Chương XVII : Rời đi trong im lặng

1K 85 12
                                    


Đồng hồ trên tường "tích tắc" từng chút một , kim giờ đã vượt qua con số 12. Trong sảnh chính , Sách Khắc Tát Nhĩ vẫn đang ra sức niệm chú để lần nữa mở cánh cửa thông nhau của hai thế giới . Trong phòng vốn là của Diệp Tu và Ngụy Sâm nay lại trở thành chỗ cho ba con người đã xây dựng lên một Lam Vũ uy chấn cả Liên Minh . Bên trong phòng hầu hết đã chìm vào giấc ngủ say, duy chỉ có Kiếm Thánh là vẫn thản nhiên đứng gác. Tài khoản bọn hắn không biết mệt mỏi là gì , trước nay dù có bị giết cũng chỉ đau sau đó uống thuốc hồi máu và mana là sẽ không sao cả . Nhưng Dạ Vũ Thanh Phiền biết với những con người này lại là chuyện khác . Họ không thể chiến đấu như các thẻ tài khoản , lại có sinh mạng mỏng manh hơn rất nhiều so với bọn họ . Con người sẽ trải qua sinh lão bệnh tử nhưng thẻ tài khoản họ thì không , trừ khi game đóng cửa thì bọn họ mới biến mất khỏi thế giới này . Nhưng với Vinh Diệu thì dù game có biến mất thì cùng lắm mối liên hệ giữa bọn họ với tuyển thủ mới tiêu vong đi mà thôi. Bọn họ sẽ mãi sống ở Vinh Diệu , cuộc sống bất lão bất tử , ngày ngày sẽ trôi qua như vậy .

Dạ Vũ Thanh Phiền không biết ở Thế giới mà mình sinh ra xảy ra chuyện gì , cánh cổng thông giữa hai thế giới với đã được nữ thần tối cao phong ấn từ 10 năm trước, ngày hôm nay không hiểu vì sao các tài khoản bị nhiễm sương kia lại mở được. Nếu không có sự cơ trí của Diệt Sinh Linh kịp thả robot thăm dò thì bọn họ cũng không bao giờ ngờ các ID bị hóa điên kia lại mò đến thế giới loài người để làm hại những người chơi cấp độ Thần như Hoàng Thiếu Thiên và những người khác . Phải nói lần này không nhờ Sách Khắc Tát Nhĩ mau chóng niệm chú lần lược mở cổng ở 5 thành phố khác nhau cho ID bọn họ tìm tới thì chẳng biết chuyện gì sẽ xảy ra với các tuyển thủ nữa .

Dạ Vũ Thanh Phiền lặng lẽ bước ra ngoài , y muốn xem Sách Khắc đã mở cổng đến nơi an toàn được chưa .Ngay khi mở cửa ra , Dạ Vũ đã bắt gặp ánh mắt của Quân Mạc Tiếu , Tiếu Tiếu lười biếng nở nụ cười mỉa mai rồi lấy Ô Thiên Cơ gõ vào lung hắn một cái xong liền đẩy y xuống cầu thang, ra hiệu rằng mình sẽ thay Kiếm Thánh trông chừng ba người kia .

Nhất Diệp Chi Thu đang đứng trước cửa phòng mà đội viên Luân Hồi được sắp xếp và phòng của Trần Quả , Mộc Tranh và Đường Nhu . Vô Lãng đã vào trong phòng của ba người Luân Hồi nên Nhất Diệp đã đỡ lo , duy chỉ có phòng có Mộc Tranh làm y không yên tâm . Lần này đi chỉ có mình Mộc Tranh là con gái dĩ nhiên bất tiện , Mộc Vũ Tranh Phong đã tình nguyện ở lại cùng mọi người trấn thủ 5 lâu đài , giao luôn trách nhiệm bảo vệ luôn Mộc Tranh cho y . Hơn nữa , bây giờ có một chuyện Nhất Diệp Chi Thu vẫn mãi dấu mọi người , nhất là Mộc Tranh và Diệp Tu . Có lẽ vì thế mỗi lần đứng đối diện cô gái ấy , y lại cảm thấy ray rứt vô cùng khó chịu .

*****

Khi Trần Quả nhìn trần nhà thì Mộc Tranh đã biến mất và kim đồng hồ đã chuyển sang con số 7, 7 giờ sáng rồi . Chị chủ Trần vội vã tung chăn chạy vội ra ngoài nhưng giờ ở dưới đại sảnh , mọi người của Hưng Hân đang vô cùng tự nhiên dùng bữa sáng .

-Bọn họ đâu ?

Trần Quả hỏi trong mơ hồ . Sự xuất hiện với ánh mắt hoảng hốt kia của cô làm mọi người không khỏi dừng đũa . Đường Nhu là người ngạc nhiên nhất , cô ngơ ngác hỏi ngược lại :

[TCCT] Từ Vinh Diệu đến thế giới loài người. ( Hoàn)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ