Chương 100: Các nàng (một)

27.6K 1.5K 382
                                    

Ngôn Hề đi vào phòng tắm, An Chi ở bên ngoài tìm quần áo cho nàng, tìm một cái váy chữ T màu xám có ống tay rộng, nàng khoa tay múa chân, mình mặc thì trên đầu đối một chút, nàng mặc hẳn là rất thích hợp.

Còn quần lót, An Chi có chút khó xử, đều là đồ mình đã từng mặc qua, tuy rằng đã giặc sạch sẽ.

Nàng cầm lấy một cái quần lót bình thường ít mặc, đẩy cửa đi vào: "Di di...Ta lấy quần áo..."

Thanh âm của nàng bỗng nhiên im bặt dừng lại, trong phòng tắm nhỏ hẹp, Ngôn Hề đã cởi quần ra, An Chi đi vào thì nhìn thấy người kia đưa lưng về phía nàng lộ ra một đôi chân vừa dài vừa trắng trẻo thon thả ẩn dấu dưới chiếc áo sơmi trắng.

Nghe thấy thanh âm của nàng, người kia quay lại, áo sơmi đã cởi được vài nút, lộ ra bờ vai bóng loáng như vải lụa, còn có áo lót màu đen bao quanh hai ngọn núi trắng nõn cao ngất.

An Chi lập tức liền ngây người, Ngôn Hề cũng có chút giật mình, những ngón tay đang chạm vào nút áo của nàng nhẹ nhàng run rẩy.

An Chi mãnh liệt xoay gương mặt phiếm hồng ra chỗ khác: "Ta lấy quần áo cho ngươi...Còn quần lót...Chỉ có thể mặc của ta..."

Nàng cụp mi mắt xuống, gương mặt càng thêm nóng lên, "Ngươi...Không để ý đi?"

Động tác của Ngôn Hề dừng một chút, đầu quả tim đột nhiên giống như có những ngôi sao kích động vỡ tung lên, có chút nói không rõ, nàng theo bản năng mà "Ân" một tiếng.

An Chi vốn không dám lưu lại, treo quần áo lên móc, đóng cửa lại đi ra ngoài.

Đứng bên ngoài trong chốc lát, An Chi mới nghe thấy trong phòng tắm truyền đến tiếng nước, nàng vuốt vuốt gương mặt đang nóng lên, tự nói với bản thân không thể suy nghĩ miên man.

Ổn định lại suy nghĩ, bên ngoài trời vẫn còn đang mưa, đêm nay Ngôn Hề hẳn là không thể quay về, nàng động thủ sửa sang lại giường của mình, vỗ vỗ gối đầu.

Tối hôm nay nhất định là Ngôn Hề gặp phải chuyện gì không vui rồi, bộ dạng vừa rồi thật sự làm cho người ta quá mức đau lòng. An Chi cắn cắn bờ môi, cảm giác vô lực lại tập kích trong lòng của nàng.

Chuyện gì nàng cũng không giúp được người kia, ít nhất đêm nay để cho người kia nghỉ ngơi tốt một chút.

An Chi lấy điện thoại ra, kiểm tra phần mềm giao hàng tận nơi, không biết Ngôn Hề có đói bụng chưa, nàng mới vừa đi tới cửa phòng tắm vừa muốn hỏi Ngôn Hề,

Một cuộc điện thoại gọi tới: "An Chi."

Là Lâm Hàm sư tỷ, nàng cười nói: "Là thế này, tối nay ta gặp mấy người sư tỷ năm hai cùng khoa của ta, gọi bò và lòng. Ta đưa một phần tới cho ngươi đi?"

Trước cổng Đại học Bách khoa trong khu phố ăn vặt có một nhà bán Ma lạt thang (lẩu cay) rất nổi tiếng, nổi tiếng nhất chính là bò và lòng, mỗi ngày đều cung không đủ cầu.

An Chi có chút xấu hổ, "Sư tỷ các ngươi ăn là được rồi."

"Ta đã đến trước cửa ký túc xá của ngươi rồi, ra đi." Thanh âm của sư tỷ ôn hòa như mùa xuân, còn mang theo một chút ý cười.

[BHTT] Edit - Đào lý bất ngôn - Nhất Trản Dạ ĐăngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ