" Hãy cầm lấy con mắt của Ta...
Và Ngươi sẽ mãi mãi chỉ thuộc về ta."
"Ta chỉ là đám mây đen của bóng tối...
Còn Nàng lại trong sáng như ánh bình minh."
Tận sâu, thật sâu trong một cánh rừng đen. Trong tòa lâu đài cao ngút ấy, và tầng trên cùng là nơi một kẻ đang thu lấy đôi cánh của mình vào vỏ bọc đen ngòm. Cả cơ thể hướng về phía cửa sổ nhỏ nhoi trên cao, hứng chút ánh sáng len lỏi vào trong căn phòng giam đen tối. Đôi mắt sâu lặng nhìn ra xa, nụ cười trở lên nhạt nhẽo cùng làn môi khô héo. Thỉnh thoảng trong cái căn phòng tối om lại khẽ vang lên những âm thanh trong trẻo, lời hát nhẹ nhàng như đang cố át đi sự lạnh lẽo, nỗi sợ hãi bất an trong lòng.
" Cô...gái...tôi mang cơm cho cô này!" Song Ngư rụt rè lại gần phía khung cửa sắt, đẩy khay thức ăn vào trong.
" Tôi sẽ đợi cô ăn xong rồi đi!" Nàng ngồi thụp xuống sàn, khoanh tay nhìn về phía Cự Giải - người luôn quay mặt nhìn tường.
" Ngươi mang thứ đấy đi đi! Ta không cần!" Cự Giải nói lạnh lùng.
Song Ngư khua khua cánh tay, nói to:" Không được, cô không ăn sẽ bị ốm mất! Với lại đây là đồ tôi nấu, ngon lắm đấy!"
" Đồ ngươi nấu!?"
" Ừm, Ngài Song Tử thường khen tôi nấu ngon mà! Còn ăn nhiều lắm mỗi bữa cả 100 bát đấy!" Song Ngư vui vẻ kể, đôi mắt khíp lại, nở nụ cười rạng rỡ.
Nụ cười trong trẻo của Song Ngư phá tan bầu không khí ảm đảm, Cự Giải quay người lại nhìn, người cô nhìn là một cô bé lạ thường, tâm hồn trong sáng chưa vấn bụi trần, mái tóc đen dài óng rủ xuống sàn nhà, lạ lùng hơn cô có một con mắt màu đỏ tanh mùi máu.
Song Ngư nhìn Cự Giải, ngô nghê chẳng hiểu sao cô ta cứ nhìn mình.
" Ngươi tên gì?" Cự Giải khẽ hỏi, nàng lại gần, ngồi đối diện với Song Ngư.
" À, tôi tên Song Ngư, là ngài Bảo Bình đặt cho tôi đấy!" Cô lại cười, nụ cười có phần rạng rỡ hơn.
" Hắn là cha ngươi à?"
Song Ngư lắc đầu lia lịa:" Không...không...Ngài ấy là chủ nhân của tôi!" Hàng mi dài của nàng đột nhiên cụp xuống, nụ cười cũng đã tắt hẳn, dường như những quá khứ đang ùa về bao quanh lấy tâm trí nàng.
" Tôi chỉ là một đứa trẻ không biết đến cha và mẹ! Từ bé đã luôn đi lang thang khắp con phố, sáng đi xin thức ăn, tối thì tìm những ngóc ngách vắng người để trú...!" Song Ngư chợt bừng tỉnh:" À xin lỗi...Tự nhiên tôi lại...!"
" Không sao, ta muốn nghe! Ngươi nói tiếp đi!" Nàng nhẹ nhàng nói, ánh nhìn chú tâm về Song Ngư.
Cự Giải đột nhiên đưa tay hướng về chiếc mắt đỏ của Song Ngư:" Con mắt này của ngươi..."
" Song Ngư!" Bảo Bình gắt lên, ánh nhìn hằn học.
Song Ngư giật mình:" Dạ...Tôi.." Nàng đứng bật dậy, chạy đến bên Bảo Bình:" Tôi chỉ mang cơm cho cô ấy thôi!" Cô ngước lên nhìn Bảo Bình thanh minh.
BẠN ĐANG ĐỌC
(12 Chòm Sao) Thiên Thần Và Ác Quỷ
ParanormalNội dung: Cuộc chiến 1000 năm trước giữa các thiên thần và ác quỷ đã kết thúc từ lâu. Nhưng tất cả vẫn chưa dừng lại ở đấy. Một ngàn năm sau... Những thiên thần và ác quỷ ấy... Những câu chuyện của họ.... Trách nhiệm Tình yêu Hận thù... Tất cả sẽ đi...