Cửa sổ xe hạ xuống, Mục Thanh buông gậy dựa vào thân xe, chân bị thương hơi nhếch lên, hai tay khoát lên cửa sổ xe nhìn vào bên trong xe.
"A Vận hôm nay em là lạ ah, vì sao không vào nhà lại đợi ở cửa?" giọng cô tựa như vui đùa làm Trịnh Hi Vận thở phào nhẹ nhõm, Trịnh Hi Vận cũng cười giỡn với cô nói: "Tôi đang chờ cô về nhà"
Mục Thanh liếc mắt, hừ lạnh nói: "Tôi không tin em, em mau thành thật khai báo có phải là có chuyện gì giấu tôi hay không?"
Trịnh Hi Vận nhìn cô khẽ gật đầu một cái, nhưng cười không nói. Có một số việc tự mình biết là được, nếu nói cho Mục Thanh, ngược lại sẽ cho cô tăng rất nhiều phiền toái không cần thiết.
Mục Thanh lại không bị cô lừa, mở cửa xe ngồi vào bên trong xe, biểu cảm đùa giỡn tan thành mây khói, nghiêm nghị nghiêm túc nói: "Trịnh Hi Vận, em là bầu bạn hợp pháp của tôi! Cái gì gọi là bầu bạn? Có phúc cùng hưởng, nhưng là bây giờ em có việc gạt tôi, đây coi là cái gì?"
Bầu bạn, có phúc cùng hưởng. . .
Tâm Trịnh Hi Vận bị hai từ này đả động, mí mắt chậm rãi rũ xuống, uể oải mà ưu thương nói: "Trịnh Toàn Phong, cũng chính là chú của tôi, hắn vì muốn có được công ty, lại không tiếc tìm người muốn lấy mạng tôi" sau đó ở trong ánh mắt vô cùng kinh ngạc phẫn nộ của Mục Thanh, Trịnh Hi Vận đem việc mấy ngày trước suýt nữa xảy ra tai nạn xe nói cho Mục Thanh. Bất quá cuối cùng cô nói với Mục Thanh: "Tôi đã tìm được tên tài xế đó, cũng xác nhận là Trịnh Toàn Phong, đối với Trịnh Toàn Phong tự tôi sẽ ra tay, chỉ là chung quy có chút khổ sở, dù sao hắn là anh của cha tôi"
Mục Thanh nghe được phân nửa liền nhịn không được kéo Trịnh Hi Vận vào trong lòng, cổ hai người giao nhau, kề sát nói.
"A Vận, vì sao em không nói với tôi? Gặp phải chuyện trọng yếu như vậy em nên nói cho tôi biết"
Trịnh Hi Vận đã có nguyên nhân và lý do của mình: "Chính cô cũng có việc của mình, huống hồ tôi cũng không bị thương. Nếu để cô biết chỉ cho cô thêm lo lắng không vui, cô muốn chia sẻ cùng tôi, để tôi không phải khổ sở đau buồn, tôi cũng giống vậy không hy vọng cô khổ sở đau buồn"
Các cô vốn đã trở thành là điểm yếu và chỗ dựa của nhau, nhưng cùng lúc cũng hy vọng lẫn nhau có thể hài lòng hạnh phúc. Mục Thanh nghĩ như vậy, cô cũng muốn như vậy. Mục Thanh hy vọng có thể chia sẻ trắc trở cùng cô, cô lại không hy vọng Mục Thanh vì chuyện của mình mà không vui.
Đây hết thảy đều là tình yêu xuất phát từ trong lòng đối với nhau.
Mục Thanh mạnh thở dài: "Mặc dù có một chút hài lòng, nhưng vẫn là không cách nào so sánh được với khó chịu trong lòng" lập tức cô lại nói: "Chuyện chú của em em xác định mình có thể xử lý sao?"
Trịnh Hi Vận gật đầu: "Đương nhiên, tôi là Trịnh Hi Vận mà"
Thổ lộ tình cảm xong hai người mới cùng nhau vào nhà. Mục Thanh vì hành động thuận tiện, cũng vì muốn mau sớm khôi phục thay đổi xe lăn. Cô một tay chống gậy, một tay kia bị Trịnh Hi Vận đở, đem hình tượng tàn phế hàng hai biểu đạt vô cùng nhuần nhuyễn.
![](https://img.wattpad.com/cover/124710184-288-k148398.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
BHTT - EDIT- Hướng Ép Duyên Khuất Phục - Lý Mạt Tử
RomanceTên truyện: Hướng Ép Duyên Khuất Phục - 向包办婚姻低头 Tên tác giả: Lý Mạt Tử - 李末子 Thể loại: Đô thị tình duyên, trọng sinh, ngọt ngào Văn án: Vì sự phát triển của công ty, Trịnh gia thậm chí để Trịnh Hi Vận gả cho một nữ nhân! Trịnh Hi Vận cự tuyệt hô...