Bỏ quên

275 20 4
                                    

Hai ngày sau jennie được xuất viện về bác sĩ dặn dò các thành viên trong nhóm phải chú ý tới cô vì bị chấn thương ở phần tay khá nặng nên cấm vận động nhiều sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe cái thứ hai nữa là cô có một chút về bệnh trầm cảm, ít nói ít ăn ít tiếp xúc với người khác là triệu chứng của bệnh trầm cảm. Các thành viên nghe vậy khá sốc và tội cho cô một lúc mà đón nhận hai việc quá sức chịu đựng của mình hỏi sao không trầm cảm, nói chuyện cho cô vui làm theo những gì cô thích mà chỉ thấy cô cười cho có.
Jisoo : jennie em có sao không
Jennie : em không sao chỉ là hơi stress
Jisoo : umk nghỉ ngơi cho cẩn thận mới xuất viện đấy
Jennie : umk em biết rồi
Jisoo : umk nghỉ đi

Sau khi Jisoo rời khỏi phòng cô trở lại tâm trạng cũ mắt nhìn xa xăm con ngươi hơi động đậy rồi một giọt pha lê lấp lánh rơi xuống từ mắt cô.

Daniel sáng nay không có việc nên chạy qua ký túc xá của jennie vừa qua đến thì nghe Jisoo nói cô đã ra ngoài.  Suy nghĩ một chút thì cậu biết cô đi đâu rồi.

Jennie đi lang thang trên phố nói ra ngoài cho khuây khỏa nhưng sao lại làm cô nhớ, nhớ đến lần đi chơi đầu tiên của cả hai, nhớ lại làm chi cho còn vương vấn,  nhớ lại làm chi cho thêm buồn,  nó như một cuộn phim nó đang dần xé cô vậy chẳng thể xoá nhoà.  Từng bước từng bước chẳng hiểu sao ông trời lại mưa nó lại làm cô nhớ

Jungkook : em làm gì ở đây?  Có biết anh lo lắm không
Jennie : em xin lỗi tại em quên điện thoại ở nhà
Jungkook : thôi nhìn em như vậy anh yên tâm rồi
Jennie : hihi
Jungkook : này em có hẹn với ai sao
Jennie : hẹn cái đầu anh
Jungkook : hihi về thôi tạnh mưa rồi
Jennie : umk

Cô không thể quên được nó càng muốn quên lại càng nhớ nhiều thêm , làm cách nào mới có thể vứt đi cái quá khứ đau đớn này . Đứng giữa trời đang mưa nhưng giọt mưa rơi xuống làm cho nước mắt hoà cùng mưa người khác có thể nói cô không được bình thường nhưng chỉ có cách này mới vơi bớt đi mới hoà cùng nước mắt đầy nhớ nhung này. Được một lúc thì cô cảm nhận được hơi ấm của ai đó vừa lạ vừa quen người đó đang dùng áo của mình che mưa cho cô áp cả người để sưởi ấm cho cô hơi ấm đấy nó quá bao dung nó quá lương thiện,  hơi ấm được phát ra từ miệng người đó dường như đang lo cho cô lắm.
Daniel : này kim jennie em có sao không tại sao lại dầm mưa
Jennie : tôi muốn dùng mưa làm trôi đi tất cả những thứ đang bám theo tôi
Daniel : em không nghĩ cho mình sao em vừa xuất viện đấy
Jennie : ...
Daniel : anh đưa em về
Jennie :. ..
Daniel : đi thôi

Daniel đưa cô về ký túc xá của nhóm cậu , vừa mở cửa các thành viên rất sốc và bất ngờ khi daniel đưa cô vào phòng.  Lấy đôi ba cái khăn quấn quanh người cô để giữ ấm vội chạy ra ngoài pha cho cô ly trà nóng và một ít túi giữ ẩm.
Daniel : em uống vào đi cho ấm.
Jennie : cậu cũng ướt hết cả rồi mau đi thay đồ đi cảm lạnh đấy
Daniel : lo cho mình đi mới vừa hết bệnh xong giờ lại. .
Jennie : tôi không sao hết tôi ngồi đây cậu đi thay đồ đi
Daniel : umk đừng đi đâu cả đợi anh
Jennie : umk

Cậu bước ra ngoài thì bắt gặp một đám nghe lén.

Daniel : làm gì vậy
Jisung: này mau ra đây ( lôi ra ghế sofa)
Daniel : chuyện gì
Jisung: khai mau tại sao em quen với Jennie tiền bối hửm khai
AII : KHAI
Daniel : thiệt là chỉ là bạn bè bình thường thôi
Jihoon : xạo vừa thôi
Daniel : em thích cô ấy
AII : THẬT Á
Daniel : khai rồi đấy cho tôi đi thay đồ hay để tôi bệnh đây
Daehwi: đi đi
Jisung: omg thật sao
Jihoon : hên xui
Daehwi: nhưng người ta là tiền bối với chị ấy bị cấm hẹn hò
Jennie : Chào mọi người
AII : Chào tiền bối tụi em là wanna one ( khẩu hiệu)
Jennie : umk Chào mọi người tôi là jennie của blackpink mà đừng khách sáo tôi ngại lắm
Jisung: Xin lỗi tiền bối vì không biết chị đến nên nhà cửa hơi bề bộn
Jennie : không sao tôi cũng Xin lỗi vì đã làm phiền mọi người
Kuanlin: các hyng tụi mình có việc đi ra ngoài đúng không tới giờ rồi (đá lông nheo với nhóm)
Jihoon : ờ ờ đi đi
Daniel : mọi người đi đâu vậy
AII : có việc với không muốn làm kỳ đà cản mũi
Daniel : mấy cái người này
AII : Aaaaa
Daniel : thiệt là
Jennie : nhóm cậu vui thật
Daniel : bị khùng hết đấy ..em thấy ấm lại chưa
Jennie : tôi ổn hơn rồi
Daniel : ở đây một tí đi rồi anh chở em về
Jennie : làm phiền cậu
Daniel : gì chứ em ở lại anh còn vui nữa
Jennie : hả
Daniel : không em ngồi đi
Jennie : này sao cậu biết tôi ở chỗ đó mà đến vậy
Daniel : anh nói rồi mà chuyện gì anh cũng biết
Jennie : cậu nên làm nhà tiên tri thì hơn
Daniel : em không biết ấy chứ nghề đó là nghề tay trái của anh đấy
Jennie : cậu bị nhiễm rồi
Daniel : bị lâu rồi
Jennie : đừng lây cho tôi nha
Daniel : hên xui

||Jenkook|| Ký ức của Đôi TaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ