Chương 25

91 2 0
                                    

Nàng sắp không chịu nổi! Dương Bạn Nhi vì phía dưới truyền tới tiếng nước chảy dâm lãng mà cảm thấy đáng xấu hổ, nhưng lại rất thích khoái cảm từ đầu ngón tay hắn lan tràn ra, đàng hoàng lắc mông nghênh hợp ngón tay dài của hắn đâm vào, hơi đau đớn, rồi lại như ngâm ở bên trong nước mật, khiến người ta cực vui thích.

Lãnh Địch Thiên rốt cuộc kết thúc nụ hôn thật dài, chỉ bảo nàng, "Câm miệng!"

"Nhưng. . . . Nhưng người ta rất muốn!" Dương Bạn Nhi không phục trả lời. Còn không phải hắn mê hoặc nàng, nàng mới có thể lửa nóng đốt người. "Bất kể, ngươi phải phụ trách!" Nói xong, nàng đưa tay nhỏ bé ra phủ ở trên phần dâng trào nhô ra trong quần hắn, chu miệng nhỏ đỏ hồng, nâng khuôn mặt nhỏ nhắn lên nhìn chằm chằm hắn.

Lãnh Địch Thiên bị vẻ mặt đáng yêu của nàng chọc cười, hắn thật không biết nữ nhân cũng sẽ sảng khoái cầu hoan, không chút kệch cỡm như vậy. "Cởi ra đi!"

"Còn cần chàng nói sao?" Dương Bạn Nhi cười hừ một tiếng, đã sớm động thủ dây lưng của hắn, vui vẻ dùng tay nắm dục long nóng bỏng của hắn.

Lãnh Địch Thiên cắn răng nhịn khoái cảm lan tràn lên người. Tiểu yêu nữ này! Cánh tay phái nam đặt nàng trên bàn, hắn xé đi quần lót của nàng, tay đặt trên nguồn nước dục vọng của nàng, khom thân thể cao lớn, từ từ xuyên vào toàn bộ.

"A. . . ." Dương Bạn Nhi cắn môi, cười cau mày nghênh đón hắn, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ ửng trộm dò xét chỗ kín giao hoan giữa hai người, nhất thời đỏ mặt tới tai.

Lửa nóng của hắn tràn đầy hoa huyện chật hẹp của nàng, tạo nên cảm giác hơi đau vì căng xé, vậy mà khoái cảm ở hoa hạch nhỏ đỏ lại càng khiến thần trí nàng mê mang, hắn nhô thân rồng ra đụng vào chỗ mẫn cảm nhất trong huyệt của nàng, chậm rãi chèn ép vào.

"Lãnh Địch Thiên. . . . Ừ. . . ." Thật là mắc cỡ! Dương Bạn Nhi thẹn thùng e lệ nhắm lại đôi con ngươi trong veo như nước, chính mình cũng không thể tin được lại thích làm "Chuyện xấu" này với Lãnh Địch Thiên.

Xong rồi! Nàng nhất định là bệnh thời kỳ chót, không thuốc chữa được rồi ! Nếu không nàng phải rất ghét Lãnh Địch Thiên - nam nhân đáng chết này chứ! Nhưng hiện tại bị hắn vừa đụng, trong lòng nàng liền cao hứng ngổn ngang, sau đó trước mắt liền chạy ra một đống chim nhỏ lkhông biết sống chết vừa lớn tiếng hát xuân ca, vừa nói "Thích hắn, thích hắn" !

Thích hắn? Này. . . . Điều này sao có thể! Dương Bạn Nhi nghĩ đến đây, không khỏi đột nhiên mở hai mắt ra, nhìn vào trong mắt đen mỉm cười của hắn, không nhịn được muốn thét chói tai.

"Chúng nó nói bậy!" Dương Bạn Nhi buồn bực nói một tiếng, kiện những con chim nhỏ với Lãnh Địch Thiên.

"Ai nói bậy? Nói bậy cái gì?" Lãnh Địch Thiên nhìn nàng mơ hồ, cười hưởng thụ khoái cảm chôn trong huyệt mềm của nàng.

"Chúng nó nói. . . . Nói ta thích. . . . Thích chàng. . . ." khuôn mặt nhỏ nhắn của Dương Bạn Nhi đỏ lên, nhịp tim nhanh đến khiến nàng cơ hồ thở không nổi. Ghét! Thứ kia làm thân thể nàng căng ra, nong nóng đau đau, còn có chút thoải mái, gân mạch bịch kín thịt trong huyệt non của nàng, a. . . . Thật thoải mái !

Bạn Nhi Đùa XuânNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ