Đới Manh nhìn cái đồng hồ treo tường,rồi nó nhìn nữ giáo viên đang ngồi viết gì đó trên bàn học của nó.Khẽ mím môi,dùng tay dụi dụi những vết son trên cổ và trên gương mặt cho tan đi...nó thầm bực vì Mạc Hàn thật tình dùng toàn những loại son không lì,để dấu lại không thôi.
"....Cô làm cái gì ở đó vậy?"
"Xong rồi." Nàng Mạc mỉm cười,rồi đưa tờ giấy lên,bước đến gần nó."Em thấy gì không?"
"....Cái gì đây?"
"Là hợp đồng."
Nó trợn mắt vì chữ 'Hợp đồng tình nhân' lớn trên giấy.....Nó giật tờ giấy tên tay nàng,rồi đưa mắt ngó nội dung.Xem xong mà phải nói nó muốn phát ngất,nhìn một dọc điều lệ kì cục mà nàng đặt ra...
"Thấy sao?" Nàng nhướng mày,vuốt tóc."Cơ bản là...phải đặt tôi lên vị trí quan trọng,phải dành thời gian cho tôi,chiều tôi,không được cãi lời,không được làm tôi khóc,có điều tôi viết thành màu đỏ là không được bỏ tôi trước.Thời hạn của hợp đồng này....là không có.Em ký tên đi."
"Cô giỡn kì thật ấy?" Nó cười trừ.Thả tờ giấy xuống giường rồi lăn sang chỗ khác nằm."Đừng có làm mấy điều ngớ ngẩn này a~"
Nàng cau có."Em làm gì vậy,ký đi,xem như là làm tôi vui...ký đi ký đi~"
"...Gì mà tình nhân chứ?"
Mạc Hàn dùng cái chăn quấn cái chăn quanh nó,rồi nàng ôm chặt nó."Ký đi."
"...Không,ký làm gì ??!!!Cô làm sao vậ......ể???!Ể!!!Đưa đây đưa đây!!!" Nó nhớ ra cái gì đó,liền hớn hở nhặt tờ giấy ban nảy lên xem kĩ lại.Xem xong mặt mày nó hết sức nham nhỡ,giật cây viết trên tay Mạc Hàn nó ký vào ngay dưới tên mình bên dưới.
"...Chà~Làm sao mà ký nhanh như vậy...?" Mạc Hàn khó hiểu.
Nó nham nhỡ,đưa tay nâng cặp ngực của nàng lên rồi liền bóp lấy, xoa xoa, nắn nắn....Nàng hoảng hồn đẩy tay nó ra rồi quát inh ỏi lên."Làm cái gì vậy???"
"...Trong tờ giấy có ghi cái gì của cô là của em,của em cũng là của cô.Cái này...không có ngoại lệ đúng không?"
"Chúa ơi...." Mạc Hàn bậm môi,nàng gượng đỏ mặt vì điều mình ghi thiếu suy nghĩ quá.Đứa học sinh này sắp đem nàng ra ăn sạch rồi đây....
Đới Manh đã vui vẻ trở lại. :3 Nó cảm thấy dường như mọi quá khứ đều tan đi hết trong đầu,Mạc Hàn không là của ông thầy Lý nữa,là của nó :3 Yeh!Nó thắng rồi.
Nó hôn hôn nàng,nhưng rồi lại bị từ chối.Nàng cứ né né cẩn thận,làm nó hậm hực."Cô sao vậy?"
Mạc Hàn không phải là không cho nó thân thiết quá đáng ngay bây giờ,có lý do đàng hoàng chứ không phải vô lý đâu...."Manh ,hôm khác đi...!"
"...Sao vậy?...hơhhhh!!!!Không lẻ......Cô tới kỳ rồi à?" Nó bụm miệng lại,làm mặt nghiêm trọng.0_0".
"Không phải!!!" Nàng đánh vai nó."Bậy bạ.Thật là...hôm nay tôi không có thời gian về nhà,chiều vừa tan học là chạy thẳng đến đây luôn.Nên là....."
"...Mama,hoá ra cô ngại à?Kệ,cô không tắm từ trưa đến giờ em cũng 'làm' được a~=x"
Nó dang tay ra,chu môi định ôm giở trò biến thái...nàng liền vươn tay tát nó một cái."Cái con bé này!!!Đã nói là không được,hôm khác đi."
"Mama,cô thật tàn nhẫnT_T." Nó ôm má,buồn thiu thiu.
"...Cha mẹ em ra ngoài sắp về rồi đấy.Làm bậy làm bạ....em muốn chết à?"
"Thì cô chỉ cần khẽ lại thôi.KHẼ THÔI CƯNG À~Mình zập zình zập zình khi cha em ngủ dưới nhà,làm g~" *Chát!!!*
Nàng tát nó một cái trước khi nó kết thúc câu hát bậy bạ nhí nhố,Mạc Hàn nhăn mặt."...Em hát cái gì vậy???"
"Khẽ thôi mama à......" Nó ôm lấy nàng,chu chu mỏ ra,lại buông mấy lời hát tán tỉnh bên tai nàng."..Cô dịu dàng nhan sắc lung linh như giọt sương đêm~"
"....Em cứ như vậy,có ngày người ta phát hiện.Đừng có mà thân mật quá nghe chưa?" Nàng ấn tay lên trán nó,cẩn thận nhắc nhở.
"Vậy là....mình đang hẹn hò thật đấy à?"
"Ừm...."
Nó không biết là thật hay mơ nữa...cũng có ngày nó được nàng đáp lại tình cảm sao....?
Đây quả là một giấc mơ đẹp...
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Hoàn_chuyển ver] ĐỚI MẠC _CÔ GIÁO, EM YÊU CÔ
Fanfictioncover phi lợi nhuận đã xin phép fic gốc của Au Mongcheng https://my.w.tt/NlsVtqS2uN Thể loại: hài .hiện đại, bách hợp ( không thích thể loại này next hộ tốc độ cover : lê lếch .... cover Đới Mạc nhà SNH48 Team SII (づ ̄ ³ ̄)づ