Các bác đọc thử rồi thử viết lại coi sao.... đại ý của nó chỉ là trời mưa quá, Tae nó đứng đợi ổng Yoongi mua cafe ra rồi ổng uống cái Capuchino của nó rồi kêu dở ẹc..... ha ha... các bác thử viết cho zui...
___________________________________________________________________________
#1.
Taehyung đứng dưới nên mưa nặng trĩu, từng dòng nước chạm tới chiếc ô như trút mọi tâm tư của đất trời khiến chiếc ô xao động hỗi loạn đến chính cậu cũng không giữ vững được nó.
"Cơn mưa đầu mùa, đã lớn đến vậy rồi sao?"
Taehyung nhìn bầu trời màu tro xám, cảm nhận trong lòng mình cũng đang vừa hoạ vào thứ màu tương tự.
"Sau cơn mưa ắt hẳn nắng to."
Anh đứng bên cạnh cậu từ lúc nào, toàn thân lọt thỏm vào khoảng trống dưới chiếc ô bên cạnh cậu. Gương mặt vẫn điềm tĩnh, phảng phất nét mỏi mệt giống như nền trời kia luôn túc trực ấp ủ trong lòng anh.
"Đồ uống của em đâu?"
Anh đưa cho cậu một ly Americano rồi chẳng màng tới gương mặt ngạc nhiên của cậu, anh lặng lẽ tận hưởng chút ngọt ngào, béo ngậy của ly Capuchino.
"Anh có nhầm cốc không vậy? Em gọi Capuchino mà."
Anh khẽ nhăn mặt, tráo đổi lại ly nước vào tay cậu: "Không phải style của anh, trả này."
Taehyung chẳng biết nói gì với ông anh này khi cứ tự nhiên làm mọi chuyện như thế rồi bước đi như chưa hề có chuyện gì xảy ra.
Taehyung cầm ô rảo bước theo kịp anh, hai bờ vai sóng đôi bên nhau, nhấp nhô theo từng nhịp bước đều đều. Chút giận dỗi vu vơ trong chốc lát cũng nhanh chóng mà tan biến theo cơn mưa.
"Mà này Taehyung, từ khi nào vai của cậu đã vượt qua vai của anh vậy? Chú mày lớn nhanh thật đấy."
Nụ cười hình hộp của chàng trai đi bên cạnh như có công tắc tự động mang chút màu sắc cho cơn mưa xám mờ, ai đó đi bên cạnh cậu cũng cảm nhận được điều ấy, bầu trời trong lòng, vừa xuất hiện cầu vồng bảy sắc.
"Còn anh Yoongi là ông già không lớn được nữa rồi, ha ha."
Anh cũng bật cười, tiếng cười giòn tan hơn cả tiếng mưa.#2.
Hôm nay trời mưa to lắm, cái kiểu mưa tối mắt tối mũi chứ chẳng phải mưa bình thường. Giọt nước nặng hạt rơi lộp bộp trên mái tôn, âm thanh giòn tan như đánh vỡ hết thảy vạn vật.
Taehyung ung dung đứng trên bậc thềm trước quán cà phê. Nó vẫn che ô, bởi mưa to thế này có lẽ sẽ làm ướt hết quần áo nó mất, hoặc chiếc xe nào đó phóng vụt qua tạt nước vào người nó. Taehyung ghét bị ướt, dù cho hơi thở mát lạnh của đất trời trong cơn mưa quyến rũ đến mức nào. Và đáng nhẽ, nếu không muốn bị ướt nhẹp thì nên vào trong quán ngồi, nhưng nó cũng ghét luôn cả cái không khí bí bách đầy người, hỗn độn như thế.
"Lạy chúa, mau hết mưa đi nào" Taehyung ngửa đầu lên màn trời xám xịt.
"Có cầu cả đời thì cũng chẳng ai nghe cái đồ quái dị như em đâu" Dáng người thấp hơn nó một chút, mái tóc đen mềm mại chạm vành tai. Yoongi nhỏ giọng, anh vừa vào mua cà phê ra xong vẫn thấy cái điệu rúm ró sau chiếc ô to oành để tránh bị ướt của nó như mới đầu. Cái thằng bé này, nó không thấy mưa đẹp lắm à.
"Cà phê của em đâu?" Taehyung hơi nghiêng đầu nhìn anh. Mắt nó sáng rực lên, thời tiết lạnh đến phát khùng này mà có cà phê uống vào ấm cả bụng thì thích phải biết rồi còn gì.
Yoongi đưa cho Taehyung cốc Americano, mắt nó mở to ngạc nhiên.
"Em tưởng em chọn Capuchino chứ!"
Thằng bé này, nhìn nó hiền hiền, lúc thì hơi dị tý xíu thôi chứ việc gì không đúng ý nó là nó nhảy dựng lên luôn. Yoongi cười.
"Mượn tạm cốc của em tý, anh chưa uống Capuchino bao giờ cả."
Nói xong, Yoongi cầm lên hớp một hơi nhỏ. Anh nhăn mặt lại, đúng kiểu vừa thấy Kim Namjoon làm hỏng đồ, rồi lập tức đưa ngay Capuchino cho Taehyung.
"Èo, em toàn uống cái thứ dở ẹc này à? Thôi trả anh Americano đây"
"Đáng lẽ ngay từ đầu anh đừng uống cho xong" Taehyung lắc đầu. Ông anh này, thích cái gì hớn ra mặt, xong ghét cái gì thì lúc nào cũng bảo kinh. "Về thôi, anh phải tin là em sẽ ngất xỉu ngay tắp lự nếu như bị ướt"
"Em cứ làm như anh dở hơi lắm ý mà tin đồ quái quỷ em. Và cả cái ô màu tím của em, lần sau đi với anh thì dùng ô của anh đi! "
Taehyung bĩu môi, đưa ô cho anh che. Hai người sóng vai nhau đi về, mưa vẫn cứ nặng hạt mãi chẳng le lói tia nắng nào.
"À đúng rồi, không có ai nghe em thì vẫn còn anh nghe em mà nhỉ anh Yoongi?"
BẠN ĐANG ĐỌC
The Garden of Words - TGOWteam
FanficChúng tôi là một nhóm. Một nhóm thích viết vu vơ. Một nhóm cùng nhau học tập viết ngôn từ. Một nhóm thích cái hay cái đẹp của tiếng Việt. Một nhóm thích phát triển mọi thứ từ một ý tưởng nhỏ bé, gửi mọi thứ của bản thân qua ý tưởng ấy. Và chúng tô...