô, vuốt ve nhẹ nhẹ. Cô sợ hãi ngồi dịch sang bên, nó bèn áp sát lại, bàn tay len vào giữa hai đùi cô từ từ tiến sâu vào trong dưới vạt áo che ngang đùi. Cô chụp vội hai bàn tay giữ chặt chỗ ấy, giọng nói gần như nghẹ lại:
- Đừng làm thế, Bách...
- Nếu cháu không làm thế, cô sẽ chẳng biết cuộc đời này còn những điều thú vị như thế nào...
Nó thì thầm, bàn tay tiến sâu hơn vào trong, chạm tới cái chỗ mềm mềm âm ấm giữa hai đùi cô, ngay bên dưới tay cô đang đè giữ. Bàn tay nó chậm nhưng cương quyết đẩy hai bàn tay đang chắn giữ của cô lên trên, chiếm gọn lấy phần giữa hai đùi đùi cô. Thật mềm mại và nóng, nó cảm nhận được những sợi lông đang lạo xạo trong quần lót. Cô vừa cố đẩy tay nó ra khỏi chỗ đó vừa dịch ra xa hơn, dịch ra bao nhiêu nó sạp lại bấy nhiều, và cuối cũng cô bị đẩy vào tận góc đi-văng, bị kẹt cứng giữa thành ghế và nó. Cô dợm mình định đứng dậy thì nó đã quàng tay qua vai cô kéo xuống.
- Không Bách ơi... Cháu làm gì thế này...
Cô thảng thốt, run rẩy như người hết hơi. Nó không nói gì nữa, áp mặt vào cổ cô hôn nhè nhẹ. Nhung rùng mình vì làn môi nó lướt trên da cổ cô, lưỡi nó đang liếm nhẹ vào dái tai cô kèm theo hơi thở nóng hổi phả bên tai. Tự bao giờ không rõ, bàn tay nó đã vượt lên trên cạp quần lót của cô và đang từ từ luồn vào trong, đi sâu xuống... Cô chỉ còn biết kẹp cứng hai đùi lại nhưng chẳng ăn thua gì, cô đã cảm nhận được ngón tay nó đang miết vào trong khe... Ôi, chỗ ấy của cô đã ướt từ khi nào mà cô chẳng hay, ngón tay nó đang nhay nhay trên cái chỗ rất nhạy cảm của cô khiến cô cứ ríu cả người lại. Nó vừa tấn công phía dưới, vừa tiếp tục kích thích khắp vùng cổ và gáy cô bằng môi và lưỡi. Sự dịu dàng nhưng không kém phần mạnh mẽ trong những động tác cảu nó khiến cô không sao cưỡng lại được những ham muốn vô thức đang cuộn dâng trong lòng. Và đến khi môi nó gắn vào môi cô một nụ hôn ngọt lịm thì cô nhũn người ra, phó mặc thân mình cho đôi tay của nó.
Nó nút lấy lưỡi cô mà mút rất sâu, lưỡi nó quyện lấy lưỡi cô xoắn xuýt. Cô chưa từng được hôn một cách mãnh liệt như thế bao giờ. Cô mê mẩn thả mình theo cơn lũ ái tình đang ào ào sôi réo trong lòng, đến lúc nhận thấy quần lót đã bị đẩy xuống gần đầu gối còn chỗ ấy thì đang ướt nhoét trong bàn tay của nó cô mới sực tỉnh vội với tay kéo quần lót đã bị vặn xoắn như cái dây thừng lên. Nó ngừng hôn cô, nhìn sâu vào mắt cô với vẻ giễu cợt:
- Cô đừng cố chống lại cảm xúc của mình... Chẳng phải cô đang rất muốn khám phá điều đó hay sao. – Nó nhìn cô mỉm cười khích lệ.
Cô thấy xấu hổ quá, đúng là nó rất hiểu cảm xúc của cô. Sao nó ít tuổi mà từng trải quá vậy, đâu có như chồng mình cứ chỉ biết mỗi bản thân. Ánh mắt nó làm cô như bị thôi miên, lại buông tay ra thôi không cố kéo quần lên nữa, và lại chìm đắm vào trong nụ hôn của nó. Cô chợt nhận ra cái áo đang bị kéo lên và bàn tay nó đang xoa xoa trên bụng và lần lần lên ngực cô. Rồi áo lót bị đẩy lên trên, hai vú cô trật ra, núng nính thây nẩy dưới bàn tay của nó. Rất nhột, rất sướng nhưng cũng rất xấu hổ, cô kéo áo xuống che như một phản xạ tự nhiên rồi chợt nhận ra rằng nó đâu có nhìn mà chỉ đang sờ mó nắn bóp thôi, nó còn đang mải hôn cô kia mà.
Rồi nó cũng ngừng hôn, nhanh chóng nắm lấy gấu áo lột ngược lên qua đầu cô. Rất bất ngờ, cô co rúm người lại cố che chắn da thịt đang trần trụi trước mắt nó. Nó chỉ cười ngả vào ôm lấy cô lần tay ra sau lưng mở móc khóa áo lót. Cả khuôn ngực đầy đặn chắc nịch của cô lộ ra trắng muốt với vẻ đẹp khôn tả. Cô vòng tay khoanh trước ngực che đậy một cách yếu ớt trước ánh mắt đang sáng lên của nó. Nó cúi xuống bế bổng cô lên rời khỏi cái đi-văng.
- Ô kìa... Làm gì thế Bách... Bỏ cô xuống. – Cô hoảng hốt.
- Cháu đưa cô vào trong kia... Trong đó thoải mái hơn. – Nó vừa bế cô đi vừa nói.
- Ôi, không, không... Bỏ cô xuống. – Cô nhận thấy nó đang bế mình vào phòng ngủ.
Nói thế chả nhẽ nó chịu bỏ cô xuống... Hiển nhiên là không đời nào, nó đã đặt cô lên giường, tấm nệm rung lên êm ái dưới lưng cô. Nó thả người đè xuống cô trong đầu hân hoan với ý nghĩ: thế là xong, mọi việc đã diễn ra đúng như dự kiến không sai một li nào. Mình sắp được biết thế nào là phụ nữ vắng chồng lâu ngày rồi đây. Ôi, hẳn là cái lồn này sẽ rất khít, rất nóng. Xuất tinh vào cái lồn này mới sung sướng làm sao. Nó vươn tay xuống tụt nốt cái quần lót ra khỏi đôi chân cô trong khi cô giãy dụa quằn quại một cách yếu ớt dưới thân mình nó. Xong nó ôm lấy cô, vùi mặt vào giữa hai vú cô mà cọ xát hai bên má vào hai bờ vú mềm núng nính, môi ghé tìm đầu vú cô mút mát. Nhung co rúm hai khuỷu tay ép vào che lấy ngực vì nhột quá, chồng cô cũng thỉnh thoảng làm thế này nhưng cô không thấy cảm xúc gì mấy. Cô phải cố kìm nén để khỏi bật cười vì cảm giác buồn nhột đang râm ran khắp người. Hai đùi cô kẹp lại vặn xoắn, cảm thấy nước ở trong chỗ ấy bị ép trào ra ngoài dính ướt giữa hai mé trong đùi. Nó nhận thấy sự vặn vẹo của nửa người phía dưới của cô, lập tức bàn tay nó mò xuống dưới ấy chẽ hai đùi cô ra luồn vào trong ép vào khe lồn, nhay miết cái mồng đóc đã sưng tấy lên trơn nhẫy vì nước lồn của cô.
Nó vày vò hết trên xuống dưới khắp cả người cô, đến mức cô cảm tưởng như người mình sắp nẫu ra tới nơi, và sự thèm muốn đã dâng lên tột bậc. Lúc này đây thì cô chẳng còn nhớ nổi tại sao mình lại ra nông nỗi này, quay cuồng điên đảo trong vòng tay của nó với những ham muốn nhục dục cháy bỏng đến mức cô chỉ muốn thò tay xuống nắm lấy cái khúc thịt đang cộm lên đè trên đùi mình, nhưng không dám. Dường như hiểu được tâm can cô, nó rời cô ra ngồi dậy và bằng những động tác mau lẹ hết sức nó lột phăng mọi thứ trên người nó một cách nhanh chóng. Nó quỳ bằng hai đầu gối ưỡn thẳng người ra, cô ghé mắt trông sang thấy cái vật mà cô thèm khát nó lừng lững như một khúc cây, to và dài, đang chĩa lên đầy kiêu hãnh. Cô thảng thốt đến mức suýt kêu lên. Chao ơi sao mà ghê gớm thế, không biết có chui lọt được vào trong mình không, thế kia thì nó xé đôi mình ra mất... Cô nhỏm lên nhìn nó một cách ái ngại.
- Eo ôi Bách ơi... Thế kia thì cô chết mất, ở đâu ra mà gớm thế...
Cô bụm miệng nửa cười nửa mếu. Thằng Bách cười phá lên:
- Cô làm như chết đến nơi không bằng ấy... Thôi, nằm xuống cháu làm cho. Nhẹ nhàng thôi.
Nhung ngả người nằm xuống, hai chân dạng ra hồi hộp chờ đợi phút giao hoan. Nó bò xuống chống hai tay bên mình cô, hai đầu gối ở giữa hai chân cô. Cô thấy ngợp dưới thân hình đang to lớn của nó đang sắp ập xuống mình cô, nó nhìn cô trìu mến:
- Cô có sợ không...? Cháu sắp cho cái này vào trong cô đây.
- Ôi Bách ơi... Cô đang làm gì thế này. – Nhung thảng thốt, hai tay bưng lấy mặt.
- Cô sẽ không hỏi như thế nữa đâu. – Nó cười, hạ thấp phần dưới xuống sát phần háng đang mở rộng của cô.
Tay nó nắm cái buồi đã cứng hết cỡ, cái đầu bè ra đỏ lựng, nó dụi dụi vào khe lồn cô Nhung. Cô thở mạnh, vẻ căng thẳng lộ rõ trên nét mặt. Nó dúi dúi vào cái lỗ nong nóng dưới khe lồn ấn vào nhắp nhắp cái một.
- Ôi ôi... Nhẹ thôi Bách ơi... - Cô Nhung run run nói trong hơi thở, người nhoi lên trên.
- Không sao đâu, cô cứ lỏng người ra...
Nó ấn vào thêm, thấy cô nhăn mặt bặm môi chịu đựng mà không nhoi lên trên nữa. Buồi thằng Bách nhấp nhấp cái một từ từ chui vào lồn cô Nhung...
"Ái chùi ui... Sao đau thế..." – Nhung quặn người nén chịu khi cái đó đang căng người cô ra chui vào. Khiếp khủng là to và cứng... Cái đó đúng là quá khổ so với Nhung.
Nhưng nó cũng đã vào được một nửa rồi, Nhung mắt tịt mắt lại cắn răng chịu đựng cái buồi của nó. Thằng Bách đã buông tay nắm buồi ra, hạ phần trên đè xuống ngực Nhung, hai tay vòng xuống ôm gọn lấy vai Nhung, hai đầu gối nó gồng lên đỡ lấy phần cơ thế ở dưới không đè hẳn xuống, buồi nó đang cắm trong lồn Nhung ngập phân nửa. Nó bắt đầu du người đẩy cái buồi nhúc nhích trong lồn cô. Nhung thấy căng nhói, nhưng cũng cảm thấy lỗ lồn mình đang giãn rộng ra. Nó đang đi vào đầy ứ trong mình cô, căng người cô ra, chạm tới đáy cùng của cô. Nhung thở phào ra sau một hồi nén nhịn. Chao ôi giờ mới cảm nhận rõ rệt cái vật đó trong mình.
Thằng Bách sướng run người vì cái lồn khít khịt của cô Nhung. Nhớ cái lồn của mẹ, tuy cũng khá chật hẹp nhưng đẩy một cái là đi phập vào sâu, lồn cô Nhung thì dù có nhắp có dúi một hồi thì vẫn chặt khít, cứ co bóp như muốn đẩy buồi nó ra. Đấy,... lồn của gái vắng chồng khít thế đấy... Nhưng cũng phải nhìn nhận rằng cơ thể cô Nhung khá nhỏ nhắn so với nó. Nhìn cô ấy đã sợ hãi thế nào khi trông thấy cái buồi của nó, chắc của chồng cô ấy cũng nho nhỏ vừa vừa thôi.
Nó dún xuống, nhè nhẹ chầm chậm, lợi dụng độ nảy của đệm để buồi ra vào chút một nong dần lỗ lồn cô Nhung rộng dần ra. Đã nghe thấy tiếng nhóp nhép của sự cọ sát, nó điều khiển để buồi ra vào dài nhịp hơn. Cô Nhung đã bắt đầu thở gấp gáp, chân tay cử động sau một hồi chết lặng. Buồi nó đang đâm sồn sột trong lồn cô, đôi khi có những phát chạm đáy khiến cô giật nảy mình. Những động tác sàng lắc nhịp nhàng kèm theo nhấp dúi khiến Nhung dần dần thấy thích thú. Buồi to lúc vào thì hơi đau thật nhưng đã vào rồi thì thật sướng, Nhung cảm nhận rõ rệt sự cọ sát của nó khắp cùng trong lỗ lồn mình. Cô bắt đầu thấy cơn sướng tăng dần lên theo những cú dập lúc khoan lúc nhặt, lúc thong thả nhẹ nhàng lúc ào ào như bão táp trên háng mình. Cái thằng Bách này thật khéo, Nhung ưỡn người lên ôm lấy cổ nó vít xuống. Trong những lúc sướng rủn chân tay thế này cô luôn muốn được hôn, và cô tức khắc có được cái hôn nồng nhiệt của nó lấp kín miệng, nó ghì chặt lấy khuôn mặt cô mà hôn trong khi vẫn dập tới tấp vào lồn cô khiến cô như muốn vỡ tung ra. Cô "ú, ú..." tắc nghẹn trong cái hôn của nó ra, hai tay đấm thùm thụp xuống lưng nó ra hiệu để nó chậm lại. Nhưng dường như nó tỏ ra không hiểu ý cô, vẫn ghì chặt môi hôn và ra sức giã xuống làm giường nệm rung lên bần bật. Lồn Nhung như muốn nát bấy ra vì cái buồi cứng như khúc củi của nó đang sầm sập đâm vào.
- A... a... Thôi... dừng lại Bách,... hứ, chết mất thôi...
Cuối cùng thì Nhung cũng vùng ra được khỏi cái hôn của nó và kêu to lên thành tiếng. Nó dừng lại ngay tắp lự. Cả hai cùng thở hổn hển như vừa chạy maratong về đích. Nó ngẩng lên nhìn Nhung cười trong hơi thở. Nhung cũng cười, thở hồng hộc, lườm nó một cái:
- Khiếp lên được... định giết người ta chắc...
Nó cười, lại tiếp tục nhịp nhàng dấn xuống. Nhung mỉm cười hài lòng, lườm nó lần nữa trước khi quay mặt đi nhắm nghiền đôi mắt lại tận hưởng những khoái cảm từ từ xâm chiếm cơ thể. Nó tăng dần nhịp dấn, cơ thể cô Nhung căng cứng lên, cô thở gấp gương mặt ửng hồng với những giọt mồ hôi rịn ra trên hai cánh mũi. Nó sướng quá, rủn hết cả người, buồi nó căng lên sắp sửa phun ra rồi, nhưng nó chưa muốn kết thúc, bèn rút phắt buồi ra khỏi lỗ lồn cô. Vừa rút ra cũng là lúc nó thấy cô Nhung ưỡn lên kêu "á, á..." và hai tay cô ôm lấy hông nó kéo xuống như muốn tiếp tục thêm, người cô run nảy rần rật. Cô đang sướng... Nó lập tức nhét buồi trở lại vào lồn cô rồi dập xuống lia lịa, ghì chặt lấy cô mà nắc. Cô cong lưng ưỡn ngực lên quằn quại, cô rên lên xuýt xoa: "Ôi, Bách ơi... sướng...", và ngay lúc đó cô nhận ra trong lồn cô chợt nóng ấm bởi từng đợt tinh khí của nó ào vào. Thằng Bách sướng rủn chân tay, đầu buồi tê nhột vì sướng tới mức không dập được nữa. Nó dúi sâu vào trong lồn cô để buồi giật giật phun tiếp vào trong cô một đợt tinh khí nóng ran nữa. Nhiều đến nỗi mà khi nó nhắp vài cái cuối cùng thì tinh khí của nó trào cả ra ngoài nhớp nháp giữa háng cô và nó.
Nó ngồi dậy rút buồi ra khỏi lồn cô, nhìn cô nằm đờ ra run rẩy vì cơn sướng vẫn chưa lắng dịu. Lỗ lồn đỏ chót của cô khép dần lại, nhíp nhíp đẩy những đám tinh khí còn lại trong đó trào ứa ra. Nó vội dùng tay bịt lấy lồn cô, vét đám tinh khí ấy trét lên nhoe nhoét trên mu lồn cô, ướt sũng cả đám lông. Nó vừa bóp cái lồn nhẫy nhụa đó vừa thụt cả hai ngón tay vào trong lỗ lồn nóng ấm của cô mà móc ngoáy khiến co cứ cong người lên lăn lộn qua lại. Hồi lâu sau nó rút tay ra nằm xuống bên cô, đưa bàn tay ướt sũng ấy lên bóp vú cô. Cô quay qua nhìn nó, vừa mãn nguyện sung sướng vừa xấu hổ thẹn thùng, cô cười và dứ nắm đấm vào trán nó:
- Trông thế mà cũng ghê lắm... Chẳng kiêng nể gì cô với cháu cả.
- Cô có giận cháu không? – Nó hỏi trêu.
- Có, để rồi cô mách mẹ cho mà xem... Dám làm bậy với cô.
- Ô... hô... - Nó cười rộ - Cô có dám mách không.
Nó nghĩ tới mẹ, không hiểu mẹ sẽ làm gì khi biết nó đã đè cô Nhung bạn mẹ ra mà dập tơi bời như đã từng làm với mẹ. Nó mỉm cười một mình vì ý nghĩ đó và quàng tay sang ôm cô kéo vào lòng, tay kia lại thò xuống háng móc vào lồn cô. Cô nắm cổ tay nó giữ lại, nguýt dài một cái.
- Thôi đi ông tướng,... làm người ta nát bấy ra chưa thỏa hay sao mà lại còn vọc nữa.
Nó cười rút tay lên ôm lấy cô hôn hít. Nó ôm gọn tấm thân đẹp thon chắc của cô trong vòng tay bồi hồi sung sướng thầm nghĩ: "Thế là mình đã thành công, từ giờ cô ấy sẽ thuộc về mình mãi mãi. Sướng thật, tấm thân ngọc ngà này, cặp vú này, cái lồn này sẽ mãi là của mình...
Dịp Tết đáng nhớ qua đi nhanh chóng, nó có thêm vài lần nữa với mẹ, cũng chỉ là những lần tranh thủ vắng mặt bố trong chốc lát. Không làm nó thỏa mãn hoàn toàn nhưng như thế cũng đủ để nó tạm biệt mẹ để trở lại trường. Lại những tiết học dài làm nó ngao ngán, thời tiết thì ảm đạm mưa phùn giá rét khiến nó ngại tới trường.
Vài tuần trôi qua, bỗng nó nhận được điện của bố nói cuối tuần bố mẹ sẽ xuống chỗ nó, tiện thể thăm nhà bác vì Tết đã không đến được nhà bác chơi. Nó khấp khởi chờ đợi dù biết sẽ hiếm có cơ hội được gần mẹ. Nó nhớ mẹ nó quá, suốt mấy tuần qua quả là cực hình khi phải nhịn cái khoản ấy. Giờ lại sắp được gặp mẹ, không biết mẹ có cho không, mà lúc nào được cơ chứ. Nghĩ đến mẹ là nó lại như vẫn còn vương vấn đâu đây mùi da thịt thơm tho quyến rũ của mẹ, cơ thể nồng nàn ấm áp của mẹ, và nhất là "chỗ ấy" của mẹ chứ, thật nóng, thật mềm mại, cứ mút chặt lấy "cái đó" của nó. Nghĩ tới mà thấy xốn xang làm sao.
Rồi bố mẹ xuống thành phố. Cả nhà tới chỗ ông bác, nơi mà nó đã từng ở một thời gian lúc mới xuống học, cái nơi đã để lại dấu ấn sâu sắc nhất trong những ngày đầu bỡ ngỡ và được nếm mùi đàn bà lần đầu tiên. Đó là bà bác dâu của nó, rồi sau đến cô chị họ. Nghĩ cũng tệ, nhà này có hai người đàn bà thì mình đã chơi cả hai, may mà bà bác bị mình xực hai lần toàn trong lúc ngấm thuốc ngủ chứ không thì cũng chẳng còn mặt mũi nào mà đến đây nữa. Ấy là nó nghĩ thế, chứ bà bác đã bị nó hành một đêm tơi bời mà không hề ngấm thuốc tí nào. Cho đến giờ bà vẫn còn cảm giác sung sướng pha lẫn tội lỗi mỗi khi nhớ lại cái đêm hôm ấy.
Cả nhà ông bác chào đón gia đình nó một cách hân hoan, ai cũng tay bắt mặt mừng. Nó cũng cố tỏ ra vui tuy chẳng dám nhìn thẳng vào mắt bà chị họ. Chị đã đi làm rồi, đẹp ra một cách không ngờ. Một người con gái đang ở độ chín, nét xuân phơi phới tràn căng đầy sức sống. Nó cúi mặt thầm ghen tị với kẻ nào sau này được diễm phúc làm chồng chị. Một bữa cơm thân mật nhanh chóng được dọn ra, mọi người đều rất vui, cả chị cũng vậy. Chị hỏi chuyện nó, ân cần như thủa nào làm nó bớt dần cảm giác tội lỗi trước chị. Dường như chị đã quên đi chuyện đó, nó thấy mừng. Duy có bà bác, mẹ của chị, đôi khi nó bắt gặp ánh mắt bà nhìn nó một cách khác lạ. Nó cứ nghĩ chắc bà nhìn mình bây giờ trông bảnh bao ngon trai hơn hồi đầu sống ở đây hay sao ấy. Nó có ngờ đâu bà đang nhớ đến những cơn sướng rủn người đêm nào. Cứ hình dung ra cái vật to nần nẫn đã làm bà sướng ngất kia đang lùm lên giữa hai đùi thằng cháu là bà đã thấy ướt rịn dưới háng. Bà liếc nhìn nó đang ăn, cố thử tìm một ánh mắt thèm khát của nó nhìn cơ thể bà, nhưng tuyệt nhiên không thấy. Có lẽ thằng bé đã quên cái đêm hôm ấy rồi. Tuy rằng rất xấu hổ với chính mình nhưng trong sâu thẳm bà vẫn mong có lại một đêm như thế.
*
* *
Đêm hôm ấy trở lại căn hộ của nó, bố mẹ ở chung với nhau trong một phòng ngủ nhỏ vẫn dành riêng mỗi khi bố mẹ xuống thăm nó. Cả đêm thao thức với nỗi thèm khát nhưng nó không có cơ hội nào để tiếp cận với mẹ.
Hôm sau bố mẹ dẫn nó tới thăm nhà một người mà theo lời mẹ giới thiệu thì đấy là hàng xóm khi xưa ở cạnh nhà nó trên thị xã. Cô kém mẹ vài tuổi, rất thân thiết với mẹ, vẫn thường sang nhà chơi và bế ẵm nó khi nó còn nhỏ. Nói đến đấy thì nó nhớ ra rồi, là cô Nhung, cái cô trông nho nhỏ xinh xinh vẫn chơi đùa với nó nhưng lớn lên không còn thấy cô nữa và nó đã quên bẵng cô ấy đi rồi. Nghe mẹ nói thì cô ấy lấy chồng và theo chồng xuống dưới này cũng hơn 10 năm rồi. Ừ nhỉ, hơn 10 năm rồi có nghĩa là ngày cô ấy đi nó mới 7 - 8 tuổi, cái tuổi còn nhỏ quá để nhớ một điều gì đó. Nhà chồng cô này cũng gần đây thôi, mẹ biết địa chỉ nhưng mãi vẫn chưa có lần nào đến thăm cô ấy được, dù mấy lần cô ấy về chơi trên đó có gặp và nhắc mẹ có dịp xuống thì đến cô chơi. Nhưng mãi đến hôm nay mẹ mới cố gắng đi được.
Thấy cả nhà nó xuất hiện trước cửa, cô Nhung mừng rỡ lắm, rối rít mời mọi người vào trong. Khi được mẹ trỏ vào nó và giới thiệu đấy là thằng cu Bách ngày nào thì cô Nhung ngỡ ngàng đứng ngây ra nhìn nó:
- Ôi trời ơi cái thằng Bách ngày xưa mà em vẫn cõng đi chơi đây hả? Chao ơi,... gặp nó ngoài đường thì không nhận ra được đấy... Ngày xưa nó gầy ngoẳng gầy ngeo mà giờ to cao lừng lững như Tây thế này.
- Cháu nó đang học Đại học dưới này, cũng ở gần đây thôi. Anh chị mua cho nó 1 căn hộ để tiện việc học hành. – Bố xen vào.
Bách là tên của nó. Nó cười ngượng ngịu nhìn cô, trong tâm trí loáng thoáng vài ký ức chắp vá về cô thời thơ ấu, nó chỉ nhớ cô hay cười và rất xinh. Giờ cô cũng vẫn rất xinh tuy rằng gương mặt đã có đôi chấm tàn nhang và đuôi mắt đã rạn chân chim. Nhưng cái gương mặt rạng rỡ khi cười của cô vẫn giống như hồi xưa, đấy là hình ảnh nó nhớ nhất về cô.
Khi mọi người đã ngồi xuống rồi nó mới kín đáo ngắm nhìn cô Nhung đang vừa pha nước vừa ríu rít chuyện trò với bố mẹ nó về những chuyện ngày xưa. Vóc dáng cô nhỏ nhắn, nét gì cũng nhỏ nhỏ xinh xinh, nhìn hay hay. Mái tóc bồng bềnh xõa xuống hai vai, thỉnh thoảng cô lại đưa tay vén những sợi lòa xòa trên trán nom rất quyến rũ. Nó lại mường tượng không biết sau bộ quần áo kia người cô trông thế nào nhỉ. Gần đây nó có thói quen mỗi khi thấy một người phụ nữ là nó lại mường tượng xem cơ thể người ấy sẽ thế nào khi cởi bỏ quần áo. Với cô Nhung nó nghĩ rằng ngực thì chắc là được đấy vì nó thấy căng đầy sau cái áo len kín cổ bó sát người. Eo nhìn cũng nhỏ gọn. Mông thì không biết thế nào vì cô đang mặc một cái quần khá dầy và rộng nên khó đánh giá.
- Ở gần đây thì thỉnh thoảng chạy qua cô chơi, tiện thể kèm thằng cu nhà cô cho nó học với. Sang năm lên cấp 2 rồi mà mải chơi quá. – Cô hướng sang nó bắt chuyện.
- À... Vâng,... cháu cũng bận học... Nhưng rảnh thì cháu sang. – Nó lúng túng.
Mọi người lại tiếp tục câu chuyện của họ. Mẹ hỏi:
- Thế ông xã vẫn đi suốt vậy à? Sao không kiếm việc gì ở thành phố cho gần vợ gần con.
- Vâng, khổ thế đấy chị ạ. Hồi xưa cạy cục xuống dưới này, tưởng thế nào chứ ai dè cứ đi công trình suốt, tháng về nhà được vài buổi.
- Thế công việc của cô thế nào? – Bố hỏi.
- Em vẫn cắt may ở nhà thế này thôi. Anh thấy đấy, Tết nhất còn nhàn tí chứ ra Giêng lại bận lắm, thuê được đứa phụ nhưng hơn tháng nay nó lại nghỉ mở hiệu riêng rồi.
Nó thầm nghĩ, trông cô thế kia mà chồng lại đi suốt như thế thì đáng tiếc thật. Cái ông dở hơi ấy đúng là có phúc mà chẳng biết hưởng. Cứ ngắm cô ấy mà xem, càng nhìn càng thấy thích. Đúng là chẳng phải tay mình... Chợt nghĩ tới lời cô ấy nhờ thi thoảng sang kèm thằng bé nhà cô học, nó nghĩ thầm: có khi ta cứ lại chơi vài lần xem ý tứ cô ấy thế nào, nếu được chẳng hóa ra chuột sa chĩnh gạo hay sao, chồng đi vắng suốt thế thì tha hồ chứ còn gì. Mới nghĩ thế thôi mà lòng dạ đã thấy xốn xang, rạo rực. Tuy đang ngồi vẻ như lắng nghe mọi người trò chuyện nhưng đầu óc nó đang chu du trên chín tầng mây. Ở trên chín tầng mây đó, nó hình dung ra viễn cảnh sẽ được vui vầy với cô Nhung như thế nào, thân hình cô gợi cảm ra làm sao... Rồi nó rơi xuống thực tại khi mọi người ồn ã đứng dậy chào nhau. Nó đi lùi lại sau, cố gắng tận dụng cơ hội ít ỏi để nhìn ngắm cô Nhung từ phía sau. Chậc chậc... dáng người thế này mà cởi đồ ra thì hết ý, nhìn cái mông nảy lắc thế kia thì biết, tuy chiếc quần cô mặc khá dày và rộng nhưng nó cũng phần nào hình dung được độ căng của đôi mông sau mỗi bước chân cô.
*
* *
Về tới nhà nó thì bố mẹ cũng tạm biệt nó luôn để đi lên thị xã cho kịp thời gian. Nó chưng hửng vì cứ nghĩ rằng còn có thời gian để loanh quanh với mẹ nên mặt mũi buồn so. Chỉ có mẹ hiểu được thái độ ấy của nó. Mẹ chỉ cười, vỗ vỗ vào tấm lưng rộng của nó thay cho lời chào rồi chui vào xe của bố đang nổ máy chờ sẵn. Nó ngậm ngùi đi lên nhà, trong đầu lại tơ tưởng hình bóng cô Nhung.
Suốt một tuần nó nghĩ ra đủ mọi lý do để trở lại nhà cô Nhung sao cho thật tự nhiên, nhưng cũng phải hơi bất ngờ để gây ấn tượng với cô, chứ không dưng mò đến nói để cháu kèm thằng cu học thì hơi vô duyên. Nhưng cuối cùng thì nó chẳng nghĩ được cách gì cho ra hồn. Sáng chủ nhật, chịu không thể trì hoãn lâu hơn được nữa nó đánh liều xách xe chạy thẳng qua nhà cô ấy, bụng bảo dạ cứ đến nơi rồi tính tiếp. Sáng nay trời cũng khá ấm áp rồi, ánh nắng đã le lói xua đi cái giá lạnh của đêm trước. Nó diện một cái áo thun cổ tròn màu sáng, quần bò, giày thể thao... trông rất khỏe khoắn. Nhà cô ở trong một con phố nhỏ nhưng đông đúc, cửa hiệu may của cô nằm ngay mặt đường. Cô đang đứng bên cái bàn lớn đằng sau mấy con manocanh lúi húi đo cắt. Dừng xe trước cửa hàng nó chợt nghĩ ngay ra lý do: sao mình ngu quá vậy, đến đây để may đồ là hợp lý nhất rồi còn gì. Nó mạnh dạn dựng xe bước vào.
Cô Nhung ngẩng đầu lên nhìn nó, cũng phải mất vài giây cô mới nhận ra nó:
- Ôi thằng Bách... Cô không nhận ra nữa đấy, mỗi lần nhìn một khác... Vào đây.
- Vâng ạ... Không nhận ra cháu cũng không sao mà – Nó cười – Cháu đến may ít đồ.
- Ôi dào... đồ gì thì để tí nữa, vào trong đi, chờ tí cô vào ngay.
- Vâng.
Nó bước qua gian hàng đi vào trong gian giữa, ngồi xuống chiếc tràng kỷ. Nó ngó quanh căn phòng, vẫn còn cây quất đỏ và ít hoa tươi gợi không khí Tết còn sót lại. Cô Nhung đang nhanh chóng gấp mấy mảnh vải lại, nhìn cô làm việc từ phía sau thấy hấp dẫn vô cùng. Hôm nay lại ấm nên cô mặc khá thoải mái, hông và eo cô tạo nên những đường cong chết người, nó dán mắt vào như bị thôi miên. Mới chỉ nhìn thế thôi mà con cu đã động đậy rồi.
Cô quay lại đi vào làm nó bối rối đưa mắt đi chỗ khác. Dĩ nhiên là cô không nhận ra điều ấy vì cô đang rất vui, không nghĩ thằng Bách ngày xưa lại còn nhớ mà đến cô thế này. Cô cười:
- Chủ nhật mà không đi chơi với người yêu lại qua cô chơi thế này hả?
- Cháu yêu đương gì đâu cô. Trai tỉnh lẻ mà. – Nó ra vẻ ngờ nghệch.
- Gớm, tỉnh lẻ dược như anh thì ở đây có khối cô chết.
- Thật hả? Cô giới thiệu cho cháu một cô đi.
- À được... Nhưng cô ngại mẹ anh mắng cô lanh chanh thôi. – Cô cười to, rót nước đưa cho nó.
- Thì đã biết ra sao đâu mà cô lo bị mắng... - Nó nói.
Hai cô cháu ngồi uống nước nói chuyện phiếm, những chuyện linh tinh hiện tại và những kỉ niệm ngày còn thơ của nó và cô. Ngày nó còn nhỏ lên 4 lên 5, cô cũng mới 18 đôi mươi, vẫn thường bế ẵm nó đi chơi khắp xóm. Nghĩ hay hay, từ bé mình đã được đụng chạm vào người cô rồi đấy, không biết bây giờ có dịp được lặp lại không. Liếc nhìn khoảng ngực hở sau cái cổ áo xẻ hơi trễ của cô nó thấy mê mẩn bởi làn da trắng mịn với cái rãnh sâu hút. Không dám nhìn lâu nó giả bộ đứng dậy đi loanh quanh vừa nói chuyện vừa tranh thủ ngắm nghía thân hình cô. Vóc dáng nhỏ nhắn thon gọn, không cao quá, cái gì ở cô cũng tròn tròn đầy đặn. Nó thầm nghĩ: dáng người kia mà được đè ra thì sướng thôi rồi. Tầm người nhỏ nhỏ thế này mà thụt chim vào thì có mà chạm tới đáy, tha hồ mà ưỡn mà rên. Vắng chồng lâu ngày chắc bướm khít lắm đây, chơi quả này thì bót phải biết.
- Thôi trưa nay ở lại ăn cơm với cô đi. Nhà có mỗi hai mẹ con cũng ăn uống cũng buồn. – Cô cất tiếng cắt ngang những suy nghĩ dâm dật của nó.
- Ơ thế chú nhà cô đâu. – Nó vờ ngạc nhiên.
- Lại đi rồi, nghỉ Tết được đúng 3 ngày lại lên công trường rồi.
- Thế ạ... Vậy cũng buồn nhỉ - Nó tỏ vẻ thông cảm. – Vâng thế cháu đi mua cái gì về nấu ăn nhé. Trưa nay mình định ăn gì cô?
- Thôi, cứ ngồi chơi. Lát nữa con bé giúp việc nó xuống cô bảo nó đi chợ.
- Ô, còn cô giúp việc nữa ạ. – Nó ngạc nhiên.
- Cô gì đâu, con bé trên quê ấy mà, mới xuống được ít hôm nay thôi – Cô nói rồi quảy quả đứng dậy, hình như có khách đang ngó nghiêng ngoài cửa hàng.
Nó ngồi lại một mình, trong lòng thấy vui vui vì sự tiếp đón niềm nở của cô, lại thấy còn con bé giúp việc nữa chứ, không biết người ngợm ra sao. Có khi may mắn lại vớ được cả gái quê mới ra nữa thì hay quá. Nhưng mà cũng nếu nó xấu quá thì lại đam dở, tự dưng có kẻ cứ luẩn quẩn quanh nhà thì cũng khó làm ăn gì được với cô Nhung này.
Rồi con bé ấy cũng xuất hiện, nó đi từ trên gác xuống líu ríu chào chú nom đến buồn cười. Tưởng thế nào chứ thế này thì thua rồi, con bé chỉ độ 12-13, bé choắt và khẳng khiu như cây sắn, tuy rằng gương mặt thì cũng dễ coi. Con bé đi nhanh ra nhà ngoài chỗ cô nó đang đứng với khách. Cô Nhung nói gì đó với nó và con bé chạy vụt đi. Chắc là đi chợ.
Trưa hôm ấy nó có một bữa ăn khá vui vẻ với những người đồng hương quê nhà. Thằng cu con cô Nhung quí nó ra mặt cứ bám riết lấy anh sau bữa ăn, nó cũng chỉ độ 11-12 tuổi nhưng còi dí, chỉ nghịch là khỏe. Hai anh em chơi đùa với nhau một lúc lâu trên căn phòng nhỏ của nó, thằng cu thì cứ giữ rịt lấy anh đòi chơi điện tử cùng nhau nhưng thằng anh thì chỉ muốn bỏ sang phòng bên kia, nơi mẹ thằng cu đang xem tivi hay làm cái gì đó. Cuối cùng thì nó cũng tách được ra khỏi cái trò chơi điện tử vớ vẩn của thằng cu kia và mò sang bên phòng mẹ của nó. Đứng bên ngoài cửa nhìn vào, thấy cô Nhung đang lúi húi dọn dẹp bên góc giường, mông cô đang chổng lên căng tròn hằn lên hai viền quần lót nhìn thật nhức nhối. Cô ngẩng lên nhìn, nó bối rối chữa cháy:
- Thôi cháu đi về đây... Hôm nay bảo đến may đồ mà vẫn chưa may được, hôm khác cháu đến nhé.
- Ờ thôi, hôm khác đến cô đo cho... Cô đang dọn dẹp một tí cho đỡ bừa bộn. – Cô nói.
Nó quay xuống cầu thang, cô đi ra cửa theo chân nó xuống nhà.
"Thôi cứ về đã, hôm nay thế là được rồi, hôm khác sẽ tính tiếp". Vừa đi xuống nó vừa nghĩ thầm.
Vài hôm sau, tầm gần trưa, nó bỏ dở buổi học chạy đến nhà cô Nhung. Nó đã vẽ ra một kế hoạch rất công phu và nó tin tưởng rằng nếu thực hiện được đầy đủ theo đúng kế hoạch thì cô Nhung không thể thoát khỏi tay nó được.
Chào đón nó một cách vồn vã, rồi cô gọi con bé giúp việc đi chợ. Nó vội vàng nói luôn:
- Thôi thôi cô ơi... Không phải chợ búa gì đâu. Hôm nay cháu mời cô đi ăn ở chỗ này rất hay.
Cô cười tươi, hơi bất ngờ trước lời mời của nó:
- Gớm, sinh viên lấy tiền đâu mà mời cô thế. Thôi ăn ở đâu thì chỉ chỗ, cô mời.
- Không, cháu mời. Cứ đi với cháu. – Nó nói và dựng xe nhưng không đi vào nhà.
- Thôi được, đi luôn hay sao mà đứng đấy. – Cô hỏi
- Vâng, cũng hơn 11h giờ rồi còn gì. – Nó nói sau khi giơ tay xem đồng hồ.
- Ừ, vậy chờ cô thay đồ đã nhé, ăn mặc thế này luộm thuộm quá, lại làm quê thằng cháu.
Hôm nay trời nắng ấm rất đẹp, thật lý tưởng cho kế hoạch của mình, nó thầm nghĩ. Mươi phút sau cô Nhung đi ra xúng xính trong bộ đầm rất đẹp cắt may thật khéo, ôm sát người làm nổi bật những đường cong quyến rũ. Nó nhìn không chớp mắt làm cô vừa ngượng vừa thích.
- Khiếp... Làm như chưa thấy ai mặc đầm bao giờ ấy.
Cô vừa nói vừa lườm nó một cách đáng yêu làm nó ngây ngất. Cảm giác như đang được hẹn hò với cô vậy. Nó mỉm cười rồi ngồi lên xe nổ máy. Cô với lại dặn dò con bé giúp việc vài câu rồi leo lên sau xe nó ngồi, nhẹ nhàng đặt một bàn tay lên eo lưng nó để giữ thăng bằng. Sự đụng chạm nhẹ nhàng đó thôi cũng đủ làm nó sướng run lên rồi. Chưa gì con cu đã mấp máy trong quần. Nó dong xe đi chầm chậm đến một nhà hàng sang trọng, không gian rất đẹp. Vài lần bố mẹ đã đưa nó đến ăn ở đây. Cô Nhung hơi ngỡ ngàng, chắc có lẽ lần đầu đặt chân đến đây.
Bữa ăn diễn ra êm đềm trong tiếng nhạc du dương, hai cô cháu rất ngon miệng với những món ăn lạ mà lần đầu tiên cô được thưởng thức. Cũng phải thôi, suốt ngày cô may vá ở nhà, chồng thì đi vắng, có ai đưa đi đâu mà biết những chỗ này. Thật sự nó đã gây được ấn tượng với cô, làm cho cô thấy mình như trẻ ra, đáng được hưởng những tiện nghi thế này từ lâu rồi mới phải. Cô ngậm ngùi với hoàn cảnh một thân một mình và tự nhủ từ nay phải chịu khó ra khỏi nhà cho biết đó biết đây. Trong khi vui vẻ và phấn chấn như vậy, cô cũng không nỡ từ chối vài ngụm rượu vang tuyệt hảo mà nó nài ép. Chẳng mấy chốc cô uống hết một ly, rồi hai ly... ngà ngà say, thấy mọi thứ thật lung linh, thật tuyệt diệu. Ôi, cuộc sống còn những góc khuất mà ta chưa được biết. Nhìn cô uống từng ngụm, từng ngụm với vẻ thích thú, nó mở cờ trong bụng: "thế là thành công bước một rồi".
Kết thúc bữa ăn rất ngon miệng đó, cô đã thấy hơi say, nhưng không hề chóng mặt đau đầu, chỉ có cảm giác phấn khích lâng lâng rất lạ mà cô chưa trải qua bao giờ. Cả hai ra về trên chiếc xe lướt nhẹ êm ru trong ánh nắng vàng ấm áp cuối xuân. Khi đi ngang qua một con phố gần tới nhà cô, dưới những tòa nhà chung cư cao ngất. Nó giả bộ như sực nhớ, bèn nói:
- Cháu ở đây này... Hay đang sớm, cô lên nhà cháu chơi cho biết nhà.
Ngần ngừ một lát, cô gật đầu:
- Ừ, lên cho biết, xem anh chị tôi đầu tư cho thằng cháu thế nào nào.
Nó mỉm cười sung sướng. Thế là xong bước hai rồi.
Hai cô cháu chui xuống tầng hầm rồi vào thang máy lên căn hộ của nó. Nó mở cửa nhường cô vào trước. Đặt chân vào nhà, cô thấy choáng ngợp trước những bài trí và tiện nghi trong căn phòng khách rộng rãi, cả khoảng trước mặt ánh sáng chan hòa nhưng dịu mát bởi những tấm rèm kéo từ trần nhà xuống sàn. Ghế da, bàn kính sáng bóng cùng những tiện nghi nghe nhìn đắt tiền mà cô chưa thấy bao giờ. Cô thả mình xuống chiếc ghế bành êm ái thốt lên thán phục:
- Chà chà... Đi học mà được ở căn hộ đẹp thế này thì cô muốn học cả đời.
- Của cháu đâu, nhà bố mẹ cho mượn đấy – Nó cười – Cô uống gì để cháu pha.
- Gì cũng được... Khiếp nhà đẹp quá. – Cô vẫn chưa hết sự ngưỡng mộ với không gian sống của nó.
Nó lẳng lặng đi lại quầy bar nhỏ đằng sau bộ bàn ghế. Xé hai gói cà phê tan, pha với nước ấm, khoắng đều rồi bưng lại bên chỗ cô ngồi. Khi lại gần cô, nó làm như lỡ tay nghiêng cái tách bên phía gần cô xuống một tí, lập tức chén cà phê đặc sánh trượt ra khỏi tách đổ ập xuống người cô. Cô nhảy choàng dậy, cả một vạt bên trái của cái đầm đã hứng trọn tách cà phê.
- Ôi thôi chết... Cháu xin lỗi, cháu vụng về quá. – Nó giả bộ hoảng hốt.
- Chết cô rồi, làm sao với cái váy bẩn này bây giờ. – Cô nhăn nhó.
- Cô thay ra đi, mặc tạm cái áo phông của cháu, để cháu cho vào giặt luôn kẻo ố hết bây giờ. Máy giặt của cháu có sấy, chỉ một loáng là lại khô như cũ ấy mà. – Nó nhanh nhảu.
- Thôi được, áo đâu đưa cô. – Cô đành chấp thuận.
- Đây, vào trong này. – Nó sốt sắng đi trước vào phòng ngủ của nó, cô đi theo sau.
Nó cười thầm, thế là thành công rồi đấy, đúng theo kịch bản. Phần còn lại thì tương đối dễ rồi, chỉ cần diễn sao cho khéo là xong thôi. Nó mở tủ chọn một cái áo phông trắng to rộng nhưng khá mỏng đưa ra cho cô.
- Đây, cô mặc tạm, khá dài đấy, gần bằng cái váy của cô ấy chứ.
- Ôi trời... không có cái nào dày dày một tí à, bộ thể thao chẳng hạn. – Cô ngần ngại nhìn cái áo trên tay nó.
- Có, nhưng cháu giặt hết rồi. Thôi cô mặc tạm đi, xấu đẹp gì lúc này nữa. – Nó chìa ra phía cô vẻ cương quyết như thể còn mỗi một cái áo.
- Ừ, thôi đành vậy... - Cô tặc lưỡi cầm lấy cái áo.
Nó đóng tủ lại, vẫn loanh quanh trong phòng, cô Nhung nhìn nó cười:
- Ơ hơ... thế không ra ngoài để cho cô thay đồ à.
- À ừ nhỉ... Cháu vô duyên quá.
Nó cười gỡ gạc rồi lừng khừng quay ra, trong đầu rối bời bởi ý nghĩ có nên xông vào cô lúc này hay không. Nhưng cuối cùng nó quyết định thôi, chờ dịp sau, bây giờ mà xông vào thì hơi thô, cô sẽ phản đối kịch liệt ngay.
Lát sau cô đi ra, với cái áo phông rộng thùng thình, dài trùm mông đến tận nửa bắp đùi, bộ dạng lóng ngóng, mặt đỏ bừng vì xấu hổ. Trông rất buồn cười nhưng cũng thật hấp dẫn. Nó cười trêu đùa:
- Đẹp đấy cô, có khi lăng xê thành mốt.
- Thôi đi đồ khỉ... Ăn mặc thế này ghê chết đi được – Cô cười xấu hổ.
Cô đưa cho nó cái đầm dây bẩn, nó đem vào phòng giặt, cố tình để chế độ giặt và sấy lâu nhất. Sau đó nó quay lại phòng khách, cô đang ngồi co ro trên đi văng, hai bắp đùi lộ ra trắng hồng trong ánh nắng mới chiếu vào phòng. Nó đứng sau lưng cô nhìn qua vai cô như dán mắt vào đôi chân thon nhỏ của cô, đẹp quá, da trắng hồng nõn nà như ngọc. Cô quay lại, bắt gặp ánh mắt của nó cô xấu hổ bối rối cố kéo cái vạt áo xuống che đùi nhưng cách đó lại làm lộ khuôn ngực căng đầy của cô sau lớp áo mỏng, nhìn rõ cả hoa văn của cái áo lót.
Nó ngồi xuống bên cạnh cô. Nhẹ nhàng, ân cần, nó nhìn sâu vào đôi mắt trên gương mặt đang bối rối cuống quít như thể gà con tìm chỗ nấp trước diều hâu.
- Cô rất đẹp... Cháu chưa thấy ai đẹp như cô... Vậy mà cô cứ vò võ với đống vải vóc như thế mà chẳng biết ngoài kia cuộc đời đang rất tươi đẹp, đang chờ đón cô... Chỉ cần cô bước ra.
Nó thì thầm vừa đủ nghe, những điều nó nói đánh trúng tâm trạng của cô, nói đúng suy nghĩ của cô khi trước, lúc đang ăn. Cô đờ người ra nhìn gương mặt nó đang từ từ tiến sát lại, cô ngả người ra sau tựa vào thành ghế. Đầu óc trống rỗng như một khoảng không mênh mông vô tận.
- Cuộc đời thật ngắn ngủi... Chỉ vài năm nữa thôi cô sẽ mãi mãi gắn mình vào cái bàn may nếu như bây giờ cô không chịu thỉnh thoảng rời nó một lúc.
Bàn tay nó rê rê dần lên đùi cô, vuốt ve nhẹ nhẹ. Cô sợ hãi ngồi dịch sang bên, nó bèn áp sát lại, bàn tay len vào giữa hai đùi cô từ từ tiến sâu vào trong dưới vạt áo che ngang đùi. Cô chụp vội hai bàn tay giữ chặt chỗ ấy, giọng nói gần như nghẹ lại:
- Đừng làm thế, Bách...
- Nếu cháu không làm thế, cô sẽ chẳng biết cuộc đời này còn những điều thú vị như thế nào...
Nó thì thầm, bàn tay tiến sâu hơn vào trong, chạm tới cái chỗ mềm mềm âm ấm giữa hai đùi cô, ngay bên dưới tay cô đang đè giữ. Bàn tay nó chậm nhưng cương quyết đẩy hai bàn tay đang chắn giữ của cô lên trên, chiếm gọn lấy phần giữa hai đùi đùi cô. Thật mềm mại và nóng, nó cảm nhận được những sợi lông đang lạo xạo trong quần lót. Cô vừa cố đẩy tay nó ra khỏi chỗ đó vừa dịch ra xa hơn, dịch ra bao nhiêu nó sạp lại bấy nhiều, và cuối cũng cô bị đẩy vào tận góc đi-văng, bị kẹt cứng giữa thành ghế và nó. Cô dợm mình định đứng dậy thì nó đã quàng tay qua vai cô kéo xuống.
- Không Bách ơi... Cháu làm gì thế này...
Cô thảng thốt, run rẩy như người hết hơi. Nó không nói gì nữa, áp mặt vào cổ cô hôn nhè nhẹ. Nhung rùng mình vì làn môi nó lướt trên da cổ cô, lưỡi nó đang liếm nhẹ vào dái tai cô kèm theo hơi thở nóng hổi phả bên tai. Tự bao giờ không rõ, bàn tay nó đã vượt lên trên cạp quần lót của cô và đang từ từ luồn vào trong, đi sâu xuống... Cô chỉ còn biết kẹp cứng hai đùi lại nhưng chẳng ăn thua gì, cô đã cảm nhận được ngón tay nó đang miết vào trong khe... Ôi, chỗ ấy của cô đã ướt từ khi nào mà cô chẳng hay, ngón tay nó đang nhay nhay trên cái chỗ rất nhạy cảm của cô khiến cô cứ ríu cả người lại. Nó vừa tấn công phía dưới, vừa tiếp tục kích thích khắp vùng cổ và gáy cô bằng môi và lưỡi. Sự dịu dàng nhưng không kém phần mạnh mẽ trong những động tác cảu nó khiến cô không sao cưỡng lại được những ham muốn vô thức đang cuộn dâng trong lòng. Và đến khi môi nó gắn vào môi cô một nụ hôn ngọt lịm thì cô nhũn người ra, phó mặc thân mình cho đôi tay của nó.
Nó nút lấy lưỡi cô mà mút rất sâu, lưỡi nó quyện lấy lưỡi cô xoắn xuýt. Cô chưa từng được hôn một cách mãnh liệt như thế bao giờ. Cô mê mẩn thả mình theo cơn lũ ái tình đang ào ào sôi réo trong lòng, đến lúc nhận thấy quần lót đã bị đẩy xuống gần đầu gối còn chỗ ấy thì đang ướt nhoét trong bàn tay của nó cô mới sực tỉnh vội với tay kéo quần lót đã bị vặn xoắn như cái dây thừng lên. Nó ngừng hôn cô, nhìn sâu vào mắt cô với vẻ giễu cợt:
- Cô đừng cố chống lại cảm xúc của mình... Chẳng phải cô đang rất muốn khám phá điều đó hay sao. – Nó nhìn cô mỉm cười khích lệ.
Cô thấy xấu hổ quá, đúng là nó rất hiểu cảm xúc của cô. Sao nó ít tuổi mà từng trải quá vậy, đâu có như chồng mình cứ chỉ biết mỗi bản thân. Ánh mắt nó làm cô như bị thôi miên, lại buông tay ra thôi không cố kéo quần lên nữa, và lại chìm đắm vào trong nụ hôn của nó. Cô chợt nhận ra cái áo đang bị kéo lên và bàn tay nó đang xoa xoa trên bụng và lần lần lên ngực cô. Rồi áo lót bị đẩy lên trên, hai vú cô trật ra, núng nính thây nẩy dưới bàn tay của nó. Rất nhột, rất sướng nhưng cũng rất xấu hổ, cô kéo áo xuống che như một phản xạ tự nhiên rồi chợt nhận ra rằng nó đâu có nhìn mà chỉ đang sờ mó nắn bóp thôi, nó còn đang mải hôn cô kia mà.
Rồi nó cũng ngừng hôn, nhanh chóng nắm lấy gấu áo lột ngược lên qua đầu cô. Rất bất ngờ, cô co rúm người lại cố che chắn da thịt đang trần trụi trước mắt nó. Nó chỉ cười ngả vào ôm lấy cô lần tay ra sau lưng mở móc khóa áo lót. Cả khuôn ngực đầy đặn chắc nịch của cô lộ ra trắng muốt với vẻ đẹp khôn tả. Cô vòng tay khoanh trước ngực che đậy một cách yếu ớt trước ánh mắt đang sáng lên của nó. Nó cúi xuống bế bổng cô lên rời khỏi cái đi-văng.
- Ô kìa... Làm gì thế Bách... Bỏ cô xuống. – Cô hoảng hốt.
- Cháu đưa cô vào trong kia... Trong đó thoải mái hơn. – Nó vừa bế cô đi vừa nói.
- Ôi, không, không... Bỏ cô xuống. – Cô nhận thấy nó đang bế mình vào phòng ngủ.
Nói thế chả nhẽ nó chịu bỏ cô xuống... Hiển nhiên là không đời nào, nó đã đặt cô lên giường, tấm nệm rung lên êm ái dưới lưng cô. Nó thả người đè xuống cô trong đầu hân hoan với ý nghĩ: thế là xong, mọi việc đã diễn ra đúng như dự kiến không sai một li nào. Mình sắp được biết thế nào là phụ nữ vắng chồng lâu ngày rồi đây. Ôi, hẳn là cái lồn này sẽ rất khít, rất nóng. Xuất tinh vào cái lồn này mới sung sướng làm sao. Nó vươn tay xuống tụt nốt cái quần lót ra khỏi đôi chân cô trong khi cô giãy dụa quằn quại một cách yếu ớt dưới thân mình nó. Xong nó ôm lấy cô, vùi mặt vào giữa hai vú cô mà cọ xát hai bên má vào hai bờ vú mềm núng nính, môi ghé tìm đầu vú cô mút mát. Nhung co rúm hai khuỷu tay ép vào che lấy ngực vì nhột quá, chồng cô cũng thỉnh thoảng làm thế này nhưng cô không thấy cảm xúc gì mấy. Cô phải cố kìm nén để khỏi bật cười vì cảm giác buồn nhột đang râm ran khắp người. Hai đùi cô kẹp lại vặn xoắn, cảm thấy nước ở trong chỗ ấy bị ép trào ra ngoài dính ướt giữa hai mé trong đùi. Nó nhận thấy sự vặn vẹo của nửa người phía dưới của cô, lập tức bàn tay nó mò xuống dưới ấy chẽ hai đùi cô ra luồn vào trong ép vào khe lồn, nhay miết cái mồng đóc đã sưng tấy lên trơn nhẫy vì nước lồn của cô.
Nó vày vò hết trên xuống dưới khắp cả người cô, đến mức cô cảm tưởng như người mình sắp nẫu ra tới nơi, và sự thèm muốn đã dâng lên tột bậc. Lúc này đây thì cô chẳng còn nhớ nổi tại sao mình lại ra nông nỗi này, quay cuồng điên đảo trong vòng tay của nó với những ham muốn nhục dục cháy bỏng đến mức cô chỉ muốn thò tay xuống nắm lấy cái khúc thịt đang cộm lên đè trên đùi mình, nhưng không dám. Dường như hiểu được tâm can cô, nó rời cô ra ngồi dậy và bằng những động tác mau lẹ hết sức nó lột phăng mọi thứ trên người nó một cách nhanh chóng. Nó quỳ bằng hai đầu gối ưỡn thẳng người ra, cô ghé mắt trông sang thấy cái vật mà cô thèm khát nó lừng lững như một khúc cây, to và dài, đang chĩa lên đầy kiêu hãnh. Cô thảng thốt đến mức suýt kêu lên. Chao ơi sao mà ghê gớm thế, không biết có chui lọt được vào trong mình không, thế kia thì nó xé đôi mình ra mất... Cô nhỏm lên nhìn nó một cách ái ngại.
- Eo ôi Bách ơi... Thế kia thì cô chết mất, ở đâu ra mà gớm thế...
Cô bụm miệng nửa cười nửa mếu. Thằng Bách cười phá lên:
- Cô làm như chết đến nơi không bằng ấy... Thôi, nằm xuống cháu làm cho. Nhẹ nhàng thôi.
Nhung ngả người nằm xuống, hai chân dạng ra hồi hộp chờ đợi phút giao hoan. Nó bò xuống chống hai tay bên mình cô, hai đầu gối ở giữa hai chân cô. Cô thấy ngợp dưới thân hình đang to lớn của nó đang sắp ập xuống mình cô, nó nhìn cô trìu mến:
- Cô có sợ không...? Cháu sắp cho cái này vào trong cô đây.
- Ôi Bách ơi... Cô đang làm gì thế này. – Nhung thảng thốt, hai tay bưng lấy mặt.
- Cô sẽ không hỏi như thế nữa đâu. – Nó cười, hạ thấp phần dưới xuống sát phần háng đang mở rộng của cô.
Tay nó nắm cái buồi đã cứng hết cỡ, cái đầu bè ra đỏ lựng, nó dụi dụi vào khe lồn cô Nhung. Cô thở mạnh, vẻ căng thẳng lộ rõ trên nét mặt. Nó dúi dúi vào cái lỗ nong nóng dưới khe lồn ấn vào nhắp nhắp cái một.
- Ôi ôi... Nhẹ thôi Bách ơi... - Cô Nhung run run nói trong hơi thở, người nhoi lên trên.
- Không sao đâu, cô cứ lỏng người ra...
Nó ấn vào thêm, thấy cô nhăn mặt bặm môi chịu đựng mà không nhoi lên trên nữa. Buồi thằng Bách nhấp nhấp cái một từ từ chui vào lồn cô Nhung...
"Ái chùi ui... Sao đau thế..." – Nhung quặn người nén chịu khi cái đó đang căng người cô ra chui vào. Khiếp khủng là to và cứng... Cái đó đúng là quá khổ so với Nhung.
Nhưng nó cũng đã vào được một nửa rồi, Nhung mắt tịt mắt lại cắn răng chịu đựng cái buồi của nó. Thằng Bách đã buông tay nắm buồi ra, hạ phần trên đè xuống ngực Nhung, hai tay vòng xuống ôm gọn lấy vai Nhung, hai đầu gối nó gồng lên đỡ lấy phần cơ thế ở dưới không đè hẳn xuống, buồi nó đang cắm trong lồn Nhung ngập phân nửa. Nó bắt đầu du người đẩy cái buồi nhúc nhích trong lồn cô. Nhung thấy căng nhói, nhưng cũng cảm thấy lỗ lồn mình đang giãn rộng ra. Nó đang đi vào đầy ứ trong mình cô, căng người cô ra, chạm tới đáy cùng của cô. Nhung thở phào ra sau một hồi nén nhịn. Chao ôi giờ mới cảm nhận rõ rệt cái vật đó trong mình.
Thằng Bách sướng run người vì cái lồn khít khịt của cô Nhung. Nhớ cái lồn của mẹ, tuy cũng khá chật hẹp nhưng đẩy một cái là đi phập vào sâu, lồn cô Nhung thì dù có nhắp có dúi một hồi thì vẫn chặt khít, cứ co bóp như muốn đẩy buồi nó ra. Đấy,... lồn của gái vắng chồng khít thế đấy... Nhưng cũng phải nhìn nhận rằng cơ thể cô Nhung khá nhỏ nhắn so với nó. Nhìn cô ấy đã sợ hãi thế nào khi trông thấy cái buồi của nó, chắc của chồng cô ấy cũng nho nhỏ vừa vừa thôi.
Nó dún xuống, nhè nhẹ chầm chậm, lợi dụng độ nảy của đệm để buồi ra vào chút một nong dần lỗ lồn cô Nhung rộng dần ra. Đã nghe thấy tiếng nhóp nhép của sự cọ sát, nó điều khiển để buồi ra vào dài nhịp hơn. Cô Nhung đã bắt đầu thở gấp gáp, chân tay cử động sau một hồi chết lặng. Buồi nó đang đâm sồn sột trong lồn cô, đôi khi có những phát chạm đáy khiến cô giật nảy mình. Những động tác sàng lắc nhịp nhàng kèm theo nhấp dúi khiến Nhung dần dần thấy thích thú. Buồi to lúc vào thì hơi đau thật nhưng đã vào rồi thì thật sướng, Nhung cảm nhận rõ rệt sự cọ sát của nó khắp cùng trong lỗ lồn mình. Cô bắt đầu thấy cơn sướng tăng dần lên theo những cú dập lúc khoan lúc nhặt, lúc thong thả nhẹ nhàng lúc ào ào như bão táp trên háng mình. Cái thằng Bách này thật khéo, Nhung ưỡn người lên ôm lấy cổ nó vít xuống. Trong những lúc sướng rủn chân tay thế này cô luôn muốn được hôn, và cô tức khắc có được cái hôn nồng nhiệt của nó lấp kín miệng, nó ghì chặt lấy khuôn mặt cô mà hôn trong khi vẫn dập tới tấp vào lồn cô khiến cô như muốn vỡ tung ra. Cô "ú, ú..." tắc nghẹn trong cái hôn của nó ra, hai tay đấm thùm thụp xuống lưng nó ra hiệu để nó chậm lại. Nhưng dường như nó tỏ ra không hiểu ý cô, vẫn ghì chặt môi hôn và ra sức giã xuống làm giường nệm rung lên bần bật. Lồn Nhung như muốn nát bấy ra vì cái buồi cứng như khúc củi của nó đang sầm sập đâm vào.
- A... a... Thôi... dừng lại Bách,... hứ, chết mất thôi...
Cuối cùng thì Nhung cũng vùng ra được khỏi cái hôn của nó và kêu to lên thành tiếng. Nó dừng lại ngay tắp lự. Cả hai cùng thở hổn hển như vừa chạy maratong về đích. Nó ngẩng lên nhìn Nhung cười trong hơi thở. Nhung cũng cười, thở hồng hộc, lườm nó một cái:
- Khiếp lên được... định giết người ta chắc...
Nó cười, lại tiếp tục nhịp nhàng dấn xuống. Nhung mỉm cười hài lòng, lườm nó lần nữa trước khi quay mặt đi nhắm nghiền đôi mắt lại tận hưởng những khoái cảm từ từ xâm chiếm cơ thể. Nó tăng dần nhịp dấn, cơ thể cô Nhung căng cứng lên, cô thở gấp gương mặt ửng hồng với những giọt mồ hôi rịn ra trên hai cánh mũi. Nó sướng quá, rủn hết cả người, buồi nó căng lên sắp sửa phun ra rồi, nhưng nó chưa muốn kết thúc, bèn rút phắt buồi ra khỏi lỗ lồn cô. Vừa rút ra cũng là lúc nó thấy cô Nhung ưỡn lên kêu "á, á..." và hai tay cô ôm lấy hông nó kéo xuống như muốn tiếp tục thêm, người cô run nảy rần rật. Cô đang sướng... Nó lập tức nhét buồi trở lại vào lồn cô rồi dập xuống lia lịa, ghì chặt lấy cô mà nắc. Cô cong lưng ưỡn ngực lên quằn quại, cô rên lên xuýt xoa: "Ôi, Bách ơi... sướng...", và ngay lúc đó cô nhận ra trong lồn cô chợt nóng ấm bởi từng đợt tinh khí của nó ào vào. Thằng Bách sướng rủn chân tay, đầu buồi tê nhột vì sướng tới mức không dập được nữa. Nó dúi sâu vào trong lồn cô để buồi giật giật phun tiếp vào trong cô một đợt tinh khí nóng ran nữa. Nhiều đến nỗi mà khi nó nhắp vài cái cuối cùng thì tinh khí của nó trào cả ra ngoài nhớp nháp giữa háng cô và nó.
Nó ngồi dậy rút buồi ra khỏi lồn cô, nhìn cô nằm đờ ra run rẩy vì cơn sướng vẫn chưa lắng dịu. Lỗ lồn đỏ chót của cô khép dần lại, nhíp nhíp đẩy những đám tinh khí còn lại trong đó trào ứa ra. Nó vội dùng tay bịt lấy lồn cô, vét đám tinh khí ấy trét lên nhoe nhoét trên mu lồn cô, ướt sũng cả đám lông. Nó vừa bóp cái lồn nhẫy nhụa đó vừa thụt cả hai ngón tay vào trong lỗ lồn nóng ấm của cô mà móc ngoáy khiến co cứ cong người lên lăn lộn qua lại. Hồi lâu sau nó rút tay ra nằm xuống bên cô, đưa bàn tay ướt sũng ấy lên bóp vú cô. Cô quay qua nhìn nó, vừa mãn nguyện sung sướng vừa xấu hổ thẹn thùng, cô cười và dứ nắm đấm vào trán nó:
- Trông thế mà cũng ghê lắm... Chẳng kiêng nể gì cô với cháu cả.
- Cô có giận cháu không? – Nó hỏi trêu.
- Có, để rồi cô mách mẹ cho mà xem... Dám làm bậy với cô.
- Ô... hô... - Nó cười rộ - Cô có dám mách không.
Nó nghĩ tới mẹ, không hiểu mẹ sẽ làm gì khi biết nó đã đè cô Nhung bạn mẹ ra mà dập tơi bời như đã từng làm với mẹ. Nó mỉm cười một mình vì ý nghĩ đó và quàng tay sang ôm cô kéo vào lòng, tay kia lại thò xuống háng móc vào lồn cô. Cô nắm cổ tay nó giữ lại, nguýt dài một cái.
- Thôi đi ông tướng,... làm người ta nát bấy ra chưa thỏa hay sao mà lại còn vọc nữa.
Nó cười rút tay lên ôm lấy cô hôn hít. Nó ôm gọn tấm thân đẹp thon chắc của cô trong vòng tay bồi hồi sung sướng thầm nghĩ: "Thế là mình đã thành công, từ giờ cô ấy sẽ thuộc về mình mãi mãi. Sướng thật, tấm thân ngọc ngà này, cặp vú này, cái lồn này sẽ mãi là của mình...
Mấy hôm liền sau đó, lúc nào Nhung cũng như đang ở trên chín tầng mây. Công việc cửa hàng ra Giêng đã bắt đầu bận rộn, khách khứa ra vào nhiều nhưng cô không sao tập trung được vào công việc. Những ký ức của buổi chiều hôm ấy trên căn hộ của thằng Bách luôn làm phân tán đầu óc cô. Nếu ai để ý kỹ sẽ thấy nhiều khi đứng một mình mà cô cứ tủm tỉm cười rồi ửng hồng đôi má như thể con gái mới lớn đang yêu vậy. Kể cũng lạ, bao nhiêu năm sống với chồng cũng được chồng nâng niu chiều chuộng hết mức, tình cảm ân ái mặn nồng là vậy mà chỉ cần một lần nếm mùi của lạ đã làm cô say đắm. Khi ấy cô như người bị thôi miên cứ đờ đẫn theo sự lôi kéo của thằng Bách, giờ nhớ lại mới thấy thật xấu hổ. Nó còn trẻ quá, mình từng bế ẵm nó từ bé thế mà trong một khoảnh khắc ngắn ngủi mình bỗng trở thành "người tình" của nó. Nói là người tình thì hơi khiên cưỡng quá, chứ thực ra chỉ là một phút không làm chủ được bản thân mình đã bị nó cho vào tròng, nhưng cái cách của nó thì đúng là khó mà thoát được. Và phải tự thú với lòng mình rằng cô đã rất sung sướng trong buổi chiều hôm đó. Một cảm giác phiêu lưu mới lạ thật thú vị, nó như một làn gió mát thổi vào cuộc sống tẻ nhạt của cô. Cô thầm nghĩ đã được một lần thì thế nào nó cũng tiếp tục chứ không chịu buông tha đâu. Vấn đề chỉ còn ở phía mình thôi, phải xử trí tiếp theo thế nào đây.
Đang nghĩ ngợi mông lung thì bỗng một người đỗ xịch xe máy trước cửa hiệu, Nhung ngẩng lên mình, hóa ra là nó. Thằng Bách đang dựng chân chống xuống nhìn cô cười toe toét. Sao tự dưng trông nó đáng ghét thế không biết, như thể đã là gì của nhau rồi không bằng ấy. Cái vẻ mặt nó có cái gì như sự tự mãn thỏa thuê. Nhung lập tức cúi xuống bàn may tiếp tục với cái áo đầm đang cắt dở làm như không chú ý gì tới sự xuất hiện của nó. Thằng Bách có vẻ hơi bẽ bàng:
- Chào cô... Cô... cô vẫn nhớ cháu chưa may được gì đấy chứ - Nó lắp bắp.
- Ừ,... Vậy muốn may gì nào? – Nhung hỏi cộc lốc.
- May quần cô nhé...
- Ngồi đó đi, chờ chút rồi cô đo. – Nhung lạnh lùng trả lời
Thằng Bách ngồi xuống cái ghế nhỏ ở trong góc. Nó nhìn cô từ phía sau với một dấu hỏi lớn trong đầu: "chuyện gì vậy nhỉ, hôm ấy khi xong mọi chuyện cô ấy vẫn rất vui vẻ cơ mà, sao hôm nay bỗng dưng lại trở chứng như thế, đàn bà đúng là phức tạp". Nó ngồi phân vân mãi, điểm qua tất cả mọi sự kiện để tìm nguyên nhân nhưng không thấy điều gì khiến cô có thể bỗng dưng lạnh lùng như thế này. Hồi lâu sau nó đành cất tiếng phá tan bầu không khí im lặng đang bao trùm:
- Cô mệt hay sao vậy... Cháu thấy cô không vui.
- Không mệt, không sao cả... Có gì đâu mà vui... Nào đứng lên cô đo.
Cô Nhung cầm cái thước dây quay lại phía nó đứng chờ, mắt nhìn xuống sàn nhà mà không thèm nhìn nó. Nó đứng lên bước lại, cô cúi xuống đo, tránh những va chạm không cần thiết. Thằng Bách cúi xuống nhìn cô, sao tự dưng nó thấy cô xa lạ, hoàn toàn không còn một cảm xúc gì nữa, khác hẳn với lúc trên đường tới đây. Nó đã háo hức muốn đến thật nhanh để được thấy cô tươi cười đón nó, được thấy ánh mắt cô long lanh lúng liếng đưa tình với nó. Nhưng bây giờ nó thấy nguội lạnh, không phải vì không còn thích cô nữa mà vì thái độ xa lạ của cô.
Cô Nhung đo xong, lại quay trở lại bàn ghi chép số đo vào một quyển sổ. Nó thấy chuyện ấy thật vô nghĩa, có phải nó muốn may đâu, không biết tay nghề cô thế nào chứ đã lâu rồi nó không may đồ nữa mà chỉ đi mua hàng hiệu. Mục đích đến đây là để trò chuyện đong đưa với cô rồi lại đưa cô đi chứ đâu phải may vá gì.
- Thôi cô ạ... Cháu không may nữa... Cháu xin lỗi nếu đã làm cô buồn... Cháu về đây.
Nó cất giọng buồn bã và bước xuống đường, không nhìn cô. Nó nghĩ thế là xong rồi, chắc hẳn nỗi ân hận đã giày vò cô suốt mấy ngày qua và cô không muốn tiếp tục nữa. Nó tra chìa khóa xe và nổ máy. Bấy giờ Nhung như sực tỉnh thoát ra khỏi màn sương lạnh giá do chính mình buông xuống. Cô cất tiếng gọi:
- Bách, lại cô bảo.
- Vâng, gì thế ạ. – Bách ngẩng lên nhìn cô với vẻ mặt buồn bã.
- Vào đây. – Nhung nói và quay lại đi vào nhà trong.
Thằng Bách tắt máy rồi bước vội theo Nhung vào trong gian giữa. Nhung vẫn tiếp tục đi sâu vào bên trong, qua cái bàn ăn gần chân cầu thang, vào tận trong gian bếp. Trong đó tối mò mò, Bách đứng lại ở gian giữa nhìn theo, lưỡng lự một thoáng rồi cũng đi vào đó. Khi đã đối diện với cô Nhung, trong ánh sáng không đủ rõ nó thoáng thấy mắt cô long lanh ngấn nước. Vừa định mở miệng nói một câu xin lỗi nữa thì bất ngờ cô Nhung ôm choàng lấy cổ nó vít xuống, cuống quít vồ vập hôn lên môi nó, nước mắt cô chảy dài xuống làm nụ hôn mặn chát. Nó ngỡ ngàng để yên cho cô hôn, vòng tay đỡ nhẹ hai bờ vai cô. Cô vừa hôn vừa kéo nó vào trong góc khuất để bên ngoài không nhìn thấy. Nụ hôn của cô gấp gáp, cô kiễng chân lên kéo ghì nó xuống mà hôn mải miết như thể rời ra là nó đi luôn vậy... Nụ hôn chậm dần rồi từ từ dừng lại, cô thả chân chùng xuống, úp mặt vào một bên ngực nó, vòng tay vẫn quàng quanh cổ nó.
- Cô Nhung... Cháu...
- Đừng nói gì cả...
Cô lặng lẽ đứng ôm nó, người cô áp vào nó run rẩy. Nó lại thấy được cái cảm giác khao khát thèm muốn như khi trước. Hai tay thả xuống eo lưng cô kéo sát vào, lần xuống dưới bờ mông xoa nắn. Cô vẫn đứng yên, nó cảm nhận được nhịp đập dồn dập bên trong khuôn ngực mềm mại đang áp vào nó. Nó vòng tay ra đằng trước định cho vào trong quần cô, cô vội buông nó ra vừa chùi nước mắt vừa nói khẽ:
- Con bé đi chợ sắp về đấy...
- Cô đóng cửa hiệu đi, cháu lại đưa cô đi ăn nhé. – Nó phấn chấn tinh thần trở lại
- Thôi đừng đi nữa, con bé nó thấy đi nhiều không hay.
- Vậy cháu về nhà... đợi cô nhé. – Nó ngập ngừng.
- Nhưng... cô nhiều việc lắm... - Nhung cũng ngập ngừng.
- Thôi mà, cô cũng phải nghỉ trưa chứ. – Nó nài ép
Im lặng giây lát, rồi cô cũng đồng ý: - ... Ừ... Về trước đi.
Nó sướng run lên hôn chụt một cái vào má cô rồi chạy vụt ra ngoài xe, Nhung nhìn theo vừa đưa tay sờ má vừa mỉm cười nghĩ thầm: "Cái thằng... cứ như trẻ con vậy, thế mà lúc trên giường thì đến là ghê". Cô đứng nhìn theo cho đến khi nó đi khuất mới bước ra ngoài cửa hiệu. Nghĩ đến lúc sẽ tới căn hộ của nó và những gì sẽ diễn ra, bất giác hai má cô nóng bừng và trống ngực khua lên rộn rã.
*
* *
Sau bữa trưa có phần vội vã, Nhung giục con bé giúp việc dọn dẹp rồi lên gác thay quần áo. Đứng trước tấm gương lớn trong phòng ngủ, Nhung cởi bỏ dần quần áo ra và tự ngắm mình trong gương với vẻ hài lòng. Ở cái tuổi 35 của người phụ nữ, Nhung vẫn giữ được vẻ đẹp đầy đặn vốn có khi xưa, thậm chí bây giờ nhìn cô còn đằm thắm mặn mà hơn. Gỡ bỏ chiếc áo ngực, hai tay Nhung nâng hai bầu vú xoay mình trước gương ngắm nghía, phải nói là đẹp, cô tự công nhận với mình như thế, đầu vú nhỏ nhắn và quầng vú thì không quá thâm, bầu vú vẫn giữ được độ đàn hồi cần thiết để không bị chảy xệ xuống. Cô vuốt ve quanh bụng, giá mà nó không có một ngấn mỡ lằn lên ở dưới thì tuyệt biết bao, nhưng cái rốn sâu hõm phía trên thì trông lại rất hấp dẫn. Cô tụt quần xuống, đôi chân thẳng thon nhỏ rất cân đối với cái hông nở nang. Nhung kéo trễ quần lót xuống, xoa xoa túm lông đen óng và tủm tỉm cười một mình, lát nữa thì chỗ này chết điếng với thằng nhỏ kia đây. Cô thấy nứng ghê với ý nghĩ đó, day day nhè nhẹ trên khe bướm mơ màng nghĩ tới giờ phút giao hoan sắp tới. Chao ôi, mình không còn làm chủ được nữa rồi. Cô nhanh chóng cởi bỏ hết đồ và lựa một bộ đồ lót thật quyến rũ mặc vào người. Tuy nhiên, bên ngoài cô lại chọn một bộ thật giản dị: quần jean, áo thun mỏng và một áo khoác nhẹ bên ngoài. Cô không muốn người ta để ý khi tới chỗ nó, và dĩ nhiên cô không quên xách theo một cái túi to, trông cô như khách tới thăm người thâm mang theo quà cáp vậy.
Thằng Bách trở về nhà trong bộ dạng vội vã. Nó vừa mới kịp ăn rất nhanh ở một nhà hàng quen thuộc. Nó tự nhủ trưa nay sẽ cần khá nhiều năng lượng nên đã chọn những món ăn thật bổ dưỡng vì vậy bây giờ nó cảm thấy khá no nê nên cần phải đi tắm một cái cho nhẹ bớt. Nó khóa cửa chính lại và lao vào phòng tắm, làn nước ấm làm nó thấy dễ chịu. Nó tắm và nghĩ tới cô Nhung, nghĩ tới lúc được làm tình với cô sắp tới mà lòng lâng lâng một niềm vui khôn tả. Hôm nay phải cho cô ấy một lần sướng mê tơi rụng rời để không còn cái kiểu làm mặt lạnh với mình như lúc nãy nữa. Nó thầm nghĩ như thế và tay mân mê con cu đang cứng dần lên trong làn nước ấm. Con cu này sẽ làm cô nhớ mãi cho mà xem, nó tự hào nhìn xuống cái vật trời phú của mình.
Tắm xong nó lau mình và cứ tồng ngồng như thế đi ra phòng ngoài. Nó chọn một bộ đồ nhẹ mặc vào, con chim thoải mái lủng lẳng trong quần không mặc xịp. Nó mỉm cười thích thú, khoan khoái ngả mình trên chiếc sô-pha ở phòng khách, với tay vớ lấy cái điều khiển bật dàn máy. Tiếng nhạc du dương êm dịu tràn ngập khắp căn phòng. Chợt nó nghĩ trong không gian lãng mạn thế này sao không có rượu nhẹ và nến nhỉ. Cô ấy đã rất tuyệt vời sau khi uống vài li rượu vang trong bữa ăn trưa hôm ấy. Nó vội chạy lại chỗ quầy bar tìm kiếm, chỉ còn lại một chút uýt-ki mà bố nó uống dở từ hồi lâu rồi, nhưng socola và bánh kẹo thì rất nhiều vì nó vừa tha lên từ hôm sau Tết... Thôi cũng được, tạo không khí là chính. Nó ra bếp tìm 1 cây nến rồi mang mọi thứ ra bày biện trên bàn. Chai rượu, hai chiếc li nhỏ, socola và bánh, một cây nến trắng. Nhìn cũng được đấy, nó lùi ra xa ngắm nghía và thấy rằng phải giảm bớt ánh sáng. Nó kéo tất cả rèm lại và hài lòng với không gian tương đối lãng mạn mà nó vừa tạo ra. Giờ thì yên tâm ngồi chờ được rồi.
Tiếng chuông đột nhiên vang lên, dù biết trước nhưng nó vẫn không khỏi giật mình. Vội vàng chạy ra mở cửa, chỉ vừa mới hé ra thì cô Nhung đã lách vào ngay và tiện tay sập luôn cửa lại. Đứng nép bên vóc dáng cao lớn của nó, cô ngước lên nhìn, vừa cười vừa nói:
- Khiếp, cứ lén lén lút lút như buôn hàng giả ấy...
- Như vậy mới thú vị chứ cô... - Nó cười đáp và cầm tay cô dẫn vào trong.
Đi vào tới không gian phòng khách, Nhung ngẩn người ra một lúc rồi phì cười trước sự sắp đặt chuẩn bị của nó trên bàn. Một chai rượu còn một nửa, vài thanh socola, bánh kẹo và đặc biệt là một ngọn nến đang cháy sáng lung linh. Cô cười mà thấy trong lòng xúc động thật sự. Hóa ra thằng nhóc này cũng tình cảm ra phết, chồng cô chưa bao giờ tạo được những bất ngờ nho nhỏ thế này trong cuộc sống vợ chồng hơn 10 năm trời với cô. Cô ngồi xuống chiếc sô-pha và cởi áo khoác ngoài vắt lên lưng ghế. Thằng Bách lom khom ở bên cạnh xăng xái rót rượu.
- Thôi, cô không uống rượu đâu, đừng rót Bách. – Nhung xua tay.
- Ấy, phải uống một chút cho hưng phấn chứ. – Bách nói và cầm 1 li đưa cho cô.
Cô Nhung đành cầm lấy li rượu nhấp một ngụm nhỏ, chất cồn chảy xuống cổ nóng ran, hơi men bừng bừng bốc lên khiến cô nhăn mặt.
- Rượu này nặng quá... - Nhung đặt li xuống bàn.
- Thêm vài ngụm nữa là cô lại thấy nó nhẹ ngay. – Bách cười và cũng đặt li xuống.
Nó ngồi xuống bên cạnh Nhung, chân tay lóng ngóng chưa biết nên bắt đầu như thế nào. Nhung cũng vậy, cô ngồi yên hai bàn tay đan vào nhau để trên đùi. Thằng Bách thấy không khí im lặng hơi lâu nên tỏ ra lúng túng, nó muốn ôm lấy cô để bắt đầu nhưng lại e dè cái vẻ lạnh lùng của cô khi trưa nên ngập ngừng chưa dám. Cuối cùng thì Nhung phá vỡ không khí nặng nề đó, cô đưa tay sang cầm lấy bàn tay nó, không dám quay sang nhìn nó, cô hỏi khẽ:
- Tại sao Bách thích làm chuyện này với cô. Bách còn trẻ, lại con nhà khá giả, đâu thiếu các cô gái xinh đẹp ở xung quanh.
- Cháu cũng không biết nữa, cứ ở gần cô là thấy rạo rực hết cả người. – Bách nói khẽ và nắm chặt bàn tay cô Nhung.
- Bách thấy như thế từ bao giờ. – Cô Nhung hỏi và hơi liếc sang nhìn nó.
- Từ hôm Tết. – Bách trả lời ngay không đắn đo.
- Điêu... Mới gặp người ta lần đầu mà rạo rực ngay được á ? – Cô Nhung mỉm cười.
- Thật mà. – Bách đã quay hẳn sang phía cô, bàn tay đặt lên đùi cô.
- Thế hôm vừa rồi thì sao? Có phải Bách đã có chủ ý từ trước rồi đúng không – Nhung gặng hỏi.
Ngập ngừng một lúc, nó nói: - Không... Lên đây rồi mới có... Do hoàn cảnh xô đẩy mà.
- Lại nói dối cô rồi... - Nhung dứ ngón tay lên trán nó: - Trông thế này mà cũng gớm lắm...
- Tại cô đẹp quá mà... Cho cháu hôn nhé. – Bách cười giả lả.
- Hứ... Không được...
Nhung quay đi, dẩu môi lên ra điều không thèm. Dĩ nhiên thằng Bách biết là Nhung đang trêu nó nên nó nhẹ nhàng kéo khuôn mặt cô xoay lại, chưa vội hôn ngay nó áp môi vào má vào cổ Nhung hít hà, bàn tay trượt xuống ngực cô sờ nắn qua cái áo thun mỏng. Nhung ngửa đầu ra sau ghế thở dài... Ôi, thế là bắt đầu rồi đấy, mình cũng thấy rạo rực hết cả người lên rồi.
Thằng Bách liếm mút dái tai cô, vòng một tay ra sau lưng cô ôm lấy kéo vào mình, tay kia luồn ngược từ dưới lên vào trong áo cô. Thân mình cô nóng rực, nó sung sướng bóp nắn hai bên vú đang chật căng trong cái áo lót mềm mại. Nhung rên khẽ, cô thấy hưng phấn quá bèn quay sang ghé môi hôn thằng Bách. Nó lập tức đáp lại ngay bằng một cái hôn thật chặt, thật nóng làm cho Nhung run rẩy. Bàn tay nó đã rời ngực cô đi xuống dưới và đang cố gắng luồn qua cái cạp quần jean khá chật của cô. Không còn e ngại gì nữa, Nhung thò tay xuống mở khuy quần và kéo khóa xuống cho bàn tay nó tha hồ đi xuống sâu. Tay nó cho vào tận trong quần lót, đang rờ nắn trên đám lông mu và cố gắng đi xuống sâu hơn nữa nhưng quần chật quá. Nhung bèn rời đôi môi của nó, tự mình tụt cái quần jean ra, quần khá chật làm cô cũng phải chật vật mới kéo được nó ra khỏi đôi chân mình. Khi đã lột được nó ra, chỉ còn lại cái quần lót màu tím ren rất mỏng che vùng háng, Nhung nhìn thằng Bách đang chăm chú vào đó, cô cười nói:
- Thích không !... Nhưng cấm không được làm đau nó đấy nhé.
- Đau là thế nào... Bách sẽ làm cho nó sướng chứ. – Bách cũng cười và đưa tay vuốt ve bên ngoài quần lót của cô.
- Chim to thế thì đau chứ còn gì nữa... - Nhung nói và liếc nhìn sang đũng quần nó đang dựng lên một đống lùm lùm.
- Há há... Lần trước cô đau à... Vậy lần này làm nhẹ nhẹ thôi cô nhé... - Thằng Bách cười to.
- Đồ quỉ... Vừa to vừa cứng, ghê chết đi được. – Nhung nói xong mặt đỏ lựng lên.
Thằng Bách vạch quần ra để lộ cái của quí chưa gì mà đã dựng đứng như cột buồm, cái đầu to bè đỏ sậm như quả mận. Nhung trông thấy vừa sợ vừa thích, cô không cầm lòng được bèn đưa tay qua cầm lấy cái đó bóp nhẹ. Bàn tay nhỏ nhắn của cô cũng không nắm hết một vòng cái đó, nó cứng và rất nóng. Nhung mỉm cười vuốt lên vuốt xuống dọc theo nó, một giọt nước trong veo ứa ra ở lỗ sáo trên qui đầu khiến Nhung ngạc nhiên, bây giờ cô mới trông thấy nước sướng của đàn ông tiết ra như thế nào. Sống với chống bao nhiêu năm, những lần gần gũi chồng đều trong bóng tối và cô không thấy gì hết cho đến khi anh đưa cái đó vào trong người cô. Nhung lấy ngón tay trỏ di di lên giọt nước đó, nó cũng trơn nhẫy hệt như nước sướng của cô vậy. Thấy Nhung có vẻ thích thú nghịch cái đó của mình, thằng Bách bèn gợi ý:
- Cô mút nó đi,... Cô làm thế bao giờ chưa?
- Chưa... Ai làm thế bao giờ... - Nhung cau mày bĩu môi vẻ ghê sợ.
- Vậy để cháu làm cho cô trước nhé. – Bách hào hứng nhìn cô chờ sự đồng ý.
- Làm thế nào? – Nhung rụt rè pha lẫn tò mò.
- Thế này này... Cô nằm ra ghế đi. – Bách đẩy Nhung nằm ngửa ra đi-văng, dang rộng hai chân cô ra.
- Ôi... ôi... làm gì thế Bách. – Nhung ngạc nhiên khi thấy nó úp mặt vào giữa hai chân mình, chiếc quần lót vẫn đang mặc trên người.
Thằng Bách dùng môi và răng cạ cạ bên ngoài quần lót, vài sợi lông đâm xuyên qua quần lót dính vào miệng nó. Nó le lưỡi liếm mạnh vào giữa khe, môi và răng nhay nhay làm Nhung co ríu người lại. Chỗ ấy của cô đã hằn lên qua quần lót thành hai múi dầy mọng, một mảng quần lót ướt sũng vì nước bọt của nó bỗng trở nên trong suốt nhìn rõ cả lông. Bấy giờ nó mới luồn tay xuống dưới mông cô kéo cái quần lót xuống khỏi háng cô và gỡ nó ra ngoài. Lại tiếp tục mở rộng hai chân cô ra, trông thấy lồn cô, nó nôn nao trong người. Đẹp quá đi thôi, hai môi dầy hé mở để lộ cái nhị hoa chúm chím hồng tươi. Nó vạch hai môi lớn rộng ra để lộ toàn bộ nội thất bên trong, cái nhị đã nhô lên sưng tấy và cái lỗ nhỏ đang nhíp nhíp làm hai cánh hoa xòe ra khép lại trông thật thích mắt. Nó ghé sát vào le lưỡi rê rê quanh hai bên mép rồi lướt nhẹ trên cái nhị hồng hồng đó khiến cô rùng mình. Nhận thấy phản ứng ấy của cô nó tiếp tục tấn công mạnh hơn vào chỗ đấy. Cô bủn rủn chân tay, sướng run cả người. Cô cố gắng che dấu sự sung sướng để khỏi rên lên khi nó liếm mút sụp soạp ở nơi đó, cái nơi rất nhạy cảm của đa số phụ nữ. Đôi khi chồng cô cũng làm vậy với cô, nhưng dường như anh chỉ muốn làm cho nó ướt để dễ cho cái đó của anh vào chứ không chăm sóc kỹ lưỡng mọi ngóc ngách như nó đang làm. Những gì nó thấy trên phim ảnh giờ nó mang ra hết để thực hành với cô. Càng lúc cô càng thấy khó mà chịu đựng cái lưỡi của nó lâu hơn được nữa. Khắp vùng háng sướng râm ran, và nơi đầu chóp nhỏ đó nhột ghê gớm khiến cô phải cố gồng hai bắp đùi để khỏi kẹp cứng đầu nó vì sự sướng khoái mà nó đang gây nên trong cô. Cô ngẩng đầu lên ngó nhìn xuống, vừa thở hổn hển vừa đưa tay đỡ khuôn mặt nó ra khỏi háng mình. Nó nhìn lên cô, nhận thấy cô đang cười một cách thẹn thùng, gương mặt bừng đỏ, ánh mắt long lanh ngây dại vì sung sướng. Nó cũng thấy thật sung sướng vì đã làm cho cô được như vậy. Nó trườn lên đè lên mình cô, nhìn vào gương mặt rạng ngời hạnh phúc của cô, nó mỉm cười và gắn lên môi cô một cái hôn thật tình cảm. Vừa hôn nó vừa lột cái áo thun lên qua đầu cô, cái áo lót cũng màu tím chỉ che được một phần nhỏ hai bầu vú đang cương lên căng cứng của cô. Nó thọc tay vào bên trong kéo vú cô trật ra ngoài. Nó bóp, nghiến, vò, nắn một cách vội vã hai bầu vú chắc nịch nây nẩy trên ngực cô. Cô phải vòng hai tay ra sau lưng mở móc khóa ra để cho nó được tự do nhồi bóp. Đến khi nó ngừng lại và buông cô ra thì hai vú đã tấy đỏ những vết ngón tay của nó.
Thằng Bách đứng lên nhanh chóng cởi áo quần ra. Nhìn cơ thể to khỏe của nó với cái dương vật to lớn dựng lên giữa đám lông rậm của nó khiến Nhung không khỏi nôn nao trong dạ. Nó cầm cái đó lắc lắc dứ dứ về phía cô, ánh mắt khích lệ:
- Cô mút nó nhé...
Nhung lắc đầu ngây ngẩy và xấu hổ quay mặt đi. Việc này cô chưa từng làm bao giờ, chồng cô cũng có lần đòi hỏi nhưng cô kêu bẩn và không chịu, anh cũng thôi không ép. Nó tiến sát lại gần cô kéo tay cô đặt vào cái đấy của nó. Cô thầm nghĩ nó vừa làm cho cô một cách tận tình, không lẽ cô từ chối không đền đáp lại cho nó. Nhung khẽ nhỏm dậy, ngần ngại nhìn nó xích lại gần, cô ngẩng lên nhìn nó đang cúi xuống mỉm cười chờ đợi, cô hỏi nhỏ:
- Làm như thế nào...
- Hãy tưởng tưởng như cô đang cầm que kem vậy. – Nó nói.
Nhung phì cười. Nào thì thử "ăn kem" xem nó thế nào. Cô mút mút một tí nơi chỏm đầu, rồi le lưỡi liếm vòng xung quanh, cái đó cọ quệt trên má trên mũi cô và đang to dần lên một cách nhanh chóng. Cô há miệng ngậm lấy nó mà thấy nó đầy chật trong miệng làm cô thấy khó khăn, cô đành nhả ra và ngước lên nhìn nó tỏ vẻ e ngại.
- Đúng rồi đấy... Cô cứ tiếp tục đi. – Nó động viên.
Và cô lại tiếp tục trong khi cái đó ngày một cứng đơ ra, to dài ngật ngưỡng trước mặt cô. Thằng Bách nhìn cô làm một cách vụng về như vậy thì không khỏi buồn cười, tự dưng thấy thương cô ghê lắm. Cô ấy chắc chưa làm thế này với chồng bao giờ, vậy mà vẫn cố gắng để chiều mình, có khi tí nữa xong việc phải cho cô ấy xem vài đoạn phim để cô ấy biết cách. Nhìn cái miệng nhỏ xinh xắn của cô đang loay hoay ngậm mút đầu buồi mình một cách lúng túng, nó đưa tay vén mái tóc cô sang một bên, dướn người đẩy cái đó vào sâu trong miệng cô, đầu buồi thục vào tận trong họng cô chật cứng. Cô bật ngửa đầu ra sau nhả buồi nó ra ho sặc sụa. Nó cười và cúi xuống đỡ cô dậy. Nhung đứng lên đối diện với nó, ngượng ngùng bối rối khi đôi mắt nó nhìn săm soi trên khắp cơ thể trần truồng của cô. Nó đưa hai tay lên chụp lấy hai bên vú cô xoa nắn và hỏi nhỏ:
- Cô muốn vào giường hay nằm luôn xuống ghế đây.
Nhung không biết nói sao, cô lúng túng lắc đầu. Nó thò tay xuống háng cô mò mẫn trong khe lồn đã dâm dấp ướt, ngón tay đút nhẹ vào trong lỗ lồn nóng ấm. Cô hơi khép đùi lại, nó rút ngón tay ra và đỡ cô ngồi xuống đi văng. Cô ngả người nằm ngửa ra, một chân co lên trên mặt đệm. Nó lại vạch lồn cô ra tiếp tục liếm láp, cô để yên cho nó làm, mắt lim dim tận hưởng sự tê mê thích thú. Nó đút ngón tay vào lồn cô móc ngoáy thọc thụt, nước lồn bắt đầu lép nhép, rồi cô nhận thấy hai ngón tay nó kẹp lại thụt sâu vào trong đó. Cô co cả hai chân lên đệm, lồn cô banh rộng ra đỏ chót. Thằng Bách ngoáy sâu vào trong và móc ngược lên xóc liên tục làm cô không chịu được cứ oằn lên vặn người xoay qua xoay lại.
Thằng Bách bỏ tay khỏi lỗ lồn cô đứng lên cầm dương vật xóc xóc. Nó chuẩn bị cho vào rồi đây, Nhung ghé nhìn cái đó của nó, thấy hơi sờ sợ giống như lần trước nhưng cũng rất háo hức muốn cái đó đưa vào trong mình. Cô dịch người nằm lui lên một chút đầu gối lên thành ghế, cô co một chân gác hẳn lên tựa lưng ghế, háng mở rộng hồi hộp chờ đợi. Nó quỳ một chân lên đệm, ngay sau cái chân cô đang gác trên lưng ghế, chân kia đứng dưới sàn, nó khom lưng đưa cái đó sát lại gần háng cô, quệt quệt cái đầu bóng nhẫy của cái đó vào khe lồn cô thăm dò rồi nhè nhẹ dụi dụi vào cái cửa hang ướt át của cô. Nó mở dần cái cửa đó rộng ra và từ từ chui vào. Nhung thấy hơi căng tức một chút và nhận ra buồi nó đang đi vào sâu trong lồn cô. Vào đến đâu biết đến đó, cô ngỡ ngàng kêu khẽ một tiếng "ui da..." khi cái đó đi vào sâu hết cỡ và nằm yên trong mình cô. Nó cầm cái chân đang thả xuống sàn của cô gác lên cánh tay nó, chống tay xuống nệm, nó bắt đầu đưa đẩy nhẹ nhàng. Cô lặng lẽ cảm nhận cái vật cứng ngắc ấy lui ra thụt vào trong mình từng nhịp ngắn. Cô bắt đầu cảm thấy hứng, chỗ ấy sương sướng thích thú và nước nôi bắt đầu trào ra chan chứa. Nó ra vào mau lẹ hơn, trơn tru hơn và cô cũng thấy sướng lên nhiều hơn. Nó cúi rạp hẳn xuống, cánh tay gập lại đẩy cao chân cô co sát lên ngực, người cô bị cuộn gập lại và buồi nó đâm thẳng xuống lồn cô đang ngửa lên. Háng cô bị đẩy lên cao khiến cô có thể nhìn xuống và thấy được cái buồi to dài của nó đang phầm phậm đóng xuống lồn cô như thế nào. Nó cũng đang cúi nhìn vào đó và hẳn là rất hứng khi thấy cảnh đó. Nó dập xuống rất mạnh và sâu khiến cô cứ giật thót người mỗi khi buồi nó chạm tới đáy cùng trong lồn cô.
- Á... há... Bách ơi... Đau quá... Đã bảo nhẹ thôi mà.
Thằng Bách cười: "Cháu xin lỗi... tại sướng quá.", nó buông tay ra thả chân cô hạ xuống rồi đè hẳn lên mình cô mà nhún. Mặt đệm êm nảy dập dình như trợ giúp cho những cú dập của nó.
- Bướm cô trơn quá, lại nóng nữa... sướng quá...
Nó rên rỉ bên tai cô, nghe thấy những câu dâm dật đó cô hơi ngỡ ngàng nhưng lại thấy thích. Cô ôm lấy mông nó kéo vào, hai chân dạng rộng ra. Thằng Bách ngẩng lên khỏi vai cô, nhìn cô đang hừng hực dưới mình nó hai vú bị xô nảy tưng tưng, nó cười và hỏi:
- Cô có sướng không,... Chim cháu có làm bướm cô sướng không...
- Sướng... sâu lắm... cứng lắm. – Nhung cũng thì thào đáp lại và thấy ngường ngượng.
- Cháu... địt cô mạnh nữa nhé. – Nó tăng dần mức độ của từ ngữ.
- Ôi... Bách... - Nhung xấu hổ nóng ran cả mặt.
- Cháu địt mạnh nữa nhé. – Nó nhắc lại.
Nhung ngượng, không biết nói gì, ôm cổ nó kéo xuống, nhưng trong lòng cuộn dâng lên những cơn hưng phấn vì những câu nói tục tĩu đó. Thằng Bách làm mạnh và nhanh hơn, nhưng cô không thấy đau, chỉ thấy thích. Lồn cô đã hòa hợp thích nghi được với cái buồi to của nó và cô đang sướng điên lên vì những cú dập nảy người đó. Cô cảm thấy dưới mông ướt dính nhơm nhớp, nước sướng của cả hai đã tuôn chảy cả xuống đầy dưới ghế.
Thằng Bách dừng lại và buông cô ra đứng xuống sàn. Nó kéo cô ngồi dậy rồi bảo:
- Cô quay mông lại nhé, chống tay vào thành ghế thế này này...
Nó hướng dẫn cô khom lưng chổng mổng lên chìa chỗ ấy ra cho nó đưa vào từ đằng sau. Nó đặt một tay lên lưng cô, tay kia cầm buồi rà rà vào dưới mông cô tìm kiếm và cô giật thót người khi nó đẩy một phát sâu thút vào từ sau cô. Và tiếp đó là những cú va đập phành phạch giữa háng nó và mông cô. Nó bám hai tay vào hông cô và đẩy vào tới tấp từ phía sau khiến cô cứ nhao đầu về phía trước. Thỉnh thoảng nó lại đét một cái vào mông cô, hoặc thò tay xuống dưới ngực cô mà nghịch ngợm với hai bầu vú đang lắc lư lõng thõng trước ngực cô. Được một lát thì nó rút ra và ngồi xuống ghế, nó kéo cô xuống ngồi lên đùi nó và nói:
- Cô cầm chim cho vào bướm cô đi...
Nhung đã cảm thấy dạn dĩ hơn, cô nhấc mông lên cúi xuống thò tay đỡ buồi nó dựng đứng lên hướng vào lỗ lồn mình và ngồi xuống. Buồi nó cắm ngược lên từ từ chui vào lồn cô, cô hạ người xuống để nó ngập hết vào trong lồn cô, cô ngửa đầu ra sau rên khẽ khi cái đó nằm trọn vẹn trong cô sâu thốn. Thằng Bách ôm lấy hai bên mông cô mà lắc làm buồi nó ngoáy trong lồn cô nhồn nhột. Nó hẩy mông lên thúc buồi đâm ngược lên lồn cô, ôm cứng lấy vòng eo cô mà lắc liên hồi khiến cô phải kêu lên "á...á...". Nó sướng quá cảm thấy sắp phun ra tới nơi nhưng trong lòng lại chưa muốn. Nó đẩy cô đứng dậy, và nắm chặt lấy gốc buồi, nó bặm môi như thể đang kìm nén thùng thuốc nổ đang chực bùng lên. Cô biết nó đang cố chống lại điều gì, cô quỳ xuống trước nó, nắm lấy buồi nó xóc nhẹ:
- Cho ra đi, kìm lại làm gì.
- Nhưng... cô vẫn chưa sướng mà.
- Thì thôi, lần khác sướng sau... - Cô cười và nhận thấy nó thực sự quan tâm tới cô.
- Cô nằm xuống, cháu muốn cho vào trong cô. – Nó đẩy Nhung nằm ra sàn.
Nhung nằm ngửa ra tấm thảm trên sàn, dạng hai chân ra. Nó ập xuống, cầm buồi cắm thút vào lồn cô dập liên tục và cuối cùng đẩy một phát thật mạnh dướn người ghim chặt dương vật thật sâu trong âm đạo của cô... Nhung thấy trong lồn chợt nóng ran lên bởi từng đợt tinh dịch của nó đang tuôn vào. Cô gồng người ưỡn lên, siết chặt buồi nó trong lồn cô như thể muốn vắt kiệt tinh lực của nó kèm theo những tiếng rên rỉ sướng khoái. Nó đổ gục xuống mình cô mặc cho lồn cô đang co bóp ép chặt lấy cái buồi đang dần mềm xìu đi của nó. Nó rất sướng nhưng trong lòng không khỏi áy náy vì biết cô vẫn chưa được sướng, nó tự trách mình không thể kéo dài thêm cuộc giao hoan để làm vui lòng cô. Nó không nhận ra rằng cú phóng tinh vừa rồi cũng đã làm Nhung sướng ngất. Nó buông cô ra nằm ườn ra bên cạnh mà thở. Cô Nhung sau khi hứng chịu cơn mưa tình xối xả của nó, quay sang ôm lấy nó mà vuốt ve âu yếm khuôn ngực nở nang của nó. Nó cũng vòng tay ôm lấy mông cô mà xoa nắn. Buồi nó mềm nhũn ngẹo xuống, đầu buồi rỉ ra một giọt tinh dịch trắng đục. Nhung cúi nhìn thích thú và đưa tay xuống mân mê.
Cả hai cứa nằm như thế bên nhau, vừa vuốt ve cho nhau vừa trò chuyện và cười rúc rích.
Chợt có tiếng chuông lảnh lót vang lên. Cả hai hoảng hốt choàng dậy nhìn nhau không biết liệu ai mà lại đường đột bấm chuông vào lúc này. Thằng Bách chạy lại ghé mắt nhìn qua lỗ cửa rồi chạy vào nét mặt sợ hãi tột độ:
- Mẹ cháu lên... - Nó thì thầm.
Nhung chết lặng mất mấy giây mới bừng tỉnh cuống cuồng tìm quần áo mặc vội vào. Thằng Bách cũng vơ vội bộ đồ của nó chạy vào phòng ngủ thay bộ khác cho kín đáo hơn. Tất cả mất chừng 30 giây, cô Nhung đã ngồi ngay ngắn trên ghế, thằng Bách vơ chai rượu mang đi cất và bình tĩnh ra mở cửa. Mẹ nó bước vào và sững lại ngạc nhiên khi thấy cô Nhung đang ngồi ở đó.
- Ô kìa Nhung... Sao em lại ở đây.
- Ôi chị Nga... em... em đem mấy cái quần vừa may xong cho thằng Bách – Cô nhanh trí trả lời.
Nga là tên mẹ nó, mẹ đi vào, vừa khoát tay vừa nói:
- Ồi dào... Cứ để nó tự đi lấy, hơi đâu mà mang hàng đi trả như thế.
- Vâng, cũng tiện đường đi ngang nên em ghé qua cho biết nhà... Gớm, anh chị đầu tư cho cậu con trai đầy đủ quá.
- Có gì đâu...
Mẹ nó ngồi xuống ghế và chợt nhăn mặt bởi cái mùi của cuộc mây mưa vẫn còn phảng phất. Với kinh nghiệm của người phụ nữ ở độ tuổi như mẹ, cái mùi tình dục như thế này không lẫn vào đâu được. Mẹ nó hiểu ngay chuyện gì vừa xảy ra. Mẹ quay sang nhìn nó với ánh mắt dò xét, nó bói rối quay đi che dấu sự lúng túng. Cô Nhung cũng lúng túng đứng dậy.
- Thôi... Cũng ngồi lâu rồi... Em về đây chị ạ.
- Ở lại chơi đã Nhung. – Mẹ nói một cách vớt vát.
- Thôi em phải về xem hàng họ thế nào. – Cô Nhung loay hoay tìm cái túi xách của mình.
- Ừ... Vậy thi thoảng qua chơi nhé. – Mẹ nó nói và đứng dậy tiễn cô Nhung ra cửa.
Sau khi đóng cửa lại, mẹ nó quay vào nhìn nó với ánh mắt giận dữ.
- Con với cô Nhung vừa làm chuyện gì... Nói ngay cho mẹ nghe xem nào.
- Con có làm gì đâu... Cô ấy đến chơi thôi mà. – Nó chống chế.
- Chỉ cần nhìn bộ dạng hai người là mẹ biết. Con đừng có giấu diếm.
- Không có gì thật mà... Mẹ cứ làm như...
- Tôi còn lạ gì anh. – Mẹ đổi giọng – Anh đừng có mang cái thói dâm loạn đi reo rắc khắp nơi như thế. Cũng phải nể mặt bố mẹ anh nữa chứ.
Mẹ ngồi phịch xuống ghế thở dài: - Dọn dẹp cho gọn gàng đi, bố anh sắp về đấy.
- Bố đang ở đâu ạ? – Nó hỏi.
- Đi đâu đó không rõ, bảo sẽ quay lại ngay. Thôi dọn dẹp đi.
Mẹ thở dài rồi đi vào trong phòng vẫn dành riêng cho bố mẹ mỗi khi họ ra chơi. Nó lui cui dọn dẹp kê kích lại bàn ghế cho ngay ngắn mà trong lòng lo lắng vì biết chắc không giấu được mẹ chuyện vừa rồi. Không biết mẹ sẽ xử trí với nó tiếp theo thế nào đây, nhưng điều đó không quan trọng bằng việc nó sẽ mất cô Nhung. Đó là điều mà nó thấy tiếc nuối nhất, chắc hẳn từ giờ trở đi cô Nhung sẽ không đáp ứng nó nữa vì cú giáp mặt mẹ vừa rồi làm cô sợ hãi thực sự. Nó đâm bực bội với mẹ, chẳng gì thì mẹ cũng đã để cho mình chơi tời bời hoa lá rồi, bây giờ lại lên mặt mắng mỏ mình nữa chứ. Ngẫm nghĩ một lúc rồi nó phải công nhận một thực tế: dù mẹ có làm gì thì mẹ cũng vẫn là mẹ, dù nó đã từng được chơi mẹ thì nó cũng vẫn là con.
Nó nhón chân ghé lại gần phòng mẹ định vào làm lành, cửa khép hờ và nó ngây người sững sờ nhìn thấy mẹ đang thay quần áo. Mẹ đứng quay lưng ra cửa nên không để ý có thằng con đang đứng nhìn, mẹ nó vẫn quen như ở nhà chỉ có hai vợ chồng nên chẳng bao giờ để ý cửa nẻo khi thay đồ. Nó bấn loạn tâm thần khi lại bắt gặp hình dáng quen thuộc của mẹ đang uyển chuyển với bộ đồ lót màu đen rất hợp với làn da trắng của mẹ. Đôi mông săn chắc nở nang của mẹ luôn làm nó nhức nhối mỗi khi nhìn thấy. Mẹ xỏ chân vào chiếc quần mặc trong nhà, chui đầu vào chiếc áo len mỏng rộng thùng thình. Mẹ đã thay đồ xong, nó nép mình tránh khỏi tầm nhìn của mẹ, trong người lại dậm dật ham muốn mặc dù vừa mới trải qua cuộc mây mưa với cô Nhung chưa lâu. Nhưng mẹ đang giận và bố thì chưa biết sẽ về lúc nào nên nó đành nén nhịn. Mẹ không đi ra ngoài mà ngả lưng nằm xuống giường, nó mon men đẩy cửa nhẹ nhàng bước vào.
- Mẹ à... Mẹ mệt à.? – Nó hỏi thăm dò phản ứng của mẹ.
- Không,... Ngồi xe lâu hơi mỏi lưng thôi. Con dọn dẹp xong chưa? – Mẹ ngước nhìn nó.
- Con dọn xong rồi... Mẹ có mỏi không con đấm lưng cho mẹ nhé. – Nó đi lại gần bên giường.
- Thôi thôi... Đừng đụng vào người mẹ... - Mẹ xua tay như thể đoán biết được ý nghĩ của nó.
- Không, con có định làm gì đâu, con chỉ... - Nó ấp úng vì bị bắt bài.
- Chỉ đấm lưng thôi, rồi cho con tí này, cho con tí nọ... Thôi thôi, tôi sợ anh lắm rồi. – Mẹ bĩu môi tỏ vẻ như đi guốc trong bụng nó.
- Mẹ... Sao mẹ coi thường con thế... Con quan tâm đến mẹ mà mẹ nỡ bôi bác con như thế sao. Đã vậy con không bao giờ nói chuyện với mẹ nữa. – Nó vùng vằng giận dỗi đi ra.
Nga nhìn theo con, nàng hơi hối hận vì quá lời nhưng nàng đang rất giận nó vì vụ việc vừa rồi bắt gặp nó với cô Nhung, nên nàng cứ mặc kệ cho nó dỗi. Nàng quay lưng lại định sẽ chợp mắt một lát. Bỗng lại có tiếng chuông, chắc bố nó về. Lát sau tiếng lách cách mở khóa và giọng nói của bố oang oang từ ngoài vọng vào phòng ngủ. Tội nghiệp ông ấy, cứ mải kinh doanh làm ăn tối ngày, chẳng biết thằng con quý tử ở nhà quyến rũ cả mẹ của nó rồi đè ra mà chơi đến mấy lần, đến bản thân nàng cũng thấy xấu hổ mỗi khi giáp mặt chồng. Bây giờ cứ mỗi đêm hai vợ chồng quan hệ với nhau là nàng lại lấn cấn với những hình ảnh của thằng con đến nỗi không lần nào nàng đạt được cực khoái với chồng. Nhưng cứ mỗi khi còn lại một mình trong căn nhà rộng khi chồng đi làm thì nàng lại thấy nhớ nó, lại thầm ao ước một cách tội lỗi giá như nó có mặt lúc này. Những lúc như vậy nàng hay cho tay vào trong quần và thủ dâm bằng ngón tay với những ký ức của mấy ngày Tết bên cạnh thằng con hư đốn, và nàng dễ dàng đạt cực khoái trong những lần thủ dâm như thế. Lên đây lần này thăm nó, ngoài việc đi cùng chồng kết hợp công việc, trong thâm tâm sâu kín nàng cũng muốn có được những giây phút thư giãn với nó. Việc có mặt của bố nó chắc cũng không cản trở điều ấy vì nếu nàng muốn thì vẫn có cách thu xếp được. Nhưng lên đến nơi, bắt gặp cái Nhung ở đây và đoán biết chuyện gì vừa xảy ra thì nàng bỗng dưng tụt hứng. Cái cảm xúc lúc đầu là giận dữ vì sự vô lối của nó khi dám dan díu với người đã từng bế ẵm nó. Nhưng sau đó thì nó gần giống một cơn ghen tuông thường tình của phụ nữ khi nhận thấy mình bị chia sẻ tình cảm. Nàng giận lây cả cái Nhung, cái con bé xa chồng lâu ngày chắc hẳn đã ngã ngay vào vòng tay thằng con nàng khi nó dở vài chiêu dụ dỗ ra. Cái cách quyến rũ và sự điêu luyện trong chuyện chăn gối của nó thì chính nàng hiểu hơn ai hết, đến bản thân nàng ban đầu cương quyết là vậy mà rồi cuối cùng cũng không thoát ra được... Nàng thở dài ngao ngán kéo chăn lên đắp, để mặc bố con nó chuyện trò ngoài đó.
Lúc lâu sau, thấy bố nó đi vào phòng và ngồi xuống bên cạnh lay lay bờ vai nàng. Nga uể oải quay lại nhìn chồng, có vẻ như ông ấy đã uống vài li rồi.
- Dậy đi em, cả nhà đi ăn rồi tối anh phải tranh thủ đi công chuyện – Chồng nàng nói.
- Mấy giờ rồi anh, sao ăn sớm thế. – Nga hỏi lại.
- Sớm, mới 4h chiều thôi, nhưng anh phải đi lúc 6h nên mình đi ăn luôn.
- Vậy anh đi rồi về ăn cũng được. – Nga vẫn nằm, chưa muốn dậy.
- Chẳng biết bao giờ xong việc đâu. – Anh đứng lên, có vẻ vội.
- Việc gì mà bận rộn thế, không có kế hoạch trước à? – Nga ngồi dậy.
- Ừ... Vừa nãy thôi mới quyết định, thôi em dậy thay đồ đi. – Anh nói và đi ra ngoài.
Cả nhà lên xe đi lòng vòng qua vài con phố đông đúc trong giờ cao điểm. Thằng Bách với mẹ ngồi im lặng ở ghế sau, không ai nói câu nào. Xe dừng lại trước một nhà hàng quen thuộc của gia đình. Còn khá sớm so với giờ ăn tối nên nhà hàng chỉ lác đác vài bàn có người. Bữa ăn diễn ra trong lặng lẽ, bố thì mải nghĩ về công chuyện sắp tới, mẹ thì dường như vẫn còn giận, nó cũng không biết nói chuyện gì đành cắm cúi ăn cho xong bữa.
Thả hai mẹ con xuống trước nhà, bố nó lại đi. Hai mẹ con vào thang máy, vẫn im lặng. Nó ghét những khoảnh khắc thế này.
- Mẹ muốn mắng chửi gì con cũng được nhưng đừng im lặng thế - Nó lên tiếng.
Vẫn im lặng. Mẹ nó chăm chăm nhìn những con số chỉ tầng đến đang nhảy.
- Mẹ nói gì đi chứ. – Nó gặng hỏi.
- Mẹ chẳng có chuyện gì để nói cả. Và con cũng đã nói không muốn nói chuyện với mẹ nữa kia mà. – Mẹ vẫn thản nhiên nhìn những con số.
- Thì thôi vậy, nhưng con muốn nói là con chưa làm gì cô Nhung cả, cô ấy cũng vừa lên thì mẹ đến đấy thôi.
- Chưa làm gì... Con tưởng mẹ tin điều ấy. – Mẹ kéo dài giọng vẻ chế giễu.
- Thật sự là thế mà, mẹ đi mà hỏi cô Nhung xem. – Nó vẫn cố thanh minh.
- Chẳng nhẽ cô ấy thú nhận. – Mẹ đáp với vẻ thờ ơ.
- Nếu con làm thế, cô ấy chẳng làm toáng lên ngay ấy chứ.
- Đúng, nếu cô ấy không đồng ý. Còn cả hai thuận tình thì dĩ nhiên cả hai cùng phải che dấu.
Nó hết lý để cãi, thang máy cũng mở cửa, hai mẹ con bước ra không nói thêm gì nữa. Vào trong căn hộ, ai về phòng người ấy. Thằng Bách cũng cảm thấy mệt mỏi chán nản nên không tranh luận nữa, nó về phòng và lăn ra ngủ. Nga, mẹ nó, cũng muốn đi tắm một cái rồi ngủ luôn vì chuyến đi xa khiến nàng mỏi nhừ người.
Đang ngủ ngon giấc, thằng Bách choàng tỉnh vì tiếng chuông điện thoại đổ dồn ngoài phòng khách. Nó vội chạy ra nhấc máy.
- A lô, tôi nghe đây.
- Bách hả con, mẹ con đâu? – Tiếng bố nó.
- Bố à... Mẹ chắc đang ngủ. Bố ở đâu đấy, chưa xong việc à? – Nó hỏi.
- Chưa, bố đang dưới cảng. Nói với mẹ sáng mai bố mới về được. Đêm nay chắc không xong việc đâu. – Bố nó nói.
- Bố không về ạ... Vâng, để con nói lại với mẹ. Thế mai khi nào bố về?
- Chưa biết, xong việc bố về. Thế thôi con nhé...
Tiếng tút, tút kéo dài, bố nó đã cúp máy. Nó bỏ ống nghe xuống ngó nhìn đồng hồ, đã 11h khuya, chắc mẹ cũng đang ngủ rồi.
- Ai gọi đấy?
Nó quay lại, thấy mẹ lùng thùng trong chiếc váy ngủ đứng ở cửa phòng mẹ hỏi ra.
- Bố gọi về. Nói đang ở dưới cảng, không về kịp, mai xong việc bố mới về. – Nó trả lời.
Nó trở về phòng và chui vào chăn định ngủ tiếp. Nhưng thật khó ngủ lại khi đã tỉnh giấc. Nó trằn trọc một lúc vươn vai duỗi thẳng chân tay, thấy thật khỏe khoắn sau một giấc ngủ khá dài, tính ra nó cũng ngủ được 5-6 tiếng từ lúc chiều tới giờ rồi còn gì. Nó thò tay vào trong quần, chim đang cửng tớn theo phản xạ tự nhiên thường thấy khi ngủ dậy. Nhớ đến mẹ khi nãy xuất hiện trong chiếc váy ngủ thùng thình, tuy chỉ dám nhìn thoáng qua thôi nhưng nó cũng nhận thấy mẹ không mặc áo ngực vì hai đầu vú bên trong nhô ra nhọn hoắt. Tự dưng lại thấy ham muốn trỗi lên hừng hực, đêm nay bố lại không về, cơ hội này thật là thuận lợi. Nhưng nhớ đến sự hục hặc của hai mẹ con suốt buổi chiều vì chuyện cô Nhung thì nó lại nản lòng. Sao mẹ lại giận mình đến thế nhỉ, mẹ xấu hổ với cô Nhung khi có thằng con như mình chăng, hay mẹ không thích mình quan hệ với cô Nhung khi mà trước đó không lâu mẹ đã cho mình tất cả. Có lẽ nào mẹ ghen với cô Nhung không nhỉ? Nếu thế thì buồn cười thật. Chắc mẹ thấy xấu hổ với cô Nhung thôi, nhưng điều ấy có nghĩa lý gì, cô Nhung thích mình kia mà... Thôi thì sao cũng được, cả đêm nay còn dài mà chỉ có mình với mẹ thế này thì không nên bỏ phí. Mình cứ sang làm lành với mẹ xem sao, nếu được chẳng phải là tuyệt vời lắm ư. Mình sẽ có cả đêm dài với mẹ.
Nghĩ là làm, nó tung chăn ngồi dậy đi mở cửa đi ra ngoài. Bên ngoài phòng khách tối om không ánh đèn, ngó sang bên phòng mẹ thấy cửa phòng đang đóng nhưng dưới khe cửa có ánh sáng hắt ra. Nó cầm nắm đấm khóa xoay nhẹ, không khóa, nó hé mở cánh cửa lách người vào. Chiếc đèn ngủ đầu giường đang tỏa ánh sáng vàng dịu nhạt, mẹ đang nằm nghiêng quay lưng ra cửa. Chẳng cần quay lại mẹ cũng biết là nó, khi biết bố không về thì thế nào mà nó chẳng mò sang. Mẹ cất tiếng hỏi:
- Sao không ngủ đi. Sang đây làm gì.
- Con muốn xin lỗi mẹ vì chuyện hồi chiều. – Nó đi lại bên giường mẹ và ngồi ghé xuống mép giường.
- Có gì đâu mà phải xin lỗi. Bây giờ anh tự cho phép mình làm mọi chuyện đâu cần biết đến ai. – Mẹ vẫn giọng hờn trách như cũ.
- Nhưng sao mẹ cứ bắt con phải nhận đã làm gì cô Nhung, con đã nói không có gì mà. – Nó khăng khăng giữ quan điểm, nhất quyết không công nhận, nó nghĩ nếu công nhận thì mẹ sẽ có cớ để trừng phạt nó ngay nên nhất định phải chối đến cùng.
- Thế thì anh sang đây xin lỗi vì việc gì? – Mẹ quay lại.
- Là con đã gay gắt với mẹ. – Nó nói.
- Thế thì được rồi... Bây giờ quay về ngủ đi. – Mẹ nói và lại quay vào trong.
Nhưng nó đâu có dễ bỏ cuộc như thế. Nó trèo lên giường và chui vào chăn nằm sát cạnh mẹ. Thấy mẹ thở dài nhưng vẫn nằm im, nó mạnh dạn đặt tay lên vai mẹ. Mẹ hất vai tỏ ý không muốn, nó cười thầm: "mẹ chỉ giận dỗi tí thôi, khéo léo một chút chắc là ổn". Nó kiên trì để tay lại lên bờ vai tròn lẳn của mẹ và xoa nhẹ.
- Thôi đừng giận con nữa... Xa mẹ mấy hôm mà con nhớ mẹ quá. – Nó thì thầm bên tai mẹ.
- Nhớ nhung gì, anh chỉ nhớ mỗi "cái ấy" thôi chứ gì... Không được nữa đâu nhé. – Mẹ vẫn nằm im, mắt nhắm như đang ngủ.
- Con có dám đòi đâu... Mẹ không cho con đành nhịn thôi... Nhưng mẹ đi xa mệt mỏi thì để con đấm lưng cho mẹ nhé. – Nó thay đổi chiến thuật.
Mẹ nó cười thầm, biết thừa cái mưu mô đấy, nhưng cũng chẳng muốn phản đối vì quả thực mẹ cũng mỏi mệt thật, được nó đấm lưng xoa bóp cho một lúc cũng tốt, rồi sau đó muốn thế nào thì tùy tình hình. Mẹ nó cảm thấy mình đang làm chủ tình hình chứ không phải nơm nớp né tránh nó một cách bị động như thời gian ở nhà.
Nó kéo chăn ra, quỳ xuống bên cạnh mẹ, nhẹ nhàng vần mẹ nằm sấp xuống, để hai tay mẹ buông xuôi sát bên người và bắt đầu với hai bả vai. Nó bóp, day nhẹ nhàng và thấy mẹ có vẻ hài lòng, nó làm chậm rãi thỉnh thoảng lại vuốt ve dọc cổ và gáy mẹ. Rồi nó xoa dần xuống lưng mẹ, đúng như nó nghĩ lúc trước, mẹ chẳng hề mặc áo lót vì tấm lưng của mẹ dưới lần vải mỏng manh hoàn toàn không có gì. Nó vừa xoa vừa day miết rất thành thạo, lâu lâu lại vờ như quá tay trượt xuống qua nách sờ vào hai bên vú mẹ đang bị đè bẹt ra hai bên. Mẹ biết tỏng sự cố tình đụng chạm đấy nhưng cũng mặc kệ nó, thậm chí mẹ còn thấy thích sự rụt rè kiểu đó của nó, khác hẳn với những lần vồ vập lúc ở nhà. Nó tập trung dần xuống vùng mông, chỗ này thì cứ việc xoa bóp thoải mái mẹ cũng không có ý kiến gì đâu. Nó vừa nắn bóp đôi mông với chiếc quần lót của mẹ qua lớp váy mỏng mà thấy thèm được nhìn đôi mông trần trắng phau với chiếc quần lót sau cái váy này quá. Nghĩ tới là nó đã thấy xốn xang rồi. Nó bóp dần xuống hai bắp đùi rồi bóp ngược lên và khi ngược lên thì nó khéo léo kéo vạt váy lên dần làm hé lộ một phần mông và đáy quần lót của mẹ. Thấy mẹ vẫn chưa có phản ứng gì nó làm liều thò tay vào giữa hai đùi mẹ lần sờ lên trên chạm tới cái phần mềm mềm âm ấm giữa hai mông mẹ. Mẹ cựa mình lắc lắc cái mông nói nhỏ:
- Đấy đấy... lại thế rồi, chỗ đấy đâu cần nắn bóp gì.
Nó im lặng rút tay ra, nhưng mạnh dạn lật hẳn váy lên để lộ toàn bộ mông và một phần lưng của mẹ. Đoạn lại tiếp tục xoa nắn mông và eo lưng. Nó chăm chú vào cặp mông to tròn chắc nịch với cái quần lót rất đẹp ấy thật lâu. Làm riết một hồi trên đôi mông trần mà không thấy mẹ nhắc nhở gì, nó kéo tụt luôn cái quần lót trễ xuống dưới. Giờ có thể nhìn thấy hai múi lồn của mẹ lấp ló dưới khe mông. Thích quá nhưng không dám sờ vào, nó tiếp tục bóp nắn xung quanh.
Mẹ xoay người nằm ngửa ra, nó trở nên lóng ngóng khi cơ thể mẹ gần như khỏa thân vì tấm váy mỏng dính sát người, hai bầu vú vồng lên lồ lộ với đôi núm vú chĩa lên nhọn hoắt. Nó cúi nhìn xuống phần dưới, cặp chân thon dài duỗi song song, giữa hai đùi nổi lên một cái mu khum khum múp míp trong màu tím của cái quần lót ôm sát vùng háng. Nó ngồi xuống bên cạnh mẹ, hơi thở trở nên nặng nề khó nhọc:
- Mẹ hết mỏi chưa...
Nói xong nó đặt tay luôn lên cái mu giữa háng mẹ xoa xoa. Mẹ nắm giữ lấy tay nó, gặng hỏi:
- Con và cô Nhung gặp nhau mấy lần rồi?
- Làm gì có mấy lần hả mẹ. Mỗi hôm nay cô ấy đến đưa đồ con may thôi. – Nó đáp lại ngay.
- Nói thật đi... thì mẹ cho. – Mẹ xuống nước, đưa mồi nhử.
Nó suy nghĩ rất nhanh và quyết định đã chối thì phải chối đến cùng, nó nhìn mẹ nói:
- Con nói rồi mà, không có gì giữa con với cô ấy cả. Hay mẹ cứ bắt con phải làm thế thì mai con xông đến nhà cô ấy làm luôn việc đó cho mẹ vừa lòng.
Mẹ cười to, bụng mẹ rung lên theo tiếng cười:
- Thôi,... Đấy là mẹ lo cho con, đừng léng phénh với người đã có chồng con rồi. Khổ người ta, khổ cả mình.
- Vậy con chỉ làm chuyện đó với mẹ thôi nhé. – Nó nằm xuống cạnh mẹ tiếp tục sờ nắn vùng háng mẹ.
- Bậy nào... Còn phải tính chuyện vợ con nữa chứ. – Mẹ quay sang nhìn nó.
- Thôi, con thích cứ mãi mãi thế này với mẹ. Mẹ có đồng ý không? - Nó hỏi.
- Không được đâu con... Rồi cũng phải chấm dứt chuyện này thôi con ạ. Mẹ thấy có lỗi với bố lắm, có lỗi cả với con nữa. – Giọng nói của mẹ nghe nghẹn ngào.
- Mình cứ giữ kín bí mật này là được thôi mà mẹ. – Nó nói.
- Không được đâu con. Mẹ thấy day dứt lắm. – Mẹ nói và quay mặt đi.
- Con biết mẹ cũng thích mà, tại sao cứ phải kìm nén chứ. – Nó gạn hỏi, tay vẫn tiếp tục xoa mu lồn mẹ.
- Cũng tại con ép mẹ thôi... - Nó tỏ vẻ ngạc nhiên.
- Chẳng phải thế ư... Đang đêm lợi dụng lúc mẹ nửa mê nửa tỉnh chui vào giường mà làm chuyện ấy. Được một lần rồi thì lại đòi mãi. Không vì cái đêm đó thì đời nào mẹ chấp nhận việc này. – Mẹ nói một cách buồn bã.
- Thôi mẹ... Đừng nhắc lại chuyện ấy nữa. Đêm nay chỉ có hai mẹ con mình thôi. Mẹ chiều con nhé. – Nó đi vào nước kết.
- Thì làm sao được nữa đây, chẳng nhẽ mẹ chạy ra đường để trốn hay sao. – Mẹ thở dài.
- Mẹ... con yêu mẹ lắm. – Nó nói và nhỏm lên vùi mặt vào ngực mẹ
Mẹ cũng chẳng biết làm gì hơn trong hoàn cảnh đó, đành ôm đầu nó kéo ghì vào ngực mình. Trong lòng tự nhiên thấy thanh thản, thôi thì đến đâu hay đến đó, cũng vừa lúc mình đang cô đơn khao khát mà bố nó thì cứ mải mê công việc biền biệt tối ngày. Nó đỡ mẹ ngồi dậy và kéo váy mẹ lên qua đầu mẹ, cởi chiếc áo lót và ghé miệng vào một bên vú mẹ, một tay xoa đầu vú bên kia. Mẹ ngồi yên nhìn nó mải mê với hai bên vú của mình, trong đầu lại vương vấn hình ảnh cô Nhung, không biết nó đã làm thế này với cái Nhung chưa, con bé ấy phản ứng gì không, hay là cứ ưỡn ngực ra cho nó. Tay nó rời vú mẹ đi xuống luồn vào trong quần lót của mẹ. Thật ngạc nhiên thấy mẹ tự động dạng hai đùi ra, nó thoải mái móc ngược lên lỗ lồn mẹ. Trông ấy thật là nóng và ướt, nó thụt nhẹ nhàng rồi ấn sâu hết ngón tay vào trong mà ngoáy. Mẹ ưỡn cái háng lên tụt chiếc quần lót xuống, nó đè ngửa mẹ ra giường vừa bú vừa móc lồn, chốc lát đã thấy mẹ vặn người rên rỉ.
Nó buông mẹ ra ngồi dậy cởi quần áo. Nhìn thân hình to lớn của nó đang dần lộ ra, mẹ lại chợt nhớ tới cô Nhung. Con bé nghĩ gì khi trông thấy thân hình đẹp đẽ đầy nam tính này, hẳn sẽ phát cuồng lên mà lao vào ngay ấy chứ. Nó quay đầu cúi xuống háng mẹ, banh rộng hai đùi mẹ ra và ghé miệng vào con sò lông của mẹ. Mẹ ngạc nhiên, cái thằng càng ngày càng lắm trò, giờ lại còn liếm láp chỗ ấy nữa chứ, thật hết biết nó học được những cách ấy ở đâu. Miệng nó đã ngoạm cả lấy chỗ ấy của mẹ mà mút sùm sụp, lưỡi lia lia quét dọc mồng đóc khiến mẹ giật người thon thót cảm giác như có một luồng điện chạy qua. Nó làm việc ấy một cách chăm chú mải mê đến khi chỗ ấy dường như mọng lên sưng tấy, hai môi nhỏ nở to xòe ra như hai cánh hoa, cái nhị phồng to nhô lên như hạt lạc. Chắc hẳn mẹ rất sướng khi được liếm mút, nó cũng rất muốn được như thế nhưng e ngại không dám đề nghị. Mẹ và nó đang nằm trở đầu đuôi. Nó ghé mắt nhìn lại xem mẹ đang làm gì, thấy mẹ đang quay sang bên kia mà không nhìn con cu của nó đang chổng ngược lên ngay sát bên ngực mẹ. Nó cầm buồi cọ cọ vào đầu vú mẹ, mẹ quay lại nhìn hơi cười cười. Nó cũng cười cười và nói với mẹ:
- Mẹ nắm lấy nó đi.
Mẹ nhìn cái buồi to dài của nó ngay sát mặt mình một lát, thấy cũng thích thúg và mẹ đưa tay lên nắm lấy nó xục nhẹ, một giọt nước trong veo chảy ra nơi lỗ sáo rớt thành một sợi mảnh như tơ xuống vai mẹ. Nước sướng của thằng con trai mẹ đang chảy xuống người mẹ, mẹ lấy ngón tay cái di di lên đầu buồi nó, thứ nước ấy nhờn nhẫy nhụa và dương vật nó đang căng lên và nóng ran trong tay mẹ. Bất giác mẹ nghiêng đầu sang há miệng ngậm lấy buồi nó, mẹ mút và lè lưỡi liếm quanh đầu khất... Nó run bắn cả người vì cơn sướng rần rần nơi đầu khất. Nó không dám nghĩ đến cái diễm phúc được mẹ liếm mút cho như thế. Buồi nó nóng ran trong miệng mẹ, sung sướng với cái lưỡi mềm mại của mẹ, rồn rột vì cọ sát với hàm răng của mẹ.
Nhìn cảnh tượng mẹ nghiêng đầu cầm buồi nó mà cho vào cái miệng xinh xắn của mẹ mà mút khiến nó nổi cơn hứng ghê gớm. Buồi càng thêm cứng, nó dướn dướn hông như muốn đẩy buồi nó ấn sâu vào hơn nữa miệng mẹ. Có vẻ mẹ cũng chiều lòng nó, cố gắng há miệng để cái buồi to bự của nó đi vào sâu hơn. Nhưng cũng chỉ được quá nửa, đầu buồi nó đã đâm sâu nghẹn trong cổ họng mẹ. Mẹ đành phải nhả nó ra và dùng tay vuốt xoắn dọc thân buồi đã ướt đẫm nước bọt của mẹ. Buồi nó cương lên như muốn vỡ ra, cơn sướng tưởng chừng như muốn bùng lên khiến nó vội vã gạt tay mẹ ra và xoay người lại cùng chiều với mẹ. Nằm đè lên người mẹ, nó nhìn gương mặt cũng đang rất hưng phấn của mẹ, âu yếm hôn một cái thật dài.
- Mẹ thật tuyệt vời... Con yêu mẹ lắm. – Nó nhìn mẹ đắm đuối.
- Có tuyệt vời bằng cô Nhung không? – Mẹ cũng ưỡn lên đắm đuối hỏi lại.
- ... Con chưa thử. – Nó trả lời sau một giây suy nghĩ. – Nhưng con chắc... bướm cô ấy không khít bằng mẹ đâu.
- Ôi... con, nói gì thế - Mẹ dạng hai chân ra, ưỡn háng lên tỏ vẻ thèm muốn.
Nó thò tay xuống cầm cái buồi cứng như thép ấn vào lồn mẹ rồi ép người xuống đẩy vào sâu. Mẹ kêu "Ôi trời ơi..." và ôm ghì lấy cổ nó, hai chân dạng ra co lên cao để lồn ngửa lên cho buồi nó có thể đi sâu hết vào trong mẹ. Bắt đầu màn nhấp dấn, nó thong thả từng cái một và chẳng mấy chốc đã thấy lỗ lồn mẹ nở to trơn tuồn tuột. Nó tăng dần cường độ, mẹ cong hẳn người lên hai đầu gối kẹp gần sát nách nó. Nó chống chân tay nhấc người hẳn lên khỏi mình mẹ như đang chống đẩy, chỉ có hai bộ phận ấy là tiếp xúc với nhau. Nó uốn lưng thật mềm mại ghim buồi vào cái lồn đang ngửa lên của mẹ. Mẹ rên lên từng hồi khe khẽ, lồn mẹ sướng tê đi vì cái buồi cứng đang ọt ọt ra vào. Hồi lâu sau nó cũng mệt quá nằm lăn sang bên cạnh mẹ thở phì phò.
- Chắc chiều nay hết hơi với cô Nhung rồi phải không? – Mẹ cũng thở hổn hển.
- Đã vậy con làm cho mẹ chết luôn này... - Nó nói rồi lại vùng dậy.
- Thôi... Cứ nằm xuống. – Mẹ kéo nó xuống và leo lên người nó.
Mẹ dạng hai chân ngồi lên háng nó. Đám lông mu của mẹ cọ trên bụng nó ngứa ráp, mẹ nhấc mông lên thò tay xuống dựng buồi nó lên dí vào lỗ lồn mẹ và từ từ ngồi xuống. Ái chà chà, to và cứng quá... Mẹ thở ra khoan khoái, hai tay chống lên ngực nó và bắt đầu nhún nhẩy. Lồn của mẹ ôm lấy buồi nó thật êm ái, mẹ uốn lưng nhịp nhàng day miết mu lồn trên háng nó ép chặt buồi nó trong lồn mẹ. Mẹ tăng tốc dần dần, rồi dướn nhanh như phi ngựa, trong đầu mẹ lại thấp thoáng hình bóng con bé Nhung kia đang cưỡi lên con trai mình. Mẹ càng hăng lên, như muốn trả thù sự mất mát đó... Nó tròn mắt ngạc nhiên nhìn mẹ, mắt mẹ nhắm nghiền nhưng miệng thì liên tục rên rỉ, hai vú xóc nảy dữ dội theo từng nhịp phi điên cuồng của mẹ. Cả chiếc giường rung lên bần bật vì nỗ lực của mẹ, lồn mẹ siết chặt tuốt lên dọc thân buồi nó mỗi lúc một nhanh rồi co thắt rất mạnh bóp chặt lấy buồi nó. Mẹ dừng lại thở dồn dập, ghì miết hạ thể xuống háng nó và suýt xoa một cách sung sướng, nét mặt mẹ rạng ngời trong cơn cực khoái. Nhìn cảnh đó nó cũng bị kích thích ghê gớm, cơn sướng dội lên và đang chực vỡ òa. Nó vội kéo mẹ đổ xuống và ôm ghì lấy lưng mẹ ép chặt vào ngực mình. Hai gót chân ghim xuống nệm hẩy người lên thúc tới tấp vào lỗ lồn đang cơn sướng của mẹ. Mông và đùi mẹ nẩy lên bành bạch trong một chuỗi dài những cú hẩy liên tiếp của nó. Mẹ không kìm nén được kêu rú lên trong những cơn cực khoái liên tiếp, toàn thân mẹ co giật trong cơn sướng ngất. Và cùng lúc đó từng đợt tinh khí nóng hổi của nó cũng liên tiếp bắn ngược vào sâu trong lồn mẹ.
Nó dừng lại để mẹ tận hưởng giây phút thăng hoa ngay ngất đó, thấy mẹ thở không ra hơi, thân thể mềm nhũn ra nặng trĩu trên mình. Một lúc lâu sau, khi cơn sướng đã lắng xuống, cái buồi dần dần mềm xìu và tuột ra khỏi lỗ lồn mẹ, tinh dịch trào ra rớt xuống đám lông mu trên háng nó. Nó gỡ mẹ ra đẩy mẹ nằm xuống bên cạnh. Hai mẹ con rời nhau ra nằm thở. Cả hai đều thỏa mãn với những gì vừa đạt được. Mẹ quơ cái quần lót lau chùi qua lau cái lồn đã nát bấy sau cuộc mây mưa tơi bời với thằng con. Nó kéo mẹ lại ôm ấp vuốt ve và thủ thỉ:
- Đêm nay con ngủ chung với mẹ nhé.
- Gớm... – Mẹ phì cười. – Lại còn đòi ngủ chung nữa, vẫn chưa đủ hay sao.
Nó cười khì khì rồi kéo chăn lên đắp cho cả hai rồi với tay tắt đèn. Lát sau đã thấy mẹ thở đều đều trong giấc ngủ say. Nó cứ thao thức mãi vì nỗi sung sướng được ôm mẹ cả đêm thế này. Cuối cùng nó cũng chìm dần vào giấc ngủ lúc nào không hay.
Nó chợt tỉnh bởi một tiếng còi xe vọng lên từ dưới đường. Ngóc cổ dậy nhìn xung quanh vẫn tối đen như mực. Không biết mấy giờ rồi, chắc cũng chưa sáng đâu. Nó lại vùi đầu xuống định ngủ tiếp nhưng chợt nhớ mình đang ôm mẹ, tự nhiên lại thấy thích thú. Biết đến lúc nào mới lại có một đêm tự do sung sướng như thế này, ngủ thì phí lắm. Nằm trong chăn ấm ôm ấp cơ thể nồng nàn của mẹ, nó cảm thấy không có giây phút nào sung sướng hơn lúc này. Tay mò xuống lần sờ lồn mẹ, khe lồn mẹ rất nóng ấm và hãy còn trơn ướt sau cuộc giao hoan cách đây chưa lâu. Lại thấy sướng, con chim tỉnh giấc vươn mình thò ra. Nó đẩy mẹ ngửa ra và trườn lên, thật thú vị khi lại được làm tình với mẹ trong bóng tối lúc mẹ mơ mơ màng màng trong giấc ngủ thế này. Hệt như cái đêm lần đầu tiên chiếm đoạt thân thể mẹ. Nó thò tay xuống cầm buồi dụi dụi vào khe lồn mẹ để kích thích cho nó cương cứng lên. Mẹ cựa mình khó nhọc dưới sức nặng của nó.
- Thôi con... Lại nữa à... – Mẹ lầm bầm.
- Làm cái nữa mẹ nhé... - Nó ép người xuống đẩy đầu buồi chui vào cái lỗ nóng bỏng của mẹ.
- Ui trời ơi... thôi con, phải giữ sức khỏe chứ... Cứ liên tục thế này... - Mẹ rên rỉ trong khi buồi nó đang từ từ đi vào trong lồn mẹ.
Nó chẳng nói chẳng rằng, bỏ tay lên ôm lấy lưng mẹ và bắt đầu dấn. Mẹ thụ động nằm im, trân người chịu đựng sức nặng đè trĩu trên mình và cái buồi ngày một cứng hơn đang thun thút ra vào trong lỗ lồn mẹ. Sau một giấc ngủ ngắn của mẹ, nó cảm thấy lồn mẹ như nóng hơn, bót khít hơn, rất là sướng. Nhịp nhún của nó đều đặn nhanh dần và thấy hơi thở mẹ cũng nhanh dần lên, nong hổi gấp gáp phả lên mặt nó. Nó áp mặt xuống ghé tìm môi mẹ và hôn một cách chậm dãi tình tứ. Mẹ cũng đáp lại bằng cách hé mở đôi môi để lưỡi nó lùa vào. Nó nút lấy lưỡi mẹ mà mút xoắn xuýt khiến mẹ nứng lên nhanh chóng và dần dần thoát khỏi sự mơ màng của giấc ngủ.
- Ôi Bách ơi... - Mẹ rời khỏi cái hôn của nó và rên lên.
Lồn mẹ trở lên trơn ướt một cách lạ lùng, háng mẹ cứ ưỡn lên một cách thèm khát. Nhưng nó vẫn duy trì nhịp dướn một cách đều đặn và con chim cứ đâm từng cái ngắn và chậm trong lỗ bướm của mẹ. Mẹ đã co hẳn chân lên quặp ngang hông nó, tay mẹ ghì siết quanh lưng nó, hệt như cái đêm hôm nào. Nó phấn chấn dúi mạnh hơn đẩy buồi vào sâu hơn trong cái nơi đang hừng hực khát khao của mẹ.
- Chết mất thôi... Bách ơi... - Mẹ lại rên lên.
- Bướm mẹ nóng lắm, con sướng lắm... - Nó thì thầm.
- Ôi trời...
Mẹ ghì lấy nó, kẹp cứng hai chân bên hông. Có vẻ như mẹ bị kích thích mạnh bởi lời thì thầm dâm đãng của nó. Nó tiếp tục dúi sâu hơn, nhưng không quá nhanh. Mẹ buông hai chân bên hông nó, tì gót xuống nệm và hẩy háng lên. Nó biết mẹ đang rất nứng, rất muốn nó làm nhanh hơn mạnh hơn. Nhưng nó vẫn cứ từ từ đẩy từng cái một chậm rãi như muốn trêu ngươi. Đến khi thấy mẹ hực lên ưỡn cong người ép vú chặt vào ngực nó, hai tay mẹ miết xuống hai bên mông nó một cách thèm khát cao độ thì nó mới tăng dần, nhanh dần, mạnh dần và rồi tới tấp dội xuống như bão táp.
- Ui ôi... Bách... Bách ơi...
Mẹ cong người kêu lên những tiếng đầy khoái cảm. Tuy nhiên cơn bão dữ dội của nó quất xuống háng mẹ liên tục không ngơi khiến mẹ điếng người. Mẹ bấu chặt vào mông nó, trân người ra bặm môi lại không rên được thành tiếng. Nó vẫn nhún xuống ầm ầm làm cái giường rung lên dữ dội, càng làm gia tăng sức ép lên sự va chạm giữa hai cơ thể. Dường như sự chịu đựng đã vượt quá giới hạn. Mẹ la lên nấc nghẹn.
- Ôi thôi... Bách... đau quá...
Nó ngừng lại, ghim chặt buồi trong lồn mẹ, thở dốc. Mẹ cũng thở như sắp đứt hơi.
- Làm gì mà... như hổ đói thế... Đau chết đi thôi... – Mẹ vừa thở vừa nói.
- Con sướng quá... Không kìm được. – Nó thì thầm.
Sau một lúc nghỉ ngơi. Nó lại tiếp tục, lần này thì lại chậm chậm từng cái một. Nhưng những va đập kinh khủng ban nãy đã làm mẹ mất cảm xúc. Mẹ cứ nằm yên như thế cho tới khi nó hùng hục dúi vào liên tục rồi đờ ra mềm nhũn trên người mẹ. Không cảm thấy gì nhiều ngay cả khi nó xuất tinh, cái lồn của mẹ dường như trơ ra sau một đêm dài chịu đựng sự tấn công liên tục của cái buồi to cứng ghê gớm của nó.
Nó ngủ mê mệt cho tới khi mẹ nó lay gọi giục dậy đi học. Nó thực sự chẳng muốn đi chút nào nhưng không dám làm trái ý mẹ đành uể oải ngồi dậy. Trở về phòng mình, nó mệt mỏi thay đồ và đi xuống tầng hầm. Nó nghĩ có khi mình nên tìm một nhà nghỉ nào đó mà ngủ tiếp chứ đến lớp làm cái gì. Nghĩ vậy và nó lôi xe ra đi xuống khu vực mà nó biết có rất nhiều nhà nghỉ sạch sẽ. Làm một giấc dài đến tận trưa rồi ăn qua quít cho đỡ đói, nó lại trở về nhà như vừa đi học về xong. Vừa đi vừa nghĩ không biết bố đã về chưa.
Cất xe, lên tới nơi, mở cửa vào nhà. Nó thấy bố mẹ đang ngồi ở phòng khách đang nói dở chuyện gì đó. Trông mẹ lại như một người vợ đoan trang bên cạnh chồng. Nó mỉm cười với bố mẹ và hỏi:
- Bố về lâu chưa, công việc tốt chứ ạ.
- Bố mới về... Cũng vài việc trục trặc. Con ăn cơm chưa? – Bố hỏi.
- Con ăn rồi, cũng không đói lắm. – Nó trả lời.
- Ừ, vậy thì ở nhà đi. Bố mẹ phải ra ngoài có chút việc.
- Sao em lại phải đi.? – Mẹ ngạc nhiên hỏi bố.
- Mình nên đi. Hai vợ chồng mình cùng nói chuyện thì dễ hơn. – Bố quay sang mẹ nói.
Nó nhìn bố mẹ, không hiểu gì, nhưng cứ mừng thầm vì tưởng mẹ trốn đi với bố để ở nhà với nó. Nhưng không phải, nó nhầm. Bố nó đang vướng một lô hàng lớn không thông quan được đang lưu kho dưới cảng. Nguy cơ phải tái xuất là rất cao, nếu điều đó xảy ra thì thiệt hại rất lớn. Bố mẹ nó đang tính toán phương kế xem làm sao có thể giải quyết được lô hàng với chi phí thấp nhất có thể. Mọi đầu mối đều trỏ tới một tay sếp Hải quan, chỉ có tay này mới giải được bài toán khó của bố nó. Cả đêm qua mệt mỏi với đám nhân viên Hải quan dưới cảng mà không giải quyết được gì, đám ấy nói chỉ có Sếp kia chấp nhận thì mọi chuyện coi như xong, các thứ khác chỉ còn là thủ tục hình thức. Vì vậy bố muốn mẹ cùng đi để có thêm đồng minh, bố sẽ cảm thấy tự tin hơn bớt đơn độc khi tiếp xúc với lão ta.
- Em đi với anh, mình đến hẳn nhà lão ấy nói chuyện cho kín đáo. – Bố nói tiếp.
- Em đi thì biết gì đâu mà nói. – Mẹ trả lời.
- Không cần em nói gì nhiều, thỉnh thoảng đỡ lời anh là được. Thôi mình chuẩn bị đi, anh hẹn lão bây giờ luôn.
Bố nói rồi đi vào phòng gọi điện thoại. Lát sau bó trở ra, nét mặt có vẻ phấn chấn.
- Lão đồng ý gặp luôn đấy. Nhưng không phải ở nhà. Lão muốn nói chuyện trong lúc ăn trưa... Thế này là có vẻ ổn đây, chỉ xem lão muốn bao nhiêu thôi.
- Vậy thì tốt rồi. Thế để em thay đồ trang điểm lại một chút rồi vợ chồng mình đi. – Mẹ cũng vui lây với bố vì tin tức tốt lành kia.
Nó tiu ngỉu đi về phòng. Chẳng phải việc của mình, bố mẹ đi cả rồi thì mình lại ngủ tiếp vậy.