Chương 221-225

3.2K 128 61
                                    

Chương 221: Thế nào là sư phụ 3

Nhưng, Phương Khác xuân phong đắc ý trong tưởng tượng của họ lúc này mặt đầy nghiêm túc. Đối với chuyện thu đồ, y quả thật chưa từng suy nghĩ, nhưng cũng sẽ không vì thế mà phiền não. 

Y đứng trong Duy Pháp đường, tay cầm một cây dù đen dính đầy vết máu. 

Cây dù này là do một mật thám phái Thái Hành đưa tới, tên là Hoàng Dực. Hắn được hai đệ tử dìu, không ngừng nhét đan dược cực phẩm vào miệng, nhưng cũng không cách nào cứu vãn ngón tay đã đứt cùng một con mắt đã mù của hắn. 

Trên đôi tay lốm đốm máu thiếu đi ba ngón, xương của những ngón tay khác đều bị nghiền nát, mềm nhũn rũ xuống. Chỗ mắt trái bị một cây ngân châm đâm vào, đã hoàn toàn hoại tử. Trên người có nhiều vết thương, hiển nhiên là từng chịu qua nhiều lần trọng hình. 

Hắn thoi thóp nằm dưới đất, đã nuốt mấy viên đan dược. Thương thế được nhanh chóng xử lý qua, ngẩng đầu dùng con mắt còn lại tìm kiếm vị trí Ngô trưởng lão. 

Vẻ mặt hơi hoảng hốt mở miệng nói: “Đệ tử Hoàng Dực, năm năm trước xâm nhập phái Thái Hành. Lần trước phụng lệnh truyền tin cho Chu Thức Vũ, không cẩn thận bị Giang Trầm Chu phát hiện.” 

Khi nói đến ba chữ Giang Trầm Chu, thân thể hắn vô thức co giật, trên mặt lộ vẻ kinh hoảng, thù hận, sợ hãi. 

“Hắn… hắn luôn bức hỏi đệ tử tin tức của những mật thám khác. Tình hình của Chu Thức Vũ tại Thái Hành không tốt lắm… Giang Trầm Chu mỗi ngày đều phải sỉ nhục hắn một lần… May là hôm đó ta liên hệ với mật thám, để ta giả chết, khi bị xem là thi thể đem đi xử lý len lén đưa ra ngoài… 

Cũng nhờ cây dù của mật thám cho, ta mới có thể trốn được tu sĩ Thái Hành.” Hoàng Dực đứt quãng nói, trên mặt đột nhiên lộ ra một chút ngơ ngẩn: “Tiếc rằng hắn đã chết…” 

Rõ ràng Hoàng Dực bị đả kích rất lớn về tinh thần, nói chuyện cũng không tuần tự rõ ràng. Nhưng những người nghe thấy, trên mặt đều trầm trọng. 

Hoàng Dực mang tới một tin tức quan trọng. Lão tổ trong Tổ Sơn tự Tín Hướng không lâu trước đã xuất sơn sinh ra bất đồng với sư phụ của Thập Phương. Tín Hướng lão tổ vô cùng phản đối sư phụ Thập Phương gợi lên chuyện tông môn bất hòa. Hơn nữa vào mấy hôm trước đã gặp mặt Trần Phủ. Do Tín Hướng lão tổ vô cùng đức cao vọng trọng, trong tông môn có rất nhiều phật tu đã bị thuyết phục, đến trước phật tượng khổ tu vì tội nghiệt đầy người mình. 

Đây là một tin tốt, nếu tông môn không xen vào, áp lực Côn Luân phải chịu sẽ nhỏ đi rất nhiều. 

Tiếp theo, Ngô Thất liền phái người truyền tin tức này ra. Ngay cả hắn lúc nghe tin tức này cũng bất giác giãn mi. Duy chỉ có Phương Khác ánh mắt trầm trầm, cầm cây dù ra khỏi Ám Ti. Vừa rồi y thấy ánh mắt Hoàng Dực lúc nhắc đến Giang Trầm Chu, còn có ánh mắt những người khác khi nghe đến cái tên này… căm hờn, oán hận. Y lo lắng cho vị Giang Trầm Chu làm việc không lưu đường sống này. Nếu không phải Ám Ti hiện nay do y chưởng quản, Giang Trầm Chu không biết đã bị ám sát bao nhiêu lần. Hiện tại Côn Luân không biết thân phận của hắn, tất cả mọi người đều hận không thể giết hắn trừ họa. 

Khác Thủ Tiên Quy phần 2Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ