"Cháu chào bác!" An đẩy cửa vào quán cà phê Belle, cái chuông được gắn ở trên cửa rung lên một cái, tạo ra tiếng leng keng vui tai.
"Chào cháu." Belle nở một nụ cười ấm lòng, bác ấy tuổi đã qua 60, chủ của quán cà phe mà An đang làm việc.
"Chà, hôm nay quán đông quá Bác Belle!" An trầm trồ, nhìn quanh căn phòng được trang trí kiểu vintage ngọt ngào.
"À mà! Ngày nào quán chả đông bác Belle nhỉ? Chắc họ không cưỡng lại sự quyến rũ của bác đấy." An nói tinh nghịch, hôm nay quả là một ngày đẹp trời nên cô mới cảm thấy vui vẻ như vậy.
"Thôi đi, cháu yêu. Bác già rồi, quyến rũ ai được nữa." Bác cười.
"Bác đừng tự ti thế chứ, bác nhìn góc đằng kia đi! Ông ấy cứ ngắm Bác từ lúc cháu mới bước vào tới giờ đấy." Bác Belle quay đầu lại, khẽ mỉm cười khi thấy ông cụ ngồi đằng kia.
"Àa-hay là bác thích bác ấy? Nói cháu biết đi, cháu hứa giữ bí mật." Cô đưa ngón út ra, nháy mắt với bác Belle.
"Thôi đi cô nương, đi làm việc đi, không bác trừ lương bây giờ." Bác Belle cảnh báo.
"Cháu biết bác yêu cháu mà." Cô cười to, rồi vớ lấy cái tạp dề màu hồng máng trên cái móc nhỏ có gắn tên cô ở trên.
"Thôi cháu vào bếp đây!" Cô nói xong rồi bước thẳng vào nhà bếp.
-----
"Cậu làm cái gì mà lâu thế hả?" Vân khẽ nhăn, rồi lại quay lại với công việc pha cà phê của mình.
"Có gì đâu." An trả lời ngắn gọn.
Vân là bạn thân của cô ngày từ ngày đầu tiên làm việc, cô luon giúp An mọi việc, nếu không có Vân thì có lẽ cô đã phải lăn lội ngoài New York, thành người vô gia cư rồi, cô ở chung căn hộ với Vân, công việc cũng là nhờ Vân tìm cho. Và điều tuyệt vời nhất là Vân cũng là người Việt giống cô, không cha mẹ, nên hai người rất hợp nhau.
"Cậu bưng li Mocha và Latte này cho bàn số 8 nhá." Vân nói trong lúc truyền cái khay qua cho An.
"À, cậu để đó đi, mình đem ra cho."
"Cảm ơn cậu nhiều nha."
"Không sao mà."
Cô bưng khay cà phê ra cho bàn số 8, nơi có hai cô gái tóc vàng hoe, mắt xanh, và tất nhiên những cô gái thế này, họ đều mặc crop top và những chiếc quần short ngắn đến nóng mắt.
"Mời quý khách." Cô nói trong lúc đặt hai li cà phê xuống bàn.
"Cảm ơn." Hai cô gái nói một cách bất lịch sự rồi lườm cô một cái rõ ghét.
Cô mở to mắt nhìn hai cô ả kia một cái rồi bỏ đi, cũng may cho họ là họ đang ở trong quán của bác Belle con nếu không thì cô đã giật hết mớ tóc trên đầu của hai cô gái đó rồi.
"An à, cháu có thể hỏi xem khách dùng gì dùm bác được không?"
"Vâng Bác Belle." Cô trả lời, quay lại cầm thực đơn cùng với cuốn sổ tay nhỏ.
Tiếng chuông cửa vang lên, bước qua là một người đàn ông khoác lên mình một chiếc áo hoodie xám, chiếc quần rách bó sát và một đôi Supras trắng cùng với một chiếc kính rayban đen.
![](https://img.wattpad.com/cover/18102839-288-k610230.jpg)