Chap 25: (Phần II) Đi hay ở

1.3K 34 5
                                    

Phía sau không có đáp lại, chỉ có hô hấp vững vàng của Junhyung, anh đã quá mệt mỏi nên ngủ từ đời nào không hay……

Yoseob nghĩ như vậy vì thế ôm chăn, cũng nhắm hai mắt lại, sau đó từ hàng mi dài chảy xuống một giọt nước mắt.

Mà Junhyung đang ở sau lưng lườm mắt nhìn thân thể yếu ớt của cậu, nghe âm thanh nén khóc ra tiếng của cậu.

Hãy bỏ cậu đi!

Cậu tại sao nói  như vậy?

Chẳng lẽ cậu cảm thấy mình đối với hắn không tốt sao? Hay là có nguyên nhân khác?

Có liên quan đến chuyện LeeJoon hôm nay sao?

Có chuyện gì khó xử sao?

Tại sao không nói cho hắn biết!

Tại sao không thương lượng với hắn lại tự động ra quyết định kia?!

Vật nhỏ này!

Junhyung nghĩ tới nghĩ lui cảm thấy có chút tức giận, nhưng mà hắn không có cách khác chỉ đành làm bộ như không có nghe thấy, vì thế hắn buộc chặt hai cánh tay để cho than thể mảnh mai kia gắt gao dán chính mình.

Chỉ có như vậy Junhyung mới có thể cảm giác được cậu, mới có thể cảm thấy được chính mình còn có được cậu.

Hắn hy vọng cứ như vậy ôm vật nhỏ cả đời,cho đến một trong hai người có một người chết trước mới thôi.

Tiến vào giấc mộng,sau đó giống như trong nháy mắt liền nghênh đón sáng sớm.

Khi Yoseob tỉnh lại đã thấy Junhyung đã mặc quần aó chỉnh tề,cậu ngồi dậy làm tấm chăn từ trên thân rơi xuống, Yoseob lập tức đưa tay đem chăn che lại thân mình, cậu vẫn không quen trần như nhộng đối mặt với Junhyung.

“Mặc đồ vào, hôm nay huynh đưa em đến công ty .” Junhyung mới vừa rồi lựa chọn trang phục đẹp đưa qua cho cậu, Yoseob đưa tay tiếp nhận lấy, nhìn những bộ đồ trong tay trông cá tính mà lại sang trọng, xem ra tối hôm qua hắn đúng là đang ngủ, cho nên mình nói gì hắn cũng không có nghe thấy, như vậy hôm nay cậu sẽ tìm cơ hội nhắc lại một lần nửa.

Hai người đi đến vườn, một tiểu lão đầu nói năng khôn khéo đi ra nghênh đón hai người.

“Đây là HeeChul, là quản lý cùa công ty này, lúc hyung không có ở đây bình thường đều do HeeChul giúp đỡ để ý mọi việc .”Junhyung mỉm cười nhìn Yoseob giới thiệu HeeChul cho cậu.(Ji:HeeChul oppa xuất hiện tái giang hồ àh nhầm tại fic =)))))))))

HeeChul thấy Yoseob liền cười tươi khom người nói:

“Hôm qua đại thiếu gia đã nói hôm nay muốn đưa thiếu phu nhân đến đây, tiểu nhân đã chuẩn bị trà thượng đẳng và chút ít điểm tâm.”

“HeeChul-hyung không cần đa lễ.” Yoseob vội vàng đưa tay nâng anh lên.

“HeeChul-hyung anh đi đi,tôi đưa phu nhân đi dạo chung quanh.”Junhyung đuổi HeeChul đi, sau đó đưa Yoseob đi dạo chung quanh.

Mỗi lần Yoseob muốn mở miệng nói chuyện rời đi đều bị Junhyung cắt đứt lời, cho nên vẫn chưa nói ra miệng.

Lúc giữa trưa, hai người ngay tại  căng-tin của công ty đơn giản ăn chút đồ ăn.

Longfic [Junseob ver] Vợ tôi là nam nhiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ