Vương Hách Xuyên đã ra ngoài, Chân Chí Linh lại tích cực chọn bài cho mọi người. Bối Nhĩ Đóa chọn bài "Xuân hạ thu đông".
Hà Dương sáng mắt lên: "Bài này anh từng nghe Diệp Trữ Vi hát rồi, cậu ấy hát hay lắm".
Trùng hợp vậy sao? Bối Nhĩ Đóa nghĩ, Diệp Trữ Vi cũng biết hát bài hát này sao? Phải biết chuông điện thoại của cô chính là bài hát này.
Diệp Trữ Vi vẫn đang đắm chìm trong tâm sự của mình mà không để ý đến hai người, dường như còn chưa hết để bụng vì sự xuất hiện của Vương Hách Xuyên vừa rồi.
Bối Nhĩ Đóa dùng khuỷu tay khẽ huých anh ta: "Anh có hát không?"
Diệp Trữ Vi đáp: "Không muốn hát".
"Khó tính!" Bối Nhĩ Đóa lầu bầu: "Anh không hát tôi hát".
Tiếng nhạc dạo du dương vang lên, Bối Nhĩ Đóa bắt đầu hát.
"Mùa đông sẽ rất đẹp nếu như anh còn ở đây. Bầu trời trên cao u ám, cả hai ta cùng phát sáng, ngồi bên nhau nói chuyện tương lai, coi thường trời đông giá lạnh bên ngoài. Có thể cùng anh ngẫu nhiên gặp gỡ, rồi đồng hành trên trái đất bao la, cùng cháy sáng cuộc đời mờ ảo, em là người may mắn biết bao..."
Bài hát này giai điệu đơn giản, ca từ đẹp đẽ, viết về bốn mùa nối tiếp, người yêu ở bên nhau, lúc yên tĩnh nghe rất ý vị.
Bối Nhĩ Đóa càng hát càng nhập tâm, phòng hát rất yên tĩnh, có người nhẹ nhàng đứng lên tắt ngọn đèn cuối cùng.
Diệp Trữ Vi ngồi bên cạnh Bối Nhĩ Đóa, ánh mắt nhìn chằm chằm vào gương mặt tranh sáng tranh tối của cô trọn bốn phút không chuyển đi.
Đây là lần đầu tiên anh ta quan sát cô trong thời gian dài như thế, trong quá trình đó khẽ chau mày một lần rồi lại giãn ra.
Sau đó anh ta lặng lẽ đưa ra một kết luận: Lúc hát cô ấy tương đối đẹp.
Trên xe đi về, hai người đều không nói gì, dường như còn hơi khó chịu vì chuyện của Vương Hách Xuyên vừa rồi.
Đến tận lúc xe dừng lại vì đèn đỏ, Bối Nhĩ Đóa không chịu nổi sự yên lặng trong thời gian dài nen đành chủ động mở miệng: "Diệp Trữ Vi, vừa rồi có phải anh diễn hơi quá không?"
"Thế à?" Anh ta không cảm thấy vậy.
"Đúng thế. Dường như Vương Hách Xuyên và anh có thù giết cha ấy".
"Nếu là tình địch thì có gì khác kẻ thù giết cha không?"
Bối Nhĩ Đóa nghi hoặc nhìn anh ta một cái, luôn cảm thấy có gì đó không đúng nhưng lại không nói ra được, sau khi sắp xếp ngôn ngữ một lát mới nói khẽ: "Đối với tôi, Vương Hách Xuyên chính là một người qua đường. Anh là bạn trai giả của tôi, hoàn toàn không cần phải đối chọi công khai một cách gay gắt với anh ta, chỉ cần thoáng nhìn anh ta một cái rồi mỉm cười kiểu xã giao là được rồi".
"Tôi không thích xã giao".
"Thẳng tính quá rất dễ đắc tội người khác".
"Cô đang dạy tôi đạo đối nhân xử thế à?"
"Cũng không phải thế. Tôi chỉ đề nghị như vậy". Bối Nhĩ Đóa nói thân mật.
Diệp Trữ Vi nhìn cô một cái, không nói gì.
Chỉ một ánh mắt này không ngờ lại làm cho Bối Nhĩ Đóa đứng ngồi không yên. Mặc dù cô khẳng định biểu hiện của Diệp Trữ Vi tối nay rất khác thường nhưng không dám chất vấn anh ta một câu nào nữa.
"Mẹ cô rất thích người vừa rồi à?" Hai phút sau, Diệp Trữ Vi đột nhiên lên tiếng hỏi.
"Vương Hách Xuyên?" Bối Nhĩ Đóa thành thật thừa nhận: "Đúng vậy, mẹ tôi cảm thấy anh ta đặc biệt phù hợp làm con rể".
"Vì sao?"
"Tướng mạo anh ta được lòng phụ nữ trung niên".
"Thật sao? Nhưng vừa rồi tôi quan sát phát hiện tướng mạo của anh ta không tốt lắm".
"A, anh cũng nghiên cứu về nhân tướng à? Nói nghe một chút xem nào".
"Môi anh ta đỏ, khóe miệng có một nốt ruồi nhạt. Đàn ông kiểu này khéo đưa đẩy, giỏi mưu tính, mà không chung tình".
"Ơ..." Đúng, bên khóe miệng Vương Hách Xuyên có một nốt ruồi, rất mờ, không nhìn kĩ sẽ không phát hiện.
"Đuôi mắt anh ta khá nhiều nếp nhăn, nội tâm dễ thay đổi, không thích hợp đi đến hôn nhân".
"Ơ..." Đuôi mắt Vương Hách Xuyên rất nhiều nếp nhăn sao? Mình hoàn toàn không để ý, Bối Nhĩ Đóa nghĩ.
"Mũi đầy đặn, nhẵn bóng, dễ gây chuyện thị phi".
"Cái này..." Ơ hay, mũi đầy đặn cũng là cái tội à?
"Nói tóm lại anh ta không phải là một người thích hợp để làm con rể". Diệp Trữ Vi phân tích: "Tôi đề nghị mẹ cô nên đến nhà sách mua một quyển sách về nhân tướng học hoặc lên mạng tra cứu tài liệu về lĩnh vực này".
"Sao phải mất công thế, anh hiểu biết như vậy thì hỏi anh là được chứ gì. Thế đàn ông tướng mạo kiểu gì mới chung tình?" Bối Nhĩ Đóa hắng giọng, nghiêm túc hỏi.
YOU ARE READING
Đũa Lệch Dễ Thương - Sư Tiểu Trát
RomanceTác giả : Sư Tiểu Trát Nguồn : luv-ebook.com Số Chương : 53 Tình trạng : hoàn Giới Thiệu : Trai tài gái sắc là lẽ đương nhiên, nhưng cũng có đôi khi là Đũa Lệch Dễ Thương có người thì chấp nhận, xung quanh đó cũng có người tỏ ra vẻ kỳ thị . Đối với...