Chapter 2 : Gánh nặng 🍃

5.1K 283 5
                                    

[Flash Back]

Một cậu bé đứng ôm chặt trong tay chú gấu bông nhỏ ... Cặp mắt tròn to đen láy vô cùng hài hòa với khuôn mặt xinh đẹp và mái tóc nâu sẫm đã thu hút toàn bộ ánh nhìn của giáo viên trường tiểu học nơi cậu đang đứng, ấy là sau khi bị em trai lôi kéo mãi mới chịu rời khỏi ô tô bước ra ngoài.

"Waa...xem này! Nhìn cậu bé này...thật xinh xắn. Cậu bé mà không mặc đồng phục chắc tôi lầm tưởng cậu bé là con gái mất." người phụ nữ mặc chiếc áo trùng màu vàng thốt lên.

"Ừ nhỉ! Xem xem đôi mắt mới to tròn làm sao...lông mi cũng dài thật nha...giá mà tôi cũng sinh được một đứa con trai thế này nhỉ!" một người khác nói.

"Không biết cậu bé thừa hưởng từ ai nhỉ...chị có thấy cậu bé không có vẻ giống cả ông Byun lẫn Byun phu nhân không?" mấy bà tám miệng vẫn nói liên hồi, người đã cúi xuống gần cậu bé ra sức trầm trồ. Baekhyun sợ hãi lùi lại, những muốn chạy trở về xe nhưng đã bị Luhan đứng bên cạnh giữ chặt tay.

"E hèm! Xin lỗi...chúng em là học sinh mới...có thể nào..."

"Ôi ôi xem đứa trẻ này này! Dễ thương quá..." sự chú ý phút chốc lại đổ dồn sang Luhan.

"Anyeonghaseyo...Tên em là Luhan ! Em năm nay năm tuổi...xin được chỉ giáo nhiều ạ." Luhan kết thúc màn tự giới thiệu bằng cái cúi đầu vô cùng đĩnh đạc.

"Chao ôi! Cậu bé dễ thương mà ngoan ngoãn quá! Nhà này thật may mắn nha, sinh được cậu con trai thế này. Vậy...em là con trai nhà họ Byun ?" Luhan gật đầu.

"Vậy, nếu em là con trai họ Byun , thì cậu bé xinh xắn này là ai thế?"

"A, đó là anh trai cùng cha khác mẹ của em. Anh ấy sáu tuổi rồi...anh ấy không thích nói chuyện lắm. Anh ấy cũng thích ôm gấu teddy, vậy nên xin đừng lấy nó khỏi anh ấy. Anh ấy sẽ khóc toáng lên cho coi...*tay vung vẩy diễn tả rất hùng hồn* Mà nếu thế thì em rất khó dỗ lại anh ấy. Anh ấy thích vẽ, anh ấy vẽ đẹp lắm...và anh ấy cũng ghét sấm...nếu mà có mưa to và có sấm thì phải gọi em ngay nhé, vì chỉ có em được phép ôm anh ấy thôi ^^ Xin hãy chăm sóc anh ấy !

Đó là bài giới thiệu về anh trai dài nhất mà Luhan đã chuẩn bị. Sau ba tháng sống cùng nhau, cuối cùng Luhan cũng đã thành công trở nên thân thiết hơn với Baekhyun . Chả bù cho hồi đầu tiên, mỗi lần Luhan muốn lại gần là y như rằng Baekhyun sẽ tránh ra xa.

Trong khi ấy mọi người đã trố mắt sau bài giới thiệu của cậu nhóc. Thế này, cũng là bảo vệ anh trai hơi thái quá đi?

"Anh cùng cha khác mẹ??"

"Ừm, vâng ạ..." Luhan mỉm cười. Tất cả mỗi người một suy nghĩ đưa mắt đánh giá Baekhyun. Từ nãy cậu bé cũng chỉ đứng yên lặng, đầu cúi gằm. Không thể biết được cậu bé đang nghĩ gì.

Một cậu bé từ năm lên ba đã chỉ có những kỉ niệm buồn, tận mắt nhìn thấy mẹ mình ngã xuống, dần tắt thở trước mặt đã trở thành một mảng kí ức đen tối khắc sâu trong cậu...một đêm mưa gió bão bùng không một ai bên cạnh...chỉ có mình cậu đối mặt với tất cả...

Một cậu bé sáu tuổi giờ đây cũng chưa đủ năng lực để giải thích mối quan hệ không rõ ràng với đứa em trai này, cũng là con của cha cậu cùng một người vợ khác ư? Cậu chỉ là cảm thấy may mắn khi có được một người em trai tận tình chăm lo, quan tâm đến mình, cứ như thể ngoài thằng bé ra thì không còn ai thèm để ý đến anh trai nó nữa vậy. Còn cha ư? Ngày mẹ cậu qua đời, người đàn ông đó chỉ biểu hiện sự đau đớn và suy sụp. Và một khuôn mặt mang chút tội lỗi, khi ông dắt về một người phụ nữ khác cùng đứa con nhỏ. Rồi tất cả dọn khỏi biệt thự đó, nơi đã bị hủy hoại quá nửa vào đêm hôm ấy, bởi lẽ mỗi lần nhìn lại cha cậu sẽ đau lòng. Có điều, đó cũng là nơi duy nhất mang hình bóng của mẹ, nơi mẹ mỉm cười trìu mến với cậu, nơi mẹ nấu những món ăn cậu ưa thích, nơi mẹ đuổi theo cậu chạy vòng vòng quanh khu vườn khi cậu trốn khỏi phòng tắm...văng vẳng vẫn còn lại tiếng cười ấy của mẹ... Cũng từ đó, cậu không còn cười nữa. Đối với Baekhyun, những kí ức kinh hoàng năm ba tuổi ấy vẫn còn là nỗi ám ảnh, cậu bắt đầu xây nên ranh giới cho chính mình, ngăn cách bản thân khỏi người khác. Chỉ có Luhan là ngoại lệ, cũng chỉ có cậu bé mới được phép bước vào thế giới của cậu, mang lại cho cậu những nụ cười hiếm hoi

[ LONGFIC/CHANBAEK ] Người Vợ Hậu Đậu Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ