Chap 7.

753 91 22
                                    

Shihyun thật sự rất nôn nóng mong chờ đến ngày mai, em nghĩ mãi rồi. Em đầu thai hoá kiếp được thì sao anh Yongguk không thể chứ? Chỉ là hơi khác nhau một chút thôi mà, với cả bây giờ em và anh Yongguk đã được ở bên nhau rồi, giấc mơ của em đã biến thành sự thật. Chỉ vướng mỗi một chuyện, làm thế nào để anh Yongguk biến lại thành người đây? Có phải như hoàng tử ếch phải có công chúa hôn thì mới biến thành người được hay không?

Cả tối đó Shihyun ăn không ngon ngủ không yên, anh trai về nói chuyện cũng chẳng thèm để ý, nghe tai phải ra tai trái, căn bản là quên mất luôn tên biến thái vớ vẩn hồi chiều rồi. Anh trai thấy thế cũng yên tâm, chỉ sợ em mình có gánh nặng tâm lí gì.

Mà cũng phải, Shihyun găp lại được anh Yongguk sau ba năm biệt tăm biệt tích thì còn suy nghĩ được gì ngoài ba chữ Kim Yongguk đâu? Chiều nay sợ thì sợ thật đấy, nhưng mà còn gì đáng sợ hơn việc không được gặp anh Yongguk mãi mãi?

Em ôm mèo con nằm trên giường xoay qua xoay lại, Yongguk ơi sao anh ngủ ngon thế anh không nhớ em tí nào à, anh hết thương em rồi à? Đáng ra anh phải thức cùng em để nghe em tâm sự chứ? Sao anh cứ thản nhiên ngủ như thế? Xoay đến 12h thì Shihyun bật dậy, lay mèo con dậy cùng luôn.

"Yongguk Yongguk qua ngày mới rồi anh dậy nói chuyện với em đi anh Yongguk dậy đi"

Mèo con quay người sang bên kia.

"Yongguk anh phải dậy kể chuyện cho em chứ không em chết mất"

Mèo con nhích ra xa một chút.

"..."

Không chịu dậy hả, anh quên mất bây giờ anh là mèo con bé tí bằng cái cổ tay rồi hả anh Yongguk, anh không muốn dậy em càng bắt anh dậy.

Shihyun lật ngửa người mèo con lên, chọt chọt vào bụng, chọt chán lại cù. Mèo con khó chịu gạt tay Shihyun ra lăn sang bên khác tiếp tục ngủ.

Vẫn không chịu dậy?

Shihyun túm hai chân sau mèo con lên, nhấc bổng lên một cách nhẹ nhàng rồi dốc ngược mèo con đung đưa qua lại. Nhưng mà thế này cũng dã man quá rồi Shihyun ơi anh Yongguk chóng mặt đau đầu lắm đấy..

Mèo con bị dốc ngược lơ lửng tất nhiên phải tình dậy, "Ngao" một tiếng tức giận, tại sao lại lôi anh dậy vào cái giờ này? Lại còn đúng lúc anh đang ngủ ngon nữa? Em thiếu đánh đúng không Kim Shihyun?

Shihyun thấy mèo con tỉnh thì nhẹ nhàng thả xuống gối bên cạnh, giục

"Anh biến lại thành người đi nhanh lên"

"Ngao"

Yongguk ngán ngẩm nhìn Shihyun, không biết lại nghĩ cái gì rồi. Thôi biến thì biến chiều ý em nhanh nhanh rồi còn đi ngủ buồn ngủ quá đi mất.

Mèo con lui xuống một chút, lắc nhẹ người rồi biến thành anh Yongguk. Shihyun chớp mắt một cái mà đã có anh Yongguk nằm ngay bên cạnh rồi, có mơ cũng chẳng dám mơ tới, thế mà điều ấy lại thành hiện thực.

Shihyun nhìn anh Yongguk thật sự đang nằm cách mình một gang tay, em chẳng muốn nói chuyện gì nữa, em chỉ muốn khóc thôi, khóc cho hết ba năm đợi chờ của em. Em nhớ anh Yongguk quá đi mất phải làm thế nào bây giờ?

[용시] mèo.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ