Trong rừng sâu có một hang động.
Trong hang động có một tiểu hồ ly.
Nàng đẹp như phù dung.
Nàng cười như mặt trời.
Mắt nàng tựa ánh trăng.
Nhưng tiểu hồ ly không vui.
Mặt nàng nhăn nhăn nhó nhó.
Vì sao ư?
Để ta kể ngươi nghe...
Trong thôn gần đây nghe nói có án mạng.
Người chết nghe đâu bị lột sạch da, chết rất khó coi.
Người trong thôn, truyền tai nhau rằng, có hồ yêu quấy phá.
Hồ yêu bắt trộm gà, hồ yêu trộm trang sức.
Nay hồ yêu hóa ma, đi giết người.
Phải mời người đến trừ yêu quái.
Trong rừng có một dòng sông chảy qua.
Sông này bắt nguồn từ trong thôn.
Bên bờ có một tiểu cô nương đang hì hục kéo.
Nàng kéo lên một cái xác.
Hồ yêu chống tay thở hồng hộc, mệt chết nàng.
Bỗng nhiên trên đầu hiện ra một cái hồ lô, nước từ hồ lô chảy ra làm da nàng bỏng rác.
Tiểu cô nương hoảng hốt xoay mình, thoắt cái biến thành tiểu bạch hồ, xoay người bỏ chạy.
Phía sau bỗng nhiên có một bàn tay túm lấy đuôi nàng.
"Hồ yêu to gan, ngươi đang làm cái gì?"
Tiểu hồ ly len lén liếc nhìn, liền thấy một nam tử tử y, tóc đen như mực, mắt phượng mi cong, mũi cao môi mỏng đang nhìn nàng.
Hồ ly nhất thời bị sắc dụ.
Nam tử đẹp quá a.
Nhưng tiên khí trên người hắn thật đáng sợ.
"Đại tiên tha mạng, tiểu yêu không có hại người, đại tiên tha mạng!"
"Vậy kia là cái gì?"
Nam tử chỉ vào cái xác be bét máu thịt.
"Đại tiên, không phải ta làm, ta chỉ thấy hắn trôi trên sông, nhất thời động lòng muốn kéo hắn vào chôn cất."
"Thật sao?"
Nam tử nhìn bộ dáng sợ đến mực cụp tai của nàng, nhíu mày hỏi
"Thật sự, thật sự, đại tiên, người xem đuôi ta còn dễ để cho người túm như vậy, làm sao có gan đi làm cái chuyện... Mà ngài thử nghĩ, ta giết hắn thì thôi đi, còn phải lột da làm cái gì, ghê muốn chết!"
Nam tử thả nàng xuống, xoay người bỏ đi
"Thấy ngươi vô dụng như vậy, tạm tin ngươi."
Nam tử đi chưa được mấy bước, phía vạt áo đã bị người túm lại.
Tiểu cô nương thanh thuần xinh xắn, một tay níu áo hắn, một tay bôi nước mắt trên mặt.

BẠN ĐANG ĐỌC
Ta đợi người ngàn kiếp
RomanceThế gian này, điều gì là trường tồn. Hỉ nộ ái ố rồi sẽ phai nhạt theo thời gian. Ái tình nào vững chắc, duyên phận nào bền lâu. Tơ hồng mỏng manh như thế. Yêu, hận, đau thương, khổ ải, rồi cũng như mây bay. Chia ly, nghi hoặc, nuối tiếc, ân hận, đế...