Tỉnh giấc, căn phòng vẫn chìm trong bóng tối. Mẹ nhẹ nhàng gỡ tay nó ra khỏi ngực mình tuồn người ra khỏi tấm chăn ấm, mẹ với tay bật công tắc đèn ngủ. Đã gần 3h giờ sáng, nó vẫn đang ngủ say, gương mặt bình thản hạnh phúc. Mẹ thấy yêu nó quá, cúi xuống hôn nhẹ một cái lên má nó. Chẳng ngờ làm nó thức giấc, nó mở mắt chầm chậm nhìn thấy mẹ nó mỉm cười hỏi:
- Mẹ không ngủ à?
- Mẹ vừa thức dậy... muốn đi vệ sinh quá... Con ngủ tiếp đi. – Mẹ cười vỗ vỗ lên má nó.
Mẹ đứng dậy đi vào toilet. Nó nhìn theo mẹ, dáng đi uyển chuyển mềm mại, đôi mông to tròn lúc lắc. Nó thầm nghĩ: mình làm được mấy cái rồi nhỉ... một, hai, ba... mới có ba cái. Chờ mẹ đi ra mình lại làm tiếp, nó thò tay xuống sờ con cu đang mềm nhũn, không biết có làm được nữa không nhỉ, nhưng cứ thử xem.
Mẹ đi ra, vừa đi vừa co ro vì lạnh. Mẹ nhảy lên giường chui vào chăn với nó, mẹ xuýt xoa:
- Tháng Tư rồi mà vẫn còn lạnh quá... Ôm mẹ đi con.
- Mẹ... Mình làm cái nữa nhé. – Nó ôm mẹ cười hỏi.
- Ối thôi... nhiều thế... giữ gìn sức khỏe chứ con. – Mẹ cũng ôm lấy nó.
- Mẹ mệt à.? – Nó hỏi và tay lại bấu lấy mông mẹ mà bóp.
- Ừ,... con không mệt sao? – Mẹ vẫn xuýt xoa vì lạnh.
- Không, con không thấy mệt... con vẫn tiếp tục được cho đến sáng. – Nó hào hứng.
- Ôi thôi... khiếp, khỏe thế thì lấy vợ về cho nó chiều... mẹ chịu. – Mẹ ngửa cổ lên cười.
- Thì bây giờ... mẹ làm vợ con đi. – Nó dướn lên rúc đầu vào cổ mẹ.
- Con này... - Mẹ ngượng.
- Mẹ không thấy thế sao... Từ chập tối đến giờ mẹ con mình chẳng như hai vợ chồng đấy thôi. – Nó đưa tay mò vú mẹ.
- Ấy chết... sao con lại nói thế... Dù gì thì mẹ vẫn là mẹ của con... Biết không? – Mẹ quay lại nhìn nó nghiêm khắc.
- Vâng, con biết rồi... Con chỉ ví von thế thôi. – Nó tiu nghỉu vì không được diễn màn vợ chồng với mẹ.
- Con phải nhớ kỹ điều này. Đây là một bí mật ghê gớm nhất trong đời của hai mẹ con mình. Chúng ta đã mắc tội loạn luân đấy nghe chưa. – Mẹ day hẳn người lại đối diện với nó.
- Mẹ cứ quan trọng hóa... Không chửa đẻ thì có làm sao đâu. – Nó chống chế.
- Trời ơi... lại còn chửa đẻ nữa thì còn mặt mũi nào nhìn thiên hạ. – Mẹ tròn mắt.
- Thì thế, không có việc ấy thì con thấy chẳng sao cả, muốn gọi nó là gì cũng được... Con đi học cũng biết là hôn nhân cận huyết thì thường sinh ra trẻ di tật... Mẹ con mình có để điều đó xảy ra đâu.
- Nhưng quan hệ với nhau thế này cũng là tội lỗi... nó không đúng đắn. – Mẹ giải thích.
- Ôi mẹ... ngày xưa con cái vua chúa toàn lấy lẫn nhau mà họ còn chẳng thấy tội lỗi gì... Thời nhà Trần của mình đấy thôi, mẹ đọc sách thì biết. – Nó cãi lý với mẹ.
- Xưa khác, giờ khác... con đừng nó thế. – Mẹ đuối lý, sách vở thì mẹ chẳng biết gì.
- Thôi thì sao cũng được... Hì hì... mẹ chiều con lần nữa nhé. – Nó ôm ghì lấy mẹ làm hòa.
- Thôi con... sao con tham lam quá như thế. – Mẹ nhíu mày. – Mẹ còn ở đây vài hôm nữa cơ mà, vội vã gì mà cứ phải cố như thế.
- Thế ạ, vậy thì tốt rồi... Mình sẽ có một... tuần trăng mật... đấy mẹ nhỉ. – Nó cười.
- Bậy nào... mẹ đét vào đít cho bây giờ. – Mẹ cũng cười.
- Mẹ đét nhé, giờ lớn rồi con lại thích được mẹ đét đít... - Nó chực quay mông lại.
- Thôi... không nói linh tinh nữa. Mẹ ngủ tiếp đây.
Mẹ quay lưng lại phía nó, với tay tắt đèn. Nó áp ngực vào lưng mẹ, ôm lấy mẹ. cái hông dướn dướn đẩy con cặc dí vào khe mông nóng nóng của mẹ. Mẹ nằm im, mỉm cười trong bóng tối. Cái thằng đến là tham, đã nói ở vài hôm rồi mà vẫn cứ cố, thôi cứ kệ xem cu cậu có làm ăn được gì nữa không. Mẹ chẳng phải chờ lâu, cặc nó đang cương lên cân cấn ở ngoài mép lồn mẹ. Đầu cặc nó dúi vào tách đôi hai mép lồn mẹ ra xâm nhập vào trong lỗ lồn đã tê dại của mẹ. Mẹ quàng một chân lại phía sau gác lên hông nó để mở rộng háng ra cho con cặc không lấy gì làm cứng lắm của nó đi vào được dễ dàng. Nó hẩy lên thúc từng cái một chậm dãi. Mẹ thở dài, không tin được là nó có thể làm tình cả đêm thế này.
Một lúc sau, khi con cặc đã khá cứng, nó rút ra và ngồi dậy. Trong bóng tối nó kéo mẹ lên ở tư thế bò chổng mông và dò dẫm nhét cặc vào lồn mẹ từ phía sau. Mẹ cúi thấp đầu xuống ôm lấy cái gối, mông chổng lên cao cho nó quì từ phía sau mà đẩy vào. Tư thế này khiến con cặc nó vào rất sâu, cảm tưởng như thọc vào tận gan ruột, mẹ thốn quá cứ thót người lại sau mỗi phát thụt mạnh của nó. Dường như nó đang chạng chân kiểu xuống tấn, mẹ thấy hai đùi nó đang chạm vào mông mẹ. Rồi thấy nó chống tay xuống hai bên mình mẹ, khom lưng giã xuống. Cặc nó giờ đây đã đạt được độ cứng tối đa, khoan xoáy vào trong người mẹ, rất đau và rát vì hầu như mẹ không còn hứng thú để đáp ứng nữa.
Mẹ nằm bẹp xuống, buồi nó tụt ra khỏi lồn mẹ bật nảy tưng tưng. Nó nhào xuống bên mẹ lật mẹ nằm ngửa ra. Mẹ thở nặng nhọc, thì thào nói với nó:
- Thôi con... nghỉ đi... mẹ mệt quá rồi... đau rát lắm.
- Mẹ chiều con một tí nữa thôi... sắp ra rồi. – Nó khẩn khoản.
- Còn gì nữa mà ra, chơi cả đêm thế này kiệt sức đấy. – Mẹ đẩy nó ra.
- Sắp được rồi, chịu khó chiều con một tí... - Nó sấn vào kéo chân mẹ dạng ra.
- Mẹ mệt quá... - Trong bóng tối, mẹ nhận thấy nó đã đè lên mẹ, loay hoay nhét con cặc vào.
Nó ấn xuống, lại tiếp tục. Đúng là bướm mẹ khô thật, nó cũng cảm thấy rát cả chim, bèn rút ra. Đưa mấy ngón tay lên miệng vét tí nước bọt, nó thò xuống trét vào khe lồn mẹ, xong lại nhét con cặc vào. Cảm thấy đã trơn tru hơn một chút. Nó tiếp tục ôm lấy mẹ giã xuống đều đặn.
Mẹ mụ cả người đi, không còn cảm giác về thời gian nữa, chỉ thấy dương vật nó cứ mải miết thụt trong người mẹ. Thân mình mẹ bị đè nặng bởi nó, cứ rã rời ra, tưởng như chân tay không còn là của mình nữa... Thật lâu sau đó, khi thấy cơ thể được giải phóng khỏi sức nặng của nó, mẹ mới mừng thầm là mọi chuyện đã kết thúc. Để mặc nó hổn hển với cơn sướng của nó, mẹ xoay người nằm nghiêng đi, nhắm mắt đưa mình vào giấc ngủ.
Sau ba đêm liền ở với con, sáng nay Nga định sẽ lên đường về nhà với chồng, mấy hôm rồi xa nhà nàng thấy sốt ruột quá không biết một mình anh ở nhà xoay sở thế nào. Làm vệ sinh và thay đồ xong, Nga đánh thức con dậy và ngồi chờ nó uể oải trở dậy sau một đêm hoan lạc với mẹ, thằng Bách cũng đã hết sức, đêm qua phải vất vả lắm nó mới hoàn thành được công đoạn cuối cùng... Nga cũng hiểu rằng đã đến lúc mình phải xa hẳn con để nó "cai nghiện" người mẹ của nó.
- Dậy đánh răng rửa mặt đi con, muộn giờ học rồi đấy. Hôm nay mẹ cũng về thôi... Để một mình bố ở nhà mẹ không yên tâm.
- Mẹ về à... Vâng, vài tuần nữa mẹ lại xuống nhé... - Nó mệt mỏi chui ra khỏi giường.
- Lo mà học đi, mẹ không xuống nữa đâu, con cũng đừng thi thoảng tót về nữa... Đợi đến nghỉ hè rồi về một thể. – Nga vừa nói vừa xếp đồ vào túi.
Thằng Bách không nói gì, nó lẳng lặng đi vào phòng tắm. Mấy ngày qua quả thật là đã đời, nhưng cũng hết cả hơi. Dường như nó đã cảm thấy no nê và không muốn nài ép mẹ thêm nữa.
Nó đánh răng rửa mặt xong, thay quần áo, vôi vã hôn tạm biệt mẹ và đi ra khỏi nhà. Nó vừa đi được một lúc thì điện thoại của nàng đổ chuông réo rắt. Nga giật mình lo sợ, nhìn chiếc điện thoại đang rung lên trượt đi trên mặt bàn, nàng nghĩ đến khuôn mặt đen xì bự mỡ của lão Khoát. Nàng đi lại cầm máy lên và chợt mừng rỡ vì nhìn thấy tên của chồng đang nhấp nháy trên màn hình điện thoại, nàng háo hức nhấc máy.
- Alo, em à... Em đang ở đâu thế. – Giọng nói thân thương của chồng vang lên trong máy.
- Em đang ở chỗ con, cũng định về trên nhà đây. – Nàng đáp.
- Thôi em cứ ở đấy, anh đang xuống... Có giấy báo của hải quan gọi xuống làm thủ tục thông quan rồi, anh vừa nhận được sáng nay nên vội vã đi luôn... Thế là xong rồi em ạ. Anh mất ăn mất ngủ mấy ngày nay... Ơn trời, lão trưởng phòng kia đã không nói dối mình... Mà cũng lạ, chẳng thấy đòi tiền nong gì cả, anh đang không biết đưa lão bao nhiêu đây.
Nga lặng người đi không nói lên lời, nước mắt tự nhiên trào ra. Bao nhiêu cực khổ nhục nhã suốt mấy ngày với lão Khoát và đám tùy tùng bỗng hiện ra trước mắt, vừa mừng vừa tủi... Nhưng thôi, thế là may mắn lắm rồi, bọn họ đã không lừa mình.
- Alo... em có nghe anh nói không đấy... alo... - Giọng chồng nàng gấp gáp.
- Có, có... em đang nghe đây... em mừng quá không nói được nên lời. – Nga chùi nước mắt vội vã đáp lại.
- Thôi thế em nhé, ở đó chờ anh rồi mình cùng xuống dưới cảng. Em đi cùng sẽ đem lại may mắn đấy, lần trước cũng thế em nhớ không?... Ôi anh mừng quá. Anh yêu em... Chờ anh nhé.
Chồng nàng cúp máy, nàng buông mình xuống ghế, òa khóc nức nở. Nỗi đau đớn tủi nhục mà nàng phải gánh chịu thay chồng đã đem lại kết quả như mong đợi. Đúng là nàng đã đem đến may mắn cho chồng, không có nàng xuất hiện hôm đó thì chắc mọi việc giờ đã an bài, cả nhà đã ra đứng đường rồi. Nàng cứ để mặc cho mình khóc, những giọt nước mắt tủi nhục xen lẫn vui mừng nhòe nhoẹt trên khuôn mặt nàng.
Chồng nàng xuống đến nơi cũng đã gần trưa, hai vợ chồng tranh thủ ăn vội vàng rồi lại phóng xe xuống dưới cảng. Nàng đợi ở ngoài xe không dám vào, dù chồng nàng rất năn nỉ, Nga sợ sẽ không chịu đựng nổi giáp mặt lão Khoát trong đó. Hơn một giờ đồng hồ chờ đợi trong căng thẳng, cuối cùng thì chồng nàng cũng trở ra, nét mặt không giấu nổi niềm vui. Anh vừa đi lại chỗ nàng vừa gọi điện thoại liên hệ với phía vận chuyển.
- Xong rồi em ạ... Thật quá sức tưởng tưởng của anh. Đám nhân viên Hải quan hôm nay làm việc nhanh như máy, hồ sơ được chuyển đi vèo vèo, dấu má đóng túi bụi... cứ như trong mơ vậy. Đang chờ vận tải đến là chuyển hàng ra thôi. – Anh phấn chấn.
- Anh có...có thấy... lão Khoát trong đó không? – Nàng rụt dè hỏi.
- Không có... Lão ấy việc gì phải ngồi dưới cảng này. Lão ấy là trưởng phòng cơ mà, ngồi ở nơi khác chứ. – Anh nói, niềm vui vẫn ánh lên trong mắt.
- Thế à anh... em không biết. – Nàng mỉm cười, thở phào nhẹ nhõm
- Lúc trong ấy anh đã gọi điện cho lão ấy rồi nhưng không gặp, nhân viên của lão nghe và nói sẽ báo cáo lại. – Chồng nàng nói tiếp. – Thôi đứng đây chờ anh một lát nữa, anh đi làm việc với phía vận chuyển.
Anh chạy đi.
Lại hơn một giờ đồng hồ chờ đợi nữa, cuối cùng thì chiếc xe container đầu tiên cũng nặng nề lăn bánh ra khỏi cảng. Nối tiếp theo sau là cả đoàn dài, chúng ì ạch bám đuôi nhau lên đường. Hai vợ chồng đứng nhìn mà mừng rơi nước mắt. Thế là gia đình nàng đã được cứu, chồng nàng đã thoát nạn. Nga lặng lẽ nuốt nước mắt vào trong, không dám khóc trước mặt chồng. Nhìn đoàn xe khổng lồ như thế kia nàng mới thấy được sự đánh đổi của nàng to lớn đến nhường nào, nó cũng xứng đáng đấy chứ. Nếu biết trước như này nàng đã không đau đớn đến thế khi hiến thân cho bọn họ.
Buổi chiều muộn, hai vợ chồng mới về đến thành phố và rẽ vào chỗ con. Anh nói còn phải đi gặp lão Khoát đã thì mới xong việc được. Nga không dám có ý kiến, nàng biết việc đã xong từ khi nàng rời khỏi cái biệt thự nhớp nhúa kia rồi. Đoàn xe hàng thì cứ thẳng tiến lên thị xã, đã có người của công ty xuống đợi ở đây từ trưa để áp tải nó đi tiếp. Nàng lên căn hộ của con trong sự ngạc nhiên của nó, nó cứ tưởng giờ này mẹ đã ở trên quê với bố rồi. Hai mẹ con ra ngoài ăn tối và nàng trao đổi ngắn gọn với con về việc bố nó đột ngột xuống và đang giải quyết công việc. Đêm nay bố mẹ sẽ ngủ lại và ngày mai đi sớm.
Trở về nhà sau bữa ăn, Nga thấy sốt ruột vì không thấy tin tức gì từ chồng. Không biết lão Khoát còn dở trò gì nữa không, nhưng dù sao cũng vẫn an tâm vì chắc giờ này hàng hóa đã tập kết xong ở trên kia rồi... Rất lâu sau mới nghe thấy chuông điện thoại reo, nàng hồi hộp nhấc máy:
- Xong rồi em ạ, xong hoàn toàn... Anh đã gặp lão Khoát và chuyển cho lão một khoản cám ơn kha khá. Lão ta nhận rất vui vẻ, còn nói với anh là hãy giữ quan hệ. Có khi sau vụ này chúng mình lại gặp may em ạ. Có lão đỡ đầu thì khỏi lo chuyện nhập khẩu nữa... Đúng là trong cái rủi lại có cái may...
Anh còn nói nữa nhưng nàng không còn nghe thấy gì cả. Trong người trào lên một nỗi căm giận ghê gớm. Con quỉ già dâm dục đó còn dám lấy tiền của chồng nàng nữa ư? Thật là đê tiện, nó hành hạ người ta đến thế rồi mà vẫn còn trâng tráo đòi tiền của chồng người ta nữa... Chờ cho anh nói xong nàng cúp máy đi vào trong toilet.
Nàng tắt máy, tháo sim ra khỏi máy, bẻ làm đôi vứt vào bồn cầu. Nàng giật nước, đứng nhìn dòng nước xoáy cuộn hút hai mảnh sim vỡ trôi tuột vào trong cái hốc đen ngòm, nàng nghĩ thầm: "Thế là xong. Ân oán giữa mình và lão ta chấm dứt, lão ta sẽ không bao giờ còn tìm được mình nữa...". Nàng cất điện thoại vào túi quần rồi đi ra ngoài. Một lát sau thì chồng nàng cũng về tới nơi. Trông anh hốc hác mệt mỏi nhưng rất vui, ánh mắt sáng ngời lấp loáng sau cặp kính.
Sáng hôm sau hai vợ chồng lên đường về nhà. Nga thấy như trút đi một gánh nặng, đã kết thúc rồi những đau đớn xót xa, từ nay con dê già gớm ghiếc kia đừng hòng làm gì được mình nữa. Cũng kết thúc rồi những hoan lạc tội lỗi với đứa con trai, từ nay mình phải nhất quyết tránh xa nó, không thể để chuyện đó kéo dài thêm được nữa. Rồi thời gian sẽ làm nguôi ngoai dần những lệch lạc của con, nó sẽ sớm tìm được một cô gái trẻ đẹp và quên đi người mẹ đáng thương này. Nàng gà gật theo nhịp lắc lư của chiếc xe và ngủ thiếp đi lúc nào không hay.
Thấm thoát đã hơn một tháng trôi qua, bây giờ là tháng Năm, mới đầu hè mà trời nắng như đổ lửa. Thằng Bách buồn bã nằm dài trong căn phòng của mình trằn trọc nghĩ tới những người phụ nữ đã nằm trong vòng tay của nó trong khoảng thời gian ngắn ngủi từ ngày nó trở thành sinh viên tới giờ. Ký ức đọng lại rõ nét nhất là mẹ, nhưng giờ thì đã ngoài tầm với rồi. Nó nghĩ đến cô Nhung, thân hình nhỏ nhắn ấy mới đáng yêu làm sao, nó đã rất sung sướng khi chinh phục được cô. Nhưng niềm vui ngắn chẳng tày gang vì sự can thiệp của mẹ. Nó đã không gặp lại cô ấy suốt từ hôm ấy đến giờ, cái hôm mà suýt nữa thì đã bị mẹ bắt quả tang. Không biết bây giờ cô ấy thế nào, tự dưng thấy nhớ da diết, nó vùng dậy tìm điện thoại nhưng chợt nhớ ra mình chẳng có số của cô ấy. Tần ngần một lúc nó quyết định xuống đường, phải đến chỗ cô ấy thôi, không còn cách nào khác.
Nó xuất hiện trước cửa hiệu của cô Nhung, thật khỏe khoắn trong thời trang mùa hè. Nhung ngước ra nhìn, ánh mắt sững sờ vài giây vì vẻ đẹp cường tráng của nó. Tim đập rộn lên, hai má nóng bừng, Nhung cúi xuống tiếp tục công việc cố che đi vẻ bối rối trước sự xuất hiện của nó.
- Chào cô... Lâu quá cháu mới có dịp lại cô. – Nó tươi cười bước lên bậc cửa đi vào.
- Ừ, Bách đấy à. Ngồi đi, chờ cô một lát. – Nhung nói, tay vẫn cầm cái kéo đang cắt dở chỉ cho nó cái ghế con ở phía trong.
Bách đi vào, ngồi xuống ghế và ngó quanh quất. Mọi thứ vẫn thế kể từ khi nó đến, chỉ có cô Nhung là khác, rất mát mẻ trong bộ đồ mùa hè.
- Sao lâu rồi không thấy đến. Bận học quá à? – Nhung lúng túng kiếm chuyện để nói.
- Không, cũng chẳng bận đến thế... Nhưng suốt tháng rồi bố mẹ cháu có việc đi lại thường xuyên từ trên kia xuống, nên cháu cũng chẳng đi được đâu cả. – Bách nói trong khi ngắm nhìn cô từ phía sau.
- Thế à... Sao không dẫn bố mẹ qua cô chơi. – Nhung vẫn tiếp tục cắt đồ, quay lưng lại phía nó.
- Họ đi suốt ngày ấy mà, tối mới về ngủ. – Nó hờ hững đáp, mắt dán vào đôi mông tròn căng của Nhung, quần lót của cô nổi rõ sau lớp vải mỏng.
- Bận thế cơ à...
Nhung nói và nhìn xuống bộ quần áo cô đang mặc. Nó hơi mỏng thật, Nhung bối rối vì biết thằng Bách đang chăm chú nhìn cô từ phía sau. Tuy không quay lại nhưng cô biết ánh mắt nó đang rực cháy, đứng làm việc mà cô có cảm tưởng như đang trần truồng trước mặt nó vậy. Nhung buông cây kéo xuống quay lại nhìn nó, bắt gặp ánh mắt nó bối rối quay đi chỗ khác, Nhung khẽ mỉm cười:
- Thôi đi vào trong nhà uống nước, ngoài này nóng quá.
Nhung xăng xái đi trước vào gian khách phía trong. Nó đi theo sau, lòng bồi hồi rạo rực. Nhung dừng lại bên chiếc tủ lạnh mở cửa tủ lấy nước, nó đến bên cô đặt tay lên vòng eo nhẹ nhàng nói nhỏ:
- Cô đi chơi với cháu một lúc nhé.
- Đi đâu... - Nhung đỏ mặt gỡ tay nó ra khỏi vòng eo.
- Thì cứ đi đã... Cháu nhớ cô quá. – Nó nói.
- Thô...ôi... - Nhung cười, cầm hai li nước quay lại bàn.
Cô ngồi xuống ghế, thằng Bách định ngồi xuống cạnh cô nhưng Nhung vội xua tay chỉ cho nó chiếc ghế đối diện. Nó ngoan ngoãn đi sang đó ngồi xuống mắt không rời nhìn cô đắm đuối. Đôi cánh tay trần trắng nõn nà, khuôn mặt ửng hồng với nụ cười bối rối khi cô ngoáy ngoáy chiếc thìa trong li nước làm nó như bị mất hồn.
- Hay mình lên gác đi, nhà có ai không cô? – Nó gạ gẫm.
- Không được đâu, con bé giúp việc đang ở trên ấy. – Nhung đẩy li nước lại phía nó. – Mà thôi mình dừng lại ở đây đi Bách à... Cô sợ lắm.
- Cô sợ gì? – Nó dướn mày tỏ vẻ ngạc nhiên.
- Hình như mẹ cháu cũng đoán biết được điều gì rồi đấy Bách ạ, cô thấy không an tâm chút nào... Cô với mẹ cháu như hai chị em, vậy mà... - Nhung bỏ lửng không dám nói tiếp.
- Không đâu, mẹ cháu không biết gì đâu. Hôm ấy còn tiếc mãi là không giữ được cô ở lại chơi lâu hơn. – Nó nói dối để trấn an cô.
- Không... Cô linh cảm thấy điều đó.
Đúng là Nhung đã rất sợ khi giáp mặt chị Nga, mẹ nó, vào cái buổi chiều hôm ấy. Ngay khi mà hai cô cháu vừa trải qua một trận tơi bời trên ghế sô pha thì mẹ nó đến và lại ngồi ngay xuống chỗ đó. Làm gì mà chị ấy chẳng đoán ra. Về đến nhà rồi mà Nhung vẫn còn run, cô đã thề là không bao giờ lặp lại điều đó nữa. Bẵng đi một thời gian không gặp lại, đã tưởng quên được rồi. Ai ngờ nó lại xuất hiện, phút chốc làm xáo trộn tất cả tâm trí cô.
- Đi với cháu một lúc nhé. – Thằng Bách lên tiếng cắt ngang dòng suy nghĩ của cô.
- Không được đâu. – Nhung lắc đầu quầy quậy.
- Kìa cô, cháu đã nói là không sao mà... - Nó tiếp tục nài nỉ.
- Thôi, cô cháu mình dừng lại đi. Cháu còn trẻ, cô thì đã có gia đình rồi... chẳng đem lại được điều gì tốt đẹp cho nhau đâu. – Nhung cúi xuống ngậm ngùi.
Nó vươn người sang với tay nắm lấy bàn tay Nhung đang cầm li nước, nghiêng đầu nhìn khuôn mặt đang cúi thấp của cô:
- Kìa cô... cô không nhớ những gì đã có giữa hai chúng mình hay sao. Chẳng phải rất tuyệt vời đó ư. Mình cần gì hơn nữa đâu, cả hai đều cảm thấy hạnh phúc, vậy là quá đủ rồi.
- Không được Bách ơi, cô thì đã đành rồi... Còn Bách, Bách phải nghĩ đến tương lại của Bách chứ. – Nhung bối rối né tránh ánh mắt nó đang nhìn xoáy vào cô.
- Chừng nào cô vẫn còn... yêu Bách, là Bách thấy hạnh phúc rồi, không cần lo lắng gì nữa. – Nó nói xong sán đến bên ghế của cô, hai tay nắm lấy đôi bờ vai đang run rẩy của cô.
- Ôi không Bách... Bách về đi... Quên cô đi, đừng đến nữa.
Nhung gỡ tay nó ra đứng dậy và vụt chạy ra ngoài cửa hiệu. Cô lóng ngóng cầm lại cây kéo lúi húi cúi xuống bàn may cố kìm nén những cảm xúc trái ngược đang đan xen trong lòng. Thằng Bách thẫn thờ đi ra, nó thở dài nói với cô:
- Thôi cháu về vậy... Khi khác cháu lại đến.
Nhung không nói gì, cứ loay hoay xoay miếng vải trên bàn. Nó dừng lại bên thềm, quay lại nhìn cô nói tiếp:
- Cô cũng đừng tự làm khổ mình như thế... Cuộc sống ngắn ngủi lắm.
Nó đi ra xe và nổ máy, nó đi khuất dạng rồi mà Nhung vẫn đứng yên bất động. Đúng, cuộc sống ngắn ngủi thật, nhưng biết phải làm thế nào đây.
Nó về đến chung cư cũng đã xế chiều, trong lòng bần thần buồn bã vì hi vọng nối lại quan hệ với cô Nhung là rất mong manh. Đang đứng chờ thang máy, thoáng thấy một bóng hồng thướt tha trong chiếc váy dài uyển chuyển bước vào sảnh, ánh mắt mắt nó sáng bừng lên. Chị hàng xóm. Sau hai lần được cùng chị đắm mình trong hoan lạc hồi hè năm ngoái, phải đến mấy tuần nó mới nhìn thấy chị một lần, lúc đầu còn trò chuyện đong đưa nhưng lâu dần thì chỉ còn cười chào nhau một cách xã giao. Nó bị nhiều mối quan tâm khác ngay sau đó cuốn đi, còn chị, có lẽ chị cũng muốn quên nó đi sau những cảm xúc bốc đồng nhất thời đó.
- Chào chị Phương Trinh, hôm nay chị về sớm thế. – Nó tươi cười khi chị tiến lại gần. Tên chị là Phương Trinh, thông thường thì người ta hay gọi chị là Trinh thôi.
- Chào Bách. – Chị bỏ cặp kính râm ra nhìn nó từ đầu đến chân. – Dạo này trông bảnh ghê đấy nhá.
- Chị cũng thế, mỗi lần gặp lại thấy trẻ đẹp hơn... - Nó cười.
Chị cũng cười, hai mắt tít lại. Nhìn thấy rạo rực quá, nó nghĩ thật nhanh các kịch bản có thể áp dụng. Chợt nhớ ra mình không có số điện thoại của chị, nó liếc nhìn ô số thang máy đang nhảy ở tận số mười mấy, vẫn còn kịp chán. Nó vội nói:
- Đang có việc gọi gấp mà máy lại hết pin... Chị có máy đấy không em mượn một tí.
- Đây này, nhưng nhanh lên thang sắp xuống rồi. – Chị đưa máy cho nó.
- Xong ngay mà.
Nó cầm lấy máy của chị, quay đi bấm số của chính mình và nháy gọi. Khi chiếc điện thoại của nó trong túi quần vừa rung lên chưa kịp đổ chuông thì nó vội tắt ngay đi. Đưa lại chiếc điện thoại cho chị nó nói:
- Thôi để em lên nhà sạc pin rồi gọi sau vậy, thang xuống đến nơi rồi.
Vừa lúc ấy thì thang máy cũng kêu bính boong và mở cửa ra. Hai chị em cùng đi vào với một vài người nữa, im lặng không ai nói gì. Nó khấp khởi mừng thầm vì đã có số của chị, còn chị thì thỉnh thoảng lại liếc nhìn nó và nghĩ thầm: thằng nhóc này thay đổi nhanh thật, mới ngày nào đến đây còn ngố ngố thế mà bây giờ trông chững chạc ra phết. Đúng là tuổi trẻ bây giờ khác xưa thật.
Tối hôm ấy khi vừa ăn xong, đang ngồi xem TV với chồng và đứa con trai thì chị nghe thấy chuông điện thoại kêu trong phòng ngủ. Vội chạy vào xem ai gọi thì thấy số máy lạ, chị tò mò nhấc máy:
- Alo, tôi nghe đây ạ.
- Chào chị, là em đây... em Bách tầng 15 đây.
- Ôi... sao em biết số của chị. – Chị ngạc nhiên và chợt nhớ ra cú mượn điện thoại của nó hồi chiều. Thằng nhóc này láu cá thật, hóa ra nó nhá sang máy của nó để lấy số.
- Bí mật mà... - Bách cười hì hì.
- Bí cái gì, cậu ranh ma lắm, chị biết rồi... Sao, có chuyện gì thế, lại tán tỉnh hả? – Chị cười ngó trước ngó sau và đi ra ban công.
- Em chẳng dám tán đâu, chỉ âm thầm đứng xa mà nhìn thôi... Chị dạo này kiêu sa quá, em thấy sợ. Nhìn thấy nhau mà cứ lơ đi như người không quen biết ấy. – Nó giở giọng trách móc.
- Há... há... thế cậu muốn sao. Muốn chị nhảy tới ôm cậu hả? – Chị cười to.
- Được thế thì còn gì bằng... - Nó cũng cười to.
- Thôi không đùa nữa. Có việc gì không em? – Chị ngừng cười, hỏi nghiêm túc.
- Em thấy nhớ chị thôi. Gọi cho chị trò chuyện một lúc không được sao? – Nó trả lời.
- Thôi em... Chị có chồng rồi mà. – Chị hạ giọng nói nhỏ.
- Thì em có xúi chị bỏ chồng đâu... chỉ muốn mình lại có thể hẹn hò như hồi trước thôi. – Nó cũng nhỏ nhẹ.
- Không được đâu em ạ. Anh nhà chị giờ hay ở nhà, ít đi công tác như hồi trước, khó có lúc nào rảnh được... Thôi em ạ. – Chị có vẻ lảng tránh.
- Có cần nhiều thời gian đâu chị, em ở ngay đây, chị biết lúc nào có thể đi được mà... như hồi trước đấy. – Nó kiên trì bám trụ.
- Thôi em... còn tai mắt thiên hạ nữa chứ. Em thì không sao chứ chị mà sơ sảy thì chết... - Chị kéo dài từ "chết", nghe rất nản lòng.
- Tối mai đi chị, chị cứ nói là cần mua gì đó dưới siêu thị ở tầng 1, rồi đi vèo lên phòng em một cái. Ai mà biết được. – Nó tiếp tục nài nỉ.
- Tối mai thì không được. Sáng mai chị đi công tác rồi. – Chị nói.
- Thế à... Chị đi công tác ở đâu, mấy hôm? – Nó hỏi dồn.
- Trong tận miền Trung cơ, Đà Nẵng, bốn hôm. Chị đi dự hội thảo của ngành. – Chị nói thật, đúng là ngày mai chị phải đi công tác. Lúc nãy đang ngồi nói chuyện với chồng về chuyến đi thì nó gọi điện tới.
- Có thật không? Hay lại tìm cớ để tránh em đấy. – Nó có vẻ không tin.
- Ơ kìa, thật mà... Thôi để chị đi về rồi mình nói chuyện tiếp nhé. – Chị thấy sốt ruột vì có tật giật mình, cứ sợ chồng thấy nói chuyện điện thoại lâu lại sinh nghi.
- Vâng... - Nó buồn rầu cúp máy.
Đúng là gặp vận rủi, nó thầm nghĩ, đụng đâu cũng hỏng thế này thì chỉ có nước treo cu thôi. Nó lặng lẽ đi vào phòng khách thả mình xuống sô pha, ngồi trong căn phòng rộng mênh mông đó nó thấy cô đơn kinh khủng. Kiểu này thì phải kiếm lấy một cô người yêu thôi chứ không thì chết héo mất. Nó mân mê chiếc điện thoại trong tay mà không biết gọi cho ai bây giờ.
Nó đi ngủ sớm.
Sáng hôm sau thức dậy khi trời vẫn còn chưa tỏ. Nó vươn vai đi ra ngoài ban công, không khí buổi sáng sớm thật trong lành dễ chịu, nó hít thật sâu và cảm thấy hối tiếc vì lâu nay không dậy sớm như thế này. Nó cúi nhìn xuống đường, chợt giật mình bởi một hình dáng quen quen đang kéo chiếc vali to đi ngang qua vỉa hè rộng để ra lề đường nơi có chiếc taxi đang đỗ. Chị Trinh, đúng là chị ấy rồi. Vậy là chị ấy không nói dối mình về chuyến đi công tác, đi đâu nhỉ, à Đà Nẵng. Trời nóng thế này vào trong ấy tắm biển thì thích lắm. Nó nhìn theo cho đến khi chiếc taxi chở chị đi khuất tận cuối đường mới trở vào. Buồn thật, người ta được đi đây đi đó, mình thì cứ ru rú một chỗ thế này. Nó chậm chạp đi vào phòng tắm, cần phải tưới chút nước lên người cho khuây khỏa rồi xuống đường ăn sáng. Lại đi học, sao mà chán thế không biết.
Ngồi ăn bát phở sáng, thường ngày thấy rất ngon mà sao hôm nay khó nuốt thế. Lại nghĩ đến chị Trinh với chuyến công tác Đà Nẵng, giờ này chắc máy bay đã cất cánh rồi. Chỉ ít giờ nữa là chị ấy có mặt ở cái thành phố biển đầy nắng và gió. Không biết chị ấy ở khách sạn nào nhỉ? Xa nhà thế này có khi gặp thằng nào ngon ngon nó gạ gẫm lại tặc lưỡi ngủ chung cũng nên. Ờ... Sao không phải là mình nhỉ... Sợ cái quái gì chứ, ít ra thì cũng đã từng quen hơi bén mùi nhau rồi mà, hoàn cảnh thế này là dễ làm chuyện ấy lắm. Nghĩ đến đấy nó vội buông đũa bỏ dở bát phở, trả tiền rồi phóng xe thẳng đến phòng vé máy bay gần nhất. Thật là may mắn, chuyến buổi trưa vẫn còn chỗ. Nó vội vàng đi tìm cột ATM để rút tiền và trở lại mua vé, khứ hồi, mở chiều về.
Xong, nó khấp khởi mừng thầm vì viễn cảnh tươi đẹp sắp được ở bên chị trong mấy ngày tới. Nghỉ học luôn, nó phóng về nhà lôi cái vali ra xếp vài bộ quần áo vào đó. Tiền thì không lo, trong tài khoản vẫn còn, thiếu thì lại kêu bố bơm thêm vào. Nó huýt sáo vang lừng, nhảy nhót múa may một mình trong căn hộ rộng thênh thang, chờ tới giờ ra sân bay. Chắc hẳn chị ấy sẽ rất bất ngờ. Đêm nay thôi, mình sẽ lại được hưởng cái diễm phúc sung sướng đến ngộp thở ấy. Cũng tại đây, cũng dịp này năm ngoái chị đã cho mình hai lần được nếm mùi trái cấm ngọt ngào. Đêm nay, đúng vậy, đêm nay mình sẽ lại được nếm lần nữa, nhiều lần nữa trong những đêm sau... Ôi, chị Trinh, mình nhớ chị quá. Nó thọc tay vào trong quần, con chim đang ngỏng lên háo hức mong đợi.
Nó ra sân bay rất sớm, làm xong thủ tục vào phòng chờ mà vẫn còn hơn một tiếng nữa mới đến giờ ra cửa. Nó hồi hộp ngồi rung đùi đếm từng phút trôi qua. Chợt nhớ rằng mình chưa một lần đến Đà Nẵng, chẳng biết gì về cái thành phố đó cả. Ăn ở đâu, chơi ở đâu, nghỉ ở khách sạn nào? Ôi trời, lớ ngớ thế này thì quê với chị Trịnh lắm. Nó móc điện thoại ra gọi cho thằng bạn cùng lớp, thằng này người Đà Nẵng chắc là giúp được mình đây.
- Alo... Mày hả? Tao có việc gấp phải vào Đà Nẵng, một mình thôi. Mày chỉ giúp tao mấy địa điểm ở trung tâm nhé. Khách sạn nào sang trọng, nhà hàng nào nổi tiếng, vân vân... Đọc chậm thôi để tao chép lại, tao đang ở sân bay.
Nó chạy lại quầy bar xin mảnh giấy và cây bút, ghi lại cẩn thận những nơi chốn mà thằng bạn nhắc đến. Xong, cám ơn, cúp máy. Giờ thì sẵn sàng rồi, lên đường thôi.
Máy bay hạ cánh xuống sân bay Đà Nẵng lúc quá trưa. Bụng đói cồn cào, nó vẫy taxi về trung tâm thành phố, tới cái khách sạn mà thằng bạn chỉ cho. Chà chà, khách sạn 5 sao hoành tráng quá, tốn tiền đây, nhưng mặc kệ, phải làm cho bà chị choáng mới thích. Nó đường hoàng tiến vào sảnh đi lại quầy lễ tân. Một cô gái rất xinh nhoẻn cười chào làm nó thấy nôn nao.
- Chào em – Nó mạnh dạn lên tiếng, mặc dù biết chắc cô gái kia hơn tuổi nó. – Anh không đặt phòng trước vì vội quá, không biết khách sạn còn phòng không nhỉ?
- Dạ, chỉ còn phòng Junior-Suite thôi anh ạ. – Cô gái lễ phép trả lời.
- Là phòng như thế nào nhỉ? – Nó băn khoăn vì chưa bao giờ tự đi đặt phòng thế này.
- Là phòng đắt nhất ở đây. Nó rộng khoảng 50m2, view nhìn đẹp, có giường đôi rất lớn, có không gian làm việc và tiếp khách, có các phương tiện nghe nhìn hiện đại, kết nối không dây, ăn sáng trong phòng VIP, massage miễn phí...
- Thôi được rồi, cho anh cái phòng đó, bốn đêm. – Nó giơ tay ngắt lời cô gái.
- Dạ vâng. – Cô gái không giấu nổi ngạc nhiên nhìn chàng trai trẻ. – Anh cho em xin chứng minh thư ạ.
- Ở đây có ATM không em? – Nó hỏi trong khi đưa CMT cho cô gái.
- Dạ có, ngoài sảnh kia anh. – Cô gái đưa tay chỉ.
- Tốt rồi, tính tiền phòng cho anh luôn nhé. – Nó hồ hởi.
- Dạ...
Nó chờ một lát rồi nhận hóa đơn từ tay cô gái, nhìn con số in bên dưới nó thoáng chau mày cầm cái hóa đơn đó đi ra ngoài sảnh rút tiền. Đứng mỏi cả chân nó mới rút xong số tiền đó. Nhìn số dư còn lại, nó thở phào nhẹ nhõm, vẫn đủ ăn chơi thoải mái trong mấy ngày. Nó ôm đống tiền vào bàn lễ tân trước con mắt ngạc nhiên của cả đám lễ tân và mấy người khách đang đứng trước quầy. Nó nhận phòng và đi theo người bồi đang xách đồ của nó đi trước dẫn đường.
Chiều muộn, khoảng 6h, nó thức dậy sau một giấc ngủ ngon. Vươn vai ngồi dậy trên cái giường to đùng, nó ngắm nghía xung quanh. Phải nói là đẹp, rất đẹp và sang trọng. Đã từng đi nghỉ cùng bố mẹ ở một vài nơi nhưng nó chưa bao giờ được ngủ trong một căn phòng lộng lẫy như thế này. Nó hài lòng khi nghĩ tới lúc dẫn chị Trinh lên đây, hẳn là bà chị sẽ tròn mắt kinh ngạc cho mà xem. Thôi, đến giờ đi ăn tối rồi. Gọi cho bà chị yêu quí đã nào.
Chuông điện thoại đổ dồn khi Trinh vừa trong phòng tắm bước ra, mái tóc vẫn ướt sũng nước, đi lại cái kệ nhỏ ở đầu giường nơi chiếc điện thoại đang kêu, Trinh vừa cầm khăn tắm lau mái tóc. Ngó thấy số của nó Trinh hơi khó chịu, chị nhấc máy:
- Alo, Bách hả... Chị đang ở Đà Nẵng mà, em không tin à?
- Em biết rồi, nhưng chị đang ở khách sạn nào. Em cũng đang ở Đà Nẵng đây.
- Thế à... Em đi đâu đấy. – Trinh reo lên ngạc nhiên.
- Đi chơi thôi, định qua chỗ chị rủ chị đi ăn tối. Em biết nhiều nhà hàng độc đáo lắm.
- À... nhưng chị lại phải đi cùng đoàn rồi... tiếc ghê nhỉ. – Trinh ngập ngừng.
- Đoàn nào bắt buộc chị phải đi ăn cùng đâu... Chị nói là đến nhà người quen, họ cấm chị được à. – Nó tỏ vẻ hiểu biết.
- Ờ... cũng được... nhưng hơi ngại. Em đi có một mình thôi à?
- Một mình thôi, em đến đón chị nhé. Khách sạn nào nhỉ? – Nó mạnh dạn kết thúc sự vòng vo của chị.
- Ờ... thế nào nhỉ... hay để mai. Sáng mai chị được nghỉ buổi sáng. Chị em mình gặp nhau sau vậy. – Đúng là sáng mai chị được nghỉ để buổi chiều chuyển sang chuyên đề khác.
- Thôi, mấy khi cả hai chị em cùng ở đây... định bắt em ăn tối một mình hay sao? Em đang đi taxi ngoài đường đây, chị ở chỗ nào. – Nó nói quả quyết.
- Thôi được. Vậy đến đón chị ở khách sạn... nhé. Đến nơi thì gọi, cứ ngồi trong xe đừng chui ra, chờ chị xuống. – Chị dặn dò.
- Vâng. Em tới ngay. – Nó cúp máy, sung sướng nhảy cẫng lên.
Nó tới nơi, nhấc máy gọi. Ít phút sau thấy chị xuất hiện trước sảnh ngó nghiêng tìm kiếm. Nhìn chị đẹp quá, chiếc váy ngắn ngang đùi bó sát người, mái tóc ngang vai bồng bềnh trong gió, trông thật trẻ trung xinh đẹp. Nó hạ kính thò tay vẫy vẫy, chị nhoẻn cười tiến lại mở cửa xe chui vào ngồi bên cạnh nó. Mùi nước hoa của chị tỏa ra nhẹ nhàng quyến rũ, nó bấn loạn cả người.
- Em đi đâu mà cũng tự dưng có mặt ở đây thế này. – Chị cười, lắc đầu hất mái tóc vẫn chưa khô hẳn.
- Em đi theo chị đấy. – Nó nghiêng người sang bên chị nói nhỏ.
- Há... - Chị tròn mắt, liếc nhìn người lái xe với vẻ lúng túng.
- Chị không tin à? – Nó mỉm cười nhìn chị.
- Thôi tí nữa nói chuyện... Mình đi đâu đây. – Chị hất hàm về phía người lái xe tỏ ý e ngại.
- Đi ăn tối. Đến chỗ này chắc chắn chị sẽ thích.
Xe dừng lại trước một nhà hàng rất sang trọng. Chị đứng trước cửa nhìn một cách thích thú. Cả hai cùng sánh vai đi vào, người gác cửa cúi rạp xuống chào và nhanh nhẹn mở cửa.
- Sao em biết chỗ này. – Chị bước vào, choáng ngợp bởi không gian bên trong.
- Chỗ nào mà em chẳng biết. – Nó cười.
- Xạo... - Chị cũng cười, trong lòng vui vui khi nghĩ rằng nhẽ ra giờ này mình đang ngồi ăn trong một cái nhà hàng ồn ào với đám thực khách toàn đàn ông mặt đỏ gay.
Người phục vụ kéo ghế cho hai người và lễ phép đưa thực đơn cho cả hai. Nó mở ra chăm chú lướt qua một lượt, ngó thấy chị cứ lật qua lật lại, nó đoán là chị chưa biết món nào trong ấy rồi. Nó gọi món cho cả hai, những món nó đã từng ăn và thấy rất ngon. Nó cũng không quên gọi thêm một chai rượu vang hảo hạng rồi trả lại thực đơn. Chị thì chỉ cười, lắc đầu tỏ ý không gọi thêm gì nữa.
Món ăn được dọn dần ra, người phục vụ mở rượu rót vào hai chiếc li lớn. Chị định cản lại nhưng mùi rượu bay lên thơm nức khiến chị lại thôi. Nhấp một ngụm nhỏ, tuy thỉnh thoảng có uống và không biết gì về rượu nhưng chị cũng nhận ra rằng rượu rất ngon. Nó nhìn chị uống, mỉm cười và cũng nhấp một ngụm. Sau khi đặt chiếc li xuống nó nói:
- Sáng nay em nhìn thấy chị lên taxi, trong lòng buồn vô hạn... Thế rồi em chạy ra phòng vé, và bây giờ em ngồi ở đây.
- Ha... ha... ha... Thật không đấy. – Chị cười to, không để ý xung quanh mọi người nói chuyện rất nhỏ.
- Em nói dối làm gì. Em đi theo chị mà.
- Để làm gì... - Chị vươn người về phía trước, khuỷu tay chống lên cạnh bàn. Chị nhìn nó cười để lộ hàm răng trắng đều tăm tắp.
- Thì đây, đưa chị đi ăn.
- Thế thôi hả... Vậy ta cùng ăn nào. – Chị cười rất tươi, gương mặt sáng ngời hạnh phúc.
Nó cũng cười, nhìn chị đắm đuối, và cầm dao dĩa lên. Chị cũng bắt đầu, hơi lóng ngóng, chị chưa bao giờ ăn ở những nơi sang trọng như thế này.
Bữa ăn kết thúc rất vui vẻ. Cả hai đều cảm thấy lâng lâng phấn chấn. Bước ra cửa chị hỏi mấy giờ, có ý định về. Nó nói:
- Còn sớm lắm, em dẫn chị đến chỗ này... Rất vui, đảm bảo chị sẽ thích.
Sẵn có hơi men, lại đang vui, chị gật đầu. Bây giờ mà về thì lại đi ngủ với cái bà già cùng phòng lắm mồm, chán chết. Chơi đã, mấy khi được dịp tự do thoải mái thế này. Chị cứ ngỡ như mình đang còn là sinh viên ấy.
Taxi đưa hai người dừng lại trước một vũ trường. Chị ngạc nhiên thích thú, lâu lắm rồi không đến những chỗ như thế này. Mấy năm về trước hay cùng đám bạn từ hồi sinh viên kéo nhau đến nhảy nhót hò hét. Từ khi lấy chồng là thôi tiệt hẳn. Bây giờ đứng trước khung cảnh náo nhiệt với tiếng nhạc mạnh từ trong vọng ra, chị thấy náo nức lạ thường, hồn nhiên khoác tay nó đi vào trong. Nó kiếm được một cái bàn may mắn không có người, gọi một chai rượu mạnh và lắc lư ngồi trên chiếc ghế cao ngắm nhìn các nam thanh nữ tú đang nhảy choi choi ở giữa sàn. Chị cũng lắc lư, tâm trạng hoàn toàn bị cuốn theo tiếng nhạc sôi động vang lên khắp bốn phía. Rượu được mang ra và chị cũng chẳng ngần ngại nâng li cho nó rót. Chị đang rất vui, rất phấn khích.
Rồi hai chị em bước xuống sàn, ban đầu còn đứng xa nhau nhưng dần dần cứ áp sát vào nhau, những cái va chạm cùng hơi men khiến chị ngây ngất. Chị nhảy cuồng nhiệt, say sưa, cảm thấy như được sống lại thời sinh viên sôi nổi ngày nào. Nó cũng nhảy, rất vui nhưng uống kiềm chế. Nó biết đêm nay còn khối thứ để làm nữa, nếu cứ bốc đồng mà uống thì chỉ có nước đi ngủ. Nó ôm lấy vòng eo chị kéo sát vào mình. Chị ưỡn người ngửa ra, cười thích thú. Trong ánh đèn loang loáng, nó nhận thấy ánh mắt chị rực cháy khao khát đam mê.
Nó kéo chị ra ngoài, vẫy một chiếc taxi đang đậu bên đường chờ khách. Nó nói với người tài xế địa chỉ khách sạn của nó và mở cửa. Hai chị em chui vào xe, chiếc lao vút đi. Nó hạ kính xuống, gió lùa vào mát lộng làm cả hai tỉnh táo. Chị vẫn còn đang ngây ngất với sự phấn khích chưa lắng dịu, tiếng nhạc vẫn văng vẳng bên tai. Nó ghé sang chị nói nhỏ:
- Về chỗ em nhé.
- Hả... thôi... cho chị về chỗ chị. – Chị cười, hai tay lùa vào hất tung mái tóc ra sau.
- Ơ kìa... chị định về đi ngủ à. – Nó nói và cầm bàn tay nóng ấm của chị.
- Còn chị cùng phòng nữa, không về hơi ngại... - Chị có vẻ xuôi xuôi.
- Chị ấy biết chị đến nhà người quen rồi mà, ngại gì. – Nó xoa xoa lên đùi chị trấn an.
Trinh im lặng không nói gì, sự tự do thoải mái khi xa nhà cùng với những phấn khích cuồng nhiệt vừa qua khiến máu phiêu lưu trong chị trỗi dậy. Có ai biết đâu, đêm khuya rồi, mấy khi có dịp chơi bời như thế này tội gì mà không tận hưởng. Chị liếc sang nhìn nó, cũng có đâu xa lạ gì, đã hai lần lén lút với nó rồi còn gì nữa. Mà tối nay nó rất tuyệt vời, đã làm chị rất vui, chẳng biết tiền ở đâu ra mà nó tiêu như nước, lại rất là thành thạo nữa chứ, như thể đã quen với việc ăn chơi thế này nhiều rồi. Thôi kệ, sáng mai cũng được nghỉ, tự do đi chơi mà.
Xe dừng lại trước khách sạn, chị bước ra ngước nhìn tòa nhà sáng rực mà thấy choáng ngợp. Nó nghỉ ở khách sạn sang trọng như thế kia à. Nó đã hăng hái cầm tay chị dắt vào. Đi qua một cái sảnh rộng cao vút với những cái cột to tướng, hai người đến bên quầy lễ tân. Một anh chàng dễ coi đang tươi cười cúi chào.
- Đây là bà chị họ của tôi, phiền anh cho chị ấy lên phòng tôi lấy chút quà nhé. – Nó nói dõng dạc với anh chàng lễ tân.
Anh ta nhìn chị một cách dè dặt nhưng cũng gật đầu đồng ý và đưa chiếc thẻ từ mở cửa cho nó. Nó nhận lấy và bình thản đi trước, Trinh líu ríu theo sau. Cả hai đi vào thang máy, nó ấn số và sốt ruột đứng chờ cánh cửa đóng lại. Khi cánh cửa thang máy vừa khép, nó vội vã nhào tới ôm lấy chị hôn tới tấp.
- Ô kìa... ô kìa... làm cái gì thế Bách, người ta trông thấy bây giờ. – Trinh hoảng hốt né tránh.
- Thấy làm sao được... – Nó buông chị ra cười.
Trinh cũng cười, hơi bất ngờ bởi hành động của nó, chị bẽn lẽn sửa sang lại váy áo. Thang máy mở, nó bước ra trước dẫn đường. Dừng lại trước phòng mình, tra thẻ vào khe từ và mở cửa nhường đường cho chị đi vào. Trinh lại được một phen choáng ngợp lần nữa, chao ôi một mình nó mà ở căn phòng rộng như thế này sao. Đồ đạc mọi thứ đều bóng lộn, sang trọng đến không ngờ. Chẳng bù cho cái phòng hai người ở chung bé tí của mình, đồ đạc thì cũ kỹ xấu xí. Trinh đứng giữa phòng xoay một vòng, ánh mắt ngời lên thán phục:
- Đẹp quá... Chắc đắt lắm nhỉ.
- Ôi dào, chị quan tâm làm gì. Em được người khác trả tiền cho đấy. – Nó cười.
- Ai vậy? – Ánh mắt chị liếc ngang rất lẳng lơ.
- Bố em. – Bách đáp lại.
Trinh cười phá lên ngã kềnh lên chiếc giường to êm ái, chiếc nệm dập dình mãi không thôi. Bách cũng ngã xuống cạnh chị, ngắm nhìn khuôn mặt tươi rạng rỡ với nụ cười chưa dứt của chị đưa tay sờ soạng suốt dọc cơ thể chị, hơi thở như nghẹn lại trong lồng ngực.
- Mình làm gì đây. – Chị hồi hộp hỏi nó, câu hỏi dường như không cần thiết.
- Chị thử đoán xem. – Nó cười, bàn tay luồn vào trong váy vuốt ve mé trong đùi chị.
- Em giết chị mất Bách ơi.
Chị lật nghiêng người sang phía nó vít cổ nó xuống mà hôn nghiến ngấu. Nó cũng ghì chị xuống hôn lại một cách cuồng nhiệt. Bàn tay trong váy chị lần lần lên vùng háng nóng ẩm ướt rịn mồ hôi của chị, mò mẫm bên ngoài quần lót và chụp gọn lấy cái mu của chị bóp nhẹ một cái. Chị ưỡn người lên, nụ hôn bỗng trở lên mãnh liệt. Nó nắm một bên hông kéo tụt chiếc quần lót xuống khỏi háng chị, lôi nó ra ngoài váy, chị co hai chân lên để nó gỡ chiếc quần ra khỏi cổ chân chị. Tay nó lùa vào trong váy, đám lông mu xào xạc dưới bàn tay chà siết cuống quít. Bên trong váy chị rất nóng và ẩm mồ hôi, đó là kết quả của những vận động quá mức trên sàn nhảy trước lúc về đây. Nó đẩy cao váy lên ngang hông chị, mở rộng cặp đùi và thoải mái xoa miết vào khe bướm của chị. Chị uốn éo cái hông, thân mình oằn oại như con cá trắm bị quăng lên cạn, bàn tay của nó khiến chị không chịu nổi, nó đang gây nên những cơn sướng tê tái lan tỏa khắp cả người.
Chị dứt ra khỏi nụ hôn của nó, đẩy nó nằm ngửa ra và trườn lên trên. Hơi thở gấp gáp, chị nhìn khuôn mặt đang háo hức của nó thì thầm:
- Cởi khóa cho chị, ở sau lưng ấy.
Nó mỉm cười sung sướng, đưa tay lên sau lưng chị kéo cái khóa roẹt một cái xuống tận gần dưới mông. Hai tay nó lùa vào vuốt ve mảng lưng trần của chị một cách âu yếm. Chị vẫn nhìn nó đắm đuối:
- Sao em thích chị đến thế... Đẹp trai, con nhà giàu thế này thì thiếu gì gái đẹp chạy theo... tội gì cất công mò tận vào đây theo chị.
- Em không biết... Có lẽ tại... mùi của chị.
Chị cười phá lên, lại tiếp tục hôn nó, bàn tay chị vuốt ve trên ngực nó lần mở từng chiếc nút áo. Chị luồn tay vào trong áo nó, cuồng nhiệt chà xát trên khuôn ngực nở nang rắn chắc. Bàn tay mềm mại nóng ấm của chị làm nó sướng đến run người, đang miết xuống dọc theo bụng nó và chui vào trong quần. Nó đứng tim khi chị tóm lấy hai quả cà của nó mà vê, con cu nó căng lên giật giật. Chị nhận thấy điều đó, vẫn tiếp tục hôn một cách say đắm và ngón tay miết xuống tận lỗ đít nó. Ôi trời ơi... không khéo mình bắn ra ngay bây giờ mất. Nó ưỡn háng lên gồng cứng hai mông.
Chị rút tay ra khỏi quần nó, ngừng hôn, nhìn nó bằng ánh mắt khiêu khích. Nó bối rối cười một cách ngượng ngịu. Quả thực người đàn bà này luôn làm nó sốc bởi những cách thức mà nó chưa từng biết bao giờ. Nó lập bập:
- Chị làm em suýt chết đấy.
Chị cười, người chị rung lên trên mình nó.
- Có cần đi tắm không... ha... ha...
- Không...
Nó vùng lên lật người nằm đè lên mình chị.
- Luôn nhé... em sướng quá không đỡ nổi rồi. – Nó nói, tay gỡ hai cái dây treo khỏi đôi vai chị.
Chị mỉm cười gật đầu.
Nó nhỏm dậy trườn xuống cuối giường nắm lấy chân váy chị kéo tụt xuống và lôi tuột ra khỏi hai chân chị. Da thịt chị lộ ra dưới ánh sáng rự rỡ của ngọn đèn trần. Chị trườn lên cao, gối đầu lên cái gối nhồi lông vũ mát rượi, chị cởi áo lót ra khỏi ngực mình quăng xuống sàn, hai tay xoa nắn hai bầu vú nhìn nó chờ đợi. Nó đứng dưới sàn vội vã cởi quần áo vừa dán mắt vào cơ thể trần truồng trắng như trứng gà bóc của chị nổi bật trên tấm ga trải giường màu huyết dụ, đám lông đen nhánh giữa hai đùi trắng nõn. Chị nhìn cây gậy dựng đứng trước bụng nó cười tủm tỉm. Nó vừa lập cập bò lên giường vừa gỡ nốt cái quần xịp ra khỏi cổ chân. Nhào tới ôm lấy tấm thân nóng rực của chị, nó thò tay mò mẫm xuống dưới háng. Chị ưỡn lên kéo đầu nó ấn vào ngực mình. Nó vập vào hôn hít hai bầu vú căng đầy núng nính của chị, ngậm lấy đầu vú đang nhú lên mút chùn chụt như chó con khát sữa. Chị sướng rên lên, hai tay vò mái tóc nó kéo xuống ép khuôn mặt nó dính chặt vào một bên vú. Bàn tay nó nhận ra bướm chị đang mỗi lúc một ướt, chất dịch tiết ra đặc quánh, nhờn như bôi mỡ. Hơi thở chị gấp gáp, nóng bỏng. Nó thấy đã đến lúc vào việc được rồi.
Ngồi lên quì giữa hai chân chị đang mở rộng, nó dí đầu buồi cứng như sắt vào khe lồn ướt nhoét của chị quét lên quét xuống. Dường như không chịu nổi sự trêu ngươi ấy, chị ưỡn hông lên đẩy người xuống một cái, đầu khất chui tọt vào cái lỗ nóng bỏng. Nó dướn người thêm cái nữa đẩy con cặc ngập vào sâu vào cái lỗ nóng ấm trơn nhẫy của chị. Chị kêu lên một tiếng thảng thốt, con cặc nó đã nằm gọn trong người chị, căng đầy chèn ép lên mọi thớ cơ khiến chị xốn xang thổn thức.
Lỗ lồn của chị thật nóng, nó để yên con cặc nằm trong đó một lúc rồi mới bắt đầu cử động cơ thể đưa đẩy nó nhúc nhích chầm chậm trong mình chị. Nó nằm úp xuống đè lên mình chị, chị vòng tay ôm riết lấy nó, ngực ưỡn lên ép chặt lên ngực nó, chị rên lên khao khát thèm muốn. Người chị êm thật, mềm mại uyển chuyển. Nó nhún xuống, chiếc nệm rung lên nhè nhẹ dưới lưng chị. Chị co chân lên cao, hai tay bợ lấy mông nó kéo xuống, hơi thở gấp gáp đứt quãng:
- Mạnh lên đi... chịu hết nổi rồi. – Ánh mắt chị tha thiết.
Nó mỉm cười, cúi xuống hôn chị và nhấc cao người lên dập xuống liên tục. Buồi nó căng cứng đâm thun thút vào lỗ lồn ướt sũng của chị phát ra những tiếng sịt sọp mỗi lúc một rõ. Nó sướng điên lên, nhịp xuống mỗi lúc một nhanh và mạnh hơn. Người chị nảy tưng tưng trên mặt đệm, cảm xúc trào dâng mãnh liệt, chị ưỡn người lên ngửa đầu ra sau gối kêu lên:
- Uih... sướng...ương...
Nó cũng sướng căng cả người, đầu khất tê rần bủn rủn. Nó nhịp chậm lại, cắm thật sâu, chỉ nhúc nhích tí một, chỉ lo không giữ được thì lại làm chị thất vọng. Chị hình như không hiểu điều đó, cứ ưỡn háng hẩy lên, hai tay ghì chặt mông nó quằn quại rên rỉ. Nó vội tụt người xuống rút phắt con cặc ra khỏi lồn chị, thấy chị giật nảy người một cái, hai đùi kẹp chặt lấy hông nó. Chị ưỡn cong người lên, mu lồn chà lên bụng nó ram ráp, rên lên thèm khát.
- Em sướng quá... thêm tí nữa thì bắn ra mất. – Nó thở hổn hển ngước lên nhìn chị.
Chị cười, kéo nó lên và hôn. Hai tay chị nhẹ nhàng xoa miết dọc sống lưng nó, hai đùi chị co lên cọ sát vào hai bên đùi nó. Một lúc, thấy đã dịu bớt sự hưng phấn, nhịp thở trở lại đều đặn, nó mới dướn người lên dí con cặc vào khe lồn chị tìm kiếm. Chị thò tay xuống nắm lấy cặc nó ưỡn háng lên cho vào trong cái lỗ lồn đang trong cơn thèm khát của chị. Nó ấn mạnh xuống đẩy con cặc đi sâu vào trong. Chị thở hắt ra, môi và lưỡi xoắn lấy nó một cách nhuần nhuyễn.
Nó chầm chậm đưa đẩy, con cu thò thụt nhịp nhàng khiến chị lấy lại được cảm giác vừa hụt hẫng. Dần dần thấy chị hừng lên, đôi tay và cặp đùi trở nên da diết như ngầm bảo cho nó biết rằng chị đang trong cơn sướng khoái cao độ. Nó đã cảm thấy làm chủ được tình hình và tăng dần tốc độ, chiếc nệm êm ái lại rung lên bần bật khiến hai cơ thể cứ dập dềnh hòa quyện vào nhau. Chị rời ra khỏi đôi môi của nó rên lên những tiếng đầy nhục cảm. Nó dập xuống tới tấp, mỗi lúc một nhanh hơn. Chị thở dốc lên từng đợt hổn hển gấp gáp, lưng uốn cong lên:
- Áh... áh... áh... sướng... Bách ơi...
Nó cắm mặt vào sau gáy chị ra sức dập phành phạch xuống háng chị, chị bấu chặt vào lưng nó ưỡn ngực lên quằn quại trong cơn sướng khoái bùng lên lan tràn khắp cơ thể. Cơn cực khoái kéo dài liên tiếp khiến chị sướng ngây ngất. Và cũng chính lúc đó chị nhận ra từng đợt tinh dịch nóng bỏng của nó đang ùa vào trong mình. Nó cắm chặt dương vật trong âm đạo của chị rùng rùng nhả từng đợt tinh khí chất chứa trong suốt thời gian dài bí bách... Cơn sướng đi qua, chị chùng người xuống, hai tay buông xuôi thở hổn hển, dư âm của cơn cực khoái vẫn đang âm ỉ trong khi nhịp dấn của nó đang day day sàng lắc trên người chị, vắt nốt những giọt tinh dịch cuối cùng rồi dừng lại hẳn. Nó nằm bẹp xuống người chị, để yên cho con cặc đã cạn kiệt sinh lực mềm dần đi trong người chị. Nó nghe thấy chị cười, tiếng cười mãn cùng hơi thở hỏn hển đang phào phào bên tai nó.
Một lúc sau, hai chị em rời nhau ra, nhìn nhau cười sung sướng.
- Thôi ngủ nhé... muộn lắm rồi đấy.
Chị cười và giục nó tắt đèn. Nó vươn tay lên bảng táp lô trên đầu giường tắt hết đèn đóm. Căn phòng chìm trong bóng tối tĩnh mịch. Hai chị em lại sáp vào gần nhau, ôm ấp vuốt ve cho nhau rồi chìm dần vào giấc ngủ êm dịu.
Chị bị đánh thức bởi ánh nắng xuyên qua lớp rèm mỏng chiếu rọi vào mặt. Mở mắt nhìn quanh mới nhớ ra là đang ở khách sạn của nó, chị vội vùng dậy ngó sang bên cạnh. Nó đang ngủ say như chết, quấn mình trong tấm chăn mỏng ngáy khò khò. Chị nghĩ thầm: thế là mình đã qua đêm với nó. Chị tụt xuống khỏi giường đi vào phòng tắm, ngỡ ngàng trước cái phòng tắm rộng ốp đá sáng bóng. Đứng trước tấm gương lớn, hoàn toàn trần truồng, chị ngắm nhìn cơ thể mình. Hai quầng vú sẫm đi nhiều so với cái thời còn son sắc nhưng khuôn ngực vẫn còn rất săn chắc khiến bầu vú không bị chảy xệ. Có lẽ đây là chỗ hài lòng nhất của chị trên cơ thể mình. Chị lùi lại xoay ngang người vuốt vuốt trên cái bụng đã hơi đẫy ra một chút, giá nó không có cái ngấn xệ xuống ở bụng dưới thì thật hoàn hảo, bởi chị nhận thấy eo và hông của mình rất đẹp, đôi mông nở nang tròn căng cong vểnh lên... Nhớ lại đêm qua, sờ tay xuống dưới đám lông mu, chị vẫn còn cảm giác như dương vật nó đang nằm trong đó. Chị mỉm cười với mình trong gương, khẽ lắc đầu, có lẽ lần này mình vướng sâu vào nó mất. Chị bước vào sau cái vách kính ngăn cách không gian tắm biệt lập với bên ngoài và mở vòi nước. Một chùm nước lạnh xối xuống khiến chị giật bắn mình, nhưng ngay sau đó nó ấm dần lên khiến chị thấy thật sảng khoái.
Tiếng nước xối xả, róc rách trong phòng tắm làm nó tỉnh giấc. Nhìn sang không thấy chị đâu nó biết là chị đang tắm. Nó mở mắt nhìn chăm chú cái cánh cửa phòng tắm đang khép hờ, mường tượng ra cơ thể chị đang phô bày dưới làn nước nóng và nhớ lại những gì diễn ra đêm qua. Thật là sung sướng hạnh phúc, lâu lắm rồi nó mới có một bữa tiệc tình ái tuyệt vời đến như thế, đến bây giờ vẫn còn như thấy con chim đang được bọc trong cái lồn êm ái khít chặt của chị. Con chim nó đang cương lên như một phản xạ tự nhiên mỗi khi nó thức giấc. Nó nắm con chim cứng đơ nóng hổi trong tay thầm nghĩ đợi chị ra sẽ phải làm thêm cái nữa.
Cánh cửa phòng tắm hé mở. Chị đi ra, trần truồng với cái khăn tắm to xụ quấn trên đầu. Nó vội nhắm mắt lại vờ như đang ngủ nhưng vẫn ti hí hé nhìn. Tưởng nó vẫn đang ngủ, chị cứ thản nhiên đi lại trong phòng, hai bầu vú rung rinh trên ngực và đám lông được lau khô xù lên giữa hai đùi chị. Lần đầu tiên được thấy chị khỏa thân đi lại thoải mái trong phòng như thế, trong lòng nó rộn lên những cảm xúc mãnh liệt, con cu cương lên căng tức. Chị ấy thật đẹp, đã mấy lần được ân ái cùng chị nhưng giây phút này nó mới thấy vẻ đẹp của chị toát lên thật thanh thoát. Ước gì sau này mình có được người vợ như thế thì thật sung sướng cả một đời... Chị ngồi xuống chiếc ghế con trước bàn trang điểm, quay lưng lại phía nó. Cái gáy cao trắng ngần trên tấm lưng mịn màng láng mướt, cái eo thật đẹp càng như thắt nhỏ lại so với đôi mông đang bành to ra trên ghế. Nó nhìn chị chậm rãi chải tóc, lòng bồi hồi xao xuyến, ham muốn trỗi lên mạnh mẽ khiến nó chực nhào tới mà kéo chị lên giường... Chị chợt quay lại, thấy nó đang nhìn mình đắm đuối, chị nở một nụ cười rạng rỡ:
- Dậy rồi hả ông tướng... Biết mấy giờ rồi không?
- Chào chị... Đêm qua thật tuyệt, em ngủ say quá không biết trời đất gì nữa. – Nó cũng cười.
- Thôi dậy đi... định nhịn đói hay sao thế. – Chị buông chiếc lược xuống.
Chị đứng lên đi vòng quanh giường tìm quần áo. Nó ngoái cổ lại nhìn, chị đang nhặt chiếc quần lót, hai mông chình ình ở ngay trước mặt nó, dưới mông chị hai cái múi nhô ra. Thoáng nhìn thấy nó đã hứng lên ghê gớm, bèn vùng lên ôm ngang eo chị kéo chị ngã ngửa ra giường .
- Ối thôi thôi... dậy đi chị còn về... muộn rồi. – Chị la lên vùng vẫy giãy ra.
- Chị được nghỉ đến chiều cơ mà. Cho em sờ tí thôi... nhìn chị thế này em nứng không chịu được. – Nó cười rúc đầu vào cổ chị, một tay ôm ngang ngực, một tay mò xuống háng chị.
- Thôi thôi thôi... - Chị cuống quít gạt tay nó ra khỏi háng.
Nó xoay người chị lại, con cu của nó dựng đứng lên chọc vào vùng bụng chị. Chị ngó xuống nhìn và thốt lên ngỡ ngàng:
- Lại đã thế này rồi... Khiếp quá đi mất.
- Đấy... chị thấy không, thế này thì nhịn làm sao được. – Nó tự hào với cái vật đang ngỏng lên lắc lắc trước mặt chị.
Nắm lấy con cặc to tướng và cứng như sắt ấy, chị ngước lên nhìn nó, ánh mắt có vẻ xao động nhưng chị vẫn cố gắng kiềm chế nỗi lòng:
- Thôi... Đi ăn cái gì đã, chị đói rồi.
- Ăn xong rồi... có tiếp tục không... hả chị? – Nó rụt dè hỏi.
- Ừ, để tính sau... dậy đi tắm đi. – Chị buông nó ra đứng lên.
Nó cười, ôm con cặc cửng tớn nhảy khỏi giường đi vào phòng tắm.
Một lát trở ra, thấy chị đã chỉnh tề trong bộ đầm mặc từ tối hôm qua. Nó vội chạy lại tủ quần áo chọn nhanh một bộ mặc vào và đứng nghiêm nhìn chị tỏ vẻ sẵn sang lên đường. Hai chi em rời phòng đi xuống sảnh. Một cậu lễ tân trẻ tuổi đứng sau quầy nhìn hai người và nói:
- Này anh, đêm hôm qua chị này...
- Suỵt... - Nó đưa ngón tay lên miệng ra hiệu cậu kia ngừng lời.
Nó rút ví kẹp một tờ tiền to đưa cùng tầm thẻ từ cho cậu lễ tân. Liếc nhìn xuống, cậu ta mỉm cười gật đầu và không cự nự gì nữa. Nó quay đi khoát tay ra hiệu cho chị đi ra cửa.
Hai chị em đi ăn sáng, tuy hơi muộn, vừa ăn vừa chuyện trò vui vẻ. Nó rất vui, chưa bao giờ thấy vui như thế. Bề ngoài nhìn nó với chị trông giống như hai người quen lâu ngày gặp nhau, nhưng bên trong họ là một cặp nhân tình đang say đắm trong men tình ái. Bữa ăn ngon, cả hai đều ngốn ngấu để bù lại năng lượng đã mất trong đêm hôm qua. Xong xuôi, ngồi nhâm nhi tách trà nóng, nó châm một điếu thuốc thư thái nhả khói.
- Em đưa chị đi mua sắm một tí nhé... Đi vội nên chị cũng không mang đủ đồ. Đừng lo, chị tự trả tiền. – Chị nói cắt ngang sự đê mê trong khói thuốc của nó.
- Vâng, không vấn đề gì... rất hân hạnh được phục vụ. – Nó vung tay làm một cử chỉ rất ga-lăng và cười với chị.
Chị cười, hai mắt tít lại kéo dài như hai sợi lá dăm. Chị lườm yêu nó một cái rồi đứng lên gọi thanh toán. Nó trả tiền rồi sánh vai cùng chị bước ra ngoài.
Nó cùng chị đi tới một shop thời trang. Hai người cùng vào, nó lúng túng ngượng ngịu đứng chờ ở ngoài quầy thanh toán trong khi chị đi vào trong lựa đồ. Lúc trở ra thấy trên tay chị có vài chiếc áo mỏng còn lại là một mớ đồ lót đủ màu sắc, nó liếc nhìn quính quáng cả chân tay, thầm nghĩ đêm nay tha hồ mà thưởng thức chị với những thứ đồ lót khêu gợi đó, tim nó đập rộn lên trong lồng ngực. Chị thanh toán, gói đồ rồi vẫy nó đi ra. Nó líu ríu chạy theo chị trước con mắt tò mò của mấy đứa con gái bán hàng.
Hai chị em trở về khách sạn. Cậu lễ tân bây giờ tươi cười gật đầu chào nhìn hai người sánh vai bước vào. Nó đi trước, xăng xái dẫn đường rồi mở cửa rồi, vừa vội vã cởi giày vừa giữ cửa chờ chị đi vào. Khi chị vừa lọt vào trong, nó vội sập ngay cánh cửa lại sau lưng chị, ấn chị tựa lưng vào cánh cửa hôn ngấu nghiến. Hai tay nó cuống quít mò xuống dưới váy của chị, phần dưới cơ thể nó dướn lên ép chặt vào chị.
- Từ từ đã nào... để chị đi vào đã... - Chị nghiêng đầu thoát khỏi nụ hôn của nó.
- Em thèm quá, mình vào giường đi. – Nó cảm thấy phát điên khi nghĩ tới những đồ lót của chị vừa mua. Tất nhiên là bây giờ thì không được thưởng thức chúng rồi, nhưng nghĩ tới chúng làm nó thấy hứng thú khôn tả.
- Cứ như hổ đói ấy. – Chị lườm nó một cái, đẩy nó ra và cúi xuống cởi giày.
- Vâng, vâng... em sẽ rất nhẹ nhàng. – Nó nói và bắt đầu cởi áo.
Chị đi trước tiến về phía chiếc giường lớn, nó lật đật theo sau vừa đi vừa cởi quần áo. Tới bên gường thì chỉ còn cái quần xịp, các thứ khác rải suốt từ cửa chính vào tới đây. Chị quay lại nhìn không nhịn nổi cười phá lên:
- Há... há... há... Làm gì mà... cứ như... chú rể mới thế hả.
- Hì hì... chị... em... thèm chị quá... - Nó ấp úng, đỏ mặt lên vì xấu hổ.
- Thôi được rồi... Mới đêm qua thôi mà giờ đã... – Chị vẫn chưa nín được cười.
Nó leo lên giường, cởi nốt cái quần xịp ra nắm con cặc đang hừng hực thèm khát nhìn chị chờ đợi. Chị đứng ở cuối giường nhìn nó, vừa cười tủm tỉm vòng tay ra sau kéo khóa chiếc váy, gỡ nó tuột xuống khỏi đôi bờ vai chị. Chị uốn éo đẩy cái váy xuống qua hông bằng một động tác hết sức gợi cảm, cơ thể chị phơi ra với bộ đồ lót màu tím nhạt. Chị vẫn nhìn nó, thong thả cởi áo lót thả xuống sàn rồi cúi người tụt chiếc quần lót xuống khỏi mông. Chị gỡ chiếc quần ra khỏi hai ống chân và nhặt đống đồ vừa trút ra để lên chiếc ghế trang điểm ở phía sau. Chị đứng thẳng lên mỉm cười nhìn nó như khiêu khích. Thân hình chị đẹp quá đỗi, hai vú tròn trịa với đôi núm vểnh lên thách thức, cái mu hình tam giác nhô cao với đám lông đen nhánh. Nó thấy ngộp thở. Nhớ tới những đồ lót chị vừa mua nó run run nói:
- Sao chị không thử luôn mấy thứ đồ vừa mua nhỉ.
- Hứ... - Chị nhướn mày ngạc nhiên. – Chị thử rồi, rất vừa.
- Em biết rồi, nhưng em muốn nhìn thấy chị mặc ngay bây giờ. – Nó nuốt nước bọt.
- À... hiểu rồi. – Chị gật gù. – Lại bắt chị trình diễn cho xem nữa hả...
- Vâng vâng... chị thử đi, em muốn nhìn chị mặc đồ lót mới. – Nó lắp bắp, chỉ sợ chị không đồng ý.
- Thì chạy ra lấy vào đây... đang ở ngoài cửa ấy. – Chị đứng chống nạnh hất hàm ra phía cửa chính.
- Vâng, chờ em một tí.
Nó tót xuống giường lao ra ngoài xách cái túi giấy đựng đồ mới mua vẫn để ngay lối đi ngoài cửa chính, chạy vội vào đặt xuống cạnh chị.
- Đây chị... - Nó nói xong ôm cu nhảy tót lên giường háo hức chờ đợi.
Chị đổ đống đồ trong cái túi giấy ra sàn nhà, bỏ qua mấy cái áo vì chị biết nó chỉ chăm chăm muốn nhìn chị mặc những thứ đồ lót kia mà thôi. Chị mặt chiếc quần lót màu đỏ tròng vào hai chân kéo lên, chiếc quần lót vừa vặn ôm khít lấy háng chị. Chị chỉnh lại viền quần lót từ háng ra sau mông, quay một vòng cho nó thấy vừa cười hỏi:
- Đẹp không, hấp dẫn chứ?
- Rất khêu gợi. Nhìn hấp dẫn hơn cởi truồng... - Nó cười.
Chị cũng cười tít mắt, nhặt nốt chiếc áo lót lên quàng từ sau lưng và cài móc khóa ở đằng trước, xong chị xoay lại đẩy cái phần có khóa ra sau lưng, phần chụp vú lại ra đằng trước. Chị xỏ hai tay vào quang treo, chỉnh lại phần chụp vú cho ôm khít và đứng chống nạnh nhìn nó cười. Bây giờ nó mới biết cách phụ nữ mặc áo lót, rất hay, xưa nay nó toàn phải cài móc hộ cho họ ở sau lưng. Chị đỡ hai tay lên hai bầu vú căng tròn trong áo lót lắc lắc, chúng rung rinh núng nính trước ngực chị.
- Thấy thế nào, thỏa mãn chưa... Có cần thử bộ khác nữa không? – Chị hỏi.
- Thôi, được rồi. Lên đây với em nào. – Nó nói và dang hai tay mời gọi.
Chị bước lại, quì gối trèo lên giường đẩy nó nằm ngửa ra. Chị dạng chân quì hai đầu gối ở hai bên hông nó, nắm lấy con cặc đang dựng đứng giữa hai đùi nó bóp một cái thật mạnh. Nó nhăn mặt "ah" lên một tiếng. Chị cười, ép con cặc nằm dọc trên bụng nó và ngồi xuống chịn cái mu lồn căng mọng trong quần lót lên thân con cặc mà day đi day lại. Nó sướng quá cứ tròn mắt nhìn chị. Hai múi lồn chị đã chẽ ra ở trong quần lót đang miết dọc con cặc nó.
Nó đưa tay lên bóp hai vú chị trong áo lót, bóp ngấu nghiến khiến chị phải nhăn mặt kêu lên:
- Ui cha... đau... Nhẹ thôi ông tướng... nẫu hết hàng của người ta rồi.
- Vú chị chắc nịch ấy... bóp sướng tay ghê. – Nó cười, bóp nhẹ lại.
- Vú là để bú, chứ không phải để bóp đâu. – Chị cúi xuống nhìn nó cười.
Nó hiểu ý, mỉm cười vít cổ chị kéo xuống. Chị hạ thấp người dí hai vú sát mặt nó. Nó đẩy cái áo lót lên làm trật ra hai bầu vú rồi ghé miệng ngoạm lấy một đầu vú mút chùn chụt, thỉnh thoảng le lưỡi xoắn một vòng quanh quầng vú. Chị xuýt xoa, day háng trên người nó mạnh hơn, múi lồn nhay qua nhay lại trên con cặc cứng như khúc củi của nó, đáy quần lót ươn ướt. Chị rên rỉ:
- Chim cứng thế... đau hết cả bướm rồi.
Nó phì cười, nhả đầu vú chị ra:
- Ai bảo chị cứ nhay nhay lên nó như thế. Nó là muốn chui vào trong cơ.
Chị chống hai tay lên ngực nó nhấc người quì thẳng lên, chẳng buồn cởi quần lót, thò tay vạch đáy quần sang một bên, tay kia cầm con cặc nó dựng đứng lên ấn vào cửa mình rồi ngồi xuống. Đầu buồi nó tách đôi hai múi lồn từ từ chui vào. Chị nhăn mặt xuýt xoa:
- Uih... shii... To thế, cứng như củi ấy.
Buồi nó đã nằm trọn trong lỗ lồn nóng ấm của chị, chặt khít. Nó thở hắt ra, cảm giác sung sướng lan tỏa xâm chiếm khắp người.
- Thế này lấy vợ thì chết. – Chị nhìn nó cười, mắt nheo lại một cách dâm đãng.
- Sướng chứ... sao mà chết. – Nó vừa nói vừa hẩy mông lên.
- Vợ mà không dâm thì chết. – Chị nói, cặp mông bắt đầu nhúc nhắc lên xuống.
- Như chị thì có được không? – Nó cười, vòng tay đỡ lấy hai mông chị.
- Ha... được như chị thì... em chết. – Chị cười, giấu mặt vào cổ nó.
Nó thích quá, ghì hai mông chị xuống và nẩy háng lên tới tấp. Chị nằm sấp trên người nó, cứ úp mặt bên cổ nó kêu "ái... ái..." trong khi con cặc nó đâm lên phùm phụp. Nó lật người lên đè chị ngửa ra tiếp tục dập xuống. Chị ngửa cổ lên hai chân dang rộng, đờ người ra trước sự hăng hái cuồng nhiệt của nó. Cái đáy quần lót cứ cọ cọ vào chim làm nó thấy vướng víu, nó bèn rút ra lột phăng chiếc quần rồi lại tra cây gậy có cái đầu đỏ lựng vào lỗ lồn chị dập mạnh.
- Ôi nhè nhẹ thôi,... mạnh quá chị thấy đau. – Chị kêu lên.
Nhìn gương mặt đang căng ra chịu đựng của chị, nó nhoẻn cười và ghé môi hôn chị, đồng thời cơ bụng uốn thật dẻo nhịp nhàng đưa đẩy con cặc ra vào. Chị thích như thế, vòng tay ôm lấy lưng nó say sưa hôn hít. Cơn sướng đang dâng lên dần. Nó vừa hôn vừa nhún xuống, chiếc đệm bồng bềnh làm cả hai như đang trên mặt sóng. Nó cảm thấy nước nôi đang dính lép nhép giữa hai người. Chị bắt đầu vặn vẹo cơ thể, chị hôn nó hơi thở nóng hổi gấp gáp phả ra ngay dưới mũi nó. Nó hít hít cái mùi ngầy ngậy béo từ hơi thở của chị, cảm giác chị thật gần gũi, nó thấy yêu chị quá chừng, càng ra sức uốn mình nhịp dấn tăng nhanh.
- Uih... uih... Bách ơi...
Chị ngửa cổ thoát khỏi nụ hôn của nó, hổn hển rên lên. Nó nhìn chị oằn mình trong cơn sướng mà thấy mình thật hạnh phúc vì đã đem lại điều đó cho chị. Nó thầm nghĩ không biết khi làm tình với chồng thì chị có như thế này không. Chỉ cần một nửa như thế này thôi nó tin chắc ông chồng nào cũng sướng tê cu đi rồi. Nó vòng tay xuống dưới lưng chị siết chặt, cong mông lên dúi vào. Buồi nó đang tràn căng sinh khí, cảm giác tê buồn đang rần rấn nơi đầu khất. Nó nhịp nhanh hơn, da diết hơn.
- Ôi...ôi... áh... áh... sướng... uh...
Chị căng cứng người, cơn sướng bùng lên lan tỏa khắp cơ thể. Chị run lẩy bẩy, ngỡ ngàng sung sướng. Nó cũng đang cố gắng để xuất tinh, háng nó va đập tới tấp vào háng chị. Chị ghì chặt lấy nó, hai chân co lên cao quặp chặt lên hông nó, chị ưỡn lên rên rỉ sung sướng chờ đợi dòng tinh dịch nóng bỏng của nó sắp phun vào. Và rồi chị cũng được toại nguyện, từng đợt từng đợt xối xả tuôn vào, đến mức chị phải kêu lên:
- Chao ơi... nhiều thế, nóng rẫy cả trong ấy rồi Bách ơi ...
Thằng Bách thở hồng hộc, tiếp tục nhịp mấy cái nữa rồi hết sức nằm bẹp trên mình chị nặng trĩu. Chị cười, vuốt vuốt lưng cho nó:
- Làm con trai cũng sướng nhỉ... - Chị nói bên tai nó.
- Sướng sao hả chị. – Nó vẫn nằm im hỏi lại.
- Thì được làm thế này này... không sướng à.
- Chị cũng sướng chứ đâu phải mình em.
- Nhưng chị cứ tò mò không biết cái sướng của tụi con trai nó như thế nào. Em tả cho chị được không? – Chị nâng khuôn mặt nó lên nhìn vào mắt nó.
- Sướng, rất sướng... em không biết tả thế nào cả.
Chị cười:
- Hồi nhỏ chị cứ thắc mắc mãi chuyện ấy, cứ tự hỏi chúng nó chọc vào như thế thì cảm thấy thế nào, chứ chị thì chỉ cảm thấy đau.
- Á à... chết nhé... hóa ra là biết địt nhau từ nhỏ cơ đấy. – Bách nhấc mình ra khỏi chị, tay chỉ chỉ vào mũi chị trêu chọc.
- Bậy nào... Hồi ấy cũng học cấp 3 rồi. – Chị cười bẽn lẽn xấu hổ.
- À, vậy cũng lớn rồi... thế hồi ấy chị thấy sao, không sướng à? – Nó hỏi.
- Không... đau chết cha... Chiều bạn trai nên cứ phải cắn răng chịu. Thế mới nói làm con trai sướng. – Chị ngồi dậy kéo cái góc ga phủ lên lau háng.
- Rồi thì bao giờ mới thấy sướng. – Bách tò mò.
- Lên đại học, rồi lấy chồng... quen dần rồi mới thấy sướng. – Chị hất cái góc ga lại chỗ cũ rồi nằm ngửa ra.
- Khổ nhỉ... - Nó cười. – Con trai thì cứ ra được là sướng... xóc lọ một lúc bắn ra được cũng thấy sướng.
- Khiếp, ăn với nói... thủ dâm chứ gì. – Chị ngượng, lườm nó một cái.
- Đứng rồi... thế con gái có thủ dâm không? – Nó tỏ vẻ quan tâm.
- Có, tùy người... chị thì không. – Chị nói.
- Sao lại không. – Nó hỏi.
- Thiếu gì đàn ông mà phải thủ dâm.
- À... hiểu rồi... càng nói càng chết nhé.
Chị cười khanh khách. Nó rúc vào cổ chị, cũng cười, tay vày vò nắn bóp hai bầu vú núng nính của chị. Hai chị em nằm trò chuyện luyên thuyên như thế một lúc đến tận trưa rồi cùng vào tắm. Nó đưa chị xuống dưới sảnh để chị gọi taxi. Trong khi chờ xe đến ở ngoài bậc thềm, nó nói với chị:
- Chiều tối em lại qua dẫn chị đi ăn nhé.
- Thôi để chị tự đi... vẫn nhà hàng hôm qua hả? – Chị nói.
- Vâng,... À mà chị lấy lại giấy tờ bên khách sạn của chị đi, mang sang đây em đăng ký.
- Đăng ký gì? – Chị ngạc nhiên.
- Chung phòng với em.
- Khiếp... thôi... Ngại chết đi được. – Chị đỏ mặt.
- Giờ mà còn ngại... chị đúng là... - Nó cười.
- Thôi để tính sau. Chị đi đây, xe đến rồi. – Chị vẫy chiếc xe và chui vào.
Nó vẫy tay chào, nhìn theo chiếc xe đi khuất xuống đường rồi quay vào lững thững đi lên phòng. Trong đầu thầm nghĩ đến những cuộc vui tối nay.
Sau những ngày no nê tình ái ở Đà Nẵng với chị Phương Trinh, chàng sinh viên Bách lại trở về với cuộc sống thường nhật. Hàng ngày đến trường, chiều tối về nhà, đều đặn như vậy nhưng trong lòng không hề thấy buồn chán bởi dư âm của những ngày bên chị Phương Trinh vẫn còn khiến nó cảm thấy lâng lâng bay bổng. Từ hôm về tới giờ nó chưa gặp lại chị, chỉ duy nhất một lần gọi điện thoại cho chị nhưng nó cảm nhận được sự lén lút lo sợ của chị khi nghe máy nên nó thôi không gọi thêm lần nào nữa. Nó nghĩ đàn bà ngoại tình nào cũng vậy thôi, nhân tình gọi đến chắc đều nơm nớp lo sợ chồng nghi ngờ. Không biết ông chồng nhà ấy ra sao mà để vợ lúc nào cũng hừng hực như thế. Cũng khổ thật, có vợ đẹp, lại dâm nữa mà không đáp ứng nổi thì trách sao được đàn ông khác nó nhòm ngó.
Buổi chiều hôm đó, đang lang thang trà đá thuốc lá ở vỉa hè gần nhà, chợt nó thấy cô Nhung. Cô đang ngồi trên xe chống chân len lỏi qua một đám xe cộ ùn lại ngay trước mặt nó. Nó gọi to:
- Cô Nhung.
Cô Nhung giật mình ngơ ngác ngó quanh và khi nhìn ra nó nét mặt cô có vẻ không tự nhiên:
- Ô Bách à... - Cô đáp miễn cưỡng.
- Cô đi đâu đấy. – Bách hơi thất vọng, biết thế mình chẳng gọi thì hơn.
- Cô đi lấy ít hàng. – Nhung dừng xe lại đỗ sát vào vỉa hè.
- Thế để cháu chở đi cho... đang rảnh rỗi. – Nó nói kiểu đãi bôi.
- Thôi, để cô tự đi, cũng gần mà. – Nhung nói nhưng vẫn chưa đi ngay.
- Để cháu đưa đi. – Nó cố nói thêm câu nữa.
Chẳng ngờ Nhung lại đồng ý, cô buông tay lái ngồi dịch lại sau. Nó cười, đành leo lên trước kéo ga cho xe chạy. Nhung ngồi sau chỉ đường, cố ý không chạm vào người nó. Đi qua vài con phố ngắn thì đến nơi lấy hàng, một cửa hiệu bán buôn vải vóc, Nhung bảo nó ngồi chờ và đi vào lấy hàng. Nó ngồi trên yên xe nghĩ ngợi về chuyện với cô Nhung, chắc hẳn cô ấy rất sợ sau lần chạm chán với mẹ ở nhà mình, cho dù mình đã trấn an đủ kiểu nhưng chắc không làm cô ấy yên tâm. Chuyện với cô Nhung có lẽ dừng ở đây, mình cũng tiên đoán trước như vậy mà. Thế nhưng hôm trước đến nhà cô ấy tỏ ra cương quyết lắm, sao tự dưng hôm nay lại đồng ý để mình chở đi... Có thể nào cô ấy động lòng không nhỉ, hay là chỉ đơn giản là có người trông xe cho cô ấy lấy hàng. Nó chợt cười một mình, có khi thế thật, cô ấy chỉ cần người đi cùng để trông xe thế này thôi mà.
Cô Nhung trở ra ôm theo một đống vải vóc, cô đặt vào giữa xe ngay dưới tay lái của nó rồi lại leo lên đằng sau xe. Nó nổ máy cho xe chạy vừa ngoái lại nói đùa với cô:
- Có khi để cháu làm xe ôm cho nhé, đi đâu cứ gọi cháu, đảm bảo đi đến nơi về đến chốn.
- Không, ai lại thế, Bách còn bận học hành nữa chứ. – Nhung tưởng nó nói thật.
- Thì nghỉ học, làm thêm kiếm tiền. – Nó cười.
- Thôi đi... - Nhung cũng cười, giờ biết là nó đùa.
Về tới nhà cô Nhung, thấy cửa khóa Bách hơi lấy làm lạ nhưng không nói gì. Nhung mở cửa, Bách ôm đống vải vào để lên mặt chiếc bàn may.
- Ừ được rồi, để đấy cho cô. – Nhung nói. – May quá gặp Bách chứ không cũng còn loay hoay chán chê với đống hàng này... Để cô lấy nước cho nhé, nóng nực nhỉ.
- Thôi cứ kệ cháu, cô mang xe vào luôn không cháu dắt cho. – Bách nói.
- Cứ để đấy được mà. – Nhung cầm cốc nước lạnh ra cho nó. – Uống nước đi cho đỡ khát rồi cô chở Bách về luôn.
Bách nhìn đồng hồ, mới 3h chiều, về bây giờ thì chán nhỉ. Nó uống một hơi hết nửa cốc nước, cũng định chào cô để về. Đặt cái cốc xuống bàn nó ngó quanh nhà và nhận ra sự thiếu vắng của con bé giúp việc.
- Con bé giúp việc đâu rồi cô. – Nó hỏi.
- À... Nó về quê ít hôm. – Nhung ngập ngừng trả lời.
Thế thì hay đây. Bách nghĩ thầm và không muốn về nữa, nó ngồi xuống cái ghế nhỏ lân la trò chuyện trong khi Nhung cất dọn đống vải lên kệ. Khi đã dọn xong, vẫn không thấy nó có ý địn ra về, Nhung đứng lên tựa bên cái bàn cắt may vẻ bối rối lộ rõ trong từng cử chỉ. Cô không dám nhìn thẳng vào nó, cứ loay hoay xếp cái kéo dẹp mảnh vải một cách vu vơ. Cô thấy thiếu tự tin khi chỉ có một mình với thằng Bách mà không có con bé giúp việc ở nhà như mọi khi. Và không khó khăn gì để Bách nhận ra điều đó, nó bắt đầu dẫn dắt câu chuyện theo hướng khác:
- Chuyện hôm nọ cô còn giận cháu không?
- Hôm nào cơ? – Nhung lúng túng nhìn nó, hai má ửng hồng không biết vì nắng hay vì gì nữa.
- Hôm cháu đến... rủ cô đi chơi ấy. – Nó ngập ngừng nói.
- Thôi đừng nhắc chuyện ấy nữa. – Nhung cúi nhìn xuống bàn.
- Nhưng mà cháu cứ nghĩ mãi chuyện hôm ấy, chỉ lo cô giận. – Bách nói.
- Không, cô không giận đâu, cô quên chuyện đó rồi. – Nhung vội nói.
- Cô còn nhớ câu cuối cùng cháu nói với cô không? – Bách hỏi.
- Câu gì...? – Nhung thấy gai người, cô vẫn nhớ như in câu nói ấy.
- "Cuộc sống ngắn ngủi lắm". – Bách nhắc lại. – Cô có thấy vậy không?
- Thôi đừng nói nữa, Bách. – Nhung quay đi, thấy mắt cay cay.
- Thật đấy cô ạ. Cô cứ như thế này ngoảnh đi ngoảnh lại... chẳng mấy chốc đâu. – Nó tế nhị không dám nhắc đến cái tuổi sắp 40 của cô.
- Số cô nó thế rồi... – Nhung ngậm ngùi.
- Ai nói như vậy, cuộc đời mình do mình quyết định chứ. – Bách đứng lên tiến đến bên cạnh Nhung.
- Thôi Bách... đừng. – Nhung đứng dịch ra một chút, mắt liếc ra cửa, ngoài phố nắng chang chang vắng người qua lại.
- Cháu thấy thương cô quá... - Bách đưa tay cầm lấy bàn tay đang run rẩy của Nhung.
Nhung rụt tay lại, lóng ngóng không biết làm sao.
- Thôi Bách về đi... cô, cô phải đi đón con đây. - Nhung nói lắp bắp.
- Mới 3h mà cô. – Nó mạnh dạn nắm lại tay Nhung.
- Ơ kìa, Bách... - Nhung rút tay ra, luống cuống đi vào trong nhà.
Bách nhìn theo mừng thầm, vội ra kéo hai cánh cửa xếp lại. Nhung giật mình quay lại sửng sốt kêu lên:
- Kìa Bách, làm gì thế, sao lại đóng cửa.
- Giờ này có khách khứa gì đâu. – Nó nói và đi vào chỗ Nhung, ánh mắt rực cháy khát khao.
- Không không... Đừng làm thế Bách ơi. – Nhung xua tay sợ hãi lùi dần vào trong.
- Cháu yêu cô, lúc nào cháu cũng nghĩ đến cô. – Nó tiếp tục tiến lại gần hơn.
- Đừng, đừng... cô kêu lên đấy...! – Nhung lùi dần, vướng phải cái tràng kỷ đằng sau và ngồi phịch xuống, mắt nhìn nó như van nài.
- Cháu có định làm hại cô đâu mà cô phải kêu. – Nó ngồi ghé xuống cạnh cô, ánh mắt đã dịu lại nhìn cô tha thiết.
- Cô sợ lắm... - Giọng Nhung run run.
- Cô sợ gì? Sợ cháu à? – Nó hỏi.
- Không... cô sợ phải sống trong sợ hãi, sợ nhỡ ra có người biết... - Cô nói.
- Ôi. Tưởng cô sợ cái gì chứ. – Nó thở phào.
- Vậy thôi... đừng làm gì nhé. – Cô nhìn nó, ánh mắt ngây thơ trông đến là tội khiến nó không nhịn được cười.
- Vâng, cháu chỉ muốn ôm cô thôi. – Nó cười, choàng tay qua vai cô.
Nhung ngồi yên lặng trong vòng tay nó, vẫn còn run rẩy, nó xoa nắn bờ vai tròn mềm mại của cô như muốn vỗ về an ủi, nhưng tay kia lại lần mò đi dần từ dưới eo lên trên ngực. Nhung không nhận ra, vẫn đang nép vào ngực nó thổn thức, chỉ khi bàn tay nó úp gọn lên một bên vú cô mà xoa bóp thì cô mới giật mình giữ tay nó lại kêu lên:
- Kìa Bách, không làm gì mà.
- Không... không làm gì, cháu chỉ thể hiện tình cảm chút thôi. – Nó cười chống chế.
- Tình cảm gì kiểu thế... Thôi buông cô ra, nhỡ có ai đến. – Cô cựa mình muốn thoát khỏi vòng tay nó.
- Đến thấy đóng cửa thì họ lại đi về thôi mà. Kệ họ đi cô, làm suốt cũng phải nghỉ ngơi chứ.
Nó lại ôm lấy cô, lần này thì thôi không sờ soạng chỉ ôm quanh vòng eo của cô, nó kéo cô ngả đầu vào vai nó. Nhung ngồi yên cho nó ôm, tuy có hơi thấp thỏm lo lắng nhưng trong lòng lại thấy ấm áp lạ thường, cảm giác như được che chở yêu thương. Cô không muốn nghĩ gì nữa, mệt mỏi quá vì phải tranh đấu nội tâm rồi. Cô thèm một vòng tay như thế này, thèm một khuôn ngực rắn rỏi như cô đang tựa vào đây, có tội lỗi lắm không khi một người phụ nữ đang độ xuân sắc thèm muốn những điều như vậy. Chờ đợi ở người chồng ư, mong mỏi cả tháng trời để anh cho cô một lần ân ái không trọn vẹn, cô còn chưa kịp cảm thấy run người lên thì anh đã xong rồi. Lần nào cũng vội, cứ như làm cho xong việc. Không có những lần lén lút với thằng Bách đây thì có lẽ không bao giờ cô biết lạc thú yêu đương nó thực sự như thế nào.
- Cô đang nghĩ gì đấy. – Bách hỏi và nâng cằm cô lên nhìn vào mắt cô.
- Không, cô không nghĩ gì cả. – Nhung bối rối khi gặp ánh mắt nó. Cô chợt hiểu điều nó muốn không đơn giản chỉ là ngồi ôm cô như thế này.
- Cháu hôn cô nhé... - Bách hỏi, dù biết chẳng ai hỏi thế trong lúc này.
- Đừng...
Nhung nói vậy nhưng cũng chẳng làm gì để ngăn nó, và thằng Bách ghé xuống gắn chặt lên đôi môi của cô một cái hôn thật ngọt ngào ướt át. Nhung đờ người ra chấp nhận nụ hôn của nó, lưỡi nó lùa vào miệng cô quấn lấy lưỡi của cô nóng bỏng. Chốc lát đã thấy bàn tay nó trượt xuống luồn qua cạp quần của cô, đi vào trong cái quần lót chật chội. Những ngón tay nó ngọ ngoạy tìm cách đi xuống khe hở giữa hai đùi đang khép chặt của cô, khi ngón tay nó lách được vào đó cô mới nhận ra chỗ đó của mình trơn ướt. Điều ấy như tố cáo sự thèm muốn không kiềm chế nổi đang rạo rực trong người cô, khiến cô cảm thấy xấu hổ. Cô bỏ dở nụ hôn, gắng gượng kéo tay nó ra khỏi cái cạp quần chật chội. Cô giữ tay khư khư trước bụng, ngoảnh mặt đi chỗ khác cô nói nhỏ:
- Thôi để cô ra ngoài, không làm thế được đâu.
- Kìa cô... Chỉ có cô cháu mình với nhau, có ai biết đâu. Cô cứ kìm nén lòng mình như thế làm gì, cuối cùng thì chỉ mình mình chịu thiệt thòi. – Nó đặt tay lên đùi cô cố gắng thuyết phục lần nữa.
- Làm thế cô thấy có lỗi với chồng... với mẹ cháu... Cô day dứt lắm. – Nhung thở dài.
- Mẹ cháu thì kệ... Còn chồng cô, chắc gì chú ấy cũng chung thủy như cô. – Nó nói liều.
- Không, đừng nghĩ thế... cô biết chú ấy không thế đâu. – Nhung nói mạnh, tuy hơi chột dạ, biết đâu chồng mình cũng đang có người khác. Đấy là điều từng thoáng qua đầu nhưng cô không dám nghĩ tới.
- Sống cho mình đi cô... Cháu mặc kệ họ, chỉ biết cháu yêu cô và không thể sống thiếu cô được... Nhất là lúc này. – Nó sốt ruột sáp vào ôm lấy cô Nhung.
- Không không... đừng làm thế. – Nhung kêu lên, vùng vẫy trong vòng tay của nó.
Nhưng điều đó cũng không ngăn được cơn dục đang trỗi lên trong lòng nó, nó đè ngửa cô ra tràng kỷ tay sục sạo mò xuống tìm cách mở khóa quần cô. Nhung cuống quýt giữ lấy cạp quần, không dám quẫy đạp mạnh sợ đổ vỡ ấm chén trên bàn gây tiếng động mạnh làm bên ngoài chú ý. Bằng sức mạnh lấn át, nó đè giữ được cô và mở bung khóa quần kéo tụt xuống. Nhung co chân lên giữ nhưng điều đó lại khiến nó dễ dàng lột chiếc quần ra khỏi mông cô. Nó buông cô ra ngồi dậy nắm lấy hai bên quần lót của cô kéo xuống, cùng với chiếc quần dài, ra khỏi đôi chân cô. Nhung ngồi dậy, phần thân dưới đang tô hô phơi bày ra trước mặt nó, cặp đùi trắng nõn thon thả với chùm lông đen nhánh giữa háng. Nó háo hức nhìn dán mắt vào đó, thấy rạo rực bồi hồi. Nhung luống cuống kéo vạt áo xuống cố che đi phần nào. Cô co hai chân lên ghế rúm người lại sợ hãi nhìn nó đang hấp tấp cởi quần. Nước mắt ngân ngấn, Nhung nghẹn ngào như sắp khóc:
- Đừng Bách ơi... Buông tha cho cô... cô chết mất.
- Cháu yêu cô, không có gì ngăn cản được cháu đến với cô.
Nó sà xuống cầm hai chân cô kéo dạng ra. Nhung sợ hãi cứng cả người không thốt nên lời. Nhìn con cặc nó bị đè nén trong quần từ bao lâu đến giờ mới được sổ lồng đang cửng tớn lên đỏ lựng, cô thấy choáng váng. Nó nhoài người nằm đè xuống giữa hai chân cô, ép cô nằm ngửa ra ghế, gạt một chân cô buông thõng xuống đất. Biết là không thể làm gì chống lại được nữa, Nhung đành để nó điềm nhiên mở từng khuy áo mình, nước mắt cô trào ra. Nó bung hai vạt áo cô ra, luồn tay xuống dưới lưng cô mở móc áo lót và đẩy chiếc áo lên cao, bàn tay sục vào hai bầu vú nóng hôi hổi của cô. Nước mắt nhòe nhoẹt trên gương mặt, Nhung khóc.
- Sao cháu ác thế Bách... Cô yếu đuối một thân một mình thế này... - Nhung sụt sịt.
- Cháu yêu cô... cháu đang đem hạnh phúc đến cho cô đấy chứ. – Nó nói.
- Cháu đang... cưỡng hiếp cô thì có... - Nhung khóc to.
Nó cũng cảm thấy thương thương, nhưng bảo nó dừng lại lúc này thì không được. Nó đưa tay chùi nước mắt cho cô, vừa nói nhỏ nhẹ:
- Cô đừng nói thế... Rồi sẽ ổn thôi... cô sẽ lại muốn có lần nữa.
- Không... - Nhung quay mặt đi, cảm thấy một vật cứng và nóng đang tì vào giữa hai mé trong đùi cô.
Nó đang thò tay xuống cầm con cặc dí vào khe lồn sục sạo tìm kiếm, đầu cặc hùng hổ tách đôi hai múi lồn ra ép vào cửa mình đang sợ sệt của cô. Nhung nhắm mắt lại, bặm môi chờ đợi cái đó sắp sửa chẻ đôi người cô ra. Đã từng biết cái đó mấy lần nhưng lần nào nó cũng khiến cô sợ hãi lúc ban đầu, tuy rằng sau đấy nó sẽ làm cô sướng đến tê tái cả người. Thằng Bách đang nhấp nhấp dúi vào nhè nhẹ, nó hiểu rằng vóc dáng cô thật nhỏ bé so với nó và cái ấy của cô cũng phải rất khó khăn mới thích nghi được với cái của nó. Cô ấy đang kêu "ôi... ôi..." khi nó cố gắng đưa con cặc chui lọt đầu khất vào trong lỗ lồn cô. Cái lỗ đang bị căng ra bó chặt khít lấy đầu buồi nó. Nó buông tay ra khi nửa con cặc đã ngập trong lồn cô, chống hai khuỷu tay ở hai bên người cô, nó nhún mình dấn xuống mở dần cái lòng hang nhỏ hẹp còn đang lạ lẫm với một vật lạ có kích cỡ to lớn đang nhúc nhích đi vào.
- Đau quá... - Nhung rên khẽ, mắt vẫn nhắm.
- Một chút thôi... sẽ đỡ ngay mà. – Nó an ủi.
Nó cúi xuống hôn hít đôi bầu vú trắng mịn màng của cô, le lưỡi liếm quanh đầu vú, những ngón tay mớn trớn xung quanh quầng vú. Nhung rùng mình như có điện chạy qua người, cô mở mắt ngó xuống ngực nhìn nó đang vùi mặt vào đấy. Bất giác cô co cao chân trên ghế lên, nó dấn xuống một cái khiến con cặc nó đi thụt vào sâu. Nhung "ôi..." lên một tiếng ngỡ ngàng khi nhận thấy đầu cặc nó ép vào cổ tử cung của mình, lần nào cô cũng kêu lên như thế khi nó đưa hết con cặc vào trong mình cô. Nhìn con cặc nó to ngật ngưỡng ở ngoài cô không thể tưởng tượng được tại sao nó lại có thể chui được hết vào trong mình cô như thế này. Nó nằm trong cô căng rát và sâu thốn, lúc nó kéo ra cô có cảm giác như nó đang lôi cả ruột cô ra ngoài, nhất là những lần ít nước nhờn như bây giờ.
- Ôi ôi... đau...
Nhung nhăn mặt. Thằng Bách rút con cặc ra khỏi cô, cảm giác khô rít ran rát, nó biết là cô ấy chưa sẵn sàng. Nó tụt xuống dưới chân cô, quỳ đầu gối xuống sàn nhà, hai tay vén hai mép lồn cô mở rộng ra, lỗ lồn đỏ chót. Nhung vội khép chân lại ngóc đầu nhìn xuống, cô hỏi:
- Kìa Bách... làm gì thế.
- Để cháu làm cho nó ướt đã.
Nó nói và khẽ khàng mở hai đùi Nhung ra cúi đầu xuống háng cô. Mới đi ngoài nắng nóng về nên mùi lồn quện lẫn mùi mồ hôi chua chua ngai ngái, Bách hơi ngần ngại nhưng nhục dục làm nó mạnh dạn ghé miệng vào. Lưỡi nó quét một đường từ dưới lên khiến Nhung rủn người, cô nằm ngửa cổ ra chờ đón những đợt tiếp theo đang lia lịa quét vào khe lồn cô. Đầu lưỡi nó thia lia như con rắn ngoáy tròn quanh mồng đóc làm cô râm ran cả người. Nó cũng cảm nhận được cái mấu nho nhỏ ấy đang sưng lên, hai môi nhỏ cũng dầy hơn xòe ra để lộ cái lỗ đang ứa nước. Nhung không còn cảm thấy bị "cưỡng hiếp" nữa, cô cắn môi để khỏi bật ra tiếng rên sung sướng khi lưỡi nó liếm soàm soạp trong khe lồn ướt sũng của cô. Mải mê chăm sóc con sò lông của cô, thằng Bách quên mất là con cu của nó đã sìu xuống từ bao giờ. Nó cứ băn khoăn mãi không biết có nên đòi hỏi cô ấy chiều nó theo cái cách nó đang làm cho cô hay không. Cuối cùng nó đợi cho cô oằn mình vật mông qua một cơn sướng rồi đứng dậy dịch lên trên ngang mặt cô. Con cặc mềm nhũn lõng thõng ngay trước mặt cô, nó rụt dè nói:
- Cô làm cho nó... cứng lên đi.
Nhung hiểu ý nó muốn cô làm gì, cô đã làm thế một lần cho nó rồi. Khuôn mặt Nhung ửng hồng, ánh mắt long lanh vì nhục cảm vừa trải qua. Cô cười ngượng ngịu đưa tay nắm lấy con cặc nó, nó khuỵu chân xuống hạ thấp vừa tầm để cô há miệng ngậm lấy con cặc. Không ngờ cô ấy lại đồng ý ngay như thế, nó sướng run nhìn xuống khuôn mặt cô, cái miệng xinh xắn đang ngậm đầu buồi nó mút mút, hai má cô hóp lại. Nhung nhắm mắt lại mà mút, không dám nhìn nó. Con cặc nó đang nở dần trong miệng cô, nó to ra và cứng lên rất nhanh đầy ứ trong miệng cô. Nó thò tay xuống háng cô, ngón tay móc vào lỗ lồn. Cô ú ớ trong miệng với con cặc đang ngậm sâu, nó móc mạnh hơn nữa, cô đẩy con cặc ra kêu lên:
- Đau.
Bách cười xoay người xuống nằm đè lên người cô, tay cầm con cặc đưa vào lồn cô dò dẫm. Nhung trân người chờ đợi.
- Ối.
Cô giật nảy mình, con cặc nó đâm thút vào trong cái lỗ đã mở rộng ướt đẫm dâm thủy của cô. Nó ép người xuống háng cô, một chân co trên ghế, một chân đứng dưới đất. Nó nhấc mình lên rồi bắt đầu những nhịp dấn đều đặn chậm rãi. Cô nhìn nó trân trân, con cặc nó đang ra vào nhẹ nhàng đang khiến cô thích thú chứ không còn sợ hãi như lúc trước. Cảm giác tê tê sướng sướng lan tỏa êm ái khắp cơ thể, cô vươn tay kéo cổ nó xuống để người nó áp lên ngực mình. Nó cũng sung sướng trước sự đáp ứng của cô, nó biết chỉ một lúc nữa thôi sẽ đưa cô lên đến đỉnh vu sơn, và lần sau đối với cô sẽ không còn khó khăn gì nữa. Nó vùi mặt sau cổ cô cong mông dập xuống, hơi thở của cô đã gấp gáp ở bên tai nó. Tiếng kêu khe khẽ xen lẫn hơi thở làm nó thấy cô thật đáng yêu. Nó phấn khích quá đỗi định thốt lên mấy câu tục tĩu nhưng sợ lại làm cô mất hứng nên thôi, cứ miệt mài giã xuống. Tiếng ót ét, lép nhép đang thoát ra từ cái nơi đang gây nên sự sung sướng của hai người. Nhung không còn giữ được sự e ấp lúc đầu nữa, cô co cả hai chân lên kẹp sát hai bên sườn nó, miệng xuýt xoa rên rỉ thành tiếng:
- Aiz... aiz... Bách...
Bách dập xuống, ấn thật sâu mà day. Nhung cong lưng lên kêu to:
- Áh... áh... ah... anh...
Bách ngỡ ngàng, không rõ có phải cô kêu "anh" hay không. Như thể cô ấy vô thức mà thốt lên vậy. Nó tiếp tục dúi vào mấy cái kèm theo những cái day miết khiến Nhung điếng người, cơn cực khoái nổ ào ạt khiến cô không thốt lên lời cứ cứng đơ người ngây ngất. Nó chống một tay nhấc thân trên lên khỏi ngực cô, phần dưới vẫn ép chặt vào háng cô sàng ngoáy, tay kia vò xé hai bầu vú căng đầy cương cứng của cô. Nhung oằn người trong cơn sướng man dại, cô bấu chặt hai tay vào bả vai nó ưỡn ngực lên cho nó tha hồ nhồi bóp.
- Aiz... aizzz...
Nhung đờ người trong khi cảm xúc cuồn cuộn trào dâng đưa cô lên chín tầng mây rồi từ từ đưa cô nhẹ nhàng hạ xuống. Cô thả tay ra buông lưng rơi bịch xuống ghế, bàng hoàng trải qua những cơn cực khoái chưa bao giờ từng có. Cũng là lúc nó tuôn xối xả từng đợt tinh khí nóng hổi vào trong cô. Cô thở dốc, hổn hển không ra hơi. Nhung nghiêng đầu mở mắt nhìn nó, cô cười, một nụ cười rạng rỡ sung sướng mà nó chưa thấy bao giờ. Nó để yên cho con cặc xả nốt những giọt tinh khí cuối cùng rồi nằm vật xuống đè lên mình cô mà thở. Sướng.
Nhung nằm dưới tấm thân nặng nề của nó, quá mãn nguyện bởi những gì vừa diễn ra. Không thể tin rằng lúc đầu mình lại sợ nó đến thế. Con cặc nó đang nhỏ dần mềm nhũn trong lồn cô, lỗ lồn cũng đang thít dần lại. Nhung vuốt ve dọc bên hông nó, cười nói:
- Thôi buông cô ra chứ, nằm thế này đến chiều à.
Nó buông cô ra ngồi phịch xuống sau cô. Nhung ngồi dậy vội bịt tay vào cửa mình, tinh dịch bên trong đang đùn ra nóng rẫy trên tay cô. Cúi xuống nhìn đám chất nhầy trắng đục trong lòng bàn tay, cô nhăn mặt kêu lên:
- Khiếp, sao mà nhiều thế.
Nó cũng nghiêng đầu ngó nhìn, vừa cười vừa nói:
- Hì... Để dành suốt bao lâu rồi mà cô.
Buổi chiều đầu tiên sau cả tháng xa nhau của nó và cô đã diễn ra như thế.
Nó trở về căn hộ của mình, trong lòng vui phơi phới. Cả buổi tối hôm đó và cho tới tận đêm khuya nó vẫn thấy lâng lâng. Làm tình với cô ấy thật là tuyệt, không mạnh mẽ cuồng nhiệt như chị Trinh, cơ thể cũng nhỏ bé hơn, nhưng cái cách cô ấy kêu khe khẽ mỗi khi nó dập xuống khiến nó rất thích. Nhất là khi cô ấy sướng, cả người cô căng cứng lên, gương mặt giãn ra rạng rỡ, và khi sướng xong rồi cô ấy cười thật đẹp. Nó thấy yêu lắm gương mặt cô lúc ấy. Bây giờ nằm một mình trên giường nó ao ước giá như có cô bên cạnh lúc này, nó sẽ âu yếm cô thật nồng nàn, sẽ cho cô những ái ân thật sung sướng. Con cu căng cứng lên với nỗi ham muốn thể xác mãnh liệt, nó ép mình xuống đệm day đi day lại, trong lòng cháy lên nỗi nhớ nhung da diết. Mới vừa buổi chiều đây thôi mà nó cảm thấy như đã lâu rồi. Tự nhủ rằng trưa mai sẽ lại đến với cô, tranh thủ mấy ngày con bé giúp việc vắng bóng. Ngày mai thôi sẽ lại được ôm ấp cơ thể mềm mại của cô, được tha hồ thỏa dục với đôi vú tròn căng của cô, đôi mông ấy, cặp đùi ấy, đám lông đen nhánh nơi háng... Ngày mai thôi, nó nóng lòng mong cho đến ngày mai.
Sáng ra, nó dậy sớm. Thấy thật là khoan khoái, cảm thấy sinh lực thật dồi dào. Nó xuống phố ăn một bữa sáng thật thịnh soạn rồi đến trường. Cả buổi học chỉ nhấp nhổm mong cho chóng hết giờ, và khi tan học nó vội phóng xe thật nhanh về nhà. Nó sẽ cất xe và làm một cuốc xe ôm sang nhà cô, nó không muốn phải lịch kịch dắt xe vào nhà khi ở qua trưa với cô.
Nó tới cửa hiệu may của cô Nhung cũng là lúc gần giữa trưa, thấy có một vài người khách nữ đang ở trong đó. Nó làm ra vẻ không quen biết với cô chủ, ngơ ngác đi vào giả vờ chọn vải và ngắm nghía một vài mẫu đang treo trên giá. Cô Nhung cũng biết ý cứ để mặc nó như một người khách bình thường. Một lúc sau khi khách đã đi hết cô mới lại gần nó cười cười, hất hàm hỏi nhỏ:
- Đến làm gì thế?
- Đến hiệu may thì để may quần áo chứ còn việc gì nữa. – Nó cười đáp lại.
- Thôi xin anh... Anh may cái gì ấy chứ. – Cô cười, mắt tít lại.
- Nhớ quá không chịu được, phải về ngay để "may" một cái. – Nó cũng nói đùa theo cô.
- Vớ vẩn... ăn uống gì chưa. – Cô hỏi trong khi sắp xếp lại đống vải.
- Chưa... đã nói là về ngay đây mà. – Nó ngó nghiêng bên ngoài phố, chực sán lại gần cô.
- Thôi thôi... đông người lắm. – Cô Nhung né người cảnh giác khi thấy nó lại gần.
- Thèm quá, cho cháu sờ một cái. – Nó đứng sát bên cạnh cô, đằng sau cái bàn may.
- Đừng... khách vào thì chết bây giờ. – Nhung ưỡn người tì bụng vào cạnh bàn khi nhận thấy bàn tay nó đang thò vào sau mông cô nắn bóp.
- Nấp sau bàn thế này ai thấy. – Nó nói, tay luồn sâu xuống dưới mông cô.
- Ôi kìa... làm gì thế. – Nhung kiễng chân lên nhấp nhổm khi tay nó lèn cứng dưới khe mông đang móc lên đáy quần cô.
- Cháu thèm cô quá, muốn không chịu nổi rồi... - Nó tiếp tục móc lên.
- Thôi... - Nhung xoay người đi. – Lên trên nhà đi, chờ cô gọi cái gì về ăn trưa đã.
- Nhanh nhanh lên cô nhé.
Nó mừng rỡ lủi nhanh lên tầng hai.
Nhung cười tủm tỉm, niềm vui dâng lên trong lòng. Cô dọn dẹp nhanh chóng mọi thứ rồi chạy ra đầu phố gọi hai suất bún chả, cũng chẳng cần cầu kỳ làm gì, cô cũng như nó chỉ cần ăn cho xong bữa thôi. Nhung đứng chờ họ làm xong rồi tự bưng về, cô cẩn thận kéo cửa xếp đóng chặt cửa trong rồi mang đồ ăn vào bếp. Bày biện ra bàn xong Nhung gọi to lên trên gác.
- Xuống ăn đi Bách ơi.
- Vâng, cháu xuống ngay đây. – Nó nói vọng ra từ trong phòng tắm ở đầu cầu thang.
- Tắm à? – Nhung hỏi lại.
- Vâng, nóng nực quá. – Tiếng cửa mở và nó đi xuống, mặc mỗi cái quần xịp.
Nhung đang lúi húi sắp bát đũa, ngẩng lên nhìn thấy nó đứng tồng ngồng trước mặt, quần xịp phồng lên một đùm. Cô bối rối ngượng đỏ cả mặt:
- Mặc cái quần vào... trông gớm chết đi được. – Cô dậm chân rối rít.
- Có ai đâu cô. – Nó cười cúi nhìn xuống mình. – Bình thường mà.
- Khiếp... Thôi ăn đi... Tại cô không quen nhìn như thế. – Nhung cười ngồi vào bàn.
Nó cũng kéo ghế ngồi xuống, khen mùi bún chả hấp dẫn, quả thật là nó đang rất đói. Vừa ngồi chờ cô Nhung gắp chả cho mình nó vừa tranh thủ ngắm nhìn cô. Khuôn mặt lấm tấm mồ hôi, hai má ửng hồng trông thật duyên. Ở cô không có vẻ đẹp kiêu sa như chị Trinh, không có vẻ quí phái như mẹ nó nhưng cô lại có nét hiền dịu nhu mì rất nữ tính, đặc biệt là cái miệng nhỏ nhắn rất xinh. Không nhìn nó nhưng Nhung biết là nó đang ngắm mình như thôi miên, Nhung cười, vừa gắp thức ăn vừa nói:
- Lạ lắm hay sao mà nhìn chòng chọc thế hả?
- Hì... càng nhìn càng thấy cô rất đẹp. – Nó cười nghiêng đầu nhìn cô.
- Thôi đi... chỉ được cái khéo nịnh. – Nhung mủm mỉm, hai má thêm bừng đỏ.
- Cả đêm qua cháu thao thức suốt, chỉ ước gì có cô bên cạnh lúc ấy. – Nó nói.
- Khiếp, ước thế thì ai chả ước. – Nhung cười, đẩy bát chả đã chan nước sang cho nó.
- Đêm qua cô có ước như thế không? – Nó mỉm cười hỏi lại.
- Không. – Nhung ngượng. – Thôi ăn đi, cứ ngồi mà tán mãi.
Hai cô cháu cùng ăn, thỉnh thoảng lại trêu đùa nhau mấy câu rồi cười rúc rích. Nhung thấy thật vui, giá như niềm vui nho nhỏ thế này không quá hiếm hoi đối với cô, giá như chồng cô không đi xa lâu như thế thì đâu đến nỗi cô phải thiếu thốn thế này. Nghĩ đến chồng một thoáng mà Nhung thấy áy náy, không biết ở phương trời xa xôi kia anh đang ngồi ăn một mình hay lại cũng có một niềm vui khác. Cô cố gạt hình ảnh của anh ra khỏi đầu, không muốn làm niềm vui đang nhen lên trong cô tan biến mất.
Ăn xong, Nhung đứng lên dọn bát đĩa bỏ ra chậu rửa. Nó vòng qua bàn lại sau lưng cô vừa định ôm eo thì cô vội cong người tránh đi:
- Thôi thôi... để cô đi tắm cái đã, người ngợm đầy mồ hôi đây này.
- Để cháu tắm cùng nhé. – Nó cười xoa xoa mông cô.
- Thôi, Bách tắm rồi còn gì. – Nhung ưỡn người tránh bàn tay của nó, cười và chạy lên gác.
Nó cũng vội chạy theo. Cô vào phòng mở tủ lấy quần áo rồi quay ra phòng tắm ở góc cầu thang. Nó đứng nhìn theo cô cầm quần áo vào phòng tắm mà thấy rạo rực trong người. Cô đã đóng cửa lại rồi mà nó vẫn bần thần nhìn hút theo. Tưởng tượng cảnh cô đang cởi đồ trong đó mà thấy xốn hết cả người. Nó quay lại chiếc giường, giường ngủ của vợ chồng cô, nó sắp lại đôi gối, vuốt lại tấm ga cho phẳng phiu. Nó cười thầm trong lòng vì sắp được làm thay công việc của chồng cô trên chính chiếc giường của họ. Tiếng nước đang xối xả trong phòng tắm, nó bứt rứt đi đi lại lại trong phòng sốt ruột chờ đợi, thỉnh thoảng lại day day con cu đang căng cứng lên trong quần xịp.
Cô Nhung bước ra khỏi phòng tắm trong bộ đồ ngủ bằng lanh mỏng nhẹ. Nó háo hức tiến đến gần cầm tay dìu cô lại giường, vừa nói:
- Cô mặc đồ làm gì, lại mất công cởi.
- Thế thôi đừng cởi. – Nhung cười ngặt nghẽo. Cô ngồi xuống giường nhìn nó nói tiếp. – Đáng lẽ phải trần truồng đi ra mới đúng nhỉ.
- Vâng, có hai người với nhau thôi mà. Vậy nó mới hứng chứ. – Nó nói và quỳ xuống trước mặt cô hai tay vòng ra sau ôm lấy bờ mông tròn trịa.
- Kiểu này là nhiều kinh nghiệm lắm đây, không biết bao nhiêu cô qua tay rồi. – Nhung cúi nhìn gương mặt đang ngây dại của nó.
- Cháu có ai đâu. Chưa hề đấy. – Nó nói và dụi mặt vào ngực cô.
- Điêu... nói thế ai tin được. – Nhung cười ngặt vì nhột, cô không mặc áo lót trong khi khuôn mặt nó cú dụi dụi vào hai đầu vú cô.
- Không mặc áo lót nhé... chết nhé. – Nó cười và cắn nhẹ vào vú cô qua lần vải.
- Áiz... đau. – Nhung cười. – Mặc rồi lại mất công cởi à.
Nó cười sung sướng vì câu nói đùa trả đũa của cô. Nó nhao lên đè cô nằm ngửa ra giường, tay trượt xuống vuốt dọc bên đùi cô, vải lanh mát lạnh dưới bàn tay. Nó vuột vào trong háng cô, đám lông mu lùm xùm ngay dưới lớp vải. Cô lại cũng không mặc cả quần lót nữa.
- Ái chà... lại không mặc quần lót nữa nhé. – Nó cười bóp nhẹ mu lồn cô.
Nhung ngửa cổ cười khanh khách. Cô co chân đẩy người lên giữa giường và xoay lại theo chiều dọc giường, nằm gối đầu lên chiếc gối to, cô cười nhìn nó đang ngây ngất vì những thú vị nho nhỏ vừa rồi. Nó cũng cười, nhào lên giường nằm xuống bên cạnh cô.
- Cháu yêu cô quá. Giá mà cô trẻ hơn chục tuổi là cháu xin mẹ cưới cô đấy. – Nó luồn tay vào trong áo sờ vú cô.
- Như thế này thì có cưới không? – Nhung cười hỏi, ánh mắt lúng liếng.
- Cưới... chỉ sợ vài năm nữa thì cô vợ già lại sợ chết khiếp anh chồng trẻ. – Nó bóp mạnh bầu vú trong lòng bàn tay.
- Há... há... Trẻ lại mười tuổi cũng còn sợ chứ nói chi già. – Nhung cười ngất.
Nó nhìn cô, thấy yêu quá. Nhìn kỹ gương mặt cô cũng vẫn trẻ trung lắm, còn người ngợm da thịt thì khỏi nói rồi. Chắc tại cô nhỏ người nên trẻ lâu. Nó lần mở khuy áo cô và hỏi:
- Chồng cô có mạnh cái khoản này không?
- Há... - Nhung hơi bất ngờ, cô ngừng cười. – Cũng bình thường thôi... Nhưng đừng nhắc tới chồng con gì ở đây nhé. – Nhung đe nó và quay sang ôm lấy khuôn mặt nó hôn tới tấp.
Hai người nằm nghiêng đối mặt nhau. Nó vừa hôn vừa cởi áo cô, khuôn ngực trần nồng nỗng cọ quệt vào ngực nó mềm mại, da dẻ mới tắm xong mát lạnh. Nó sung sướng ôm riết cô ép vào người mình, hôn cuồng nhiệt. Nhung cũng sung sướng ghếch chân lên quặp lấy hông nó. Cái đùm to tướng của nó đang ép vào háng cô, Nhung xao xuyến nghĩ tới cái vật to tướng kia, nó đang day trượt trên mu lồn cô. Bách thò tay xuống sau lưng quần cô luồn vào trong sờ nắn đôi mông mềm mịn màng, nó kéo mông cô vào thêm để con cặc ép cứng dọc trên mu lồn cô. Con cặc dài vươn ra hẳn khỏi cạp quần xịp đang dí cái đầu vào bụng cô, nơi lỗ sáo nước nhờn đã ứa ra trơn nhẫy trên bụng cô. Nhung nứng lên thấy rõ, cứ ghì siết lấy nó mà hôn, môi và lưỡi hai người quện vào nhau xoắn xuýt. Nó thọc sâu xuống sau mông cô, mấy ngón tay móc vào khe đít nong nóng, thấy cô ưỡn lên hơi thở nặng nhọc thoát ra dưới cánh mũi. Nó chạm tới hai múi lồn mềm mềm của cô, ngón tay móc vào khe, nước nhờn đặc quánh. Nhung rên lên rời bỏ đôi môi nó.
- Bướm cô ướt thế... - Nó nhìn cô đang đê mê ngây ngất.
- Ừm... thế này thì làm sao mà không ướt. – Nhung thở, mắt long lanh nhìn nó.
- Cháu mút nó nhé. – Bách thì thầm.
- Không cần đâu, ướt lắm rồi. – Nhung cười, ngón tay nó đang làm chỗ ấy phát ra những âm thanh ong óc.
Nhung xoay người ngửa ra, chủ động cởi quần. Bách nhìn cô trần truồng, da thịt trắng bóc mịn màng như con gái, lòng dâm nổi lên ngùn ngụt nhưng cố kìm nén lại, chưa vội vào cuộc ngay. Nó muốn cuộc vui thật dài, muốn làm cho cô sướng điên sướng ngất thì mới bõ cái cơ hội hiếm hoi được ở trên giường của vợ chồng cô thế này. Nó chuồi xuống ngang ngực cô, ghé miệng ngậm lấy một đầu vú, tay chụp lấy vú bên kia nắn bóp. Thật chậm và kỹ càng, nó làm cô sướng râm ran, cơ thể rực lên ham muốn. Nhung cứ trằn người quằn quại, cái miệng nó cứ như trẻ nhỏ nút chặt lấy đầu vú cô, cảm giác xốn xang nhộn nhạo khắp người. Cô kêu lên:
- Thôi thôi... Buồn lắm Bách ơi.
Nó cứ mặc kệ, tiếp tục tấn công vào hai bầu vú cô, đến khi cô phải vật người quay đi co rúm lại cười khúc khích.
- Sướng không cô... - Nó kéo cô lại, cười hỏi.
- Buồn lắm. – Cô cười. – Cứ bú chùn chụt như trẻ con ấy... ai mà chịu được.
- Tiếp nhé. – Nó lại định vục mặt vào.
- Thôi... - Nhung co rúm người lại khép hai tay che ngực.
- Vậy đến bướm nhé... - Nó thò tay xuống háng cô.
- Thôi thôi, ướt rồi... bẩn lắm. – Nhung kẹp đùi lại.
- Bẩn là thế nào, cháu thích lắm... thích cái mùi lồn của cô. – Nó nhớ lại hôm qua khi được ngửi cái mùi chưa tắm rửa của cô.
- Khiếp... - Nhung nhăn mặt. – Đàn ông các anh đúng là...
- Là sao? – Nó cười hỏi lại.
- Toàn thích... những cái vớ vẩn. – Nhung cười, lườm nguýt.
- Vớ vẩn là thế nào... - Tay nó sờ mó. – Lồn của cô sờ thích thật, mềm mềm mũm mũm... Địt cũng sướng, khít khìn khịt...
- Ôi trời... ăn nói thế à. – Nhung cười, ngượng chín người.
- Không đúng sao... Cô cũng nên quen dần với điều đó đi chứ, trên giường ngủ mà đâu cần ý tứ như ngoài đường. – Nó tủm tỉm cười.
- Cô không quen... nghe vậy cứ nóng hết cả mặt. – Cô cười thẹn thùng.
- Khì khì... – Nó cười. – Thôi dạng chân ra, cháu liếm... lồn cho.
- Hứ... - Nhung nguýt nó một cái, dạng chân mở rộng hai đùi ra.
Nó bò xuống dưới vạch lồn cô ra. Khe lồn đỏ chót, mồng đóc đã nhô lên bóng nhẫy nước, hai cánh môi hồng hồng xòe ra hé lộ cái cửa cung bí ẩn đang nhíp nhíp. Nó le lưỡi gại vào mồng đóc, Nhung giật mình định kẹp đùi lại... cô cười:
- Buồn lắm... thôi Bách.
- Để yên nào. – Nó nói và tiếp tục rà lưỡi quanh cái mấu nhỏ hồng hồng đó.
Nó liếm mút nhẹ nhàng, tay day day trên đám lông mu. Thật lâu sau nó nhận ra cái mấu ấy to lên cứng như hạt lạc, chóp đầu nó nhú ra một hạt nho nhỏ như hòn bi xe đạp, thật là lạ lẫm. Nó không ngừng đá lưỡi vào cái hạt nho nhỏ đó làm Nhung cứ ưỡn hông lên kêu "hứ... hứ...". Ôi sao mà sướng thế, Nhung không ngờ chỉ với cái lưỡi mà nó lại làm cô sướng đến như vậy. Trán cô ướt rịn mồ hôi, nhịp thở gấp gáp, cảm giác bủn rủn tê tê lan khắp tứ chi.
- Ah... ah... aizzz... Bách...
Cô kêu lên, hai chân căng cứng gồng xuống đệm, háng ưỡn lên cao. Cơn sướng bùng lên từ vùng háng lan tỏa ra khắp người khiến cô ngỡ ngàng như vừa trải qua một cơn địa chấn mạnh. Cơn sướng từ từ lắng dịu nhưng dư chấn của nó vẫn làm cho cô ngây ngất. Cô thả người nằm vật xuống đệm thở hổn hển.
- Hứ... hứ... sướng thế Bách... làm cái gì vậy.
Cô ngó xuống nhìn nó, vẫn còn chưa hết ngạc nhiên. Nó cũng rời mặt khỏi háng cô ngẩng lên nhìn, nó cười với cô:
- Thấy chưa... cháu đã bảo là rất sướng mà cô không tin.
- Hứ... tin rồi... thôi lên đây. – Nhung vẫn chưa hết thở.
Bách bò lên, áp mình lên người cô. Con cặc của nó nãy giờ bị bỏ quên đã ngoẻo đi rồi, nó dí vào háng cô day day mấy cái vừa nói:
- Thằng cu của cháu nó ngủ mất rồi... làm sao bây giờ.
- Vậy thì đưa nó lên đây. – Nhung cười nói.
Thằng Bách phấn khởi nhỏm dậy quỳ xuống ở hai bên nách cô, đưa con cặc đang loẻo ngoẻo lại sát mặt cô. Nhung đưa hai tay lên cầm lấy nó lắc lắc cười nói:
- Nhìn thế này thấy nó hiền nhỉ...
- Hì... hì... hiền thế này thì chẳng làm ăn được gì đâu. Cô làm sao cho nó ác ác lên một tí. – Bách nói và dứ dứ về đằng trước.
Nhung bẽn lẽn há miệng ngậm lấy đầu cặc mút vào, lưỡi cô le le trong miệng quấn lấy đầu khất của nó. Bách sướng gồng cứng cả mông lại, con cặc nó nhận được hơi ấm từ đôi môi và cái lưỡi mềm mại của cô đang to lên trông thấy. Nhung nắm lấy gốc con cặc mà vặn, miệng tiếp tục mút, nó to quá nên cô chỉ ngậm được một đoạn ở đầu mà đã đầy cả mồm rồi. Bách nhìn xuống khuôn mặt cô đang bú con cặc mình thấy hưng phấn quá, nó dướn người đưa đẩy con cặc trong mồm cô. Nhung ú ớ với con cặc đang thục vào trong miệng nhưng vẫn tiếp tục, Bách càng phấn khích cứ đẩy mạnh và sâu hơn, đầu cặc cứng ngắc tống vào tận trong cổ họng cô. Nhung lúng búng trong cổ họng, tròn mắt ngước lên nhìn nó như muốn hỏi nó đang làm gì thế. Nó nhìn cô cười cười và càng dướn người đẩy nhanh hơn, con cặc thục liên hồi vào mồm cô, nước bọt trào ra ngoài khóe miệng. Nhung không chịu nổi đẩy nó ra, nghiêng đầu qua một bên ho sặc sụa:
- Hụ... hụ... làm cái gì thế Bách... ghê quá đi mất. – Cô lau dãi quanh miệng.
- Hì hì... cháu địt vào mồm cô một tí thôi mà. – Nó cúi xuống lau giúp cô.
- Vớ vẩn... đấy đâu phải chỗ. – Nhung đẩy tay nó ra ngúng ngẩy quay đi.
- Thôi cháu địt vào đúng chỗ nhé. – Nó cười và dịch người lùi xuống.
Nó nhớ tới chị Trinh khi bị nó tọng con cặc vào mồm như thế, chị ấy đã cáu thực sự. Chứng tỏ cô Nhung này rất hiền, tuy bị nó tọng cho một lúc như thế nhưng cũng không cáu gắt gì. Nó nghĩ lại càng cảm thấy yêu cô hơn. Cầm con cặc rà rà vào khe lồn ướt nhoẹt của cô, nó nhìn vào mắt cô khẽ hỏi:
- Cháu cho vào nhé.
- Hứ... lại còn phải cho phép nữa cơ à. – Nhung cười, dang rộng hai chân ra.
- Hì... - Bách cũng cười, ấn con cặc từ từ ngập vào lỗ lồn cô.
Nhung hít một hơi dài chờ đợi cái vật to cứng ấy chầm chậm đi vào sâu trong cô. Khi nhận thấy nó đã lút vào hết, cô thở phào ra một cái ôm choàng lấy cổ nó:
- To thế... lần nào vào cũng thấy sợ sợ là...
Nó đè xuống mình cô, để nguyên con cặc nằm trong lồn cô một lúc, vừa xoa vú cô vừa nói:
- To thế mới sướng chứ cô, nhỏ quá nó lỏng như đuôi chuột ngoáy lọ mỡ... cảm thấy gì đâu.
- Hừm... to vừa thôi, to thế này... nát hết bướm người ta. – Nhung cười, bỗng đỏ mặt xấu hổ vì câu vừa nói.
- Hí hí... sướng thật... giờ mới được nghe cô nói thế đấy. – Bách cười khích lệ.
- Thôi không nói nữa... - Nhung cười, kéo đầu nó xuống sau gáy mình và ưỡn người lên.
Bấy giờ nó mới bắt đầu, rút ra chầm chậm, đẩy vào nhẹ nhàng. Cứ như vậy vài chục lượt thì đã thấy cô Nhung xuýt xoa bên tai nó. Nó ôm thật chặt nửa thân trên của cô, ép khuôn ngực rắn chắc xuống đôi vú mềm mại trên ngực cô, cái hông uốn rất dẻo đưa đẩy con cặc thụt vào lồn cô mỗi lúc một nhanh nhanh gấp gấp. Nó nhận thấy rõ là cô đang sướng, cơn sướng nhẹ nhàng thôi, lồn cô đang nở rộng ra trơn ướt, tiếng nhóp nhép phát ra mỗi lúc một rõ.
Nó đâm vào sâu và mạnh dần lên, Nhung giơ cao chân lên hẳn khỏi nệm, buồi nó thúc vào tới tấp sâu ghê gớm, đầu buồi cứ thúc vào cổ tử cung thôn thốn. Nhung ngửa cổ ra sau gối rên lên:
- Ôi... ... sâu quá Bách ơi... uiz...uiz...
Bách dập một hồi nữa rồi đẩy một cái thật sâu ghim chặt con cặc trong lồn cô mà day. Nhung ưỡn người lên, hai chân ngoắc vào sau đùi nó khóa chặt lại, người cô gồng cứng lên. Nhung sướng, cơn cực khoái nổ ra thật đột ngột khiến cô tê điếng cả người cứ gồng lên quắp lấy nó mà ghì thật chặt làm nó không thể nhúc nhích. Nó đành ấn người day siết xuống háng cô, càng day cô lại càng sướng, không kìm nổi tiếng rên đầy nhục cảm:
- Ah... ah... ahzzz... zzz.
Nó vẫn tiếp tục day siết, ngoáy con cặc to dài trong cái lỗ lồn đang co thắt từng cơn của cô. Đã từng địt nhiều cái lồn nhưng chưa cái lồn nào sướng một cách điên dại như cái lồn của cô Nhung này, cứ siết lấy con cặc nó chặt như thể đang có một bàn tay nắm lấy cặc nó mà bóp vậy. Nó không ngờ là cô lại đạt cực khoái nhanh và mãnh liệt đến như vậy. Đúng là càng ngày Nhung càng dễ dàng đạt được cực khoái khi làm tình với nó, điều mà rất khó khăn để đạt được khi ngủ với chồng. Cơn sướng ập đến như một cơn bão, nó đã đi qua, bỏ lại cô mệt phờ, rã rời từng khớp xương. Nhung buông lỏng cơ thể nằm thừ ra dưới mình nó, vẫn còn rên rỉ:
- Hứ... hứ... chết mất thôi... không chịu nổi...
Nó nhấc mình lên nhìn cô. Trán ướt rịn mồ hôi, hai cánh mũi cũng lấm tấm mồ hôi. Đôi bầu vú trắng mịn nổi rõ từng đám nốt đỏ đang phập phồng theo nhịp thở hổn hển. Nó cười, hạnh phúc vì đem lại sung sướng cho cô. Nó nói:
- Đến lượt cháu sướng đây... Cháu bắn vào lồn cô đây...
- Ôi... zzz... nhẹ thôi...
Nhung rên lên khi nó cong lưng dấn vào, nhanh dần mạnh dần, người cô rung lên bần bật. Nó chống hai tay bên vai cô giã xuống như máy khâu. Nhung nhắm tịt mắt lại, nhăn mặt cắn răng chịu đựng. Một lát sau thì cơn sướng của nó cũng bùng lên. Nó dập một phát thật mạnh, cắm sâu con cặc trong lồn cô mà phun xối xả. Nhung thấy trong lồn nóng ran, cô mở mắt nhìn nó trân trân trong khi con cặc nó vẫn tiếp tục giật giật phọt vào lồn cô từng bụm chất lỏng đặc sệt.
- Uizzz... khiếp thế... đầy ứ trong đấy rồi.
Nhung cười với nó, một nụ cười rạng rỡ mãn nguyện khiến nó say đắm. Nó cúi xuống hôn cô, nằm yên trên mình cô để cho cơn sướng nguội dần đi. Con cặc nhỏ dần, bé lại, lồn cô co thắt đẩy con cặc trôi tuột ra ngoài, tinh dịch theo đó trào ra ướt nhoét dưới mông cô.
Cả hai rời nhau ra... Sướng tê tái cả người... Chưa bao giờ Nhung có được những cơn cực khoái mạnh mẽ đến như thế. Cứ để mặc cơ thể trần truông như thế, cô nhắm mắt lại thiu thiu chìm dần vào giấc ngủ. Bên cạnh cô, thằng Bách cũng đang mơ màng.
Sau buổi chiều đã đời với cô Nhung hôm ấy, thằng Bách phải nghỉ ngơi hai hôm cho lại sức. Chiều nay, khi vừa định mò đến nhà cô thì nó nghe chuông điện thoại đổ dồn. Chạy lại bốc máy, nó nhận ra giọng bố ở đầu dây kia:
- Bách à. Đang làm gì vậy con. – Bố nó hỏi.
- Con đang ở nhà thôi... có gì vậy bố. – Nó đáp.
- Bố đang ở nhà bác Hai. Qua đây đi, chiều ăn cơm ở nhà bác.
- Vâng... thế khoảng 5-6 giờ con đến nhé.
- Đến luôn đi chứ. Bác Hai nói dạo này con lười đến thăm bác lắm đấy. Đi luôn nhé.
- Vâng... - Nó đáp và bỏ máy xuống.
Nó tiếc rẻ vì mất buổi chiều với cô Nhung. Đành phải nghe lời bố mà đến nhà bác Hai vậy. Bác Hai là anh thứ hai của bố nó. Là ông bác nó đã ở nhờ khi mới xuống nhập học. Cũng nhờ thế mà cả bà vợ và cô con gái đều đã bị nó xực từ hồi hè năm ngoái. Nó ngại không đến đấy nữa là vì vậy, sợ nhất là giáp mặt với cô chị họ. Cái cô chị họ lớn hơn nó mấy tuổi, thế mà vẫn ngây thơ rơi vào bẫy của nó, bị nó đoạt mất trinh. Nghĩ lại nó vẫn thấy ân hận và thương cho chị ấy.
Lò dò đến nhà ông bác lúc xế chiều, bóng nắng đã đổ dài trên hè phố. Bố nó và bác Hai đang ngồi trong phòng khách nói chuyện. Không thấy có mẹ đi cùng mà thay vào đó là một người đàn bà ăn mặc sang trọng nhưng có phần hơi diêm dúa. Nó vội khúm núm chào hỏi và kiếm một chỗ ngồi xuống. Ngó vào phía trong bếp thấy bà bác đang nấu nướng, nó không dám nhìn lâu ngoảnh mặt đi chỗ khác.. Nghĩ lại vẫn còn sợ, nó cũng đã có hai đêm giày vò bà bác trong khi bà ngủ mê mệt bởi những viên thuốc ngủ tán nhỏ pha vào nước. May mà cũng trót lọt cả hai lần, chứ nếu bà ấy tỉnh ngủ giữa chừng thì không biết phải chui xuống lỗ nào mà trốn. Nó vẫn đinh ninh như thế chứ không hề biết rằng lần thứ hai của nó bà ấy hoàn toàn tỉnh táo, có điều bà ấy giữ thể diện cho nó và cũng thích được một lần nếm trải sự khác biệt nên đã giả vờ ngủ say như chết, để yên cho nó hì hục suốt đêm.
Nó bắt đầu kín đáo quan sát người phụ nữ đi cùng bố, trong lòng băn khoăn tự hỏi không biết họ có quan hệ với nhau thế nào. Người phụ nữ cũng thỉnh thoảng liếc nhìn nó trong lúc trò chuyện với mọi người. Như chợt nhận ra tình cảnh đó, bố nó bấy giờ mới quay sang giới thiệu với nó:
- Đây là bà Minh Ngọc, một người rất có uy tín trong giới kinh doanh, một đối tác rất lớn của công ty nhà mình. Nhân tiện ra đây công cán bố mời đến nhà bác dùng bữa cho thân tình.
Quay sang người phụ nữ, bố nó nói tiếp:
- Còn thằng bé này là con trai nhà em, cháu nó đang học Đại học dưới này, cháu nó sống ở gần đây thôi. Hai vợ chồng em chỉ có mỗi mình cháu nó đấy. Giới thiệu với chị, sau này cháu nó học xong em lại nhờ chị dẫn dắt nó nhé.
Bà ta cười tươi, giọng xởi lởi:
- Không chê chỗ chị nhỏ thì cứ đưa vào trong ấy, chị rèn cho vài năm có khi cạnh tranh đánh bại bố đấy... Ồ mà nó học hành cái gì thế, trường nào vậy?
- Dạ, cháu học quản trị kinh doanh, trường X ạ. – Nó mau mắn đáp lời.
- Ồ, thế thì tốt rồi... đúng ngạch đấy, bố cháu cũng đường hướng xa gớm nhỉ. – Bà ấy tỏ vẻ mừng rỡ.
- Hướng gì đâu hả chị, cái ngành học chẳng ra thày ra thợ ấy mà... gán cái mác quản trị cho nó kêu vậy chứ biết cái gì đâu mà quản. – Bố nó phàn nàn.
- Ừ, trường lớp giờ nó vớ vẩn lắm, chả dạy được cái gì đâu. Cứ ra ngoài đường đi... lăn lộn vài năm thì bằng học trong trường cả bạc tóc. – Bà ta cười khoái trá khi nói về cái sự học.
Nó mỉm cười im lặng. Đúng là nó chưa thấy cái gì hay ho ở trường cả, không biết sau này ra ngoài thực tế thì thế nào. Trong khi bà ấy tiếp tục nói chuyện thì Bách có dịp ngắm kỹ bà ấy hơn. Bằng cảm quan cũng nhận ra rằng đấy là một người đàn bà đã có một thời son sắc, dấu ấn thời gian đã làm phôi phai đi rất nhiều, chỉ còn lại đọng lại một vài nét đẹp nơi khóe miệng và đôi mắt. Thân hình thì tuy đã đẫy đà nhưng vẫn còn hơi hướng của một thời eo ót ngày xưa. Không biết bà ấy bao nhiêu tuổi mà bố nó phải gọi bằng chị, chứ nhìn thì không đến nỗi quá già như vậy. Bố nó cũng đã ngoài 40 một chút rồi, chắc bà này cũng chỉ ở khoảng đó thôi.
Rồi chẳng rõ vô tình hay cố ý, đôi chân trần mặc váy trùm tới gối của bà ấy đang ngồi bắt chéo bỗng hạ xuống đổi chân. Trong khoảnh khắc ngắn ngủi chừng hai ba giây đó ánh mắt nó sáng lên khi nhìn thấy tận sâu trong váy giữa hai mé trong đùi bà ấy màu của chiếc quần lót lụa trắng lóa. Đôi chân lại khép lại bắt chéo nhau đung đưa trước mặt nó. Tim nó đập rộn lên, và hình như mặt hơi nóng. Nó không dám nhìn lên khuôn mặt người đàn bà nên không thấy được một nụ cười kín đáo và ánh mắt xẹt qua nó của bà ấy. Nó vẫn ngồi yên và từ đấy không dám nhìn người đàn bà nữa. Một lúc lâu thì kiếm cớ đứng dậy đi lên gác. Nó định lên căn phòng cũ nơi trước đây nó từng sống suốt mùa hè đầu tiên, khi đi ngang qua chỗ bà bác nó mới lúng búng chào bà ấy một câu, bà ấy cười thản nhiên bảo nó cứ lên phòng mà nghỉ.
Căn phòng vẫn còn nguyên giường tủ như hồi nó còn ở đó, nó ngả mình xuống giường trong lòng nôn nao nỗi nhớ cô Nhung, chỉ mong cho bữa ăn nhanh chóng dọn ra để còn kịp về với cô. Nằm một lúc lâu, thiu thiu buồn ngủ thì bỗng nghe tiếng gõ cửa nhè nhẹ. Nó choàng dậy ra mở cửa và sững người khi thấy cô chị họ. Nó lúng túng không thốt lên lời, mấy giây sau mới ấp úng:
- Chị... chị mới về ạ.
- Ừ, đến lâu chưa, sao không xuống nhà mà lại ở đây... Ngủ hả? – Chị đi vào phòng.
- Không, có ngủ đâu. Em mới lên đây thôi, dưới nhà có khách của bố, em ngại. – Nó rụt dè nói.
- Xuống thôi, sắp đến giờ ăn rồi... Mà bà nào thế nhỉ? – Chị hỏi.
- Em không biết, thấy bảo là bạn làm ăn của bố. – Nó trả lời.
- Thế à... Có khi lại là bồ của ông ấy đấy. – Chị cười liếc nhìn nó.
- Cái đó thì em chịu... - Nó cười lại với chị, thấy bớt lo lắng vì thái độ vui vẻ của chị.
- Dạo này em thế nào? – Chị chuyển chủ đề.
- Thế nào cái gì cơ ạ? – Nó thận trọng hỏi lại.
- Chẹp... thì chuyện ăn ở học hành linh tinh gì đấy thôi... Hỏi thăm một câu mà cũng phải cẩn thận thế à. – Chị nói vẻ bất mãn.
- À, cũng bình thường thế thôi ạ, có gì đổi khác đâu. – Nó cười cầu hòa.
- Có... bạn gái chưa? Dẫn đến đây xem nào. – Chị hỏi, không nhìn nó, tay vân vê cái mép rèm cửa sổ.
- Chưa ạ... Em nhà quê nên hơi nhút nhát. – Nó tỏ vẻ thật thà.
- Xì... nhà quê gì cậu... chị còn lạ gì. – Chị bĩu môi.
Nó ngần ngại, không hiểu chị nói thế là ám chỉ gì, cứ đứng yên không dám nói lại câu nào. Chị cũng có vẻ hối vì câu nói đó nên lảng sang chuyện khác:
- Lâu rồi có về trên nhà không, mẹ em thế nào?
- Lâu em cũng không về, mẹ em cũng hay xuống đây mà. Vẫn bình thường thôi. – Nó nói, lại nhớ tới người mẹ của mình, không nén nổi một tiếng thở dài.
- Sao thế? – Chị quay lại ngạc nhiên khi nghe nó thở dài.
- Không ạ. Thế chị thì sao? Em ngại quá... nhưng vẫn phải hỏi là chị có người yêu chưa... - Nó ngượng ngùng nhìn chị.
- Hì... sắp cưới rồi. – Chị nhìn nó phì cười.
- Thật ạ? – Nó tròn mắt.
- Thôi... đùa đấy... hôm khác nói chuyện tiếp. Giờ xuống nhà đi, chắc xong rồi đấy. – Chị cười ngoắc tay ra hiệu và đi ra cửa.
Bữa ăn diễn ra vui vẻ, mọi người trò chuyện rôm rả bên bàn ăn. Bà Minh Ngọc vẫn thỉnh thoảng nhìn nó và luôn miệng nói con trai gì mà ít lời như con gái vậy. Mấy người lại xúm vào trêu chọc như thể nó là thằng ngố vậy, chỉ có hai người phụ nữ kia thì mới biết đằng sau cái vẻ rụt dè ngô ngố ấy con người thật của nó là như thế nào. Nó cũng tỏ vẻ vui với họ và nhanh chóng kết thúc bữa ăn lấy cớ đến nhà bạn mượn sách vở để chuồn. Ra khỏi nhà ông bác là nó phóng ngay tới nhà cô Nhung, đã hơn 8h tối rồi, không biết còn làm ăn được gì nữa không đây, cầu trời cho con bé giúp việc vẫn chưa lên.
Tới nhà cô Nhung khi cô và thằng nhỏ cũng vừa ăn xong. Con bé giúp việc vẫn chưa lên, mừng thế chứ, cô ấy đang dọn dẹp sau bếp trong lúc thằng nhỏ ngồi khểnh xem TV giữa nhà. Nó dựng xe ngoài cửa đi vào trong, ngang qua chỗ thằng nhỏ xoa đầu nó một cái, nó cũng chẳng thèm để ý gì. Tới bên cô Nhung đang rửa bát nó nói nhỏ nhưng không dấu được sự phấn khởi:
- Nhớ cô quá, định tới từ chiều nhưng bố cháu xuống gọi qua nhà bác ăn cơm. Ăn xong vội vàng phóng về đây ngay.
- Hứ... Ăn xong rồi thì về nhà mà ngủ đi chứ đến đây làm gì. – Nhung ngó nhìn nó cười, hàm răng trắng lóa dưới ánh đèn.
- Ấy... ngủ là ngủ thế nào. – Nó cuống cả người lên, chỉ muốn xông ngay vào, chân tay mó máy định sờ vào người cô.
- Này này... thằng cu nó đang nhìn kia kìa. – Nhung né người sang một bên.
- Con bé giúp việc chưa lên à cô? Tối nay cháu ngủ ở đây nhé. – Bách xoắn xuýt.
- Há... há... Tôi xin ông... lại còn thế nữa cơ á. – Nhung cười to vì đòi hỏi ngây thơ của nó.
- Sao... không được à! – Bách tẽn tò nhìn cô Nhung đang cười ngặt ngẽo.
- Thế thằng cu vứt đi đâu... hì hì... rồi sáng ra ông tò tò dắt xe ra khỏi cửa... hì... hàng xóm người ta thấy thì đẹp nhỉ... hì hì... - Nhung vẫn chưa nhịn được cười.
- Thế à... cũng ngại nhỉ. – Nó cười ỏn ẻn.
- Chứ lại không à... thôi, chơi một lát rồi về, hôm khác. – Nhung cười liếc mắt đưa tình với nó.
- Bứt rứt lắm... hay tranh thủ chui vào kia một tí cô nhỉ. – Nó hất hàm về phía toilet.
- Thôi thôi... làm như đói khát lắm ấy... Lúc khác. – Nhung lắc đầu quầy quậy.
- Tí thôi... mấy hôm rồi... - Nó nài nỉ.
- Không... - Nhung nhăn mũi, liếc thấy cái mặt ngây thộn của nó cô cười nói: - Gọi thằng cu lên gác kiểm tra bài tập cho cô một cái đi, mấy hôm rồi không ngó ngàng đến nó.
Bách tưng hửng, chép miệng quay ra tóm thằng cu lôi lên gác, nó kêu oai oái vì đang xem dở bộ phim hoạt hình. Nhung tiếp tục ở lại dọn dẹp căn bếp bừa bộn.
Bảo ban thằng nhỏ làm bài tập một lúc mà thằng Bách cứ nhấp nha nhấp nhổm tìm cách bỏ nó đấy để xuống với mẹ nó. Cũng chẳng biết nó làm hết chưa, thấy nó bảo xong rồi và đòi chơi game, Bách cũng ừ và để nó bật máy tính lên. Định bụng để cu cậu mải mê một lúc là sẽ lủi xuống nhà. Nhưng chưa kịp xuống thì đã thấy cô Nhung đi lên, thấy thằng con say sưa chơi game trong khi ông anh quý hóa đứng đằng sau xem và cổ vũ, Nhung la toáng lên:
- Ối giời... học xong chưa mà đã chơi thế hả?
- Con xong rồi... hôm nay ít bài. – Thằng cu nói, mắt không rời màn hình.
Nhung lại gần ngó nhìn, cô chẳng biết và cũng chẳng thích thú gì cái trò chơi vô bổ đó, chỉ thấy loáng loáng người với thú chạy nhảy đánh nhau khắp màn hình.
- Chơi vừa thôi con, đi ngủ mai còn dậy, 9h rồi đấy. – Nhung nói với con, cô đứng cạnh thằng Bách sau lưng ghế của con.
- Kệ nó chơi một tí cũng được mà cô. – Bách quay sang nói, tay sờ sờ sau mông cô.
- Chơi vừa vừa thôi, mắt cận rồi đấy. – Nhung nói, tay quảy ra sau gạt tay nó ra.
- Mỗi hôm cho chơi một tiếng thôi. – Bách nói, tay quả quyết bấu chặt vào mông cô.
- Một tiếng hơi hiều. – Nhung ngọ ngoạy thân mình tránh né bàn tay đang lần mò đi lên lưng quần cô.
- Để nó thư giãn, học nhiều quá căng thẳng. – Tay Bách chui qua lưng quần cô tiến xuống dưới, cái quần lót mát rượi.
- Chơi cái khác thì hơn. – Nhung nhăn mặt ưỡn người về phía trước khi tay nó chui xuống dưới mông cô móc vào đáy quần lót.
- Chơi cái gì cũng được. – Ngón tay nó gạt đáy quần lót của cô lách vào hai múi thịt mềm mại.
- Úi... - Nhung kêu lên khi ngón tay nó tọt vào trong lỗ.
- Gì hả mẹ? – Thằng con hỏi, mắt vẫn dán vào màn hình, tưởng mẹ nó vừa kêu lên vì một pha gay cấn của game.
- Không có gì... chơi tiếp đi. – Nhung chữa cháy.
Và sau đấy hai người im lặng, kết thúc những câu đối đáp vô nghĩa. Nhung đứng yên gồng cứng hai chân chịu đựng ngón tay của thằng Bách đang móc máy từ bên dưới. Ngón tay nó đã đi lên rất sâu ngó ngoáy trong cái lỗ nóng khít của cô. Nhung bám chặt tay vào thành ghế, có lúc tưởng như khuỵu chân xuống vì ngón tay của nó. Nước nhờn đang dần dần ứa ra trơn nhẫy làm ngón tay nó cử động dễ dàng hơn, và nó đang khéo léo đưa thêm một ngón nữa vào trong đó. Nhung nhăn mặt quay sang nhìn nó tỏ ý không chịu nổi. Bách cười khẽ, lại càng móc sâu hơn. Hai ngón tay mở ra như cái càng cua làm chỗ ấy căng thốn. Nhung thò tay sang véo vào sườn nó một cái và lắc lắc đầu ra hiệu dừng lại. Bách kẹp hai ngón tay lại móc nhè nhẹ, thấy cô chùng người xuống vẻ dễ chịu hơn. Thằng bé vẫn mải mê chơi không biết chuyện gì đang diễn ra sau lưng nó.
Bách cảm thấy trong quần chật cứng, con cặc được đánh thức đang cựa quậy trong đó thật là chật chội, nó cần được giải phóng ra ngoài. Bách thò tay nhè nhẹ kéo khóa quần xuống, móc con cặc ra ngoài, nó vươn ra căng cứng và nóng bỏng. Bách cầm tay cô Nhung dí vào đó, Nhung cúi xuống nhìn thấy thế sợ quá vội nhăn mặt lắc đầu kịch liệt phản đối. Bách vẫn gật gật ra vẻ ép buộc khiến Nhung phải chiều lòng nó mà đưa tay nắm lấy con cặc gân guốc ấy. Hai má cô đã ửng hồng lên, không hiểu vì xấu hổ hay thích thú, cô cười bối rối trong khi xóc nhẹ con cặc nó. Thằng Bách cảm thấy rộn rực, nó hít một hơi dài cố nén để khỏi rên lên bởi bàn tay mềm mại ấm nóng của cô đang tuốt dọc con cặc nó. Ngón tay nó tiếp tục thọc lên cái lỗ giờ đã ướt nhoét, nước tràn cả xuống lòng bàn tay nó. Ngó sang thấy cô Nhung cũng đang bặm môi kìm nén cảm xúc, nó bèn tiến thêm bước nữa đẩy cạp quần cô trễ xuống dưới mông. Nhung vội buông con cặc của nó ra kéo quần lên, đồng thời quay sang lườm nó một cái tỏ ý không bằng lòng. Bách bèn lùi lại sau lưng cô ép sát vào dí con cặc áp vào khe mông cô dấn dấn. Nhung vội gồng người đẩy ra sau tránh việc bị xô ra trước mà chạm vào thành ghế thằng cu con. Cô vẫn liên tục lắc đầu ra hiệu cho nó thôi nhưng dường như Bách ngày càng phớt lờ sự phản đối của cô. Nó liều lĩnh tụt quần cô xuống, cả quần lót, để lộ đôi mông trần trắng bóc dưới ánh đèn neon. Nó thò bàn tay xuống giữ quần khiến cô không sao kéo lên được, đành để yên cho nó đưa tay vào vuốt ve sờ mó hai múi lồn ướt nhớt dính bết mấy sợi lông.
Thằng cu con vẫn mải mê với trò chơi của nó, tay nhoáy nhoáy di chuột, tay thoăn thoắt trên bàn phím, thỉnh thoảng lại la lên phấn khích trước những màn ăn điểm.
- Kéo ra đằng kia kìa, có một con đang chạy đến đấy... - Bách cũng vờ hưởng ứng để tránh sự nghi ngờ của thằng bé vì sự tĩnh lặng từ nãy đến giờ. Nó chùng người xuống đưa con cặc nóng hổi vào dưới mông cô Nhung.
- Ối không... - Nhung chợt kêu lên khi nhận ra đầu cặc nó đang gại gại vào khe lồn cô.
- Sao hả mẹ? – Thằng bé lại hỏi, tưởng mẹ phản đối nước đi của nó.
- Không sao, chạy tiếp đi... nó đang vào đấy. – Mẹ nó nói, và dưới mông mẹ nó con cặc thằng Bách đang vào thật, từ từ từng chút một chui ngược lên.
- Được rồi... cứ như thế nhé. – Bách nói với thằng bé mà như nói với mẹ nó, con cặc Bách đã vào sâu, tuy rằng mới chỉ được phân nửa vì vướng quần và tư thế hơi khó.
Bách bám lấy hông cô Nhung nhẩn nha đẩy vào. Nhung phải lùi lại một tí, khom người nhỏng cái mông lên để nó có thể hành động dễ dàng hơn. Cô khẽ ngoái lại nhìn rồi quay lên, mỉm cười ngượng ngịu, trong lòng thấy thích thú nhưng cũng rất hồi hộp lo lắng, nơm nớp lo sợ thằng bé bất chợt quay lại nhìn thấy cảnh này thì không biết phải giải thích làm sao. Nó cũng lên 9 rồi chứ bé nhỏ gì nữa đâu. Bách vẫn tiếp tục đưa đẩy, đôi lúc những tiếp nhép nhép nho nhỏ đã phát ra làm Nhung sợ cứng cả người. Rất may là tiếng đao kiếm chan chát của trò chơi đã át đi những âm thanh nhạy cảm đó. Bách đẩy thêm vài cái nữa thì Nhung sợ quá không dám liều nữa bèn ngoắc ngoắc tay ra phía cửa ra hiệu cho Bách rằng cô muốn ra ngoài. Bách hiểu ý vội rút cặc lại đút vào trong quần, Nhung cũng kéo quần lên quay lại nhìn nó cười, nguýt một cái thật dài rồi quảy quả đi xuống tầng dưới, vừa đi vừa nói với lại:
- Chơi thêm một lúc nữa rồi nghỉ con nhé, mẹ xuống đóng cửa cho anh Bách về đây.
- Anh về nhé. – Bách vội xoa đầu thằng bé rồi chạy tót xuống dưới theo sau chân cô Nhung.
Xuống đến tầng một, cửa vẫn đang mở. Nhung ngó nghiêng nhìn ra vẫn thấy phố xá đông đúc, xe thằng Bách vẫn dựng ngoài vỉa hè trước cửa nhà. Cô rẽ vào toilet dưới chân cầu thang, thằng Bách cũng vào theo và kéo cửa đóng sập lại. Tối om, Nhung quờ tay tìm công tắc trong khi thằng Bách vội vã ôm nghiến lấy cô mà hôn, Nhung dựa lưng vào tường đờ ra trước cái hôn cuồng nhiệt như muốn nghiến nát người cô của nó. Bàn tay nó bóp vào hai bên má cô, đè ngửa mặt cô lên, hút lưỡi cô ra mà nút chặt lấy. Sau một hồi sa sẩm mặt mày vì cái hôn đó cô đẩy nó ra thở hổn hển:
- Làm gì mà như phát điên lên thế. – Cô cười, thở không ra hơi.
- Thèm quá mà cô. – Bách nói và lật đật mở khuy quần.
- Liều thế chứ... nhỡ thằng bé nó quay lại nhìn thấy thì sao. – Nhung đứng yên nhìn nó tụt quần xuống, con cặc đang dở cơn đỏ lựng lên lắc lư trước mặt cô.
- Thì cười thôi chứ sao... Cởi quần ra đi cô. – Nó giục giã.
- Đồ quỉ... nó mà thấy thì chết, nó mách bố nó thì thôi đấy... - Nhung tụt quần xuống đến gối và quay lưng lại.
- Không, cô cởi hết ra... ngồi lên nắp bệt ấy. – Bách kéo cô quay lại.
- Làm kiểu gì... - Nhung thắc mắc.
- Đây... - Bách hạ nắp bệt xuống đẩy cô ngồi lên trên, tự tay cởi nốt quần cô ra và nhấc hai chân cô lên.
- Ôi... thế này á...! – Nhung ngượng ngùng khi ngồi ngửa ra dạng háng trước mặt nó.
- Kiểu này mới sướng. – Nó cầm con cặc kê vào cửa mình đang mở toang của cô.
- Uizz... - Nhung giật thót người khi con cặc nó đâm vào cái ọt, sâu lút cán.
Bách khom người thúc vào, Nhung ngả người ra sau tựa vào két nước nhăn mặt bởi những phát đẩy vào sâu thốn của nó. Cô bấu hai tay bám vào vai nó, hai chân giơ cao gác lên sau lưng nó, còn nó thì nhịp nhàng dấn xuống.
- Sâu không cô... sướng không? – Bách hỏi nhỏ.
- Sâu lắm... chết mất thôi... - Nhung rên rỉ.
Nước nôi chan chứa cả ra, những tiếng sọp sọp phát ra theo từng nhịp dấn. Nhung tê tái cả người, cô thấy hơi đau nhưng không muốn thay đổi tư thế, chỉ mong cho nó mau chóng thỏa mãn để cô còn ra ngoài kia, cửa nẻo vẫn mở toang hoang từ hồi lâu tới giờ. Bách càng làm càng hăng, con cặc hừng hực khí thế cứ ra vào sòm sọp mà vẫn chưa có dấu hiệu của cơn sướng. Chắc là do đang làm dở trên kia phải ngưng lại giữa chừng nên cảm xúc đã giảm sút phần nào. Lom khom mãi một lúc thấy mỏi chân nó rút cặc ra đứng dậy kéo cô lên. Nhung đứng lên loay hoay không biết nó muốn tiếp tục kiểu nào. Bách cũng vất vả xoay trở trong cái toilet chật hẹp, cuối cùng đành để cô chống tay lên nắp bệt chổng mông ra sau cho nó đưa con cặc vào. Lại tiếp tục sịt sọp một lúc nữa, thấy cô cứ cong lưng lên thót bụng lại sau mỗi phát nó thúc vào. Cách này cũng làm con cặc nó vào sâu như thể đâm tới tận ruột cô khiến cô đau quặn.
- Uizz... ấn vừa thôi, đau lắm... - Cô ngoái lại sau nói với nó.
- Đổi thế khác nhé... - Bách lại rút ra kéo cô quay lại.
Để cô đứng dựa lưng vào tường, nó nhấc một chân cô lên ngang hông rồi chùng người xuống đưa con cặc từ dưới đâm lên. Cô ưỡn háng ra, con cặc đi vào không hết nhưng thế cũng là đủ với cô rồi. Nó áp người vào hổn hển tìm môi cô. Nhung nghiêng đầu hé miệng đón chờ đôi môi của nó, nụ hôn ngọt ngào ấm áp khiến cô dễ chịu, hơn nữa cái kiểu mặt đối mặt thế này làm cô thấy gần gũi hơn, yêu thương hơn. Cảm xúc bắt đầu dâng lên, cô quàng tay quanh cổ nó kéo riết vào hôn say đắm. Nó cũng phấn khích đáp lại, thân dưới không ngừng uốn đẩy con cặc nhịp nhàng thụt vào lỗ lồn đang co thắt của cô, tay kéo chân cô co lên cao hơn nữa. Nhung sướng... cô không rời môi nó ra mà rên lên như mọi khi, thay vào đó cô càng ghì lấy nó mà hôn mạnh hơn. Đến khi cơn cực khoái bùng nổ dữ dội, cô mới trượt ra sau mang tai nó mà rít lên.
- Sitzzz... Bách ơi...
- Sướng không cô... cháu ra đây... cháu bắn vào lồn cô đây. – Bách cũng run rẩy vì lồn cô đang bóp siết lấy con cặc nó.
- Sướng...szzz... bắn vào đi... izzz... phun vào lồn cô đi...
Nhung không kìm được mà rên lên như thế. Thằng Bách sướng quá, cơn sướng bùng lên nơi đầu cặc đang bị bó siết trong lỗ lồn mút chặt, khiến nó bắn phụt ra một đợt. Bách sướng bủn rủn hai đầu gối, không thể dấn tiếp được nữa, bèn đẩy một cái thật mạnh ấn con cặc ngập sâu trong lồn cô. Con cặc nó tiếp tục co giật liên hồi phun vào trong lồn cô từng đợt tinh dịch đầy ứ. Nó giữ như vậy một lúc lâu rồi thả chân cô xuống, rút con cặc đang mềm đi ra khỏi lỗ lồn cô. Nhung vội ngồi xuống, tinh dịch nó ùa ra chảy lã chã xuống sàn, Nhung cúi xuống nhìn le lưỡi lắc đầu. Sao mà nhiều thế không biết, người đâu mà khỏe như voi vậy, mới có hai hôm mà đã đầy ứ ra thế này. Cô ngẩng đầu lên nhìn nó cười, với tay xé đoạn giấy vệ sinh gấp lại lau chùi sơ qua cái háng ướt nhầy nhụa rồi đứng lên vội vã mặc quần. Cô đẩy nó sang một bên dặn dò trước khi mở cửa bước ra:
- Đứng đây một lúc rồi hãy ra.
- Vâng, cháu biết rồi.
Bách cười, bóp mông cô một cái khi cô quay người bước ra. Nó kéo quần lên, chỉnh đốn lại trang phục đầu tóc một lát rồi cũng đi ra. Thấy cô đang dọn dẹp cửa hàng, nó khoan khoái bước ra đường, giơ tay nhìn đồng hồ. Mới gần 10h, còn sớm chán.
- Thôi về luôn đi, cô đóng cửa đây. – Nhung nói và nhìn quanh xem có con mắt tò mò nào đang nhìn ngó không.
- Vâng, thế cháu đi luôn nhé. – Bách cười thỏa mãn, giờ thì về được rồi.
Chạy xe chầm chậm trong đêm hè gió mát, nó thấy tâm hồn bay bổng một niềm vui lạ thường. Chẳng mấy chốc về tới nhà, mở cửa vào nhà đã thấy bố nó đang ngồi giữa phòng khách.
- Đi đâu về muộn thế con. – Bố nó hỏi.
- Chưa đến 10h mà bố. – Nó cười, tháo giày đi vào nhà.
- Mai con xin phép nghỉ học mấy hôm nhé, đi vào Nam cùng với bố. – Bố nó nói tiếp.
- Con á... Đi cùng bố làm gì? – Nó ngạc nhiên.
- Cũng tìm hiểu dần việc kinh doanh đi, chẳng mấy nữa đâu con ạ. – Bố nó gật gù.
- Con mới học năm thứ hai mà bố. Đã học được gì đâu mà bố bắt tìm hiểu. – Nó cự nự, trong lòng cũng chẳng muốn đi với bố chút nào.
- Con có nghe bà Minh Ngọc nói hồi chiều không? Học ở thực tế là chính chứ trường lớp thì dạy được cái gì.
- Vâng, con có nghe, nhưng cũng phải từ từ chứ bố.
- Thôi không bàn lùi nữa. Trưa mai đi đấy, vé máy bay sẵn sàng rồi. – Bố nó chốt lại.
- Vâng, vậy thì đi thôi. – Nó nhún vai tỏ vẻ không có lựa chọn.
- Tốt... giờ đi ngủ sớm đi, sáng mai dậy soạn đồ cũng được. – Bố nó đứng dậy.
- Nhưng mà đi chuyến này là làm cái gì hả bố. Con cũng cần biết trước để chuẩn bị tinh thần tìm hiểu những nội dung gì chứ. – Nó thắc mắc.
- Thực ra là đi với bà Minh Ngọc, công ty nhà mình đang cần phải săn đón bà ấy trong vụ làm ăn này. Bà ấy nói với bố muốn con cùng đi luôn để tiện tìm hiểu dần cung cách kinh doanh trên thương trường. – Bố nó thổ lộ.
- À ra vậy... Vâng, thế thì con là khách mời rồi. – Nó cười rồi cũng đứng lên đi về phòng.