Chương 8: Dị năng tốc độ

1K 61 1
                                    

Suốt chặng đường Hạ Băng vẫn luôn trầm mặc rốt cuộc cũng lên tiếng: "Phía trước có một căn nhà nông thôn, liền nghỉ ngơi ở chỗ đó đi."

"Không biết trong đó có tang thi không nữa."

Hạ Băng vừa dứt lời, Lưu Cương theo bản năng liền nhìn chằm chằm vào cửa cổng của căn nhà, đặt ra nghi vấn. Sân trước căn nhà cách đường cái khỏang 50m, để tiện đi lại chủ nhân căn nhà còn tráng một lớp xi măng nối liền từ sân đến đường.

"Có tang thi thì giết." Hạ Băng điềm nhiên nói.

Trên thực tế, trong căn nhà này không hề có tang thi, bởi vì cô đã sớm dùng tinh thần lực tra xét hết một vòng, bất quá lời này, cô sẽ không nói ra.

Dừng xe trước cửa cổng, Lưu Cương cùng Đường Giác hai đại nam nhân tự động xuống xe kiểm tra, thể hiện phong độ thân sĩ đàn ông, bọn họ vẫn phải có.

"Ba ba cẩn thận."Lưu Tiểu Nguyệt thấy ba mình lại đi mạo hiểm, không tự chủ được dặn dò.

"Ba sẽ ." Nghe được thanh âm quan tâm của con gái, Lưu Cương vốn có một chút sợ hãi trong nháy mắt liền tràn đầy dũng khí.

Hạ Băng mới không có tâm tình ngồi không chờ Lưu Cương cùng Đường Giác hai người chậm chạp xem xét đâu, cô liền theo sau Đường Giác xuống xe, sải bước tự nhiên hướng về phía cửa cổng mà đi.

"Hạ Băng cẩn thận." Nhìn thấy động tác của Hạ Băng, Đường Giác theo bản năng kéo cô lại, nhưng bị cô tránh được.

"Đúng là đồ không sợ chết, nếu bên trong có tang thi thì tốt nhất đem cô ta cắn chết đi." Thấy Hạ Băng liều lĩnh xuống xe, Lý Mai không có ý tốt châm chọc.

"Bên trong mà có tang thi, người đầu tiên bị cắn chính là ngươi." Lâm Tiêu Tiêu nghe được lời ả nói, bất mãn trừng một cái, vội vàng cũng theo xuống xe không quên dăn dò: "Hạ Băng, chú ý một chút." Muội muội giấy, dù cô rất mạnh nhưng cũng phải chú ý xung quanh một chút chứ! Nếu như bị tang thi cắn trúng, cái này thật sự là hết thuốc chữa rồi đấy!

"Cửa này vẫn còn bị khóa, có lẽ trong nhà không có ai, hẳn là an toàn." Bởi vì động tác của Hạ Băng, nên bước chân của hai người đàn ông không tự gíac nhanh hơn chút đi về phía cửa cổng, phát hiện căn nhà này bị khóa ngoài, cả hai người đồng thời thở phào nhẹ nhõm.

"Để tôi mở." Đường Giác chủ động tiến lên, nhấc cái búa trong tay lên, định đập một phát vào cái ổ khóa xấu số.

Khóe miệng Hạ Băng co giật, cô nhanh chóng đoạt cây búa của hắn, nói "Ta đến."

Ở trong mắt mọi người là hình ảnh Hạ Băng nhẹ nhàng thoải mái vung tay đập một cái, khóa hư.

"Thì ra đập khóa cũng cần đến kỹ xảo nha." Lưu Cương thấy thế cảm thán một tiếng.

Nghe Lưu Cương cảm thán, khuôn mặt Đường Giác không tự chủ co giật, chỉ có mình hắn biết rõ, cô gái xinh đẹp này căn bản không có thứ gọi là kỹ xảo đập khóa, mà do thức tỉnh dị năng lực lượng nên mới nhẹ nhàng một đập như vậy, nói không chừng khí lực của cô còn lớn hơn hắn gấp bốn năm lần.

[Edit] Mang Theo Không Gian Xông Mạt ThếNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ