Chương 518: Nam nhân, quyết đấu đi

1K 11 0
                                    


Chương 518: Nam nhân, quyết đấu đi

Quyết đấu!

Long Phi Dạ chưa có phản ứng gì, Hàn Vân Tịch liền từ trên ghế nhảydựng lên.

"Cố Thất Thiếu, không nghĩ biện pháp cứu MộcLinh nhi, ngươi còn có tâm tư quyết đấu?" Nàng phẫn nộ hỏi.

Nàng nào biết chuyện của Ách bà bà, Cố Thất Thiếumuốn cùng Long Phi Dạ đòi một cái công đạo, càng không biết Cố Thất Thiếu bất tửchi thân, Long Phi Dạ cũng muốn làm cho rõ ràng.

Cố Thất Thiếu đặt nhiều tâm tư lên Mộc Linh Nhinhư vậy, hắn nhướng mày bễ nghễ cùng Long Phi Dạ, "Không dám?"

Long Phi Dạ không nói một lời, đứng dậy liền đi.Dùng hành động nói cho Cố Thất Thiếu, muốn chiến liền đi ra ngoài, vô nghĩa vôdụng.

"Điện hạ!"

Hàn Vân Tịch hô một tiếng, nàng cũng biết lúcnày khuyên là khuyên không được, nàng cũng không phải muốn gọi Long Phi Dạ lại,mà là đang nhắc nhở Long Phi Dạ.

Lúc trước ở Giang Nam mai hải nàng từng nói qua,mặc kệ nói như thế nào, Cố Thất Thiếu đều là nàng ân nhân cứu mạng.

Long Phi Dạ nội công đã khôi phục hoàn toàn, haiCố Thất Thiếu cũng không đối phó lại thanh kiếm trong tay hắn, Hàn Vân Tịch hyvọng Long Phi Dạ có thể thủ hạ lưu tình, đương nhiên, nàng càng hy vọng chínhlà cái miệng của Cố Thất Thiếu có thể an phận.

Nàng khẩn trương cùng đi ra ngoài, nhưng ai biết,nàng vừa đến trong viện, cư nhiên nhìn không thân ảnh của Long Phi Dạ cùng CốThất Thiếu.

Người đâu?

"Long Phi Dạ, Cố Thất Thiếu, các ngươi đi ra chota!"

Tức giận tràn ngập toàn bộ Dược Quỷ Đường, đángtiếc đáp lại Hàn Vân Tịch chỉ có màn đêm an tĩnh.

Long Phi Dạ cùng Cố Thất Thiếu rõ ràng là cố ýtránh nàng.

Hàn Vân Tịch tìm toàn bộ Dược Quỷ Đường cũng khôngthấy bóng người, chỉ có thể từ bỏ.

Nàng tưởng, Cố Thất Thiếu dám đến, Long Phi Dạkhông đến mức không nhận ân tình cứu mạng kia đi.

Long Phi Dạ trước hết bay khỏi Dược Quỷ Đường hướngngoài thành mà đi, Cố Thất Thiếu chỉ là đi theo, cũng không lên tiếng.

Rốt cuộc, Long Phi Dạ ở ruộng lúa mạch ngoàithành ngừng lại, hắn khoanh tay mà đứng, một bộ hắc y kính trang trong bóng đêmcó vẻ phá lệ thần bí.

Hắn chờ.

Nhưng ai biết, đợi nửa ngày, Cố Thất Thiếu cưnhiên còn không có đuổi theo?

Sao lại thế này?

Hắn vẫn biết Cố Thất Thiếu đi theo ở phía sau, chodù tốc độ của hắn chậm, cũng nên đã đến.

Long Phi Dạ đề phòng, với hiểu biết về Cố ThấtThiếu, loại chuyện đánh lén này hắn tuyệt đối làm được.

Chính là, Long Phi Dạ đề phòng một hồi lâu, thếnhưng thấy Cố Thất Thiếu khoan thai tới muộn, nghênh diện nhìn hắn đi bộ mà đến.

"Cố Thất Thiếu, ngươi có ý tứ gì?" Long Phi Dạ lạnhgiọng.

Cố Thất Thiếu thong thả ung dung mà thưởng thứcngón tay thon dài xinh đẹp của hắn, không chút để ý nói, "Ngươi đi nhanh, ta đichậm thì sao? Bóng đêm đẹp như vậy, bổn thiếu gia không tản bộ thực xin lỗi ôngtrời nha."

Có thể chân chính chọc giận đến Long Phi Dạ, HànVân Tịch là một người, Cố Thất Thiếu phỏng chừng cũng có thể tính là một người đi.

Long Phi Dạ nheo hai tròng mắt nguy hiểm, mộtcâu vô nghĩa đều không cùng hắn cãi cọ, trực tiếp rút ra trường tiên giấu ởtrên người, hung tợn hướng Cố Thất Thiếu ném đi!

Hắn không cần kiếm, mà là trực tiếp dùng tiên(=roi)!

Kiếm thuật của hắn ở Vân Không đại lục xem như sốmột số hai, nhưng, kiếm thuật lại không phải sở trường tuyệt kỹ nhất của hắn,tiên thuật mới đúng!

"Đủ dứt khoát! Lão tử thích!"

Cố Thất Thiếu giương giọng cười to, mạo hiểm màtránh thoát tiên sao của Long Phi Dạ, thân ảnh linh hoạt, xoay người bay vútlên, đột nhiên bắn ra một viên hạt giống thật nhỏ.

Hạt giống này nhỏ như hạt gạo, bay nhanh tới, mắtthường phi thường khó thấy, cho nên cũng rất khó né tránh, nhưng Long Phi Dạ nhắmmắt lại, nghe âm thanh.

Hắn thình lình nghiêng đầu về một bên, hạt giốngnhỏ liền từ gương mặt hắn bay vút qua, dừng lại trên đồng ruộng.

"Hưu!"

Tốc độ xuất trường tiên của hắn nhanh như tốc độtrợn mắt của hắn, khí thế như hồng (=cầu vồng), hùng hổ doạ người, Cố Thất Thiếubị bất ngờ, thẳng ăn một roi, trên ngực một đạo da tróc thịt bong.

Cố Thất Thiếu cúi đầu nhìn, hai tròng mắt hẹpdài yêu dã chậm rãi mị thành một đường thẳng tắp, nhưng tiên của Long Phi Dạcũng không dừng lại, tiên thứ hai sắc bén như đạn lao tới!

Tiên nhỏ như vậy nhưng lực vô cùng lớn, thẳngđánh tới tim Cố Thất Thiếu!

Cố Thất Thiếu không né tránh, hắn chậm rãi ngẩngđầu nhìn, tiên sao nghênh diện bức tới, lực kích về phía ba ngàn sợi tóc dàicùng trường bào hồng của hắn. Tóc dài như thác, hồng bào như lửa, ở trong bóngđêm làm càn đường hoàng, giống như tính tình của hắn, hừng hực oanh liệt thiêuđốt, tiêu tiêu sái sái nở rộ, thoải mái hào phóng yêu cùng hận, rõ ràng!

Đột nhiên, tiên sao xâm nhập đường hoàng, nhẹnhàng, thật là thống kích ở trên trái tim hắn!

Đúng, chính là trái tim, chuẩn xác không có lầm,một chút lệch lạc đều không có.

Bám vào trên tiên sao, mọi lực lượng đều thâm nhập,trong phút chốc, Cố Thất Thiếu bay ra ngoài, giống như một đạo yêu hồng diên vĩ,ngã xuống ruộng lúa.

Long Phi Dạ mặt không biểu tình, soái khí mà ưunhã giương tay lên liền thu hồi trường tiên.

Hắn không động, đứng tại chỗ.

Cao lớn cao ngạo, nguyệt hoa dưới diện tích rộnglớn của đồng ruộng, có vẻ đỉnh thiên lập địa, lại có cô độc tịch liêu.

Không có sự vui sướng vì đánh bại kẻ khiêu chiến,hắn khoanh tay mà đứng, mắt lạnh lùng nhìn phía trước, lạnh lùng trên mặt là nhấtquán mặt không biểu tình, đôi mắt đen thâm thúy, trước sau như một tựa biển sâukhông đáy.

Một bụi gai đằng mang độc không biết khi nào đãcuốn lấy mắt cá chân Long Phi Dạ, dọc theo chân hắn một tấc lại một tấc hướnglên trên mà leo lên, nó chỉ là cuốn lấy Long Phi Dạ mà thôi, bụi gai còn chưa chạmđến Long Phi Dạ.

Đây cũng nguyên nhân khiến Long Phi Dạ bất động hoàntoàn, hắn vừa động, liền sẽ bị đâm, liền sẽ trúng độc.

Cố Thất Thiếu một chút động tĩnh đều không có,Long Phi Dạ sắc mặt lạnh lùng, vẫn không nhúc nhích.

Thời gian, như là dừng lại một khắc tại lúc này,gió chợt thổi, một sóng lúa mãnh liệt quay cuồng đến phương xa.

Rốt cuộc, bụi gai đằng đều cuốn lấy toàn thânLong Phi Dạ, Cố Thất Thiếu mới chậm rì rì mà từ ruộng lúa mạch tản bộ ra tới.

Trên người một vết thương thật dài da tróc thịtbong, trên ngực cũng nở hoa, nhưng hắn lại không có việc gì vì hắn cùng người kháckhông giống nhau, vừa đi tới, một bên không chút để ý mà nghịch nghịch đầu ngóntay.

Lơ đãng ngẩng đầu nhìn Long Phi Dạ, hắn lập tứcliền nhếch miệng cười, cười yêu dã mị hoặc, nghiêng nước nghiêng thành, "Ainha, Tần Vương điện hạ, ngươi đây là như thế nào vậy?"

Long Phi Dạ đương nhiên biết chính mình làm sao lạinhư vậy, trên thực tế, trước khi hắn ra tiên thứ hai, mắt cá chân hắnđã bị bụigai đằng cuốn lấy.

Bụi gai đằng quỷ dị này tất là hạt giống Cố ThấtThiếu vừa mới bắn ra kia mọc lên.

Gia hỏa này trời sinh quỷ tài, đối dược liệu khốngchế tới xuất thần nhập hóa, một bụi gai đằng nho nhỏ với hắn mà nói cũng khôngkhó.

Long Phi Dạ ra ba tiên, Cố Thất Thiếu ra một chiêu,tuy rằng Cố Thất Thiếu bị thương da thịt, nhưng tình hình trước mắt này, xemra, Long Phi Dạ mới là người rơi vào hiểm cảnh.

Phải biết rằng, bụi gai đằng quấn quanh toànthân này có độc, chỉ cần một chút không cẩn thận, tất sẽ trúng độc.

Chính là, Long Phi Dạ tựa hồ cũng không đem bụigai đằng để ở trong lòng, hắn liếc ngực Cố Thất Thiếu một cái, lạnh lùng nói,"Bất tử chi thân."

Long Phi Dạ lời này ngữ khí thực bình tĩnh, đềukhông phải là dò hỏi.

Cố Thất Thiếu cười ha ha, "Ngươi là người đầutiên trên đời này biết...... Cũng sẽ là, kẻ cuối cùng biết."

Hắn nói xong, vươn đầu ngón tay tới, từ bụi gaiđằng trên người Long Phi Dạ nhẹ nhàng nói một câu, bụi gai đằng như là có tư tưởng,theo động tác của hắn chậm rãi buộc chặt, quấn chặt Long Phi Dạ.

"Có độc nga." Cố Thất Thiếu hảo tâm nhắc nhở.

Long Phi Dạ lạnh lùng nhìn chằm chằm trên ngực hắn,lạnh lùng hỏi, "Bất tử chi thân, chẳng lẽ Độc Tông Dược Thành trong truyền thuyếtcó thể dưỡng ra cổ độc nhân?"

Cố Thất Thiếu không đáp, cười nói, "Long Phi Dạ,độc nha đầu không ở đây, ngươi sợ sao? Kịch độc nga!"

Hắn nói, đôi mắt nhíu lại, ngón tay cong lên, bụigai đằng liền nháy mắt chặt lại!tieuthapnhat

Nhưng mà, đúng lúc này Long Phi Dạ trên người độtnhiên bộc phát ra một lực đạo vô cùng hồn hậu, thế nhưng ngạnh sinh sinh đem bụigai đằng chấn xuống đất đến dập nát.

Bụi gai đằng thưa thớt trên mặt đất, Long Phi Dạliền phi vọt lên, bụi gai đằng căn bản đuổi không kịp hắn.

Ngược lại là hắn, một đằng bay lên, một đằng lấytốc độ sét đánh mà giáng một tiên xuống dưới.

Cố Thất Thiếu giống như lúc trước, không có trốn,nhưng ai biết, lần này tiên của Long Phi Dạ cũng không đánh vào trên người hắn,mà là gắt gao cuốn lấy phần eo của hắn.

Không tốt!

Cố Thất Thiếu hậu tri hậu giác, muốn tránh thoátlại không còn kịp rồi.

Long Phi Dạ phi xuống, động tác soái khí, trườngtiên lướt qua đầu Cố Thất Thiếu, lại ở trên người hắn cuốn một vòng.

Lấy bản lĩnh của Long Phi Dạ, hai vòng tiên đủ đểkiềm chế Cố Thất Thiếu.

Cố Thất Thiếu cũng lười nhúc nhích, tùy ý cho hắntrói buộc.

Rốt cuộc, hai người lại khôi phục bình tĩnh.

Lúc này đây, Long Phi Dạ vẫn là ra ba chiêu, CốThất Thiếu một chiêu chưa ra, nhưng không phải là hắn không ra chiêu, mà làLong Phi Dạ chưa cho hắn cơ hội.

Bụi gai đằng lại một lần lặng yên không tiếng độngbò tới chân Long Phi Dạ, lại bị hắn một chân hung hăng đạp nát, cũng không dámnữa tới gần thêm nữa.tieuthapnhat

Lần này, là Cố Thất Thiếu lâm vào hiểm cảnh.

Hai người lạnh lùng đối diện nhau, đều im lặng.

Người thông minh, thường thường không cần quánói nhiều.

Cố Thất Thiếu vô cùng rõ ràng một đạo lý, vĩnhviễn sẽ không bị giết chết, lại có thể vĩnh viễn bị nhốt lại, sống không bằngchết.

Chiến đấu, đã kết thúc.

Long Phi Dạ không nói hai lời, đột nhiên rút trườngtiên thả Cố Thất Thiếu.

Cố Thất Thiếu kinh ngạc, "Có ý tứ gì?"

"Hàn Vân Tịch nợ ngươi, trả lại cho ngươi." LongPhi Dạ lạnh lùng nói.

"Ai muốn ngươi trả!" Cố Thất Thiếu hung dữ.

"Nàng để bổn vương trả." Long Phi Dạ mặt âm trầm,mưa gió sắp đến.

"Ai muốn nàng trả!" Cố Thất Thiếu cả giận.

Long Phi Dạ trả lời từng chữ, "Bổn vương muốnnàng trả!"

"Ngươi!" Cố Thất Thiếu chán nản.

"Từ nay về sau, hai người các ngươi không ai nợai!" Long Phi Dạ lớn tiếng tuyên bố.

Cố Thất Thiếu cứu Hàn Vân Tịch một mạng, hiện tại,hắn thay nàng trả xong rồi.
Ai biết, Cố Thất Thiếu cười ha hả, "Một mạng trảmột mạng, Long Phi Dạ, trừ khi ngươi ra giết ta, nếu không ngươi vĩnh viễnkhông trả đủ."

Long Phi Dạ cũng không sợ, hỏi ngược lại, "Ngươitin hay không ngày mai bổn vương khiến cho mỗi người ở toàn bộ Vân Không đều biếtngươi bất tử chi thân!"

"Ngươi dám!"

Cố Thất Thiếu giương móng vuốt hướng cổ Long PhiDạ chộp tới, Long Phi Dạ lập tức tránh đi, "Ngươi thấy bổn vương có dám haykhông!"

"Long Phi Dạ, đừng tưởng rằng ngươi đem giết Áchbà bà thì ta không có biện pháp đối phó ngươi!" Cố Thất Thiếu lạnh giọng.tieuthapnhat

Lời này vừa ra, Long Phi Dạ kinh ngạc, "Ai nói vớingươi Ách bà bà đã chết?"

Ách bà bà chết, chỉ có Sở Tây Phong cùng Đường Lybiết được, gia hỏa này như thế nào sẽ biết?

Cố Thất Thiếu khóe miệng gợi lên một mạt cười lạnh,"Ngươi còn dám không?"

Long Phi Dạ trực tiếp trừu tiên, Cố Thất Thiếucũng không né, cười to nói, "Cho dù ngươi vây khốn ta, Hàn Vân Tịch cũng sẽ biết.Nếu không, chúng ta đánh cuộc một phen!"

"Ngươi rốt cuộc muốn thế nào?" Long Phi Dạ lạnhlùng hỏi.

Cố Thất Thiếu duỗi tay muốn bắt lấy trường tiên,Long Phi Dạ trực tiếp ném ra, "Dứt khoát điểm!"

Cố Thất Thiếu lãnh tà mà cười, nói......    

[EDIT] Thiên Tài Tiểu Độc Phi - 天才小毒妃Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ