Chương 11 : Đi Chơi

4.7K 257 12
                                    

Hà Diệu Linh xoay xoay chiếc bút bi xanh trên tay. Không biết dạo này ông bà thế nào nhỉ? Thật muốn về thăm mọi người mà!! Còn đang suy nghĩ vẩn vơ, tiếng chuông điện thoại báo tin nhắn đã đánh thức cô dậy. Nhìn tên người gửi, khóe môi Hà Diệu Linh vô thức mỉm cười.

< Thỏ ơi, đói >

< Anh muốn ăn cháo gà (^~^) >

< Em sắp học xong chưa? >

< Anh đến đón nhé >

< Chiều nay đi chơi không? >

< Quyết định vậy nha, bye >

Ngón tay Hà Diệu Linh gõ nhẹ lên mặt bàn. Đi chơi? Ý kiến này không tệ. Dù sao cô cũng đang rất nhàm chán.

Cùng lúc đó, Long Thần Vũ đang hí hửng khi nhận được tin nhắn đồng ý của thỏ con nhà anh. Nên đi chơi ở đâu ta? Mà đi bằng gì nhỉ? Hình như ở nhà có xe đạp. Nhưng mình nên mặc cái gì bây giờ? Aaa, mấy bộ đồ kia sao tự dưng thấy xấu quá vậy? Mặc vào không phải trông rất ngu à??

_ Lại phát bệnh gì vậy? Đừng có hủy mất trí thông minh vốn chẳng có bao nhiêu của con- Vị " phu nhân nào đó " xem thường lên tiếng

_ Hừ, con không có thời gian rảnh để cãi nhau với mẹ đâu. Đừng có mà chọc con!!

_ Trời ơi sợ quá đi thôi!!! Hừ, rốt cuộc là có chuyện gì? Nhìn cái bản mặt ngu ngốc kia của con là ta lại phát bực!!

_ Con cầu người nhìn sao?!- Long Thần Vũ nghiến răng nói

_ Nói như là ta muốn nhìn lắm ý!! Ai bảo cái mặt xấu xí của con cứ đập vào mắt của ta chứ!!

_ Sao nó không đập cho người bất tỉnh luôn nhỉ?!!!(→.→)

_ Trước khi nó đập ta bất tỉnh, người mẹ xinh đẹp tài giỏi này của con tự tin khiến mặt con nở hoa đấy con trai yêu dấu ơi!!!(^.^)! Mà rốt cuộc là xảy ra chuyện gì hả??

_ Con chuẩn bị đi chơi...

_ Với?

_... Tiểu Linh...

_ Nên?

_ ... Không biết mặc gì, đi xe nào và chơi ở đâu

Lâm Nhã khoanh tay, vẻ mặt trầm ngâm nhìn Long Thần Vũ sau khi nghe xong hết thảy mọi chuyện. Long Thần Vũ nhíu mày. Cái ánh mắt " con là đồ ngu à?! " khiến anh thật muốn phun lửa. Nghiến răng, Long Thần Vũ cố gắng nhẹ nhàng hỏi:

_ Mẹ có gì muốn nói?

_ Tên ngu xuẩn nhà ngươi thực là con trai ta sao?

_ Không phải!!!!!- Long Thần Vũ nghiến răng nghiến lợi nhằn ra hai từ

_ Quả nhiên...- Lâm Nhã ôm ngực thở phào nhẹ nhõm - Ta sao có thể sinh ra đứa con vừa xấu vừa ngu, đã đần lại không chịu học hỏi, đã ngu còn ra vẻ kiêu ngạo, IQ đã chẳng ra gì, EQ lại tụt hạng âm chứ!!! Quả nhiên là y tá bế nhầm mà!!!

Cả người Long Thần Vũ run lên vì tức giận. Tại sao? Tại sao anh lại có một người mẹ cực phẩm như vậy? Ba à, bao năm qua ba đã sống như thế nào với mẹ để đến bây giờ vẫn chưa tức chết vậy? Cầu bí quyết!!!

Trọng Sinh Chi Vì Sao Lấp LánhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ