Chương 10 : Kỳ quặc

2.1K 46 0
                                    

Thư trúng tuyển vào đại học của Thiên Bắc đến trước, sau đó đến Bách Sanh. Sau khi nhận được thông tin trúng tuyển thì ngày khai trường cũng dần dần đến gần. Chớp mắt cái đã là cuối tháng 8. Tiểu Liêu từ giảng đường đi ra thì có người đi phía sau vỗ vai nó. Nó quay lại nhìn thấy Bách Sanh đứng đối diện nó mỉm cười.

"Tiểu Liêu đi đường mà cứ nhìn xuống đất, kiếm tiền nhặt hả?"

"..... Anh sao lại ở đây?" Tiểu Liêu mở miệng lớn hỏi. Bách Sanh xuất hiện thật là ngoài tưởng tượng của nó.

"Tiện đường, cho nên ghé qua đợi em cùng về." Bách Sanh tiện tay cầm lấy cây đàn của nó "Đi mau."

"Ờ." Tiểu Liêu không nghĩ nhiều nhưng đầu óc nó vẫn xoay vòng vòng khó hiểu, sao Bách Sanh lại xuất hiện ở đây, chỗ này cách nhà xa như thế cơ mà. Hơn nữa chung quanh ... là khu dân cư cũ, các xí nghiệp của quốc gia, hắn ta làm gì mà có chuyện ở chỗ này.

"Em mỗi ngày đều tan học tối vậy hả?" nhìn thời gian đã là 7 giờ, nhớ trước đây nó tan học đúng là sớm hơn 1 chút, về đến nhà cũng chưa đến 7 giờ.

"Em ...."

"Dịch Tiểu Liêu." Âm thanh từ phía sau truyền đến cắt ngang câu chuyện của 2 người. Chu Cảnh Lan cầm 1 cuốn sách nhạc đuổi theo, thở hồn hà hổn hển "Cậu để quên ở lớp, cám ơn đã ở lại dạy mình nha." Chu Cảnh Lan ngây ngô cười 2 tiếng, cũng không để ý nhìn đến Bách Sanh đang đứng bên cạnh, tiếp tục chạy theo Tiểu Liêu "Nói là đợi mình cùng về mà, sao cậu không đợi!"

"Cậu chậm quá, mình đói bụng." Tiểu Liêu cầm cuốn sách nhạc bỏ vào túi.

"Dậy mình mời cậu ăn, muốn ăn cái gì?"

"Cơm của dì Trương làm, bên ngoài không ngon bằng." Tiểu Liêu rặng ra bộ mặt nghiêm trang nhìn không ra là nó của ngày thường.

Chu Cảnh Lan cũng rất nhanh nhảu đối ứng "Mẹ mình làm cơm cũng rất ngon. Đi đến nhà mình ăn, thấy thế nào?"

Tiểu Liêu dừng bước quay đầu nhin Chu Cảnh Lan, Bách Sanh thấy nó thật sự đang cân nhắc lời của họ Chu kia, đi đến phía trước kéo tay Tiểu Liêu "Về thôi, đói rồi."

Dịch Tiểu Liêu đang nghĩ tại sao mà Cảnh Lan cứ chấp nhất như vậy nhất định phải mời nó ăn cơm, vấn đề này còn chưa nghĩ xong thì đã bị người ta lôi đi.

"?" Chu Cảnh Lan không hiểu ở đâu lại xuất hiện cái người mà đang kéo Tiểu Liêu đi này.

Lúc trở về, Tiểu Liêu cùng Bách Sanh bắt xe buýt đi, 2 người ngồi ở ghế phía sau. Nó vui vẻ ngồi ăn cái gói ô mai vừa mua. Bách Sanh trầm mặc rất lâu, sau đó nghiêng mặt hỏi nó "Tên đó ... tại sao hắn cũng học dương cầm ở đây?"

Tiểu Liêu lờm hắn 1 cái, người ta tại sao đi học đàn sao mà nó biết, nó có đi guốc trong đâu họ đâu, sao mà biết họ nghĩ cái gì. Bách Sanh gần đây cứ hay hỏi những vấn đề kỳ lạ. Chỉ số thông minh của hắn hình như đã giảm xuống, nghĩ thế nó trả lời qua loa "Không biết."

Bách Sanh lại yên lặng, Tiểu Liêu nắm lấy tay hắn đưa cho 1 quả ô mai "Ăn không?"

"Không." Bách Sanh đẩy lại phía nó, lại tiếp tục yên lặng.

[ FULL - HE ] Lấy Tên Ai Lặng Lẽ Yêu Em - Phong Tử Tam Tam Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ