Cổ đạo Tây Phong.
Xa không thấy tiểu kiều lưu thủy, gần không thấy khói bếp nhân gia, nhưng thật ra có không ít bụi đất vó ngựa bốc lên trong không trung.
Một hồi âm thanh tiếng binh khí va chạm thanh thúy theo đường phụ cận từ sâu trong rừng rậm truyền ra. Một thiếu niên bạch y thắng tuyết, mười bảy, mười tám tuổi, cầm trong tay trường kiếm đang bị bốn người vạm vỡ cầm đại đao bao vây. Thiếu niên tuy rằng ở thế hạ phong, vẻ mặt chật vật, lại vẫn không thể che hết một thân phong thái tuyệt thế.
"Ta nói, Tần gia tiểu tử," người thủ lĩnh bộ dáng đại hán nheo mắt nhìn thiếu niên, mặt dày trêu đùa, "Trước kia ngươi có cha làm chỗ dựa, chúng ta "Trường Giang tứ hiệp" mới không dám động tới ngươi. Hiện tại... ngươi vẫn là ngoan ngoãn nghe lời đi, nhượng chúng ta sảng khoái một hồi, đến lúc đó ngươi cũng không thiếu chỗ tốt. Ha ha ha ha..." Lập tức vang lên một trận cười bỉ ổi.
"Phi!" Tần Tâm Dật tức giận mắng, "Bằng các ngươi Trường Giang tứ quỷ cũng dám tự xưng 'tứ hiệp'? Chẳng lẽ không sợ người trong thiên hạ cười rụng răng hàm? Kể cả hôm nay ta phải chết, cũng sẽ không cho các ngươi được như ý!"
"Yêu," Lão nhị của Trường Giang tứ quỷ Âm tử quỷ Lãnh Chiêu Phong kỳ quái nói, "Tiểu tử này còn rất bướng bỉnh! Bất quá, càng phản kháng mới càng có chút ý vị. Lần trước cái tên tiểu tử họ Cảnh được xưng Ngọc diện thần phi lúc đầu không phải cũng nói cái gì mà 'Thà chết không chịu khuất phục', sau lại còn không phải vặn eo lắc mông dưới khố bạn hữu ta sao? Không biết Tần đại thiếu gia ngươi thì sao?"
Tần Tâm Dật sắc mặt trắng bệch, cả người run rẩy, da gà da vịt nổi hết cả lên. Y dùng lực cắn răng mới có thể ngăn cản được tám đạo ánh mắt tràn ngập dâm dục, giống như muốn đem hắn đi lột da lóc xương, ăn tươi nuốt sống.
"Đừng hòng!" Theo từng tiếng quát, một đạo kiếm quang như dải lụa bay lên. Một kiếm này sớm đưa sinh tử ra khỏi tâm trí, là cách đánh liều mạng. Trường Giang tứ quỷ tính thích nam sắc, rơi vào tay bốn người này sẽ có hậu quả gì, trong lòng y thập phần rõ ràng, nếu như vậy, còn không bằng liều chết đánh cược một phen.
Đương! Lão Tam trong tứ quỷ Háo sắc quỷ Lạc Trám vung đao cản lại một kiếm này, hì hì cười nói: "Tần đại thiếu gia, ngươi cần gì phải vội vã liều mạng? Xem ngươi một thân da mịn thịt mềm (trói gà không chặt), nếu không cẩn thận làm bị thương, chúng ta sẽ đau lòng!"
"Tam ca," Lão tứ Túy quỷ Ngô Trung một đao phong trụ bên trái Tần Tâm Dật, cười dâm nói, "Ta xem tiểu tử họ Tần cũng sắp vô lực, lúc này chúng ta cần phải hảo hảo nếm thử mùi vị võ lâm đệ nhất mỹ nam tử, không biết có điểm nào khác những người kia không?"
"Đó là đương nhiên." Lão đại Tuyệt quỷ Triệu Thắng hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm thiếu niên không tha, nước miếng trong miệng đã nhanh chảy đến cằm, "Măt hàng xinh đẹp như vậy, tuyệt đối là một trăm phần trăm thượng hạng..."
Trong đao quang kiếm ảnh, thắng bại dần dần định. Khí lực Tầm Tâm Dật trong thời gian dài giao chiến triền đấu đã tiêu hao từng giọt từng giọt, nhiều nhất chỉ có thể tiếp tục chống đỡ trong thời gian một nén hương, tình huống trước mắt đã thập phần nguy cấp.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Re-up][ĐM] ĐỘC THỦ DIÊM VƯƠNG LỆNH_BÙI LỄ/PEI
RastgeleTên: Độc thủ diêm vương lệnh Tác giả: Pei / Bùi Lễ Thể loại: cổ trang, giang hồ, cường công cường thụ, phúc hắc trung khuyển công nhu tình nữ vương thụ Tình trạng: hoàn Edit: Thủy Tĩnh Các Nguồn: https://thuynguyetkinhhoa.wordpress.com Giới thiệu Tô...