Chap 5.

670 89 16
                                    

Shihyun ngó đầu nhìn vào. Anh Yongguk biến mất rồi, nhưng mà mèo con đang ngồi trên bàn cào cào tài liệu của em.

Ảo giác? Nhớ anh Yongguk đến phát điên rồi? Hay có khi do làm việc nhiều quá. Qua dự án này nhất định Shihyun phải nghỉ ngơi cho thật đã.

Shihyun lắc lắc đầu rồi bế mèo con đặt xuống giường,

"Em bé meo meo ngoan không được nghịch bàn học của anh nhé, ra chỗ khác chơi nào"

Nghịch cái gì mà nghịch người ta làm đỡ em bao nhiêu việc đấy, đang yên đang lành giữa trưa chạy về làm gì giật cả mình. Thôi thế này nguy hiểm quá lần sau không làm hộ nữa, em tự đi mà làm hết đi Kim Shihyun đồ vô ơn.

Mèo con tỏ vẻ giận dỗi quay mặt vào tường cào cào rèm cửa, nhất quyết không để ý đến em Shihyun nữa.

Mà Shihyun cũng chẳng có thời gian nhìn mèo con lấy một cái, nhanh nhanh chóng chóng gom hết đống tài liệu trên bàn lại bỏ vào túi rồi chạy đi mất, chào cũng không thèm chào luôn.

Mèo con Kim Yongguk chính thức thất sủng.

Giỏi lắm Kim Shihyun em đã không cảm ơn rồi lại còn dám bơ anh? Đã thế tối nay không ôm em nữa để xem em có ngủ ngon không nhé (눈_눈)

Em Shihyun không hề hay biết có người yêu xấu tính đang oán hận mình ở nhà, ba chân bốn cẳng phi đến trường làm nốt việc. Một đống chồng chất làm mãi chẳng biết đến khi nào xong, Shihyun cũng nản lắm rồi, uể oải lết vào thư viện ném tập tài liệu cho Donghyun, Shihyun cảm giác như ngày tàn của mình sắp đến lần thứ 2 rồi.

"Dậy làm việc nhanh lên"

Donghyun đá đá Shihyun, "sắp xong rồi cố nốt đi chẳng lẽ để tôi làm một mình hả Kim Shihyun"

"Vâng dậy ngay đây tôi nằm một tí mệt sắp chết rồi"

Shihyun uể oải ngáp mấy cái rồi lại chống bàn ngồi dậy gõ máy lọc cọc. Cả thư viện yên tĩnh chỉ nghe tiếng lật giấy sột soạt cùng tiếng gõ máy. Buồn ngủ quá đi mất ai cứu hết mấy em sinh viên đáng thương này với.

Qua thêm vài ngày, dự án của sinh viên năm nhất cuối cùng cũng xong. Kim Shihyun lập tức xin nghỉ 3 ngày liền, học sinh ngoan ngoãn cái gì chứ cả đời em chưa bao giờ mệt đến thế, em mà không nghỉ bù thì chắc chắn là không muốn sống nữa rồi. Mà em đã chết một lần, em không muốn phí phạm cái mạng này nữa đâu, em còn chưa tìm được anh Yongguk. Donghyun thấy Shihyun xin nghỉ tất nhiên cũng nghỉ theo, kéo Youngmin đi tắm suối nước nóng thư giãn, giải tỏa tinh thần nhân tiện bồi dưỡng tình cảm, chứ Youngmin sắp phải đi tiếp rồi chưa biết bao giờ mới gặp lại được.

Shihyun huỷ hết kèo, cả ngày ngồi ở nhà chơi với mèo con, chơi chán thì ôm mèo con sang ngõ nhỏ chơi với mèo hoang, lại còn ngắm ngắm xem có em nào xinh để mang về nuôi không.

"Em bé meo meo anh thả em về lại ngõ nhé, em sắp lớn rồi còn gì cũng phải tự lập đi chứ anh không nuôi em mãi được đâu"

Dở người hả Shihyun sao em dám đuổi anh đi? Mà em đuổi anh cũng không đi nhé.

Mèo con lại giận dỗi quay mặt đi biểu thị sự thất vọng tức giận thêm cả sầu thảm buồn thương, nhìn thực sự rất muốn cắn.

[용시] mèo.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ