End

704 70 1
                                    

Youngjae nhíu mày, trước đây vì cái gì lại yêu đương với hạng người này, bây giờ còn tin lời người này thì thật ngu xuẩn.

Youngjae giận dữ.

“Anh có tay có chân, muốn có tiền sao không tự mình kiếm, giờ xin tiền một người không thân không thích với anh, anh không thấy mất mặt sao?”

“Mất mặt và những thứ tương tự anh đều không để tâm. Nhanh, nhanh đưa anh tiền, xin em.”

Youngjae đưa tay muốn đẩy gã ra, ai ngờ gã đưa tay đè cậu vào tường, bắt đầu lục soát túi quần cậu. Youngjae bị gã làm cho đau, la lên.

“Làm ơn, cứu tôi với!.”

Vừa la lên, chợt nghe tiếng gào thảm, sức mạnh đè trên người yếu đi, Youngjae xoay người thấy Jaebum mặt đồ ở nhà đang đứng trước mặt, tay của anh đấm vào mặt của Park Jinyoung.

Bị đánh liên tục vào người, Jinyoung như kẻ điên, dữ tợn đấm lại vào người Jaebum, trên mặt anh bị đấm một cái, Youngjae kinh hãi.

“Học trưởng.”

Jaebum không tỏ ra yếu kém, liên tục đánh gã ta, cúi cùng đánh gục gã, quay đầu nói với Youngjae.

“Youngjae, gọi cảnh sát.”

Tên kia bị đánh gục xuống lập tức la lên.

“Đừng, có gì nói đừng gọi cảnh sát.”

“Trên giường cướp giật, nhân chứng vật chứng đều có, anh còn gì để nói.”

Park Jinyoung khóe miệng còn vương tơ máu, nhếch môi cười cười.

“Con mắt nào của anh thấy tôi cướp?”

Sau đó đứng lên, thân thể lung lay, chỉ vào Youngjae nói.

“Nói cho anh biết, tôi là bạn trai của cậu ta.”

Jaebum trừng hắn.

“Cậu lung tung gì vậy?!”

“Không tin anh tự mình hỏi cậu ta."

Jaebum nhìn về phía Youngjae, Youngjae ngây người, không nói nên lời. Cậu không hy vọng học trưởng biết cậu là đồng tính luyến ái, cả đời cũng không muốn anh ấy biết, anh ấy sẽ xa lánh cậu. Trong đầu cậu bây giờ là một đống hỗn loạn.

“Không cần phải hỏi.”

Jaebum bề ngoài tương đối trấn định, sắc mặt anh nghiêm túc.

“Lời nói của anh một chút cũng không đáng tin, giả làm bạn trai của em ấy, lời nói dối hết sức miễn cưỡng.”

“Anh..”

Jaebum giơ tay nắm lấy tay Youngjae.

“Tôi cùng em ấy ở cùng một chỗ bốn tháng, ăn cùng, ngủ cùng, trên người em ấy có gì tôi đều biết, còn anh, biết sao?”

Jinyoung câm nín. Jaebum nói tiếp.

“Không biết đúng không, còn dám nói mình là bạn trai em ấy?”

Youngjae vai kề vai Jaebum, ngẫng đầu nhìn nam nhân cao hơn mình gần một cái đầu, ngực có một loại cảm giác không rõ ràng. Giống như là người mình thầm mến bao lâu cũng có cảm giác giống mình, nhưng lại không phải, bởi vì cậu biết được đây chỉ là diễn trò mà thôi.

GOT7| 2Jae| Học trưởng! Em đói bụng. (full)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ