Chương 22

2K 211 0
                                    

Ta yêu em
.

.

.

- Baekhyun, Baekhyun.

Nó khóc nhọc mở mắt, đôi mắt xanh dương đón nhận ánh sáng từ mặt trời trói loá, Baekhyun đảo mắt một vòng, liền nhận ra bản thân đang nằm trong một căn phòng nhỏ màu trắng, gió thổi làm chiếc rèm trắng bay phất phơ giữa không trung, bên mép giường là Jungkook đang cầm một cốc nước.

- Jungkook...

- May quá, cậu đã ngủ hai ngày rồi.

- Vậy sao...

- Baekhyun, thấy không khoẻ chỗ nào không?_ Jungkook đưa tay lên sờ trán nó, đôi mắt dịu dàng quan tâm thật lòng.

- Không có, chúng ta, đang ở đâu vậy?

- Chúng ta đã về thành Nosy rồi.

Baekhyun thở nhẹ ra một hơi, đầu óc bắt đầu tỉnh táo suy xét lại mọi việc, sau đó như nhớ ra gì đó, nó vung chăn ngồi bật dậy

- Chanyeol! Jungkook! Chanyeol!! Chanyeol đâu!!!

- Chuyện này...

Baekhyun bám lấy bả vai cậu lắc mạnh, Jungkook muốn mở miệng, nhưng tiếng không thể bật lên, bảo cậu nói với Baekhyun thế nào đây? Rằng người đó đã bị thuỷ quái nuốt rồi sao? 

- Chanyeol, ta phải tìm Chanyeol.

- Baekhyun, cơ thể cậu.

Baekhyun loạng choạng đứng dậy, giày không kịp đi, mặc kệ Jungkook cản lại, nó đẩy cậu ra rồi chạy ào ra ngoài.

Baekhyun chạy dọc hành lang hoàng điện Nosy, hết nhìn trái đến liếc phải, tự nhủ với bản thân rằng không sao, đó chỉ là một cơn ác mộng. Nhưng dù có tự trấn an ra sao, chính bản thân lại không thể ngừng run rẩy.

- Baekhyun, chậm lại!

- Ta phải tìm V!_ Đúng! V sẽ cứu được Chanyeol, sẽ cứu được...

- Baekhyun, bình tĩnh đã_ Jungkook gắt gáo theo sau, chỉ sợ thân thể nó không tốt, loạng choạng ngã ra sẽ bị thương.

Baekhyun không quan tâm đến Jungkook, trong lòng một mực không muốn để tâm đến xung quanh, nó tiến về phía điện, ngang qua hoa viên liền nhìn thấy một thân ảnh đang đứng, lập tức chạy vội tới.

- V! Chanyeol! CHANYEOL CỦA TA!!!!_ Baekhyun níu lấy áo hắn, thân thể vì suy nhược mà khuỵu xuống, hắn vươn tay đỡ lấy nó, đôi mắt cam nhìn từ trên xuống lẳng lặng như mặt hồ.

- Baekhyun...ngươi đã nhìn thấy mà.

Một cậu nói của hắn, Baekhyun lật tức run lên bần bật, hình ảnh Chanyeol biến mất trong cái xoáy nước khổng lồ hiện lên rõ mồn một.

Hắn đăng tâm đánh gãy đi cái ý niệm tất cả chỉ là một giấc mơ của nó, trái tim quặn lại như sát muối, phổi như không thể hoạt động, hô hấp trở nên nặng nề. Cảm tưởng chỉ cần một tác động nhỏ nữa, nó sẽ chẳng còn gì để mất.

Nó ngã quỳ xuống, đôi tay vẫn níu lấy áo hắn, đau đớn nhưng vẫn hy vọng, hy vọng một điều mong manh rằng chỉ một chút thôi, chỉ cần V nói có thể, nó không tin hắn không thể cứu.

[Vkook/Chanbaek] LẠC VÀO XỨ SỞ HUYỀN THOẠI NORIA Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ