Chap 6. Ổn định?

1.7K 87 11
                                    

- YUI!!! YUI!!!
Subaru có lẽ đã không thể giữ nổi bình tĩnh mà hét lên rồi.

Rầm!!!

Anh đạp mạnh một phát, cánh cửa ngay lập tức đổ rầm xuống.

Phía trong là cái cảnh tượng hết sức gây hiểu lầm... Reiji đè Yui ra như vừa hút máu vậy.

- Gì đây? Sao cậu biết mà đến đ--

Reiji hơi bất ngờ khi thấy Subaru. Hắn chưa kịp nói hết câu thì đã bị một đấm mạnh từ Subaru làm cho bị thương nặng. (Au: Xin lỗi anh, Reiji :vv)

Subaru nắm lấy cổ áo hắn, nâng người hắn lên. Nãy giờ hắn vẫn chưa làm gì quá đáng với Yui.

- Cô ấy không phải là của một mình anh!!! Tch... Một lần nữa thì tôi sẽ không nể anh nữa đâu!

Mắt kính của Reiji đã bị gãy. Hắn cười nhếch lên. Khuôn mặt trông thật đểu cán.

- Hahaa! Không lần này thì lần sau vậy!

- Anh còn d---!

Subaru giơ nắm đấm.

- Thôi mà Subaru-sama, có lẽ cũng đủ rồi. Tha cho hắn đi ạ.

- Được rồi, không có lần sau nữa đâu!

Subaru thả hắn xuống. Hắn gạt tay anh ra, bỏ đi. Khi vừa ra khỏi cửa, hắn quay đầu lại, cười nhếch lên một cái rồi mới đi.

Trong lúc đó, tôi chạy lại cởi trói cho chị Yui và cài cúc áo lại cho chị.

- Chị có sao không? Có bị hắn làm gì không?

- Không sao... Chị cảm ơn em với cả... Subaru-kun, cảm ơn anh nhiều nhé, không có anh và cả Monori thì có lẽ tôi đã không ổn rồi.

Subaru khi nghe thế liền quay mặt đi, tôi thoáng thấy khuôn mặt đang đỏ lựng lên của anh.

- Tch... Đúng là phiền phức...!

Haha, tôi cũng hiểu chuyện gì đang xảy ra rồi. Nếu là Subaru thì có lẽ sẽ tốt hơn so với mấy tên còn lại, dù anh ấy cũng là ma cà rồng.

- Monori-chan nè - Yui vỗ vai tôi, mỉm cười - Em đừng giận Reiji nữa, chỉ trong phút ấy, anh lại bộc phát thú tính nên mới vậy thôi, chị không sao là được rồi mà!

Lúc chị nói, tôi để ý tay chị đang che lại phần cổ. Chẳng lẽ... Chị đã bị tên Reiji đó hút máu rồi sao? Răng nanh của ma cà rồng thật sự rất nhọn và bén, đâm vào như thế thì, thật sự rất rất đau, nhỉ...?!

- Monori đúng không? Ra ngoài đi, tôi có chuyện cần nói với Yui.

- Vâng, hai người nói chuyện vui vẻ, em không làm phiền.

Nói rồi, tôi quay gót bước đi. Trước khi đi không quên nắm tà váy lên, bắt chân trái qua, cúi đầu và nhún một cái như thể một người hầu chuyên nghiệp (Au: :vv)

Tôi cứ thế yên tâm bỏ ra ngoài, để lại chị và Subaru trong phòng.

Thật không biết họ nói chuyện gì với nhau nhỉ? Tò mò thật đấy... Sự tò mò của mình lại nổi lên rồi.

———————————————

Tách...Tách...Tách...

Vài giọt mưa rơi, bay ngoài cửa sổ.

Xuyên không - Diabolik Lovers - Tình yêu ngang trái Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ