- Kaito! Em nhờ anh một việc nhé... Được không...?
Tiếng Shinichi như thì thầm trong ánh lửa, bị át đi trong tiếng đổ vỡ của cánh cửa. Căn nhà này xem chừng không còn trụ lâu được nữa. Kaito thấy người mình nóng rực, lửa cháy càng ngày càng lớn. Anh đang cố hết sức mình để tỉnh táo, máu trên đầu chảy xuống làm mắt anh cay xè. Shinichi cõng anh trên lưng, cố gắng né từng đoạn lửa rơi xuống. Anh ngửi thấy mùi khét của áo cậu, chẳng thấy gì ngoài cái cổ trắng, gầy nhẳng, lấm lem bụi của cậu. " Em nói gì thế? Anh không nghe rõ..."- anh cố cất tiếng nói nhưng chẳng phát ra được âm thanh nào cả.
Tiếng tim cậu đập thình thịch, dội vào ngực anh
- Chỉ một việc nhỏ thôi, dù thế nào anh cũng giúp em nhé.- Cậu cố bước nhanh hơn trong ngọn lửa, cố tìm cách ra ngoài. Tay cậu cũng như siết lấy anh chặt hơn.
Cậu quay lại nhìn anh, đôi mắt xám phản chiếu ngọn lửa. Cậu mỉm cười
-Bọn mình...đừng... yêu nhau nữa nhé!!
Tiếng lửa dội lại, tiếng căn nhà đổ sập, ánh mắt cậu, nụ cười của cậu...Anh chẳng còn thấy được gì nữa...
Shinichi...Shinichi....SHINICHI KUDO...
Kaito choàng tỉnh. Anh đang nằm trong căn phòng của mình, đầu và tay anh đều quấn băng. Khó nhọc ngồi dậy. " Chuyện gì đã xảy ra? Mình hôn mê bao lâu rồi?". Anh giật ống truyền trên tay mình, bước khỏi giường. " Shinichi đâu rồi?", anh đang định đi tới phía cánh cửa thì ông Jii bước vào.
-Cậu chủ!!- Ông Jii vội tới đỡ anh- Cậu tỉnh rồi! Vết thương không nặng lắm nên tôi đã không đưa cậu tới bệnh viện. Cậu còn đau không?
-Jii-chan, Shinichi đâu? Em ấy đâu rồi? Chuyện gì đã xảy ra?
Ánh mắt ông Jii tối lại
-Cậu chủ! Cậu hãy bình tĩnh!
Giọng ông Jii không bình thường, như nghẹn ngào cố gắng kìm nén điều gì đó. Một nỗi bất an vô hình dấy lên trong lòng Kaito. Anh gạt tay ông Jii ra, loạng choạng đẩy cửa bước ra ngoài.
-Không được! Chuyện gì đã xảy ra? Shinichi đâu rồi, tôi phải đi tìm em ấy!
-Cậu chủ, cậu hãy bình tĩnh lại đã! Tôi sẽ đưa cậu tới gặp cậu Kudo.
Kaito im lặng. Đã xảy ra chuyện gì rồi?
-Chúng ta đang đi đâu đây?- Kaito ngồi trên xe ô tô, lo lắng nhìn bên ngoài- Đây đâu phải đường tới dinh thự Kudo, Jii-chan.
-Cậu chủ! Cậu hãy bình tĩnh nghe tôi nói.- Ông Jii ngồi ở ghế lái, nhìn cậu qua kính chiếu hậu.- Chúng ta không đến dinh thự Kudo. Hai ngày trước, tôi nhận được một cuộc gọi từ ngài Kudo Yusaku...
"Yusaku-san? Bố em ấy về Nhật rồi ư?"- Kaito thầm nghĩ.
- Khi tôi đến nơi ngài Kudo nói thì cậu đang nằm trong xe cứu thương phía ngoài một tòa nhà đã chỉ còn là một đống đổ nát. Ngài Kudo cũng ở đó, cậu đang hôn mê, người thì đầy thương tích, tuy nhiên không nguy hiểm đến tính mạng. Thế nhưng, cậu Shinichi thì...