Chapter 26

420 22 0
                                    

Tiết Ngọc là tiểu nhi tử của tiên hoàng, nhỏ hơn các huynh trưởng rất nhiều, có thể nói từ nhỏ ngây thơ hồn nhiên, thời điểm các hoàng tử tranh quyền đoạt vị, hắn còn ở thư phòng đọc sách.

Khi Tiết Quân Lương lên ngôi vua, phía Bắc có tiểu quốc thường xuyên gây chuyện, Tiết Ngọc liền dẫn binh xuất chinh.

Sau đó biên cương bình định, nhưng Tiết Ngọc vẫn không về, xin ở lại trấn thủ phía Bắc, đây là phương pháp giữ mình rất tốt, lúc ấy Tiết Quân Lương mới đăng cơ đang thanh trừ đối nghịch, Tiết Ngọc ở chỗ hẻo lánh, không có binh quyền quá lớn, hơn nữa tuổi còn nhỏ, liền để cho hắn một con ngựa.

Tiết Quân Lương cũng không quên Tiết Ngọc, chỉ là y nhất thời thiện tâm, buông tha đệ đệ tuổi nhỏ này, nhưng thân là vương giả, thiện tâm sẽ để lại mối họa, một tiểu hổ tại biên cương trở thành ngọa hổ, một ngày nào đó chính là uy hiếp.

Mấy năm nay Tiết Quân Lương nam chinh bắc chiến, Tiết Ngọc tại biên cương cũng bồi dưỡng không ít thế lực của mình, có lẽ hiện giờ thời cơ chín muồi, có lẽ chỉ là muốn tưởng niệm tiên hoàng, thế nên dâng thư thỉnh cầu vào kinh tế tổ.

Tiết Hậu Dương nhận được công báo, nhất thời cảm thấy rối loạn, chuyện thích khách chưa xong, bây giờ lại sát ra một Trấn Cương hầu.

Tiết Hậu Dương vào cung, Tiết Quân Lương đang thảnh thơi cho cá trong tiểu trì ăn.

Tiết Hậu Dương trình lên công báo, Tiết Quân Lương tiếp nhận cũng không nhìn, giơ tay ném vào hồ nước, công báo bị nước thấm ướt, dần dần chìm xuống, làm tan rã đàn cá đang tranh thức ăn, Tiết Hậu Dương bị dọa nhảy dựng, nhưng đối phương lại không có biểu tình phẫn nộ hay sinh khí.

Tiết Quân Lương cười nói: "Sông núi tươi đẹp không cần, dù gì biên cương cũng là khối đất, vội vàng chạy về... Đừng trách cô cho hắn đi thủ hoàng lăng."

Tiết Hậu Dương nghe y nói như vậy, mới biết bệ hạ đã nghe được tin tức, rốt cục yên lòng, bởi vì hắn biết Tiết Quân Lương trấn định như thế, nhất định đã có kế hoạch.

Tuy Tiết Quân Lương luôn luôn nắm chắc, nhưng cũng là suy nghĩ mà thôi, cần phải làm chút chuẩn bị, tăng mạnh thủ vệ trong cung, vệ binh đều do Tiết Hậu Dương tự mình chọn lựa, Tiết Hậu Dương cũng vì chuyện này, có thể kéo dài thời gian xuất phát.

Trải qua quái mộng lần trước, Tiết Quân Lương rất ít tới Vân Phượng cung, bất quá ban thưởng rất nhiều, mọi người nghĩ hoàng hậu nương nương đã thất sủng, rồi lại không giống.

Mặt hoàng hậu nương nương đã tốt lên, không còn chút phù thũng nào, chính là bên tai có vết sẹo nho nhỏ, không quá rõ ràng, nếu bị người nhìn thấy, ngược lại gia tăng một chút điềm đạm đáng yêu.

Lúc rảnh rỗi Đằng Vân trong thường ở tại trà thất đọc sách, Tụ Dao đi tới thêm trà cho hắn, dâng lên điểm tâm tiểu trù phòng làm, sau đó đi ra, rồi lại vào đổi lư hương.

Đằng Vân thấy nàng đi tới đi lui, nhịn không được, buông thư, ngẩng đầu nhìn Tụ Dao.

Tụ Dao bị hắn nhìn, liền rụt cổ.

[ĐM][Hoàn] Sửu hoàng hậuWhere stories live. Discover now