Hôm sau.
Giờ Dần.
Bình minh mới lộ, ánh ban mai còn chưa rạng.
Dẫn Nguyệt lâu.
Nơi này là tửu lâu lớn nhất Dương Châu, cũng là một trong những khách sạn lớn nhất, chủ nhân của nó là Tần gia thiếu chủ Tần Tâm Dật. Hơn nửa tháng trước một mồi lửa mặc dù đem Tần gia tổ trạch đốt sạch, nhưng ngân hàng tư nhân, tửu lâu, khách điếm cùng với các cửa hàng sinh ý khác vẫn như khi Tần lão gia tử còn sống, nhiệt nhiệt nháo nháo, vô cùng tấp nập, không có chút nào ảnh hưởng. Tất cả chuyện này đều do công vị đại tổng quản Tề Hưởng gần đây mới đến quản sự. Tề Hưởng này cùng Tần lão gia tử chính là huynh đệ kết nghĩa, hai người tình như thủ túc, giao tình qua lại. Tần phủ xảy ra chuyện lớn như vậy, Tề Hưởng há có thể khoanh tay đứng nhìn? Lại thêm Tần Tâm Dật đối với việc quản lý tài sản có thể nói là dốt đặc cán mai, gặp được Tề Hưởng liền như chết đuối vớ được cọc, Tề Hưởng tới tuổi này vẫn cô độc ngày thường đối với hài tử xinh xắn của lão hữu sớm đã yêu thích, lập tức liền không thể chối từ mà rút đao tương trợ, tạm thời thay Tần đại thiếu gia quản lý toàn bộ sinh ý, giúp cho Tần Tâm Dật thiếu chút nữa bị công việc đè bẹp cuối cùng cũng có thể thở phào thoát nạn. Tề Hưởng trên giang hồ có một biệt hiệu là "Tinh đả tế toán", còn có một biệt hiệu hợp hơn, đó là "Chỉ tiến bất bồi". Thử nghĩ, để một người như vậy đến xử lý sinh ý, còn phải lo lắng gì nữa? Cho nên, Tần đại thiếu gia mừng rỡ đem hết thảy công việc vụn vặt vặt vãnh dâng tặng cả hai tay, bản thân thì tránh được càng xa càng tốt.
"Thời tiết thật tốt."
Từ trong phòng Mão ở lầu ba hậu viện Dẫn Nguyệt lâu cất bước đi ra, một nam tử trẻ tuổi tự nhủ nói. Một đầu tóc dài đến eo đen nhánh không đội đái quan như nam nhân thông thường, chỉ được buộc lỏng lẻo bởi một sợi dây đỏ. Người này dáng người vừa phải, khung xương hết sức nhỏ, môi hồng răng trắng, bộ dạng nhã nhặn thanh tú, một đôi mắt to ngập nước, lại càng chọc người thương tiếc. Tổng thể mà nói, đây là một tướng mạo thiên về nữ tính, nhìn qua thập phần đơn bạc, thảy vào giữa đám nam tử thiếu niên và thanh niên, đúng là một con tiểu miêu mới sinh, nhất cử nhất động đều có vẻ nhút nhát, mảnh mai yếu ớt.
"Ân, đích xác tốt lắm." Cửa sổ phòng Thìn cách vách đột nhiên mở ra, một thanh âm trầm ổn vang lên.
Kỳ quái, ngữ điệu này giống như đã từng nghe thấy qua? Người ngoài phòng bỗng nhiên xoay người, người trong phòng ngẩng đầu nhìn lên, hai người bỗng nhiên đối mặt, đồng thời kinh hô: "Là ngươi?!"
"Lôi cô nương thật hăng hái," Ngồi dựa vào ghế bên cửa sổ, nam nhân thần tình trung hậu thành thật đi trước một bước đùa cợt nói, "Sớm như vậy đã rời giường, có phải vội vàng đi gặp tình lang?"
Vương bát đản chết tiệt này! Thật vất vả mới lết xong mười ngày nước sôi lửa bỏng, cuộc sống khổ không thể tả của nữ nhân, đang cao hứng phấn chấn khôi phục tướng mạo sẵn có, tâm tình tốt buổi sáng sớm của Lôi Ngọc thoáng chốc gần như bay sạch.
"Cô nương cái gì?! Hay là Tô lâu chủ còn chưa tỉnh ngủ?"
"Nga..." Tô Phóng nheo mắt lại cẩn thận nhìn lên, tỉnh ngộ nói, "Nguyên lai hôm nay thay nam trang à? Thứ cho tại hạ ngu dốt, Lôi cốc chủ lúc này là muốn nữ phẫn nam trang?"
BẠN ĐANG ĐỌC
[Re-up][ĐM] ĐỘC THỦ DIÊM VƯƠNG LỆNH_BÙI LỄ/PEI
RandomTên: Độc thủ diêm vương lệnh Tác giả: Pei / Bùi Lễ Thể loại: cổ trang, giang hồ, cường công cường thụ, phúc hắc trung khuyển công nhu tình nữ vương thụ Tình trạng: hoàn Edit: Thủy Tĩnh Các Nguồn: https://thuynguyetkinhhoa.wordpress.com Giới thiệu Tô...