Chương 22

628 30 0
                                    

  Sau khi đại hội thể thao kết thúc, học sinh cuối cấp lại tiếp tục với những ngày học căng thẳng.

"Cuối tuần đi đâu chơi đi?" Tô Khả Tây nhàm chán hỏi.

Ở trường học nửa tháng cực kỳ khó chịu, nếu không được vui chơi một chút không khéo sẽ bị mốc meo lên mất, có thể đi ra ngoài ăn gì đó, sau đó đi xem phim.

Dự định rất tốt đẹp.

"Cuối tuần tớ có hẹn với Lục Trì rồi." Đường Nhân không đếm xỉa đến giọng nói ở bên cạnh.

Tô Khả Tây lập tức trở nên khiếp sợ, mặt mũi cô tràn đầy vẻ khó tin: "Cuối tuần cậu ra ngoài với Lục Trì? Chắc chắn là Lục Trì chứ? Không phải là ai khác đúng không?"

Đường Nhân quỷ dị nhìn cô: "Còn có thể là ai?"

"Mẹ nó hai người các cậu sao có thể tiến triển nhanh đến vậy hả?" Tô Khả Tây trừng to hai mắt.

Trong khoảng thời gian này, mặc dù không nói nhiều chuyện về Lục Trì, nhưng cũng có thể biết được tin tức về anh, dù sao cũng là bạn thân chí cốt.

Tính cách không có vẻ gì là dễ dàng đồng ý ra ngoài với ai đó?

Tô Khả Tây quan sát Đường Nhân vài lần, cuối cùng nhỏ giọng hói: "Cậu làm cách nào mà cậu ấy chịu ra ngoài với cậu?"

Đường Nhân đang nhìn đề thi ngẩng đầu lên, thuận miệng đáp: "A, tớ nói là muốn cậu ấy giúp tớ chọn mấy quyển sách tham khảo môn vật lý."

Tô Khả Tây: "..."

Có thể nói là chiêu trò mời mọc đúng ý dân học giỏi rồi.

~

Tháng mười một, thời tiết cuối thu nên cũng đã chuyển lạnh.

Vì cô đã hẹn gặp anh ở trước cửa hiệu sách cho nên cô đến sớm hơn giờ hẹn.

Hiệu sách có tên là hiệu sách Thần Mã.

Vị trí nằm ở gần trường Nhất Trung, từ trước đến nay luôn là hiệu sách cập nhật những tài liệu tham khảo mới nhất, tổng cộng có hai tầng lầu, tầng một bán đồ dùng văn phòng phẩm, tầng hai bán các loại sách tham khảo, còn có một khu vực nhỏ bán tiểu thuyết.

Đường Nhân nhàm chán đi dạo tầng một một vòng, lúc quay trở lại thì thấy Lục Trì đang đi đến.

Vóc dáng của Lục Trì cực kỳ nổi bật, người người đi trên phố, vậy mà cô chỉ liếc mắt một đã phát hiện ra anh, ánh mắt cô kiên định nhìn anh chằm chằm.

Đương nhiên là Lục Trì cũng đã thấy Đường Nhân, anh nhanh chóng đi qua đường cái.

Đường Nhân vẫy vẫy tay về phía anh. Hôm nay cô đặc biệt đến sớm.

"Tối hôm qua có nhớ tớ không?"

Lục Trì đanh mặt, liếc xéo cô một.

Đường Nhân cười ha ha, cùng anh đi lên tầng hai của hiệu sách.

Bên cạnh cầu thang là các loại tạp chí, có cả những tiểu thuyết ngôn tình mới nhất, Đường Nhân tiện tay cầm lấy một quyển ngôn tình, bỏ vào trong giỏ mua sắm.

Lục Trì thấy được, lập tức tỏ vẻ không hài lòng, cô cười nói: "Tô Khả Tây nhờ mua."

Cầu thang bằng gỗ phát ra tiếng kẽo kẹt khi hai người bắt đầu đi lên tầng hai.

Đường Nhân nghiêng đầu ngắm Lục Trì, hôm nay lại mặc áo sơ mi, bên ngoài khoác thêm một áo khoác, khiến cho cô nhớ lại cái cảm giác khi cô gặp anh lần đầu tiên.

Một loại cảm giác cấm dục khó hiểu.

~

Người trong tiệm sách không nhiều, tốp năm tốp ba tụ tập ở vài gian sách.

"Như Băng, chỉ cho tớ vài cuốn sách tham khảo tốt tốt đi?"

"Tháng trước tớ mua quyển này, cũng tốt lắm, nhưng không biết có phù hợp với cậu không nữa."

"Không sao, ít ra cũng nên thử một chút, thành tích của cậu tốt hơn của tớ nhiều, chắc quyển này có chút khó khăn với tớ, nhưng cứ khiêu chiến một chút ha ha."

Hôm nay Triệu Như Băng muốn đi mua sách mới, vừa đúng lúc bạn cùng phòng Trần Thần cũng muốn đi, cho nên hai người ra ngoài cùng nhau.

Hai người đi tới đi lui ở mấy giá sách, thỉnh thoảng lại cầm lấy mấy quyển sách xem qua vài lần.

Không lâu sau, Triệu Như Băng chọn xong mấy quyển sách cần mua, Trần Thần cũng chọn được vài quyển: "Đi thôi, mua một lần nhiều quá cũng không làm hết được, trước sau gì ở trường cũng phát thêm tài liệu ôn tập."

Trường tư nhân Gia Thủy phát tài liệu không nhiều cũng không ít, nhưng mỗi môn thi ít nhất cũng có hai tập tài liệu ôn tập, một quyển là bài tập luyện tập, một quyển là ví dụ bài mẫu, vừa làm bài tập vừa ôn tập.

Nhưng đối với học sinh cuối cấp mà nói, chừng đó tài liệu cũng cảm thấy không đủ, tất cả học sinh nhất định phải chăm chỉ. Bọn họ muốn tham khảo thêm nhiều dạng bài tập mới cảm thấy an tâm.

Trần Thần có một chút kính nể đối với Triệu Như Băng, trước giờ thành tích luôn được giữ vững ở thứ hạng cao, hơn nữ ngoại hình cũng xinh xắn, chắc chắn là hoa khôi của lớp tự nhiên, gia đình cũng khá giả.

Mặc dù nhà hai người khá gần nhau, nhưng lại có một sự khác biệt rất lớn.

Đối với Trần Thần xuất thân từ một gia đình bình thường mà nói, Triệu Như Băng chính là nữ thần, hơn nữa tính cách cũng không tồi, thùy mị điềm đạm, không bao giờ nói những lời thô tục. Trần Thần lúc nào cũng mơ ước trở thành một người như vậy.

Lần này có thể cùng đi mua sách với Triệu Như Băng, thật sự là một điều may mắn.

Trong hiệu sách có vài góc đặt kệ hình trụ với vài quyển tạp chí và sách ngôn tình.

Trần Thần phát hiện ra một quyển ngôn tình cô ta rất thích, cầm lấy đang chuẩn bị quay đầu lại khoe với Triệu Như Băng, thì lập tức phát hiện ra ở phía giá sách đối diện có hai người đang đứng chung một chỗ, Trần Thần trợn to hai mắt.

Triệu Như Băng đi qua thấy Trần Thần kỳ lạ, vội hỏi: "Nhìn gì vậy?"

EO THON NHỎ - KHƯƠNG CHI NGƯWhere stories live. Discover now