Chương 6 - Thủ Đô (3)

7.3K 666 174
                                    

Editor: Dẹo

Tần Vân tắm rửa xong thì đứng đực ra trước gương nghẹo cổ soi lưng nửa ngày, giống như Thẩm Trác Phàm đã nói, tuy là kí hiệu tinh thần của tên đó lớn, nhưng màu lại rất nhạt, nhìn cả buổi cũng chả thể nhìn ra rốt cuộc đó là con gì.

"Chí ít cũng đoán được sơ sơ." Tần Vân lẩm bẩm, cậu khoa tay múa chân một chặp, nhìn chằm chằm hình thù lớn át cả lưng kia, không chịu bỏ cuộc dí sát vào gương: "Hình như là....cánh?!"

Là chim ưng? Tần Vân nghĩ, mặc áo T-shirt vào, cậu vừa lau tóc vừa xuống phòng khách, đột nhiên khóe mắt liếc thấy một bóng người.

Tần Vân sững sờ, tay cầm khăn lau tóc vẫn để trên đỉnh đầu.

Tê Chiếu không kiên nhẫn cau mày: "Ngươi là đàn bà à? Tắm rửa cũng rề rà."

Tần Vân: "..." Đờ mờ, anh nghĩ mình là ai?! Tưởng anh đẹp trai là ngon hả?!

Sau khi 'thị sát' xung quanh, vừa vào phòng ngủ, Tê Chiếu thản nhiên chiếm lấy cái giường duy nhất trong phòng, cầm điện thoại "lỗi thời" đọc tiểu thuyết, Tần Vân thiếu chút nữa bị cái ốp lưng mèo KITTY siêu cấp long lanh kia làm chói mù mắt chó.

"..." Cậu hít sâu một hơi, kéo kéo chăn: "Tôi muốn đi ngủ."

Tê Chiếu không thèm ngẩng đầu lên, vẫn nhìn chằm chằm màn hình di động: "Ngủ đi."

Tần Vân liều mạng tự nhủ thầm trong lòng không cần chấp với thằng cha chập dây trốn chuồng chạy rông này, nhẫn nhịn nói: "Anh chiếm chỗ thế này thì sao mà tôi ngủ được?"

Tê Chiếu cuối cùng cũng chịu ngước lên tặng cậu một cái liếc mắt: "Thì tự nằm xuống đi, chẳng lẽ còn muốn ta ôm ngươi đặt lên giường?"

Tần Vân: "..."

Tê Chiếu cười nhạo nói: "Đừng tỏ ra cáu kỉnh thế chứ, cô bé."

Giường ngủ của Tần Vân không lớn lắm, hai thằng đàn ông cùng nằm song song trên giường cũng hơi chật, nhưng hết cách, Tần Vân chỉ còn nước quay mông về phía Tê Chiếu nhìn tường mà ngủ.

Trong lúc mơ mơ màng màng, tin tức tố của Tê Chiếu như có như không lởn vởn trong không khí, bởi vì đã đánh dấu hiệu tinh thần, Tần Vân theo bản năng vươn xúc tua tư duy, thuần thục với vào ý thức vân của đối phương.

Càng là một lính gác cường đại, ảo cảnh trong ý thức vân càng giống với hiện thực, lần trước không kịp xác nhập sâu nên Tần Vân vẫn chưa chân chính tiến vào tầng này.

Hoang mạc rộng vô bờ bến, cồn cát phía xa xa cùng với cái cục gì đó bừ bự màu đen đen, Tần Vân nhìn thoáng qua "Trời cao" phía trên đỉnh đầu, xác định mình đang ở trong ảo cảnh ý thức vân của Tê Chiếu.

"Nó là con gì vậy ta?" Tần Vân lẩm bẩm.

Nhưng có vẻ như Tê Chiếu đã đi vào giấc ngủ, vậy nên không ai trả lời câu hỏi này của cậu.

Giờ phút này, ảo cảnh ý thức của vị lính gác nào đó dịu dàng mà bình thản, nhưng vẫn còn vài vết nứt để lại, Tần Vân biết đó là di chứng do nóng nảy phát tác, cậu nhìn quanh bốn phía, xúc tua tư duy vờn quanh, nhưng lực chú ý vẫn bị cái cục to đùng đằng xa xa kia hấp dẫn.

[EDIT - HOÀN] Chung Tình - Tĩnh Thủy BiênNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ