Chương 04

181 14 2
                                    

Nhà hàng Souvenir.

Lý Trạch Ngôn ngồi ăn bên cạnh cửa sổ, 20 phút trước anh đã an vị ở chỗ này. Đồng hồ trên tường tích tắc chuyển động, anh lẩm nhẩm trong bụng 10, 9, 8...

Anh nghe được tiếng của mô-tơ tắt máy, Bạch Khởi tháo mũ bảo hiểm bước vào Souvenir.

2, 1 --- đúng 3 giây.

"Tôi không đến muộn chứ?"

"Không có, rất đúng giờ, chính xác đến từng giây." Lý Trạch Ngôn nhìn Bạch Khởi ngồi xuống đối diện mình, vỗ vỗ tay, nói: "Tôi tự ý chọn món rồi, không sao chứ?"

"Tôi sao cũng được."

Lão tiên sinh liền bưng lên một ấm trà cùng một phần bánh pudding.

"Thử xem, là món ngon nhất ở đây." Lý Trạch Ngôn đem pudding đặt trước mặt Bạch Khởi, sau đó thành thạo rót trà cho hai người.

Bạch Khởi thoáng nhìn qua đồng hồ, nhẹ nhàng đem pudding đặt sang bên cạnh: "Lát nữa có một người bạn của tôi đến, nghe nói lần trước đã bị chủ nhà hàng này đuổi đi, hôm nay anh lại hẹn ngay nhà hàng này, tôi liền bảo cô ấy theo tôi đến, không sao chứ?"

Lý Trạch Ngôn nhíu nhíu mày, tùy tiện nói: "Không sao."

"Lần trước tôi vội vàng đi gặp Hứa giáo sư, cũng không nói với anh được mấy câu, anh nói anh quen tôi, tôi rất hiếu kì muốn biết chúng ta gặp nhau như thế nào."

"Chúng ta gặp nhau tại thành phố X." Ánh mắt Lý Trạch Ngôn vẫn luôn nhìn Bạch Khởi: "Công ty tôi xảy ra án mạng, là cậu đến điều tra."

"Ồ, ra là vậy." Bạch Khởi nâng tách trà lên uống một ngụm: "Đơn giản vậy sao? Tôi còn tưởng anh với tôi đã xảy ra rất nhiều chuyện."

"Thật ra..."

"Học trưởng Bạch Khởi!" Một giọng nữ đột nhiên vang đến: "Oái! Lý... tổng, sao anh lại ở đây?"

Cả hai người đồng thời ngẩng đầu.

"Em đến rồi."

"Học trưởng, tổng tài, hai người quen nhau?"

Nhìn thấy gương mặt kia, Lý Trạch Ngôn biết hôm nay không thích hợp cùng Bạch Khởi trò chuyện nhiều, hơn nữa anh liếc thấy Bạch Khởi đối với cô gái kia lại ôn nhu, siết chặt nắm tay.

Điện thoại Lý Trạch Ngôn đúng lúc vang lên, anh thở dài nhẹ nhõm, đứng dậy nói: "Thật xin lỗi, có hội nghị khẩn cấp, tôi đi trước."

Vẻ mặt Bạch Khởi có chút không vui, nhưng vẫn chấp nhận lí do thoái thác kia của Lý Trạch Ngôn: "Vậy anh đi đi."

"Lần sau đến văn phòng tôi nói đi, có chút đồ muốn cho cậu xem, có gì liên lạc qua di động." Nói xong Lý Trạch Ngôn lại chuyển hướng sang cô gái: "Báo cáo cuối tuần, tốt nhất cô hãy chuẩn bị đầy đủ, nếu như không đủ thuyết phục qua xét duyệt, tôi sẽ không bật đèn xanh cho cô đâu."

"Còn có, chủ nhà hàng này là bạn tôi, cần gì thì cứ nói thẳng là được, đi trước."

Hôm nay Lý Trạch Ngôn tự mình lái xe đến, trước khi rời đi anh thoáng nhìn về phía người ngồi sau tấm kính, ánh mắt Bạch Khởi ôn nhu nhìn cô gái kia, nhìn cô ta ăn từng miếng từng miếng bánh pudding mà anh cố ý chuẩn bị.

"F**k!" Anh nện một đấm lên tay lái, nhanh chóng rời khỏi đó.

[FANFIC] (Ngôn Bạch) Thập Diện Mai PhụcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ